Bước vào tháng tư xuân về hoa nở, việc quay phim truyền hình《 Thời Khắc Sống Chết 》cũng đi vào kết thúc, bộ phim này bởi vì quay giống như lần
trước, ở giữa tăng thêm nhiều nội dung, tiến trình quay phim trễ hơn so
với kế hoạch ban đầu, đạo diễn Khương lại bắt đầu kéo toàn bộ tổ diễn
tăng ca làm thêm giờ để đuổi kịp tiến độ.
Tám giờ tối.
Đạo diễn Khương tràn đầy hăng hái rốt cuộc tuyên bố hôm nay chỉ tới đây thôi, có thể kết thúc công việc rồi.
Phụ tá Tiểu Dương của Diệp Gia Dĩnh lập tức chạy tới trước cửa chính bệnh
viện xem xét, chỉ thấy đường phố đối diện vừa mới lên đèn, cửa bệnh viện nhốn nha nhốn nháo một đám đông kéo băng rôn, không ngừng kêu la “Trả
ảnh đế lại cho chúng tôi! Đánh bại người đàn bà lăng nhăng!” của những
người trẻ tuổi, trong đó không thiếu những cô bé học sinh trung học, mắt như hổ đói rình mồi vừa hô khẩu hiệu vừa nhìn xung quanh cửa chính bệnh viện.
Tiểu Dương rụt cổ lại, chạy trở về, "Tiểu Dĩnh, đám người
bên ngoài kia vẫn còn đang chặn cô! Đợi lát nữa để chị Cố cho xe ngày
hôm qua bị bọn họ cản lại đi ngoài trước dẫn bọn họ đi, cô trùm kín một
chút, tôi và cô đi ra từ cửa hông bệnh viện, đón xe taxi về nhà."
Chị Cố tạm thời được công ty phái tới giúp Diệp Gia Dĩnh đối phó chuyện xảy ra buồn phiền dậm chân, "Sao đám người này vẫn chưa yên vậy? Đã mấy
ngày rồi! Bọn họ có mệt hay không vậy hả!"
Tiểu Dương buông tay
than thở, "Hết cách rồi, ai bảo lần này Tiểu Dĩnh làm cho ‘nhiều người
tức giận’ chứ! Đây chính là sức ảnh hưởng và sự thu hút của đại minh
tinh Lý sao? Đắc tội với đám fan của anh ta thì không có điều gì tốt đẹp cả!"
Diệp Gia Dĩnh buồn bực không lên tiếng, ngồi trên ghế ở một bên, trong lòng hết sức buồn bực, từ trước đến giờ cô cũng tự nhận là
một người đàng hoàng an phận thủ thường, là một công dân tốt tuân thủ
luật pháp, chưa bao giờ làm việc trái với lương tâm, đây là trêu ai ghẹo ai! Lại lưu lạc tới mức bị một đám fan cuồng nhiệt bao vây chặn đánh,
chỉ còn thiếu bị ném trứng và cà chua thối nữa thôi. Chưa kể một số đồng nghiệp trong đoàn làm phim, lấy Tô Hữu San dẫn đầu, đại đa số mặt ngoài thì đồng tình quan tâm, thật ra là đang hả hê, vui mừng xem chuyện cười của cô mấy ngày nay.
Chị Cố làm việc nhanh nhẹn, cầm chìa khóa xe rồi dặn dò, "Các cô chờ mười phút nữa hãy xuống."
Tiểu Dương nhìn thấy Diệp Gia Dĩnh đã thay xong bộ quần áo và trang sức bình thường, mắt kính gọng đen và mũ cũng đã đội lên, cô rất yên tâm mà lấy
điện thoại di động ra xem tin tức, dự định ngồi chờ mười phút sau rồi
rời đi.
Nhưng xem chưa được hai phút đã giận đến nói tục, "Con bà nó! Người thất đức nào bị che mắt, ở trong này mò mẫm bịa chuyện nói
bậy hả!"
Diệp Gia Dĩnh hỏi, "Sao vậy?"
Tiểu Dương đưa điện thoại qua cho cô xem, "Cô xem đi, toàn là tin rác rưởi! Tức chết đi được!"
Diệp Gia Dĩnh cầm điện thoại sang xem, không ngoài dự đoán là trang đầu tin tức giải trí:
—— Nữ diễn viên họ Diệp bị lộ tin tức lừa gạt tình cảm của ảnh đế, sau đó
phát hiện ra vụ tai tiếng một nữ xoay quanh hai người đàn ông, người bị
phát hiện thật ra có cuộc sống riêng vô cùng thối nát, vậy mà một chân
đạp ba con thuyền, cô cùng lúc hẹn hò ngoài bạn trai là ảnh đế Lý Hạo
Nhiên và một người đàn ông không biết tên lần trước bị chụp ảnh chung
ra, còn có một người có bối cảnh và lý lịch riêng là một thương nhân trẻ tuổi vô cùng kiêu căng (dưới cùng bên trái )..... Loại người này coi
thường nguyên tắc đạo đức, hành động đùa bỡn tình cảm của người khác
chân chính chọc giận đông đảo người đam mê điện ảnh của ảnh đế Lý Hạo
Nhiên, đã có rất nhiều người la to khẩu hiệu ‘Thần tượng của chúng tôi
không cho phép bị người đàn bà hư hỏng như vậy bôi nhọ!’ họ muốn liên
kết chống lại tất cả những bộ phim mà nữ diễn viên họ Diệp này diễn, may mắn gần đây nữ diễn viên họ Diệp đang diễn trong một bộ phim truyền
hình mà nam chính là Lý Hạo Nhiên, nếu không bộ phim này còn chưa có
chiếu đã bị phần đông khán giả liệt vào danh sách bị tẩy chay...
Sau đó tin tức nói tiếp một đoạn dài về sự phẫn nộ của toàn thể nhóm người
hâm mộ khổng lồ của Lý Hạo Nhiên khi anh bị một nữ diễn viên hạng hai
không có danh tiếng gì đùa bỡn tình cảm, cùng với sự khiển trách của mọi người đối với loại hành vi vô đạo đức này.
Cuối cùng còn kèm
theo vài tấm hình, là ở một khung cảnh rất náo nhiệt trên quảng trường
ngoài trời, Lý Hạo Nhiên mặc quần áo giản dị mang giày trượt patin, đang cúi người hôn Diệp Gia Dĩnh ngồi ở trên ghế dài trong quảng trường, cả
hai người đều chỉ chụp được sườn mặt, vẻ mặt say mê, trông rất đẹp.
Một tấm hình là ở trên cầu thang, có một bóng lưng đàn ông rộng rãi thân
mật ôm Diệp Gia Dĩnh, người đàn ông này chỉ thấy bóng lưng, cũng chỉ
chụp được gò má của Diệp Gia Dĩnh, cùng góc độ chụp trong tấm hình hôn
nhau với Lý Hạo Nhiên không khác lắm, xem ra giống nhau như đúc, đáng
chú ý là ngay cả mặc quần áo cũng giống nhau! Bên cạnh tấm hình còn có
một dòng chú giải nhỏ: đây tuyệt đối xảy ra trong cùng một ngày!
Còn có hai tấm hình là Diệp Gia Dĩnh và Hạ Vũ sóng vai đi chung với nhau,
cùng nhau ra vào phòng ăn, đều là hình chụp xa xa, không biết là nhà
xuất bản sợ đắc tội người ta hay là đúng lúc, khuôn mặt của Hạ Vũ cũng
không thấy rõ ràng, chỉ có thể theo cảm giác toàn thân để phán đoán đây
là một người cao ráo, người đàn ông ăn mặc thanh lịch tao nhã, khẳng
định là cùng với Lý Hạo Nhiên và người đàn ông cao to trong tấm hình
chụp ở cầu thang không phải cùng một người.
Đoạn tin tức rất dài, phía sau còn liệt kê những bộ phim Diệp Gia Dĩnh đã từng diễn, và hai
bộ phim truyền hình cô và Lý Hạo Nhiên diễn chung, suy đoán có phải cô
trong lúc này đã dựa vào Lý Hạo Nhiên hay không.
Diệp Gia Dĩnh
không có kiên nhẫn xem nữa, nhấn tắt, trả điện thoại di động lại cho
Tiểu Dương, "Đi thôi, trở về quá muộn sẽ đánh thức Ba Ni!"
Tiểu
Dương hết sức lanh lợi đi ở phía trước, lại còn quay đầu an ủi cô đôi
câu, "May mắn đây là bệnh viện cao cấp, quản lý cũng chặt chẽ, những
người đó chỉ có thể nhốn nháo ở cửa ra vào, chúng ta đi đường vòng hai
ngày, bọn họ không đợi được cô tự nhiên sẽ giải tán."
Diệp Gia
Dĩnh châm biếm trong bụng: Quản lý chặt chẽ? Chẳng có chút nào là chặt
chẽ cả, có rất nhiều chỗ sơ hở! Hại tôi giữa cầu thang bị người ta quấy
rầy còn bị chụp hình!
Trên đường hai người lo lắng đề phòng, cực
kỳ cẩn thận đi tới cửa hông bệnh viện, phía sau chợt vang lên tiếng còi
xe, quay đầu lại nhìn là xe của Hạ Vũ.
Hạ Vũ đẩy cửa xe ra gọi Diệp Gia Dĩnh, "Lên đi, anh đưa em về."
Sau khi Diệp Gia Dĩnh lên xe như trút được gánh nặng, "Trời ạ, bây giờ mỗi
ngày sau khi tôi kết thúc công việc đều lén lút giống như trộm, thật
không chịu nổi!"
Tiểu Dương ngồi ở ghế sau phàn nàn, "Bảo cô nói
một tiếng với ông chủ lớn, phái thêm cho cô hai chiếc xe tới, mỗi ngày
đổi một chiếc đi, bọn họ sẽ không tìm thấy, cô lại không chịu nói, cuối
cùng chúng ta phải trốn tránh như vậy không phải là tốn thời gian hơn
sao!"
Diệp Gia Dĩnh không lên tiếng, chỉ khi có chuyện liên quan
đến con trai bảo bối Diệp Ba Ni cô mới có thể chủ động mở miệng đi tìm
cô anh trai giúp một tay, còn những chuyện phiền toái khác đều tự mình
cố gắng vượt qua. Diệp Thừa Trạch muốn đến giúp cô, cô nhất định sẽ tiếp nhận tình cảm đó, nhưng cô chưa bao giờ nghĩ tới sẽ chủ động yêu cầu.
Đây là giữ lại một chút lòng tự trọng cho bản thân mình, cô quyết định
lựa chọn thái độ tôn nghiêm.
Hạ Vũ cho Tiểu Dương xuống xe ở giao lộ đầu tiên, lúc này thái độ mới hết sức ân cần hỏi Diệp Gia Dĩnh, "Hai ngày nay có phải rất phiền hay không."
Diệp Gia Dĩnh chấp nhận
thực tế gật đầu, còn có chút lo lắng, "Đúng vậy, tôi sợ mấy ngày nữa
những tin đồn nhảm này sẽ truyền đi càng lợi hại hơn, các bạn nhỏ ở
trong nhà trẻ của Ba Ni sẽ nói gì đó ảnh hưởng đến con!"
Hạ Vũ,
"Gần đây quan tâm con nhiều hơn một chút," Cười một cái, "Chẳng qua anh
cảm thấy không cần gấp, thật ra Ba Ni ở nhà trẻ rất lợi hại, nói trắng
ra là có chút bá đạo, những đứa trẻ khác không dám nói nó lung tung, nếu không nó sẽ đánh người ta."
Mỗi lần Diệp Gia Dĩnh cùng anh nói
đến Diệp Ba Ni đều sẽ cảm thấy rất có tiếng nói chung, rất có hứng thú
lại có chút buồn cười, "Tại sao anh nói như thế? Giống như Ba Ni là một
tên xã hội đen nhỏ vậy, thật ra con rất lịch sự và lễ phép!"
Hạ
Vũ xấu hổ, nhưng vẫn thừa nhận, "Bởi vì khi còn bé anh cũng như vậy,
cũng rất thích đánh nhau, ở nhà trẻ sẽ đấu đá lung tung, khi lớn hơn một chút hiểu được đạo lý mới tốt hơn." Hơi xúc động nói tiếp, "Ba Ni quả
thật giống anh lúc còn nhỏ, cho nên anh có thể đặt mình vào hoàn cảnh
của con hiểu một chút về suy nghĩ và tâm tư của con."
Tâm trạng
chán nản một ngày của Diệp Gia Dĩnh sau khi nói đến Diệp Ba Ni rốt cuộc
cũng dần tốt lên, nói giỡn, "Vậy có thể hiểu được vì sao con bắt bẻ với
ăn đồ như vậy đúng không? Buổi sáng ngày hôm trước tôi làm bánh bao
hoàng kim nhỏ cho nó, là dùng lòng trứng gà bọc bánh bao nhỏ bỏ vào
trong dầu chiên, không cẩn thận chiên quá tay, có hơi già chút, rốt cuộc tên nhóc đó lại không chịu ăn! Mới sáng sớm tôi đang vội, muốn nổi giận dạy dỗ nó mấy câu, nhưng khi nhìn cái mặt nghiêm túc kia nếm thử từng
miếng nhỏ lại rất đáng yêu nên không nỡ nhiều lời, thật đúng là hết cách với nó."
Điểm này Hạ Vũ có thể hiểu được con trai, "Em cũng đừng nói con, con không phải cố ý giày vò em, nếu có thể ăn nhất định sẽ
ăn." Quay mặt qua, "Thật ra đầu bếp hiện tại trong nhà anh có tay nghề
rất tốt, nếu không để ông ấy đến nấu cơm cho Ba Ni đi?"
Diệp Gia Dĩnh hỏi, "Vậy còn anh thì sao?"
Hạ Vũ, "Anh không sao, mỗi tuần anh luôn về nhà ông nội hai lần, còn có
hai ngày muốn đi thăm Ba Ni, thời gian còn lại chịu đựng một chút là
được."
Diệp Gia Dĩnh lắc đầu, "Không cần thiết phải vậy đâu, bây
giờ Ba Ni cũng có thể tiếp nhận đồ ăn Chu Mai làm, huống chi nhà của tôi cũng không có chỗ cho một đầu bếp chuyên nấu cơm."
Hạ Vũ rất có
phong độ mỉm cười một cái sau đó không nói thêm lời nào, làm việc phải
biết kiên nhẫn tiến hành từng bước, bây giờ không cần vội vã thể hiện
bên chỗ mình có nơi ở, thêm mấy người nữa cũng không sao, chờ có thời cơ thích hợp rồi lại nói cũng không muộn.
Bình tĩnh bàn luận về
hình thức chung đụng một cách khách quan đã là chuyện của lúc trước rồi, bây giờ anh sẵn sàng dành nhiều thời gian và sức lực hơn cho Diệp Gia
Dĩnh, thậm chí còn săn sóc và chu đáo trước đây chưa bao giờ dùng trên
người phụ nữ, dĩ nhiên sẽ không còn những lời nói và cử chỉ ngượng ngạo.
Sau khi hai người im lặng một hồi, Hạ Vũ lại nói, "Anh nhận lỗi với em."
Diệp Gia Dĩnh thấy khó hiểu, "Hả? Nhận lỗi gì?"
Hạ Vũ đáp, "Hôm nay anh cố ý dành một chút thời gian xem tin tức giải trí, những tay săn cũng có thể đào ra tin tức theo dõi, tôi không biết từ
khi nào thì chúng ta cùng nhau ăn cơm cũng bị người chụp được, còn có
tấm hình trong cầu thang kia, chắc hẳn là lần trước em nói khi đi cầu
thang bộ đụng phải người biến thái, khi đó bị chụp trộm, nó có vẻ không
bình thường, mà có người đặc biệt muốn tạo ra tin tức. Có nhiều yếu tố
liên quan tới việc bọn anh quản lý không nghiêm ở bên trong, cho nên anh nói xin lỗi em."
Diệp Gia Dĩnh buồn rầu, "Thôi đi, dù sao bệnh
viện cũng là một nơi công cộng, các anh mở cửa buôn bán người ta có thể
đi vào, khó mà đề phòng cho được. Tôi chỉ là đang nghĩ tới tôi cũng
không có bao nhiêu danh tiếng, bọn họ muốn tạo ra tin tức cũng không cần tới tìm tôi, trong này nhất định có vấn đề, không biết trước kia tôi đã đắc tội với người nào."
Hạ Vũ nhướng hàng lông mày đen dài lên,
cau mày ra vẻ nhã nhặn, "Cũng có thể." An ủi nói, "Em cũng đừng nghĩ
nhiều nữa, tung tin đồn nhảm nói xấu chung quy chỉ là những tin tức giả, không thể lâu dài." Lại hỏi, "Lý Hạo Nhiên đâu? Sao anh ta không ra mặt giúp em nói vài lời?"
Vừa rồi Diệp Gia Dĩnh vì nói chuyện về con trai nên tâm tình mới tốt một chút giờ lại ảm đạm, "Cảnh quay bên này
của anh ấy đã xong rồi, mới nhận một bộ phim mới phải đi Tây Tạng quay
thực cảnh. Vì không có thời gian nên cũng không có trì hoãn ngày nào,
nơi này vừa kết thúc đã lập tức lên đường, đi được mấy ngày rồi."
Hạ Vũ tựa như lơ đãng nói ra lời cô vẫn kiềm nén ở trong lòng, "Bây giờ
thông tin Internet phát triển như vậy, muốn công bố một tin tức phát
biểu một lời nói thì ở đâu cũng có thể được, trừ phi anh ta chui vào
trong rừng rậm nguyên thủy mới không được."
Cùng lúc đó, Lý Hạo
Nhiên ở xa ngàn dặm đang ở trong một căn nhà tốt nhất, thật ra vẫn ở
trong khách sạn vô cùng đơn sơ gọi điện thoại cho người đại diện của
anh, không hài lòng hỏi, "Hựu Tường, tại sao anh để Tiểu Lưu ngăn chặn
tất cả tin tức tôi muốn phát đi? Từ lúc nào thì tự do ngôn luận của tôi
cũng bị anh khống chế rồi hả?"
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhặt Được 201 Vạn
Chương 72
Chương 72