Tổng cộng có hai mươi tám đạo kiếm khí, dường như được tôi luyện qua huyết tinh, sát khí nồng đậm xộc khiến người ta lạnh buốt. Kiếm khí cùng sát khí đan xen lại, hợp thành hai mươi tám thanh hắc kiếm khổng lồ, đứng sừng sững giữa không trung.
Mỗi thanh hắc kiếm giống như một ngọn núi, cao đến mười trượng, trên thân kiếm màu đen hiện ra một đường vân dài hẹp thần bí. Giữa hai mươi tám cự kiếm này có một loại liên hệ thần kỳ khiến chúng triệt để vây quanh một chỗ, giống như đang giam cầm một cái gì đó.
“Rầm rầm rầm!”
Bốn phía, thiên địa linh khí chuyển động kịch liệt, nhanh chóng tụ lại trên bầu trời Nhất tuyền thiên, hình thành một luồng linh khí cực lớn không ngừng chảy vào những thanh sát kiếm hư ảo đó, khiến cho chúng càng ngày càng ngưng tụ giống như thật.
“Mau nhìn, Lý gia xuất thủ rồi! Không hổ là đệ nhất tu tiên thế gia, thật là bất phàm.”
“Khí thế kinh khủng bậc này nhất định là loại trận pháp có uy lực cường đại vô cùng. Đám yêu thú chết tiệt, để xem bọn ngươi làm thế nào thoát được kết cục bị chém thành mười khúc? Yêu thú nhãi nhép làm sao đánh lại được tu tiên giả chúng ta chứ!”
“Giết! Nhất định phải giết sạch. Trên thân yêu thú toàn bộ đều là bảo vật a!”
Những tu tiên giả còn sống sót nhìn sát kiếm ghê rợn trên không trung liền vô cùng hưng phấn, ngửa mặt cười như điên. Trong phút chốc, hào khí tăng vùn vụt.
“Vạn kiếm sát tà trận? Không tốt rồi! Đám tu tiên giả này, quả nhiên sớm có âm mưu.”
“Bầy bố sát trận, muốn đem Yêu tộc trong Nam Man Sơn Mạch một trận giết sạch, nhân loại quả nhiên âm độc!” Hoàng Kim Sư cả kinh nói.
“Hừ, trận pháp chó má, sợ cái gì? Lão Hắc ta chỉ cần một tay cũng có thể đánh vỡ nó, đập thành từng mảnh nhỏ luôn.” Hắc Viên Vương vẫn hung hăng như cũ, không thèm để mắt tới trận pháp trên đầu.
Mỹ Đỗ Toa nhìn kiếm trụ ở bốn phía, thần sắc ngưng trọng, lạnh nhạt nói: “Trận pháp này không ngừng hấp thụ lực lượng thiên địa, khẳng định không tầm thường. Mau thừa dịp nó chưa kịp khởi động, cùng hợp sức phá hủy nó!”
Cốt lõi của trận pháp là câu thông với lực lượng thiên địa. Ví dụ như mê tung trận, cần phải lợi dụng sức mạnh của mặt đất, sinh ra sương mù khiến cho người ta mất phương hướng, cho dù cố gắng thế nào cũng không thể nhích lên được một tấc.
Sự thần kỳ của trận pháp là vô biên, không thể lường hết được.
“Duy!”
Mỹ Đỗ Toa dứt lời liền hất đầu một cái, độc xà lập tức thoát ly, biến thành một đám độc mãng khổng lồ lao vọt lên.
“Hừ! Đệ tử Lý gia nghe lệnh, mau khởi động kiếm trận, tru sát Yêu hổ.” Tứ Trưởng lão điên cuồng kêu lên, nét mặt dữ tợn dị thường.
“Ong ong ong!”
Tất cả Kiếm trụ đồng loạt phát ra tiếng kêu vang trời, vô số kiếm khí đen kịt không ngừng thoát ly khỏi kiếm trụ, đan xen chằng chịt, trong nháy mắt đã bao trùm toàn bộ trận pháp. Đám độc mãng vừa tiến lại gần đã bị chém cho nát bấy.
“Vạn kiếm sát tà!”
Vô số kiếm khí dung hợp lại, nháy mắt tạo thành mấy vạn thanh sát kiếm dài ba thước, toàn thân đen kịt, mũi kiếm hướng xuống dưới không ngừng rung động, khiến người ta không lạnh mà run.
Vạn thanh sát kiếm, phô thiên cái địa.
“Giết!”
“Oanh oanh oanh!”
Chỉ thấy ngàn vạn thanh sát kiếm mang theo lực lượng đáng sợ điên cuồng rơi xuống, không chỉ nhắm vào bọn Đế Thích Thiên mà bao gồm cả những tu tiên giả còn sống sót.
Sát khí nồng đậm, tạo thành hắc vân che kín bầu trời, thiên địa biến sắc, linh khí từ bốn phương tám hướng không ngừng chảy vào trung tâm trận pháp.
“Chuyện gì thế này? Chúng ta là người một nhà, sao có thể ra tay với cả chúng ta? Mau dừng lại, thả chúng ta ra!....”
“A! Thủ đoạn của Lý gia thật độc ác! Mục đích của chúng là đem giết hết chúng ta!..”
“Kiếm trận thật đáng sợ! Mọi người mau phá trận, bằng không tất cả đều phải bỏ mạng tại đây.”
Vô số thanh sát kiếm mang theo hắc quang nồng đậm, rơi xuống như mưa. Lực công kích của mỗi một thanh đều dị thường đáng sợ. Những tu sĩ này căn bản không hề phòng bị liền bị vạn kiếm xuyên thân, cả người bị cắt thành hàng trăm ngàn khối, kêu gào thảm thiết.
Cảnh tượng vô cùng thê thảm.
“Ha ha ha! Các ngươi dám cùng Lý gia ta tranh đoạt Thông Linh La Bàn , chính là tìm đường chết! Hôm nay, Lý gia ta không những muốn tru sát yêu thú mà các ngươi cũng đừng hòng thoát. Giết!..”
Tứ Trưởng lão cười sằng sặc, chỉ huy kiếm trận công tới Đế Thích Thiên.
Trăm ngàn thanh sát kiếm đen kịt đột nhiên hội tụ một chỗ, hoá thành một con hắc long khổng lồ, vô cùng dữ tợn. Hắc long khẽ động đuôi rồng, không khí liền bị chấn động kịch liệt, liên tiếp phát ra những tiếng nổ trầm đục, nhằm Đế Thích Thiên hung hăng nhào tới.
Mục tiêu chính của Lý gia vẫn là Đế Thích Thiên.
Tru sát Yêu hổ, lấy lại Thông Linh La Bàn mới là mục đích thực sự của Lý gia. Về phần những tu sĩ kia chỉ là thuận tay mà thôi.
Trong khoảng khắc sinh tử này, lông trên người Đế Thích Thiên dựng đứng cả lên, hệt như một con nhím. Hắn không chút chần chừ, lập tức hít một hơi dài.
Thân hổ hấp nạp linh khí liền bắt đầu bánh trướng, thoáng cái liền biến thành hình dạng vô cùng doạ người.
Nhãn thần tập trung cao độ, chăm chú quan sát hắc long dữ tợn đang bổ nhào tới phía mình. Kiếm khí tua tủa quanh thân Hắc long, đừng nói là đụng, chỉ cần tới gần cũng đã bị chém nát bấy.
Kiếm trận này uy lực vô cùng cường đại, một thanh sát kiếm đã có thể giết chết một tu sĩ, huống hồ hắc long được ngưng tụ từ ngàn vạn thanh? Uy lực của nó đừng nói là yêu thú, đến tu sĩ Kết Đan kỳ cũng chưa chắn đã ngăn cản nổi.
Tuyệt đối không thể để cho hắc long tiếp tục xông tới, nếu không nhất định toi đời.
Đế Thích Thiên liều mạng vận chuyển Hổ Khiếu Công, Luyện Yêu Đỉnh trong Yêu Phủ điên cuồng xoay tròn. Ở trong ngọc đỉnh, yêu dịch màu đen không ngừng thoát ly Yêu Phủ, chảy vào trong kinh mạch, hướng đến cổ họng ngưng tụ lại.
Vô số thi thể xung quanh hắn bị thu vào trong đỉnh, nhanh chóng luyện hoá thành yêu nguyên. Kinh mạch trong cơ thể vận chuyển đến cực hạn, yêu khí nồng đậm như mực cuồn cuộn tuôn ra.
“Ngao!”
Nói thì dài nhưng sự việc xảy ra chỉ trong nháy mắt. Đế Thích Thiên ý niệm vừa động, trong mắt lộ ra một tia điên cuồng cũng cùng cao ngạo, hít một hơi thật sâu yêu khí, nhìn Hắc long đang lao tới gần, đột ngột mở miệng gầm lên một tiếng.
“Rầm rầm rầm!”
Tiếng hổ gầm một lần nữa vang lên, kinh thiên động địa, quỷ thần khiếp vía. Lấy trung tâm là Đế Thích Thiên, bốn phương tám hướng không ngừng nổ vang, rung động kịch liệt khiến mặt đất chằng chịt vết nứt vỡ, đất đá ầm ầm sụp xuống. Tình cảnh không khác nào ngày tận thế.
“Phốc!”
Đám tu sĩ còn sót lại miệng không ngừng phun máu, sắc mặt trắng bệch, liên tiếp ngã xuống.
Tiếng hổ gầm của Đế Thích Thiên khiến kiếm trận áp lực cường đại cũng không thể chống đỡ được, bắt đầu tan vỡ.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vạn Yêu Chi Tổ
Chương 97: Tâm ngoan thủ lạt
Chương 97: Tâm ngoan thủ lạt