- Ha ha, lần này bắt giữ được một đầu Song Mục Ngư Thú bát tinh, ngoại trừ yêu đan đáng giá thịt của nó cũng cực ngon, ẩn chứa nguyên khí nồng đậm, là một trong những thực vật mà đại nhân vật thích ăn nhất, ít nhất giá trị năm trăm thượng phẩm nguyên thạch.
Một đại hán khôi ngô thật cẩn thận chặt xuống một khối thịt, sau đó bỏ vào trong chậu, cười ngẩng đầu, ánh mắt đột nhiên nhìn thấy Lâm Tiêu đang bay tới.
- Đại tỷ, có người!
Đại hán hô nhỏ một tiếng, toàn thân tản mát ra khí tức đề phòng, chẳng những là hắn, toàn bộ võ giả đều dừng động tác, cực kỳ cảnh giác.
Lâm Tiêu thấy mọi người trên thuyền chú ý tới hắn, lộ ra nụ cười, xa xa chắp tay nói:
- Chư vị, tại hạ mới đi vào hải vực này, còn không biết nơi đây, không biết có thể đi nhờ một đoạn đường hay không.
Cấm địa không gian nơi này thật rộng lớn, nếu Lâm Tiêu muốn tìm kiếm toàn bộ khu vực này phải dùng thời gian rất dài, hơn nữa tùy tiện di chuyển lại không hiểu rõ tình huống, một khi gợi ra xung đột thật không tốt lắm.
- Đại tỷ!
Mọi người nhìn nữ tử đầu lĩnh.
- Ngươi là người của Đại lục Thương Khung?
Nữ tử tóc hồng nhìn Lâm Tiêu, đôi mắt hắn có vẻ trong suốt, đại khí, không giống như một người tà ác, không khỏi dò hỏi.
Lâm Tiêu ngẩn ra, chợt vui mừng nói:
- Ngươi biết Đại lục Thương Khung?
Lâm Tiêu không nghĩ tới đối phương biết Đại lục Thương Khung, như vậy có lẽ sẽ biết biện pháp đi ra ngoài.
- Tất nhiên biết.
Nữ tử mỉm cười:
- Hàng năm cũng có một ít võ giả Đại lục Thương Khung đi vào Đảo Mê Thất của chúng ta.
Nàng nhìn Lâm Tiêu, tựa hồ đang suy nghĩ gì đó.
Trong mắt đại hán khôi ngô bên cạnh chợt lóe tinh quang, truyền âm cho nữ tử:
- Đại tỷ, nghe nói võ giả đến từ Đại lục Thương Khung đều thật giàu có, có cần…
Nữ tử trừng mắt liếc hắn:
- Chúng ta cũng không phải hải tặc!
Trong lòng của nàng đã có quyết định, nói:
- Như vậy ngươi lên đây đi, nhưng cần nộp năm trăm thượng phẩm nguyên thạch làm phí đi thuyền, được chứ?
Tu vi của Lâm Tiêu làm cho nàng cảm thấy cổ quái, nhìn qua như Quy nguyên cảnh trung kỳ, nhưng lại mơ hồ mang theo phong mang, tựa hồ không đơn giản như vậy, nhưng nàng cũng không sợ hãi, tu vi của nàng là Quy nguyên cảnh trung kỳ đỉnh phong, hơn nữa trên thuyền có gần mười Quy nguyên cảnh trung kỳ, một mình Lâm Tiêu khó nhấc lên sóng gió, năm trăm thượng phẩm nguyên thạch đối với một Quy nguyên cảnh trung kỳ mà nói cũng không tính là nhiều.
- Được.
Lâm Tiêu đáp ứng, với tài sản của hắn đều có giá trên trời, huống chi hắn mới lấy được ba ngàn cực phẩm nguyên thạch.
- Lên thuyền đi!
Nữ tử phất tay.
Gật đầu, Lâm Tiêu đi lên thuyền, lấy ra năm trăm thượng phẩm nguyên thạch đặt lên boong.
- Ngươi đếm đi.
Nữ tử nhìn nhìn sau đó thu vào, nói:
- Người chờ một chút, thuyền chúng ta sẽ trở về địa điểm xuất phát, tới lúc đó ta sẽ đưa ngươi lên Đảo Mê Thất.
- Đảo Mê Thất?
Xem ra là cách xưng hô địa phương cư trú của họ.
Không bao lâu toàn bộ võ giả đã hoàn thành xong công tác trên thuyền.
- Nghe nói Đại lục Thương Khung vô cùng rộng lớn, có đủ loại bảo vật, có phải vậy không?
Võ giả trên thuyền tò mò hỏi.
Lâm Tiêu ngẩn ra, nghi hoặc nói:
- Chẳng lẽ các ngươi đều chưa từng đi qua?
- Đương nhiên chưa đi qua, chúng ta là võ giả sinh trưởng trên Đảo Mê Thất, chẳng những chúng ta chưa từng đi tới đó, mà toàn bộ võ giả trên Đảo Mê Thất cũng chưa có ai đi qua Đại lục Thương Khung!
- Làm sao lại thế?
Lâm Tiêu giật mình:
- Các ngươi không phải nói có một chút võ giả đi vào Đảo Mê Thất đều tới từ Đại lục Thương Khung đó sao.
- Đúng vậy, nhưng sau khi họ vào đây cũng chưa từng có ai đi được ra ngoài.
Trải qua một lát nói chuyện, Lâm Tiêu giật mình hiểu được một sự thật, mặc dù có một ít võ giả từ Đại lục Thương Khung đi vào Đảo Mê Thất, nhưng đều là vì họ từng đi lịch lãm trong một ít bí cảnh sau đó vô ý bị truyền tống tới nơi này, sau khi tới đây không còn ai có thể đi ra ngoài, cuối cùng ở trong này cưới vợ sinh con sau đó ở lại.
Tin tức này làm tâm tình Lâm Tiêu trở nên trầm trọng.
- Ta thật không tin không có biện pháp rời đi nơi này!
Trong lòng Lâm Tiêu nhủ thầm.
Con thuyền tiếp tục đi tới, muốn trở về Đảo Mê Thất cần dùng một tuần, trải qua hai ngày ở chung, Lâm Tiêu đã biết nữ tử tóc hồng tên Triệu Nguyệt Như, là thuyền trưởng, mà trên Đảo Mê Thất thiên địa nguyên khí khá loãng, dùng yêu đan hải yêu luyện hóa có thể giúp họ tu luyện nhanh hơn, ở Đảo Mê Thất, nguyên thạch là tiền thông dụng, ngoài ra linh dược, yêu đan cũng có thể sử dụng, mà hoàng kim cùng ngân lượng hoàn toàn vô dụng.
Bảy ngày sau, một quần đảo lớn hiện ra trước mặt Lâm Tiêu.
Quần đảo tổng cộng có tám đảo, theo xu thế chúng tinh phủng nguyệt, hòn đảo lớn nhất nằm trung tâm, bên ngoài có bảy đảo lớn nhỏ, lớn có phạm vi vài ngàn dặm, nhỏ thì mấy trăm dặm, mà đảo trung ương có vài vạn dặm, như một cự vô bá nằm ở giữa, thật nhiều thuyền bè đi lại, trên bến tàu còn có không ít thuyền.
Trên mỗi đảo đầy ắp những kiến trúc, càng đi vào trung tâm càng phồn hoa.
- Về tới Đảo Mê Thất rồi!
Triệu Nguyệt Như thở ra một hơi nhẹ nhõm, đường về cũng không thuận buồm xuôi gió, gặp được vài lần hải yêu tập kích, cũng may chỉ là hải yêu thất, bát tinh, một đường hữu kinh vô hiểm, ngược lại gia tăng thêm một ít thu hoạch cho thuyền viên.
- Đại tỷ, hắn làm sao bây giờ?
Có thuyền viên hỏi.
Nghe vậy, Triệu Nguyệt Như như nhớ ra chuyện gì đó, nói:
- Ngươi lần đầu tiên tới Đảo Mê Thất, chỉ sợ còn chưa biết quy củ nơi này, ta nhắc nhở ngươi một chút, miễn cho ngươi lỗ mãng mà đánh mất tính mạng.
- Quy củ?
Lâm Tiêu nhìn quần đảo, trong lòng rõ ràng, quần đảo lớn như vậy khẳng định có quy củ tồn tại, nếu không đã sớm hỗn loạn.
- Đảo Mê Thất chia thành tám đảo, đảo trung ương là chủ đảo, ngoài ra còn bảy đảo, nơi này có một đảo chủ, hai phó đảo chủ, bảy phân đảo chủ, một trăm lẻ chín trưởng lão cùng hộ pháp với chấp sự, hộ pháp là vô địch Quy nguyên cảnh, trưởng lão là Nửa Bước Vương Giả, bảy phân đảo chủ là Nửa Bước Vương Giả cao đẳng, phó đảo chủ là Nửa Bước Vương Giả chí cường, mà đảo chủ là vô địch Nửa Bước Vương Giả, nghe nói có thể đối chiến Vương giả Sinh tử cảnh, hơn nữa theo truyền thuyết, bên trong Đảo Mê Thất còn có một Vương giả Sinh tử cảnh tồn tại, chẳng qua vẫn luôn bế quan tiềm tu, chưa từng xuất hiện qua, không biết là thật hay giả.
- Quy củ là do đảo chủ bọn họ định ra, võ giả Đảo Mê Thất hàng năm đều phải nộp lên nguyên thạch cho chấp pháp điện, căn cứ theo cấp bậc thì số lượng cũng khác nhau, hóa phàm cảnh thì không cần nói, ngoài Quy nguyên cảnh, Quy nguyên cảnh sơ kỳ hàng năm nộp lên năm mươi thượng phẩm nguyên thạch, Quy nguyên cảnh trung kỳ nộp năm trăm thượng phẩm nguyên thạch, Quy nguyên cảnh hậu kỳ năm ngàn thượng phẩm nguyên thạch, mà Nửa Bước Vương Giả năm vạn thượng phẩm nguyên thạch, đương nhiên nếu gia nhập chấp pháp điện thì khác.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1030: Đảo mê thất (2)
Chương 1030: Đảo mê thất (2)