Nhìn về phía Thần Huống, Ninh Mẫn Mẫn thấy rõ chuyện này nghiêm trọng đến mức nào. Sở dĩ gặp Thần Huống là muốn buộc Hoắc Trường An điều tra triệt để vấn đề này.
Cô hiểu rằng chính trị có tính cạnh tranh cực kỳ khắc nghiệt, để Thần Huống liên quan vào vấn đề này có thể sẽ giúp cho nhà họ Thần nắm giữ nhiều thông tin bất lợi của Hoắc gia, Hoắc gia rất có khả năng sẽ thất bại thảm hại.
Nhưng cô không có sự lựa chọn nào khác, phải có một hành động nguy hiểm nếu muốn ngăn chặn việc quan trọng.
Mấy ngày trước, khi cô gặp Thần Huống đã có một kế hoạch cùng với yêu cầu của mình.
Thần Huống ngớ ra một hồi lâu mới nghiêm túc hỏi một câu:
"Ninh Mẫn Mẫn, cô để tôi ta tham gia vào chẳng khác nào muốn để cho Hoắc gia nhanh sụp đổ."
Lời này cho thấy, chứng tỏ người đàn ông này rất ngay thẳng.
Ninh Mẫn Mẫn liền bày tỏ quan điểm của mình về chuyện này:
"Thần Huống, lúc này tôi trực tiếp gọi tên của anh, tôi không coi anh là vị quan lớn mà chỉ coi anh như một người bạn đáng tin cậy.
"Tôi muốn nói: Trong thời gian cuộc vận động bầu cử Thủ tướng diễn ra, có bất kỳ biến động nhỏ đều có khả năng đảo ngược tình hình chính trị của đất nước.
" Trong bốn ứng cử viên, theo quan điểm của tôi , Hoắc Trường An là người có khả năng lãnh đạo. Hoắc gia có nền móng vững chắc, được người ủng hộ nhưng đồng thời cũng là điều tồn tại, tốt xấu lẫn lộn bọn họ nhất định phải quan hệ. Tôi không phủ nhận Hoắc Trường An có thực lực sẽ trở thành Thủ tướng. Hoắc Trường An có chịu bắt tay vào điều tra không, vậy thì chỉ có thể để thời gian chứng minh.
"Còn với anh, hình ảnh trong mắt người dân rất chính trực, bên anh lại thêm nhóm thanh niên Can Tương ủng hộ. Nếu anh có thể ngồi lên ghế Thủ tướng đối với Đông Ngải Quốc mà nói chính xác là chuyện may mắn nhất.
"Mà hai vị Cố Gia kia, Cố Chấn là người đầy tham vọng, hung hăng. Tôi cảm thấy được hắn không có tính lãnh đạo và cứng nhắc. Tuy nhiên trước mắt công chúng lại rất tốt đẹp. Nhưng chín năm trước, Cố Gia tổ chức diễn tập quân sự với quy mô lớn tôi chỉ cảm thấy hai vị chỉ huy của hai đội chỉ có lối suy nghĩ cấp trên, mà lại không có khả năng lãnh đạo.
"Cho nên,trước thời điểm vận động bầu cử Thủ tướng tôi thấy thích anh và Hoắc bộ trưởng, không cần nói hai vị người nào làm Thủ tướng đều sẽ được Đông Ngải Phúc chúc mừng.
"Tôi cho rằng: Trước cuộc tổng tuyển cử này Hoắc gia mà suy sụp. Thần Huống, anh không có lợi mà chỉ tăng thêm phần thắng cho Cố Gia.
"Trong trường hợp này, anh có phải hay không có thể tạm thời buông bỏ sự nghiệp chính trị? Với thân phận bạn thân của chồng tôi, tôi sẽ là một nhân chứng.
"Tôi không bị áp lực trước chính trị, tôi chỉ muốn có một chế độ chính trị ổn định với sứ mệnh thiêng liêng bảo vệ lẽ phải.
"Tương lai, mặc kệ là Hoắc gia cầm quyền hay vẫn là Thần gia ngồi vững chắc ở vị trí này. Tôi đều đã hi vọng, đất nước này đứng vững và chế độ chính trị ổn định, không có quá nhiều chuyện biến động."
Thần Huống sau khi nghe xong liền liếc mắt nhìn sâu cô một cái, nói một câu:
"Đúng là nhặt được một cái bảo bối! Ninh Mẫn Mẫn, sau khi sinh xong nên trở công việc đi! Quân lính cần người nhìn xa trông rộng,bản tính chính trực để đào tạo và dẫn dắt binh lính..."
Lời này tràn đầy ưu ái.
Một đất nước phát triển cần biết dùng nhân tài.
Cô không trả lời.
Như vậy anh đã đồng ý làm nhân chứng tham dự và giám sát.
Nhưng Hoắc Trường An cũng không biết giữa bọn họ có giao ước gì.
Cô cảm thấy được nên giải thích một chút, xua tan những nghi ngờ của ông.
"Hoắc bộ trưởng người yên tâm, tôi không muốn ông lập tức đem Quý Như Thương, Hoắc Trường Bình ra điều tra chuyện này.
"Tôi biết ưu và khuyết điểm. Mọi chuyện đều có thể đợi sau khi cuộc vận động bầu cử được tiến hành! Đến lúc đó, người thắng cho người thua một chút an ủi đó là hành động nên làm của người lãnh đạo. Nếu ông không thành công, tôi cũng hi vọng ông một lòng trợ giúp vị lãnh đạo mới.
"Nếu ông bỏ mặc, tôi sẽ là người xuất hiện đầu tiên đứng lên tố cáo. Mặc kệ là chuyện công hay tư. Những ngày này, tôi hi vọng ông có thể để ý đến Quý Như Thương cùng Hoắc Trường Nhạc đừng để họ gây tai họa cho người khác."
Ninh Mẫn Mẫn vô cùng nghiêm túc nói:
"Tôi biết ông đang ở vị trí như thế này. Sẽ có rất nhiều chuyện ngoài tầm kiểm soát nhưng tôi tin tưởng, trong lòng ông cũng hi vọng sự nghiệp Đông Ngải tồn tại lâu dài. Nếu ông chỉ vì lợi ích cá nhân và sự phát triển của gia tộc mà bỏ mặc cho kẻ xấu cầm quyền thì đất nước này không còn có hi vọng!"
Hoắc Trường An sau khi nghe xong lẳng lặng gật đầu, đưa ánh mắt nghiêm khắc nhìn Hoắc Trường Bình cùng Quý Như Thương:
"Nói rất đúng. Vài năm gần đây, trong bộ máy chính phủ đã xuất hiện tình trạng tham nhũng, quan lại bao che cho nhau, biến chất trầm trọng... Quan trọng là ... các bộ ngành không thể dung túng tệ nạn này được. Chuyện này phải có thời gian để xử lý... Nhưng cô yên tâm, tôi sẽ nghiêm túc xử lý chuyện này. Nhất định cho cô một lời giải thích rõ ràng. Nếu khi điều tra mà phát hiện Quý Như Thương lúc trước có liên hệ và tiết lộ bí mật quân sự, tùy tiện làm bậy sẽ đem ra toà án quân sự phán xử. Còn về phần Hoắc Trường Bình, một khi xác định hắn lợi dụng chức vụ dùng việc công trả thù riêng sẽ nghiêm khắc xử lý..."
Những lời này nói ra, nhất thời sắc mặt Quý Như Thương tối sầm lại.
Bởi vì biết rõ Hoắc Trường An là một người đã nói là sẽ làm, ông có thể nói ra lời này nhất định sẽ làm được.
Ninh Mẫn Mẫn nhẹ nhõm thở dài một tiếng. Nhưng nhìn thấy gương mặt biến sắc của Hoắc Khải Hàng, tâm trạng cô đột nhiên trở nên khó chịu.
Bây giờ đây, khi Hoắc Trường An biết anh không phải là con trai ruột của ông. Về sau số phận của anh có thể sẽ thay đổi một cách đáng kể?
Cô không biết.
Tiếp theo Thần Huống cùng Hoắc Trường An thảo luận nên đem Hoắc Trường Bình và Quý Như Thương giam giữ ở đâu.
Sau đó họ đạt được sự thống nhất. Đối với điều này, Ninh Mẫn Mẫn không thể hiện bất cứ ý kiến gì.
Cho đến khi Hoắc Trường An ra lệnh đem Quý Như Thương đi Hoắc Khải Hàng đột nhiên đứng lên, đi tới trước mặt bà, khuôn mặt lạnh băng hỏi một câu:
"Quý Như Thương, bà nói cho tôi biết, tôi là con của ai ? Vì sao lại tráo đổi? Mục đích cuối cùng là gì ?"
Giọng nói của anh mệt mỏi, gương mặt lạnh nhạt lộ ra vẻ cố chấp cùng với tâm trạng rất tệ.
Đã nhiều năm biết rõ nhưng Ninh Mẫn Mẫn chưa bao giờ thấy anh bộc lộ cảm xúc rõ ràng như vậy. Khả năng kiểm soát tình cảm của anh rất tốt, người khác rất khó nhìn ra vẻ buồn bã, tức giận của anh.
Hôm nay, Anh đã thay đổi.
Do vậy, đột nhiên cô có phần lo lắng.
Lúc này, Quý Như Thương cúi đầu cười khiến tất cả mọi người có phần kinh ngạc - -
"Mục đích chỉ có một."
Bà mạnh mẽ trả lời:
"Bởi vì con là con của ta. Con trai của ta và Trường An!"
Vào lúc này, khuôn mặt Hoắc Khải Hàng bỗng trở lên ngây dại, Ninh Mẫn Mẫn cũng mở trừng mắt khi nghe người đàn bà nói ra rồi cười như điên dại.Sau đó, cao giọng nói:
"Ta Quý Như Thương vừa sinh ra địa vị không bằng Quý Như Tịch. Từ nhỏ ta rất thích Trường An, hy vọng sẽ được kết hôn với ông ấy. Cha ta biết rõ tâm tư của ta nhưng vẫn quyết định đem chị của ta gả cho ông ấy.
"Đáng tiếc Hoắc Trường An cơ bản không thích Quý Như Tịch. Ông ấy chỉ thích Chung Đề nhưng lão phu nhân lại không thích. Quý như tịch cố gắng lắm trái tim ông, cố gắng để ông ấy từ bỏ Chung Đề.
"Về sau, rốt cục lão phu nhân tìm được cơ hội để cho Hoắc Trường An thấy được sự thật của Chung Đề, buộc phải rời khỏi bà ta.
"Nhưng cuối cùng, Hoắc Trường An cũng đã phát hiện ra, thì ra tất cả đều là âm mưu của Quý Như Tịch, kết quả cắt đứt với Quý Như Tịch.
"Vì trả thù Quý Như Tịch, ông ấy thậm chí còn ở cùng ta - - em vợ, lên giường cùng ta. Sau đó, ta liền có con...
"Ở thời điểm đó, ta đã nghĩ ta có thể nhờ con, đây là ông trời cho ta cơ hội.
"Nhưng ai biết được lúc đó, Quý Như Tịch cũng đã mang thai rồi. Dự tính ngày sinh chỉ kém ta bốn ngày.
"Ta biết, dưới tình huống như vậy ta là không có khả năng tranh giành vị trí phu nhân nhà họ Hoắc với Quý Như Tịch. Ta rất không cam tâm. Vì cái gì số phận của ta lại kém như vậy, lần nào cũng thua bà ta.
"Quả thật ta muốn có được đứa bé này. Nếu để cho mọi người biết đứa bé này con của Trường An, khẳng định người trong nhà sẽ không đồng ý .
"Ta không thể để bọn họ bỏ đứa bé này. Vì thế, ta lựa chọn giấu kín khi sinh con. Thời điểm đó, ta chỉ là muốn con sinh ra được khỏe mạnh. Có lẽ ta điên rồi.
"Dần dần mọi thứ đã thay đổi: Khi xác định ta và Quý Như Tịch đều có con trai, mà nghe nói con trai của Chung Đề đã mất trong lần bị tai nạn xe hơi. Chung Đề cũng bị chết cháy, ta liền có một quyết định táo bạo - -
"Ta nghĩ muốn cho con trở thành người thừa kế duy nhất của Hoắc Trường An.
"Bởi vì ta tin chắc một điều. Cái chết của Chung Đề làm cho tim của Hoắc Trường An cũng đã chết. Ông ấy sẽ không để người khác mang thai đứa của con của mình. Bản thân con sẽ là con trai duy nhất, cháu đích tôn của Hoắc Thủ tướng sẽ có một con đường tươi sáng chờ con.
"Cho nên, ta đưa con trở thành... Hoắc Khải Hàng, mà Hoắc Khải Hàng thật sự..."
Bà ta cười sung sướng:
"Đã chết. Sớm đã chết rồi. Ba mươi năm trước chết vì bệnh ở cô nhi viện!"
Chuyện này rất phức tạp nhưng may mắn là tất cả đều như ý.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí
Chương 244
Chương 244