Nếu như không phải xem ở mặt mũi Văn Dược Vương, bình thường Vương giả nhị trọng dám nói chuyện với hắn như vậy, sớm đã bị hắn một tát chụp chết rồi.
- Thì ra cái gọi là đại sư Dược Vương Cốc, bất quá chỉ là phường mua danh chuộc tiếng, cái gọi là cứu người thật ra là hại người, quả thực buồn cười.
Trong đại sảnh, lại lần nữa truyền đến tiếng cười lạnh.
- Xú tiểu tử, ngươi nói cái gì?
Vài tên Vương giả Dược Vương Cốc lập tức nổi giận, trợn mắt tròn xoe, trên người tán phát ra từng trận sát khí lăng lệ ác liệt.
Huyền Diệu Vương nhướng mày, bất mãn nhìn Lâm Tiêu, vừa định thay hắn giải thích hai câu, đã thấy Văn Dược Vương sắc mặt âm trầm đi tới, lạnh lùng nói:
- Huyền Diệu Vương, đừng nói ta không cho ngươi mặt mũi, kẻ này hôm nay năm lần bảy lượt vũ nhục Dược Vương Cốc ta, ta cần một lời giải thích.
- Chẳng lẽ không phải sao?
Lâm Tiêu chậm rãi tiến đến, sắc mặt lạnh lùng.
Nếu Văn Dược Vương chỉ là kể công tự ngạo, nói ngoa, hắn tất nhiên sẽ không nói gì, nhưng hắn hiện giờ đang mưu hại người khác, khiến trong lòng Lâm Tiêu cực kỳ phẫn nộ.
- Tốt, rất tốt.
Văn Dược Vương ánh mắt lạnh lùng chằm chằm vào Lâm Tiêu, tản mát ra sát cơ khiến người sợ hãi:
- Bất luận kẻ nào nói điều gì cũng là quyền tự do, nhưng có chút lời không thể nói lung tung được, các hạ hôm nay nếu không cho ta một lời giải thích, dù ngươi là khách nhân của Huyền Diệu Vương, Văn Dược Vương ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Lâm Tiêu nói:
- Tốt, ngươi dám cam đoan, ngươi lúc trị liệu Hàn Nguyệt Vương, trong lòng không có tư tâm không?
Vốn Huyền Diệu Vương chuẩn bị tiến lên khuyên can hai người xung đột, Nhưng ma xui quỷ khiến đấy, trong nội tâm tựa hồ nghĩ tới điều gì hắn ánh mắt lóe lên một cái, lại là đình chỉ cử động.
Huyền Diệu Vương không nói gì, rất nhiều Vương giả Minh Nguyệt Cốc ở đây tất nhiên cũng không can thiệp.
- Văn Dược Vương ta thân là Luyện Dược đại sư Dược Vương Cốc, làm việc đường đường chính chính, lấy trị bệnh cho người làm nhiệm vụ, tự nhiên không có.
Văn Dược Vương nghĩa chính ngôn từ.
- Nguyệt Kiếm Vương, đưa nửa bước Hỏa Chi Đan của Văn Dược Vương cho ta.
Lâm Tiêu cười lạnh nói.
- Tốt.
Lâm Tiên Âm trong nội tâm khẽ động, nàng đã tận mắt thấy qua Lâm Tiêu chế trụ Cửu Âm Tuyệt Mạch của Lâm Ngữ Kỳ bộc phát, trong nội tâm theo bản năng khá là tin phục Lâm Tiêu, lúc này giao nửa bước Hỏa Chi Đan của Văn Dược Vương vào tay Lâm Tiêu.
Đổ một hạt đan dược màu đỏ như lửa vào trong tay, Lâm Tiêu lãnh đạm nói:
- Hỏa Chi Đan, đan dược hỏa hệ, ẩn chứa hỏa nguyên tố tinh hoa cực kỳ đậm đặc, nếu tiếp xúc với hàn băng nguyên tố thì có thể kềm chế đại bộ phận khí tức thuộc tính hàn băng, hơn nữa trung hoà bộ phận hàn khí.
- Đúng vậy, đây chính phương pháp ta dùng để trị liệu Cửu Âm Tuyệt Mạch cho Hàn Nguyệt Vương, dùng Hỏa Chi Đan áp chế hàn khí phát ra từ Cửu Âm Tuyệt Mạch trong thể nội Hàn Nguyệt Vương, chẳng lẽ phương pháp này có vấn đề gì sao?
Văn Dược Vương khóe miệng lộ ra cười lạnh.
- Phương pháp không tính chính xác, nhưng cũng không xem là sai, dù sao Cửu Âm Tuyệt Mạch chính là tuyệt chứng trong truyền thuyết, rất khó tìm được phương pháp xử lý chính xác nhất, bất quá có vấn đề chính là Hỏa Chi Đan này.
Lâm Tiêu giơ Hỏa Chi Đan trong tay lên:
- Hỏa Chi Đan bình thường hẳn là dùng thiên niên hỏa linh chi, yêu hạch hỏa hệ, cửu giai Đa La Diệp, Mộng Hinh Thảo luyện chế thành, Hỏa Chi Đan như thế dược tính ôn hòa, sẽ không tạo thành xung đột lớn với hàn băng thuộc tính, nhưng trong Hỏa Chi Đan ngươi luyện chế lại đổi cửu giai Đa La Diệp thành cửu giai Thiên Tinh Hoa, các hạ có thể giải thích nguyên nhân một chút không?
Lâm Tiêu vừa mới nói xong, toàn trường yên tĩnh, mà ngay cả Văn Dược Vương cũng ngơ ngác một chút, ánh mắt nhìn về phía vài tên tùy tùng của mình, đối phương vậy mà biết rõ mình đổi Đa La Diệp thành Thiên Tinh Hoa, hắn đến tột cùng làm sao biết được?
Văn Dược Vương không nghĩ đến chuyện Lâm Tiêu có thể tự mình nhìn ra được, theo hắn thấy, tuyệt đối là có người vụng trộm để lộ cách điều chế Hỏa Chi Đan ra ngoài
- Luyện chế Thiên Tinh Hoa thuận lợi hơn Đa La Diệp, hơn nữa công hiệu cả hai cũng khá tương tự, chỉ là thay thế bình thường trong quá trình luyện đan thôi.
Văn Dược Vương nói.
- Thật sao?
Lâm Tiêu nở nụ cười lạnh:
- Vậy ngươi có thể nói cho ta biết? Trong Hỏa Chi Đan này, tại sao phải cho thêm Cam Quang Đằng không? Quả Cam Quang Đằng lúc luyện chế sẽ sinh ra xung đột với Thiên Tinh Hoa, quá trình luyện chế ngược lại sẽ càng thêm phức tạp, tựa hồ đi ngược với ý định ban đầu của các hạ a?
- Hừ, ta luyện chế thế nào, cần báo cáo với ngươi sao?
Văn Dược Vương sắc mặt âm trầm, nhưng trong lòng lại cả kinh.
- Ngươi luyện chế thế nào ta tất nhiên không xen vào.
Lâm Tiêu xoay người, đi tới trước mặt Lâm Ngữ Kỳ:
- Hàn Nguyệt Vương, ngươi mỗi khi giữa tháng ở vị trí trung tâm trái tim có phải thường xuyên bị những đau đớn? Ngoại trừ trái tim ra, nguyên hải đồng thời cũng có cảm giác như kim đâm đúng không?
- Làm sao ngươi biết?
Lâm Ngữ Kỳ lúc đầu còn có chút hơi ngại ngùng tứ nhìn Lâm Tiêu, nhưng sau khi nghe được Lâm Tiêu nói, lại không khỏi kinh hô lên.
Nàng mỗi giữa tháng quả thật sẽ có tình huống như vậy, bất quá cũng không nghiêm trọng lắm, hơn nữa khi phát tác thường thường Cửu Âm Tuyệt Mạch trong cơ thể cũng cùng lúc có chút dị động, bởi vậy nàng cũng không đặc biệt coi trọng, chỉ cho rằng đó là tình huống khi Cửu Âm Tuyệt Mạch phát tác.
- Ở đây ngoại trừ Luyện Dược Sư của Dược Vương Cốc ra, có lẽ còn có Luyện Dược Sư của Minh Nguyệt Cốc chứ?
Lâm Tiêu không trả lời vấn đề của Lâm Ngữ Kỳ, mà quét mắt khắp đại điện.
Huyền Diệu Vương lúc này nhìn về phía một lão giả trong đại sảnh.
Lão giả kia chỉ là Vương giả nhất trọng, hắn đi ra nói:
- Lão hủ là thủ tịch Luyện Dược Sư của Minh Nguyệt Cốc, Tiểu Cương, phẩm giai cửu giai.
- Rất tốt, Tiểu Cương đại sư, ngươi biết Thiên Tinh Hoa và quả Cam Quang Đằng hỗn hợp cùng một chỗ sẽ sinh ra hiệu quả gì không?
- Cả hai hỗn hợp một chỗ?
Lão giả cau mày suy nghĩ chốc lát, cuối cùng vẫn lắc đầu:
- Lão hủ không nghĩ ra được.
- Một mình hai loại linh dược này có lẽ rất khó suy nghĩ, nếu như thêm vào Hàn Băng Thạch thì sao? Tiểu Cương đại sư, ngươi cẩn thận ngẫm lại xem?
- Tăng thêm Hàn Băng Thạch?
Lông mày lão giả cau lại, trên mặt nếp uốn trải rộng, bỗng nhiên, trên mặt của hắn lộ vẻ chợt hiểu:
- Thiên Tinh Hoa, quả Cam Quang Đằng, Hàn Băng Thạch, chẳng lẽ là. . .
- Đúng vậy.
Lâm Tiêu nở nụ cười lạnh:
- Thiên Tinh Hoa, quả Cam Quang Đằng hơn nữa Hàn Băng Thạch, đó là ba loại tài liệu chủ của Tán Hàn Đan, Tán Hàn Đan là một loại đan dược có thể khiến cho hàn băng nguyên tố trong cơ thể võ giả hàn thuộc tính nhanh chóng khuếch tán, mà công hiệu khuếch tán đúng là do Thiên Tinh Hoa và quả Cam Quang Đằng gây ra.
Sâu trong mắt Văn Dược Vương lặng yên lộ ra một tia kinh hãi, tia kinh hãi này đến nhanh đi cũng nhanh, nháy mắt đã biến mất không thấy gì nữa, nhưng vẫn là bị Lâm Tiêu và Huyền Diệu Vương mẫn duệ bắt được.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1179: Tranh luận dược tính (1)
Chương 1179: Tranh luận dược tính (1)