Không đợi Thái Hoàng thái hậu nói gì, Nạp Lan Tĩnh cười một tiếng xoay người rời đi, lúc ra cửa đúng lúc đụng phải một cung nhân đi vào, nhìn thấy Nạp Lan Tĩnh ra ngoài, như nhìn thấy thú dữ, nhanh dạt sang một bên, Nạp Lan Tĩnh cũng không để ý, tiếp tục bước đi, chậm rãi rời đi!
"Thỉnh an Thái Hoàng thái hậu nương nương!" Cung nhân nhìn Nạp Lan Tĩnh ra ngoài, nhanh đi vào, giọng bởi vì đi nhanh có mấy phần run rẩy!
"Đã xảy ra chuyện gì, sao lại không cẩn trọng như vậy!" Hoa ma ma nhìn sắc mặt của Thái hoàng Thái hậu rất khó coi, không khỏi khiển trách cung nhân mấy câu, dời đi tầm mắt của Thái hoàng Thái hậu!
"Cái này, bẩm Thái hoàng Thái hậu nương nương, Hoàng thượng Hoàng thượng bị tịnh thân rồi !" Cung nhân bị Hoa ma ma giáo huấn, chẳng những không có chuyển biến tốt, càng run rẩy!
"Cái gì!" Vốn đang ngồi trên ghế Thái hoàng Thái hậu không khỏi đứng lên, trên mặt hiện lên không dám tin, "Là Nạp Lan Tĩnh có đúng hay không?" Thái Hoàng thái hậu tức giận, cõi đời này còn có Nạp Lan Tĩnh gan lớn như vậy, nàng nói xong, cả Cáo mệnh của Nạp Lan Tĩnh đều không gọi!
Cung nhân cúi thấp đầu, không dám đáp lời, chỉ sợ nói sai gì, sẽ rơi đầu, "Nương nương ngài chớ vội, có lẽ chuyện còn có nguyên do, trước hết để cho thái y xem qua mới phải!" Hoa ma ma nhanh an ủi Thái hoàng Thái hậu, ngay tại giờ, chống đỡ thân thể Thái Hoàng thái hậu, bà thật sợ Thái Hoàng thái hậu không chịu nổi!
"Làm bậy!" Hồi lâu Thái Hoàng thái hậu mới lên tiếng, mắt như có thể nhỏ ra máu, bà hoài nghi vì sao Nạp Lan Tĩnh có thể nói lời như vậy, bởi vì nàng đoán được bà không cách nào làm gì được nàng, bà mới biết tin Vận Ninh có thai, còn chưa kịp động thủ, lại xảy ra chuyện như vậy, ngày sau Hoàng đế không thể, Vận Ninh chính là hy vọng duy nhất của bà, hy vọng duy nhất của Kiếm Gia, Thái hoàng Thái hậu không cam lòng, nếu như vậy, cho dù Tương Bình Vương cưới Cung thị thì như thế nào, giang sơn vẫn được coi là của Cung gia!
Bà đột nhiên hiểu, trước kia Kiếm Thiếu Khang gặp chuyện không may, tất nhiên là kế sách của Vận Ninh và Nạp Lan Tĩnh, bà ở trong hoàng cung tranh đấu nhiều năm như vậy, hôm nay lại bị hai nha đầu lợi dụng, làm sao có thể cam tâm, Thái hoàng Thái hậu cười lạnh một tiếng, Nạp Lan Tĩnh ngươi vui mừng hơi sớm rồi, cho dù ngươi có binh phù thì thế nào, ngọc tỷ vẫn còn trên tay Ai gia!
"Hoa ma ma, phân phó, những người biết được chuyện này, toàn bộ đều phải chết!" Thái Hoàng thái hậu phân phó một tiếng, chuyện Kiếm Thiếu Phong như vậy, không thể truyền đi, diệt khẩu là thủ đoạn hoàng gia thường dùng nhất, bà nghĩ lại phân phó Hoa ma ma mấy câu, trên mặt mấy phần âm trầm!
"Nương!" Nạp Lan Tĩnh sau khi đi ra ngoài, nhìn Cung thị còn chờ bên ngoài, không khỏi kêu một tiếng!
"Tĩnh nhi, chúng ta rời đi có sao không?" Cung thị nhìn Nạp Lan Tĩnh an nhiên ra ngoài, tuy nói yên tâm, nhưng trên mặt vẫn có lo âu, một nữ nử ngày ngày trải qua binh đao, thật quá cực khổ, trong mắt người ngoài có lẽ nàng tay cầm binh quyền, chỉ Cung thị mới nhìn thấy Nạp Lan Tĩnh khổ sở dường nào!
"Mẫu thân cho rằng chúng ta tránh ra, họ sẽ lưu lại tính mạng của chúng ta sao?" Nạp Lan Tĩnh lắc đầu một cái, "Từ ngày thứ nhất bước vào Hoàng cung, đã định là một trận chiến sống chết, không có đường lui!" Trong mắt Nạp Lan Tĩnh mang theo niềm đau thương khôn nguôi, nếu kiếp trước nàng không gả cho Kiếm Thiếu Phong, nếu chỉ là Quan gia bình thường, có lẽ nàng cũng sẽ không ôm hận trùng sinh, cũng sẽ không có khốn cục hôm nay!
Chỉ là ánh mắt của Nạp Lan Tĩnh đột nhiên sáng lên, Thái Hoàng thái hậu đã biết được chân tướng, bà không cách nào xuống tay với Vận Ninh, nhất định sẽ không bỏ qua cho mình, xưa nay tâm người được thiên hạ, Kiếm Thiếu Niệm chậm chạp không chịu đăng vị, bởi vì không muốn tội danh mưu nghịch, nếu không giang sơn ngồi cũng không vững, nếu Kiếm Gia không phạm phải sai lầm lớn, người trong thiên hạ còn trung thành với Kiếm Gia, cho dù tay mình cầm binh quyền, muốn ngôi vị Hoàng đế chân chính, không thiếu người ngăn cản, đến lúc đó khói lửa bốn bề, các nơi không thiếu người bất chính, mượn chinh phạt loạn thần, giơ sào khởi nghĩa, đến lúc đó ngôi vị Hoàng đế cũng chỉ là một cái thùng rỗng thôi! Cho nên, Nạp Lan Tĩnh cười một tiếng, nhẹ giọng phân phó Thu Nguyệt mấy câu, nếu biểu tỷ có phần tâm tư kia, mình liền giúp nàng đoạt thiên hạ này!
Cung thị nhìn Nạp Lan Tĩnh chủ ý đã định, không khỏi thở dài, cũng sẽ không nói thêm cái gì, chỉ là tay gắt gao lôi kéo tay Nạp Lan Tĩnh, giai đoạn khó khăn nhất, bà muốn ở bên cạnh nàng!
Xe ngựa chậm rãi đi ra ngoài cung, người đánh xe đã thay bằng ám vệ, khác trải qua phố xá sầm uất, xe ngựa đi cực kỳ chậm chạp, "Tránh ra, tránh ra!" Nạp Lan Tĩnh ngồi ở trên xe ngựa, nghe được đằng trước có chuyện!
"Có chuyện gì xảy ra!" Xe ngựa bị buộc dừng, Nạp Lan Tĩnh vén rèm cửa xe ngựa lên, nhìn bên ngoài có người cưỡi đại mã chạy nhanh đến, vó ngựa đạp không ít người bán hàng rong, nhưng người kia không có ý định dừng lại!
"Đi ngăn ông ấy lại!" Nạp Lan Tĩnh phân phó ám vệ một tiếng, nếu để cho ông ấy phi nhanh, phố xá sầm uất thương nhân nhiều người như vậy, nếu xảy ra chuyện gì, chỉ là, người này là người mẫu thân để ý, nghĩ đến ông vừa mới trở về Tiêu Dao vương phủ, thấy Cung thị không có ở trong phủ, còn tưởng rằng Thái Hoàng thái hậu cố ý lừa, vào lúc này muốn uy hiếp Thái Hoàng thái hậu đi!
Ám vệ ngăn Tương Bình Vương lại cũng không cần phí sức, chỉ cần nhắc tới Cung thị, Tương Bình Vương dưới cơn thịnh nộ, trong nháy mắt bình tĩnh lại, vội vàng theo ám vệ đi tới xe ngựa!
"Hinh Nhi ngươi không sao chứ?" Nạp Lan Tĩnh nhấc rèm lên, vừa đúng lúc Tương Bình Vương có thể nhìn thấy Cung thị an nhiên bên trong, tâm Tương Bình Vương căng thẳng vào lúc này mới hạ xuống, hắn hơi đưa tay ra, muốn đi vào ôm thật chặt Cung thị, một chút căng thẳng, nhưng rốt cuộc ngại Nạp Lan Tĩnh bên cạnh, mới dừng lại!
"Không sao!" Trên mặt Cung thị vẫn lạnh như cũ, "Bên ngoài nhiều người, trở về rồi hãy nói!" Cung thị hơi ngẩng đầu, mặc dù trên mặt không có biến hóa gì, chỉ là giọng nói mềm đi rất nhiều!
"Tốt!" Tương Bình Vương nhanh đáp một tiếng, mới vừa căng thẳng, vào giờ khắc này nhẹ nhõm không ít, lộ ra nụ cười, bình thường Cung thị ước gì hắn nhanh rời đi, vào lúc này cũng không biết đến nguyên do gì, thế nhưng để cho mình trở về rồi hãy nói, Tương Bình Vương càng muốn cười, giống như cho rằng Cung thị cuối cùng bị hắn thành tâm sở động!
Trở về phủ, Tương Bình Vương vội vàng lấy lòng đỡ Cung thị, kết quả Cung thị nhíu mày một cái, tránh tay Tương Bình Vương, Tương Bình Vương lộ vẻ tức giận thu tay về, mất mát nhưng cũng chỉ chốc lát, qua giây lát, nhìn Cung thị đã vào cửa, nhanh đuổi theo!
"Người tới, giúp Tương Bình Vương thu dọn đồ đạc, đưa hắn ra Vương phủ!" Khi Cung thị nói câu thứ nhất, Tương Bình Vương có chút sững sờ, cả Nạp Lan Tĩnh cũng không nghĩ tới, cho rằng trong lòng Cung thị nên có chút cảm động, không nghĩ rằng lại là bộ dáng như vậy!
"Tại sao?" Giọng Tương Bình Vương rất nhẹ, trong mắt không giấu được mất mát!
"Nơi này miếu nhỏ, không chứa nổi Vương Gia tôn kính!" Mí mắt Cung thị căn bản không nhếch lên, có lẽ đã quyết định, không thể vãn hồi! Bà hơi quay đầu sang chỗ khác, người trong Hoàng gia, vẫn không nên có quá nhiều dây dưa!
"Tại sao, ta có chỗ nào không tốt, ta có thể đổi!" Hai mắt Tương Bình Vương đỏ ngầu, trong giọng nói mang theo van xin, giống như chỉ cần Cung thị một câu, hắn làm gì đều đáng giá!
"Vương Gia nói đùa, thân thể Vương Gia tôn quý, sao có thể không đúng!" Cung thị không muốn dây dưa với Tương Bình Vương, nói một câu thế này, cũng phân phó người làm nhanh dọn dẹp, chân nhanh đi vào phía trong!
"Có phải mẫu hậu nói gì hay không?" Tương Bình Vương trong giây lát ngẩng đầu, mặc dù trong ngày thường Cung thị cũng nói y hệt, tuy nhiên không có quyết liệt như vậy, nhìn dáng vẻ, rõ ràng tức giận!