Đám người Đông Phương Hiên Viên vẻ mặt kinh sợ tiến lên hành lễ:
- Bệ hạ.
Lâm Tiêu tiến lên hành lễ, cung kính nói:
- Bách Lý Tỉ bệ hạ.
Lâm Tiêu không ngờ Bách Lý Tỉ vì hắn mà tự mình đến Quận Hiên Dật. Trong lòng Lâm Tiêu luôn cảm kích Bách Lý Tỉ, ngày xưa không nhờ gã cho Hư Không Châu thì hắn đã chết trong bí cảnh không gian đó.
Bách Lý Tỉ cười hiền hòa:
- Lâm Tiêu, dao động vô hình vừa rồi chắc là bí pháp nhìn ngó nào đó của ngươi? Có thể phát hiện tung tích của trẫm, làm trẫm rất ngạc nhiên. Mỗi lần gặp ngươi là lại thấy ngươi tiến bộ tăng vọt. Nếu đế quốc có thêm nhiều thiên tài như ngươi thì đã không nhiều lần rơi vào nguy hiểm.
- Bệ hạ quá khen.
- Mọi người đừng gò bó, ngồi xuống đi.
Đám người ngồi trong đại sảnh.
Bách Lý Tỉ ngồi ở ghế trên, dù trong lòng đã chuẩn bị tâm lý nhưng khi gã thấy đám cường giả Quận Hiên Dật thì thầm giật mình. Quận Hiên Dật nho nhỏ, bao gồm Lâm Tiêu, có tận sáu Vương giả Sinh Tử cảnh. Tuy toàn là nhất trọng nhưng vẫn làm Bách Lý Tỉ vô cùng rung động.
Trừ các Vương giả Sinh Tử cảnh Lâm Tiêu ra, Quận Hiên Dật còn hơn một trăm Nửa Bước Vương giả, con số như thế đủ so với tổng hợp mấy quận thành khác lại.
Lâm Tiêu qua đáng sợ.
Bách Lý Tỉ bình tĩnh trở lại, gã nhìn Lâm Tiêu:
- Nếu trẫm không đoán sai thì năm nay ngươi mới gần ba mươi tuổi.
- Bệ hạ, năm nay tại hạ hai mươi tám tuổi.
- Hai mươi tám tuổi, Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng đỉnh phong.
Ánh mắt Bách Lý Tỉ kích động, mỉm cười nói:
- Lâm Tiêu, ngươi có biết đệ nhất thiên tài hiện nay trên đại lục là ai không?
Lâm Tiêu lắc đầu, đám người Đông Phương Hiên Viên hoang mang.
- Là Di Thiên cung của Đế quốc Thần Võ, Tịnh Thiên Huyên. Nàng mười hai tuổi trở thành Chân võ giả, mười lăm tuổi đột phá Hóa Phàm Cảnh, mười chín tuổi Quy Nguyên cảnh, hai mươi tám tuổi trở thành Vương giả Sinh Tử cảnh. Hiện tại chắc đã bước vào lĩnh vực Sinh Tử Cảnh đệ tam trọng, là đệ nhất thiên tài hai ngàn năm qua được Đại lục Thương Khung công nhận. Nhưng bây giờ danh hiệu đệ nhất thiên tài nên thuộc về ngươi. Hai mươi tám tuổi Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng đỉnh phong, nếu trẫm không đoán sai thì trong vòng hai năm nay ngươi đột phá Sinh Tử cảnh, nhanh còn hơn Tịnh Thiên Huyên.
Lâm Tiêu đăm chiêu:
- Là nàng ấy à?
Lâm Tiêu nhớ đến thiếu nữ tuyệt thế tựa tiên nữ trên chiến trường ma uyên.
Mặt ngoài Bách Lý Tỉ bình tĩnh nhưng lòng vô cùng kích động. Thiên tài như thế nếu để Lâm Tiêu tiếp tục trưởng thành thì tương lai chắc chắn là cường giả cỡ Tịnh Thiên Huyên, là việc cực tốt cho Đế quốc Võ Linh.
Bên dưới, đám người Lam Du Vân, Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào vẻ mặt giật mình. Bọn họ là phó tòng của Lâm Tiêu nhưng không rõ tuổi của hắn. Nghe hai bên đối thoại, đám người Lam Du Vân mới biết năm Lâm Tiêu hai mươi sáu tuổi đột phá Sinh Tử cảnh. Vương giả Sinh Tử cảnh hai mươi sáu tuổi, chỉ tưởng tượng đã làm đám người Lam Du Vân thấy khó tin.
- Thôi, không tán gẫu nhiều nữa.
Bách Lý Tỉ nghiêm túc nói:
- Trẫm đến đây chủ yếu là có hai việc. Chuyện thứ nhất, vì công huân trong cuộc náo động đế quốc mới gần đây. Nếu không có ngươi thì La Sơn tông, liên minh ngầm đã chuẩn bị đầy đủ, đế quốc sẽ găp nguy hiểm. Nên ngươi có yêu cầu gì cứ việc nói, chỉ cần trẫm làm được tuyệt đối không từ chối.
Bách Lý Tỉ nghiêm nghị nhìn Lâm Tiêu.
Mọi người giật mình, ngạc nhiên nhìn Lâm Tiêu.
Bách Lý Tỉ là hoàng đế Đế quốc Võ Linh một trong bốn đế quốc còn sót lại trên Đại lục Thương Khung, mọi người không cần tưởng tượng cũng biết gã có được báu vật nhiều nhất trong Đế quốc Võ Linh. Hiện tại Bách Lý Tỉ không nói ban cho Lâm Tiêu cái gì mà kêu hắn tự mình chọn, đãi ngộ như thế chưa từng có trong lịch sử Đế quốc Võ Linh.
Bọn họ cảm thấy Lâm Tiêu đòi món binh khí Vương giả cũng được.
Lâm Tiêu hết hồn, hắn biết Bách Lý Tỉ bệ hạ đang tỏ rõ muốn lôi kéo hắn. Nhưng kêu Lâm Tiêu chọn thì trong một lúc hắn không biết mình cần báu vật gì.
Lâm Tiêu lắc đầu, nói:
- Bệ hạ, ta tạm thời tịnh không có nhu cầu gì.
Bách Lý Tỉ sửng sốt, gã nhìn kỹ Lâm Tiêu, cảm nhận được hắn không nói lời khách sáo.
Bách Lý Tỉ bật cười nói:
- Không uổng là thiên tài của đế quốc trăm ngàn năm qua khó gặp, giữ được bản tâm trước sức hấp dẫn, trẫm mặc cảm không bằng. Nhưng ngươi lập công lớn cho đế quốc, nếu trẫm không ban thưởng thì đừng nói bản thân trẫm, dân chúng đế quốc cũng không tha cho trẫm.
Vù!
Một khối lệnh bài màu vàng rơi vào tay Lâm Tiêu.
- Đây là Hoàng Long lệnh của đế quốc. Lệnh bài kia không có gì đặc biệt nhưng có thể cho ngươi ra vào đế đô bất cứ lúc này, bao gồm khi chuẩn bị chiến đấu. Ngoài ra thấy Hoàng Long lệnh như gặp bản hoàng. Cầm Hoàng Long lệnh này ngươi có thể điều khiển bất cứ quân đội nào trong tám đại quận, có thể điều động quân đội hoàng gia, quyền lợi tương đương với phó thống lĩnh quân đội đế quốc. Quân đội Vương giả của đế quốc không thể ra lệnh cho ngươi. Nhận đi, đừng từ chối.
Quyền lợi tương đương với phó thống lĩnh quân đội đế quốc?
Hiên Viên quận vương trợn tròn mắt ốc bưu. Trong quân đội Đế quốc Võ Linh, địa vị cao nhất đương nhiên là Bách Lý Tỉ bệ hạ, dưới Bách Lý Tỉ là Võ Vương Bách Lý Chiến được tôn xưng là quân hồn của đế quốc. Dưới Võ Vương là mấy phó thống lĩnh, như Chỉ Qua Vương, Thiên Thuẫn Vương vân vân. Bọn họ toàn là cường giả Sinh Tử Cảnh đệ nhị trọng, cũng là dòng chính của đế quốc.
Nếu trước kia La Sơn tông, liên minh ngầm có một khối Hoàng Long lệnh thì đã đế quốc đã rơi vào âm mưu của bọn họ.
Bách Lý Tỉ cho khối Hoàng Long lệnh này trừ ban cho Lâm Tiêu quyền lực cũng nói với hắn rằng gã không hề nghi ngờ hắn.
Lâm Tiêu hiểu ý Bách Lý Tỉ. Làm vua đến bước này thì Bách Lý Tỉ đúng là ngực rộng lớn. Bách Lý Tỉ nắm giữ tình báo tuy sẽ không có chứng cứ chân thật Lâm Tiêu giết Bách Lý Huyền, nhưng không mơ hồ đến nỗi không biết cái chết của Bách Lý Huyền không liên quan Lâm Tiêu. Hiện tại Bách Lý Tỉ lựa chọn thế này làm Lâm Tiêu rất phục.
Lâm Tiêu nhận lấy Hoàng Long lệnh, cung kính nói:
- Bệ hạ ban tặng, Lâm Tiêu cung kính không bằng tuân mệnh.
Lâm Tiêu có thù với Bách Lý Huyền, nhưng không thù Bách Lý thị hoàng thất Đế quốc Võ Linh. Lâm Tiêu không có dã tâm tranh bá thiên hạ, hắn chỉ muốn trở thành một cường giả, có được lực lượng bảo vệ thứ mình muốn che chở.
- Tốt!
Bách Lý Tỉ cười nói:
- Trẫm nghe Bách Lý Chiến nói Lâm Tiêu mới là Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng đã lĩnh ngộ ra đao hồn. Đao hồn là thăng hoa cực độ khi đao khách tu luyện đao ý. Tuy trẫm không phải đao khách nhưng cũng là võ giả, có thành tựu không nhỏ đạo quyền hồn. Quyền hồn và đao hồn thuộc về võ hồn, có điểm chung, trẫm và ngươi luận bàn thử xem?
Lâm Tiêu ngạc nhiên nhìn Bách Lý Tỉ, ý của gã là mượn luận bàn chỉ điểm cho hắn?
Lâm Tiêu tiến bộ rất nhanh nhưng tích lũy quá ít, không sánh bằng Bách Lý Tỉ bệ hạ Sinh Tử Cảnh đệ tam trọng. Có Bách Lý Tỉ chỉ điểm sẽ tiết kiệm nhiều thời gian Lâm Tiêu tự mày mò, bớt đi đường vòng hơn.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1128: Bách Lý Tỉ tự đến thăm (2)
Chương 1128: Bách Lý Tỉ tự đến thăm (2)