Một gã thượng vị man vương hình dáng khôi ngô, toàn thân đầy lân giáp màu đen, nhìn qua thật giống yêu vương lên tiếng, trong mắt tràn đầy hung ác.
- Hắc hắc, chỉ sợ hai tộc kia không hề biết tin tức Chí Bảo điện Man tộc là do chúng ta cố ý thả ra đi? Mê Không Châu là do chúng ta cố ý phong ấn trong Chiến trường Cổ Tộc, nếu không Nhân tộc cùng Yêu tộc làm sao phát hiện được.
- Hiện tại chiếm được Mê Không Châu, như vậy cường giả Yêu tộc sẽ vô cùng lo lắng, nghĩ đủ mọi biện pháp cướp lại Mê Không Châu, Đại Tế Ti, theo ta thấy không bằng ngồi yên nhìn bọn hắn tranh đấu, sau đó chúng ta lại ra mặt, tới lúc đó cường giả trong Cổ địa Man Hoang còn không phải do chúng ta nắm giữ.
- Đúng vậy, chiếm cứ địa bàn của Man tộc chúng ta lâu như thế, cũng đã tới lúc cho hai tộc kia trả giá, chẳng những cần báo thù ngàn năm trước, còn phải báo thù hai tộc nô dịch Man tộc chúng ta mấy vạn năm trước.
Vài man vương ánh mắt điên cuồng, thân hình phát tán vẻ bạo ngược sát lục tràn đầy.
- Được rồi.
Trên đại điện, Đại Tế Ti rốt cục lên tiếng, ánh mắt hắn thâm thúy làm người không thể nhìn rõ sâu cạn:
- Hết thảy theo như kế hoạch làm việc, chúng ta thả ra tin tức bảo điện, không phải vì chờ hai tộc bọn hắn tự tàn sát, tin tưởng tin tức này đã truyền về Đại lục Thương Khung, một khi càng nhiều cường giả hai tộc chạy tới, kế hoạch chúng ta sẽ nguy hiểm, chỉ cần chiếm được truyền thừa cùng chí bảo do tộc nhân chúng ta lưu lại thời viễn cổ, Nhân tộc cùng Yêu tộc sẽ phải trả giá.
Ánh mắt hắn đảo qua bảy man vương bên dưới, nói:
- Man tộc chúng ta chiếm được ba chìa khóa, nếu Mê Không Châu nằm trong tay Nhân tộc, vậy chúng ta trước hết hợp tác cùng Yêu tộc, Tà Đa, Bố Lỗ, Cương Đạc, Ma Nhãn cùng Thứ Châm, lần này năm người các ngươi cùng ta đi Thành Yêu Minh, lưu lại hai người thủ thần điện.
Đại Tế Ti hạ lệnh.
- Đại Tế Ti, có cần hai chúng ta chờ các ngươi đã đi Phế khu Cổ Thần, sau đó đem Thành Nhân Minh cùng Thành Yêu Minh hủy diệt?
Hai man vương không được phân công, trong mắt toát ra sát cơ hãi người.
Lần này tranh đoạt Chí Bảo điện, Nhân tộc cùng Yêu tộc nhất định sẽ dốc hết toàn bộ lực lượng đứng đầu, tới lúc đó thành trì hai tộc hư không, chỉ cần là thượng vị man vương là có thể hoành tảo toàn bộ hai tộc.
Ánh mắt Đại Tế Ti đột nhiên trở nên vô cùng nghiêm lệ:
- Ta đã nói hết thảy phải theo như kế hoạch, cuộc chiến ngàn năm trước hay là các ngươi đều đã quên? Mặc dù thực lực Nhân tộc cùng Yêu tộc không bằng thời đại viễn cổ, nhưng Man tộc chúng ta không đủ sức chống lại, hai ngươi nếu không nghe chỉ huy, tùy ý làm việc, một khi ta trở về sẽ đem các ngươi hiến tế tổ tiên.
- Đại Tế Ti nguôi giận, hai chúng ta chỉ là đề nghị, tuyệt sẽ không sơ sẩy hành động.
Hai man vương cả kinh, vội vàng nói, trong Man tộc Đại Tế Ti là lãnh tụ tinh thần của bọn hắn, quyền uy tuyệt không thể vi phạm.
- Hừ, vậy là tốt rồi.
Đại Tế Ti đứng dậy:
- Chúng ta xuất phát đi.
Đại Tế Ti cùng năm man vương nháy mắt biến mất trong thần điện.
- Hừ, hãy để cho Nhân tộc cùng Yêu tộc càn rỡ thêm một thời gian, chờ khi Đại Tế Ti bọn họ thuận lợi trở về, hết thảy đều sẽ thuộc về Man tộc chúng ta thống trị.
Hai thượng vị man vương liếc mắt nhìn nhau, trong mắt tán phát ra vẻ hãi người.
Thành Yêu Minh, giờ phút này phân thân Toản Địa Giáp đang hoàn toàn đắm chìm trong đột phá.
Năm canh giờ lặng yên trôi qua.
Oanh long!
Từ trong Sơn mạch Liên Vân đột nhiên phát tán ra một cỗ uy áp cực kỳ khủng bố, trong nháy mắt truyền khắp cả đỉnh núi cao, chỉ chốc lát toàn bộ yêu vương tiềm tu trong Sơn mạch Liên Vân đều phủ phục dưới đất, sợ hãi ngẩng đầu nhìn lên.
- Chuyện gì xảy ra?
- Rốt cục phát sinh chuyện gì?
- Uy áp thật là khủng khiếp, vì sao ta cảm thấy như gặp phải vương giả!
Uy áp kinh thế, như thủy triều cuồn cuộn mà tới, một khắc này bất luận là yêu vương nhất trọng hay nhị trọng đều không tự chủ được phát sinh cảm giác muốn bái lạy, như kẻ phóng thích uy áp chính là vương của họ, làm họ vô cùng kinh sợ.
Phải biết rằng với thực lực yêu vương nhị trọng đỉnh phong, cho dù gặp tam đại cung chủ Yêu Vương cung mặc dù họ có thể dễ dàng áp chế diệt sát bọn hắn, nhưng không cách nào làm cho bọn hắn sinh sản ra cảm giác bái lạy từ sâu trong nội tâm như thế.
Ngay cả Thiết Lân Vương cùng Long Tượng Vương cũng bị cỗ uy áp kia làm chấn kinh.
- Đây là…phủ đệ Kim Giáp Vương, rốt cục phát sinh chuyện gì?
Hai yêu vương tam trọng ánh mắt ngưng trọng, cỗ uy áp kia làm bọn hắn cảm thấy kinh hãi, thân hình lập tức nhoáng lên, nháy mắt xuất hiện trong phủ đệ của Phân thân Toản Địa Giáp.
- Đây là…
Vừa đi vào phủ đệ, hai người lập tức nhìn thấy một màn làm họ suốt đời khó quên, chỉ thấy thân hình Phân thân Toản Địa Giáp trải rộng không gian lực, không gian lực cuồng mãnh như nước lũ, điên cuồng tiến vào trong thân thể Phân thân Toản Địa Giáp, làm không gian đạo văn trong thân thể hắn nhanh chóng đề thăng từ mười một không gian đạo văn lên tới mười tám đạo văn.
Nhưng điều này còn chưa làm cho họ chấn kinh, làm cho họ rung động chính là đỉnh đầu Phân thân Toản Địa Giáp lại xuất hiện một hư ảnh yêu thú thật thần kỳ, toàn thân có bốn vó, trán có ba mắt, thể hình thon dài tuấn mỹ, tràn đầy mỹ cảm thần bí, đôi mắt màu vàng lạnh lùng nhìn qua Long Tượng Vương cùng Thiết Lân Vương.
Hai yêu vương tam trọng hít sâu một hơi rét lạnh, không biết vì sao bị yêu thú kia nhìn chằm chằm làm hai chân họ mềm nhũn, nổi lên cảm giác sợ hãi, nhịn không được muốn quỳ xuống bái lạy.
Hư ảnh kia rốt cục là yêu thú gì, vì sao có uy áp khủng bố như thế?
Trong lòng hai yêu vương rung động, phải biết rằng dù là Khôi Đấu lão tổ cũng không có uy áp khủng bố như yêu thú này, dù sao Khôi Đấu lão tổ chỉ cho cảm giác áp bức trên lực lượng, mà yêu thú thần bí kia lại cho uy áp từ trong linh hồn cùng huyết mạch.
Ngay trong lúc hai yêu vương còn đang chấn kinh, Phân thân Toản Địa Giáp rốt cục đã hoàn thành đột phá, chậm rãi mở mắt.
Ông!
Cùng lúc đó hư ảnh yêu thú thần bí xuất hiện trên đầu Phân thân Toản Địa Giáp đột nhiên mở con mắt thứ ba, một đạo kim quang lan tràn, lập tức bao phủ Long Tượng Vương cùng Thiết Lân Vương.
- Không!
Long Tượng Vương cùng Thiết Lân Vương lập tức sợ hãi phát hiện, linh hồn hải của mình lật ngược cuồn cuộn, một loại lực hấp xả mãnh liệt đem linh hồn lực của họ lôi kéo ra ngoài, căn bản không cách nào ngăn cản, đồng thời không gian đạo văn trong thân thể của họ cũng bị lôi kéo ra khỏi thân thể, phảng phất như có đôi tay vô hình đang kéo mạnh không gian đạo văn đi ra, hơn nữa cổ lực lượng này cũng lôi kéo sinh mệnh lực của họ ra ngoài vô cùng mãnh liệt.
Làm cho họ sợ hãi chính là cỗ lực lượng kia làm họ căn bản không cách nào ngăn cản.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1258: Thiên phú thần thông (1)
Chương 1258: Thiên phú thần thông (1)