Lâm Tiêu đấm mạnh vào cốt giáp trên bụng Sa Khắc. Cốt giáp vỡ nát, lỗ thủng to xuyên thấu bụng Sa Khắc bày ra trước mặt Lâm Tiêu.
Phập phụt!
Không đợi Sa Khắc kịp phản ứng, một quyền quang đánh vào cổ gã.
Răng rắc!
Sa Khắc trợn tròn mắt đầu bay lên cao, mùi máu tanh hôi bắn tung tóe. Sa Khắc ngửa đầu rơi xuống.
Lâm Tiêu lắc đầu, nói:
- Lực lượng và phòng ngự vượt qua võ giả nhân loại, thậm chí không thua gì Yêu Vương nhưng kỹ xảo lại kém nhiều.
Nếu không phải Lâm Tiêu muốn tìm hiểu thực lực man vương, bằng vào hạ vị man vương như Bác Tạp, Sa Khắc không đỡ nổi một chiêu của Lâm Tiêu.
Bên kia, ba người nữ nhân áo trắng bị sáu man vương vây công cực kỳ chật vật, có thể chống đến bây giờ toàn nhờ trường kiếm cường đại trong tay nữ nhân áo trắng. Mối nhát kiếm đâm ra lóe ánh sáng lạnh, hư không xung quanh bị đóng băng. Trường kiếm không phải binh khí Vương giả bình thường. Nam nhân được gọi là Khuê thúc cũng rất mạnh, thực lực không thua Bạo Liệt Vương của Liên minh Thiên Thủy, hai người hợp tác miễn cưỡng chống đỡ được.
Nhưng đây chỉ là tạm thời. Phe man tộc không chỉ đông người, số lượng cường giả hơn bên nữ nhân áo trắng. Có ba trung vị man vương tương đương Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhị trọng, mỗi man vương không thua gì ba người nữ nhân áo trắng. Hai bên dây dưa đến bây giờ là vì man tộc không để man vương nào chết.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, không lâu sau phe nữ nhân áo trắng sẽ thua gục ngã, không chỉ vì thực lực mà do thiếu nữ áo lam vướng víu. Nữ nhân áo trắng, nam nhân trung niên vừa phải ngăn cản man tộc công kích còn phải bảo vệ thiếu nữ áo lam.
Man nhân trung niên tuy luôn ức chế ba người nữ nhân áo trắng nhưng không quên ngó chiến trường bên Sa Khắc, Bác Tạp. Man nhân trung niên thừa dịp rảnh rang nhìng bên kia, gã xoe tròn mắt.
- Cái gì? Sa Khắc, Bác Tạp bị giết? Sao tiểu tử này mạnh vậy?
Đập vào mắt man nhân trung niên là cái đầu Sa Khắc bắn lên cao, máu phun tung tóe. Võ giả nhân loại thì lông tóc không tổn hao gì, phát hiện này làm man nhân trung niên hết sức giật mình.
Man tộc và nhân tộc đánh nhau không chỉ trong một, hai ngày, nên man nhân trung niên hiểu rất rõ thực lực của nhân loại. Bình thường võ giả nhân loại cùng cảnh giới tối đa đánh ngang tay với man tộc, nên lúc đối phó Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng như Lâm Tiêu thì man nhân trung niên sai Sa Khắc, Bác Tạp đi. Man nhân trung niên cho rằng đã dư sức, nhưng kết quả nằm ngoài dự đoán của man nhân trung niên.
Man nhân trung niên lạnh lùng quát:
- Đừng dây dưa nữa, nhanh chóng giết bọn họ đi!
Cứ tiếp tục thế này để tiểu tử nhân loại chạy trốn thì rắc rối. Tuy man tộc là chúa tể thế giới này nhưng nhân loại cường đại khiến man tộc hết sức kiêng dè. Chuyện man nhân trung niên vây giết Vương giả nhân loại truyền ra ngoài, lọt vào địa bản doanh nhân loại thì man quốc của gã sẽ gặp nguy hiểm.
Man nhân trung niên đột nhiên bay ra, rìu chiến tỏa ánh sáng rực rỡ. Ánh sáng như hòn đá đập vào mặt nước gợn sóng, hư không nhăn nhíu lại bên mép gợn sóng như vải cũ. Rìu chiến quét hướng nữ nhân áo trắng.
- Grao grao!
Bên kia, hai man vương man thú gầm lên. Vang tiếng nổ đinh tai, xung lực kinh khủng khuếch tán từ cơ thể hai man vương. Chúng nó huơ vũ khí công kích hai người trước mặt.
Nữ nhân áo trắng biểu tình nghiêm nghị:
- Tuyệt Nguyệt kiếm pháp, Minh Nguyệt Thủ Vọng!
Vào phút chỉ mành treo chuông, nữ nhân áo trắng không dám khinh thường, vội thi triển ra kiếm pháp phòng ngự mạnh nhất của mình.
Keng!
Rìu chiến rực rỡ và kiếm quang hình nửa vầng trăng va chạm với nhau, nổ tung ánh sáng mông lung đầy trời. Cùng lúc đó, công kích của hai man vương đã đến.
Bùm!
Trong tiếng nổ, nữ nhân áo trắng chật vật bay ngược ra ngoài, khóe miệng tràn ra tơ máu. Dù dựa vào Nguyệt Quang kiếm nhưng nữ nhân áo trắng chỉ đánh ngang sức với một trong ba trung vị man vương. Ba man vương cùng dốc sức công kích, nữ nhân áo trắng không đỡ nổi một hiệp ba người công kích.
Bên kia, nam nhân trung niên chỉ đấu với ba hạ vị man vương nhưng gã còn phải bảo vệ thiếu nữ áo lam phát bệnh, chỉ có thể liên tục đỡ đòn, lòng thầm nóng nảy rồi lại không làm nên chuyện gì.
- Âm Nguyên Lão!
Ánh mắt nữ nhân áo trắng lạnh băng truyền âm cho nam nhân trung niên:
- Khuê thúc mang Kỳ nhi đi ngay, nơi này có ta lo.
Nam nhân trung niên sốt ruột nói:
- Âm Nguyên Lão, không được, muốn đi thì Âm Nguyên Lão và tiểu thư đi trước, ta cắt đuôi cho!
- Đừng cãi nữa. Nguyệt Quang kiếm của ta tốt xấu có thể ngăn cản bọn họ giây lát, nếu không chúng ta không có người nào đi nổi!
Giọng điệu nữ nhân áo trắng nghiêm khắc nạt:
- Đây là lệnh của ta!
Phập!
Trong lúc nói chuyện nữ nhân áo trắng lại trúng đòn công kích cường đại của Thích Bá. Man nguyên mãnh liệt trùng kích khiến nữ nhân áo trắng như bị sét đánh, máu tươi nhuộm đỏ ngực áo trắng.
- Giết!!!
Hai man vương man thú khác ập tới. Một cây cốt mâu màu trắng xuyên qua hư không, đâm thủng vai nữ nhân áo trắng, chấn nát nửa đầu vai. Man vương man thú khác tay phải co lại thành quyền quét qua, nữ nhân áo trắng văng ra ngoài. Chân nguyên kích động, cơ thể nàng sắp nổ tung. May mắn nữ nhân áo trắng đến Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhị trọng, nắm giữ diễn sinh máu thịt nên không bị đánh chết chỉ trong một kích.
Trong lúc văng ra, nữ nhân áo trắng cắn răng gầm lên:
- Nguyệt Quang Sát Kiếm!
Trong Nguyệt Quang kiếm chém ra kiém quang hình trăng khuyết như ưng kích trường điện, trong phút chốc chém vào ngực man vương trung niên.
Hoa lửa văng tung tóe, man vương trung niên rút lui trăm thước. Man vương trung niên sờ ngực, da thịt cứng như đá chỉ in vệt trắng nhạt. Lực lượng sinh mệnh chấn động, vệt trắng nhanh chóng khép lại, bình thường.
Ánh mắt man vương trung niên hung tợn:
- Ha ha ha, nhân loại, đây là công kích mạnh nhất của ngươi sao? Quá yếu, chết đi!
Hai tay man vương man thú nắm chặt rìu chiến giơ lên, bóng rìu mông lung bắn lên cao hình thành rìu chiến to lớn dài trăm trượng. Rìu chiến ầm ầm nghiền nát tất cả đằng trước quét mạnh nữ nhân áo trắng bên dưới. Trước phủ quang to lớn, nữ nhân áo trắng bên dưới như con thuyền nhỏ trong biển cả tùy thời bị đập nát.
Nam nhân trung niên trợn to lồi mắt, kinh sợ kêu lên:
- Âm Nguyên Lão!
Nam nhân trung niên bị ba man vương man thú khác bao vây chặt chẽ, gã không có cơ hội cứu viện. Mắt thấy nữ nhân áo trắng sắp bị búa chém trúng.
- A?
Lúc này một luồng đao quang sắc bén từ phía xa ập đến. Đao quang không mênh mông, tốc độ nhanh làm người ta không kịp phản ứng bắn hướng man vương trung niên.
Man vương trung niên quát to:
- Vỡ ra!
Rìu chiến nhúc nhích xẹt qua dấu vết nhẹ nhàng chém vào đao quang bay tới, man vương trung niên định chém nát đao quang đột ngột tấn công rồi tiếp tục xử lý nữ nhân áo trắng.
Nhưng cảnh tượng tiếp theo làm man vương trung niên trợn mắt há hốc mồm.
Rìu chiến và đao quang va chạm. Trong đao quang bình thường chứa lực lượng cường đại vượt qua man vương trung niên tưởng tượng.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1145: Đại chiến man vương (2)
Chương 1145: Đại chiến man vương (2)