TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hầu Môn Độc Phi
Chương 33: Cứ đánh nhau đi An Ninh ta được lợi

Trong đầu An Ninh hiện ra một bóng dáng, tâm chấn động mạnh một chút, ngày mai trở về? Bọn họ có một thời gian thật dài không gặp nhau rồi!

Từ sau khi nàng mất trí nhớ, An Như Yên lợi dụng các loại phương pháp, từng lần một cách trở khả năng bọn họ gặp mặt. Mặc dù là kiếp trước, ba năm trước khi hắn qua đời, bọn họ thật sự gần như không có gặp nhau một thời gian dài, cảm giác dường như đã trải qua mấy đời!

"Không, tuyệt đối không được!" An Như Yên bất chấp An Bình hầu gia chưa nguôi tức giận, vội vàng chắn trước mặt ông, nàng đợi lâu như vậy, chính là mong chờ tướng quân trở về. Nhưng phụ thân lại đưa quyết định này, nàng sao có thể trơ mắt nhìn tiểu tiện nhân của Dương Mộc Hoan cướp đi vị trí của nàng?

An Bình hầu nhìn vẻ mặt chật vật của nữ nhi, lại nổi lên tức giận, "Không được? Như thế nào không được?"

Ông sở dĩ quyết định mang theo Lan Hinh, là vì trấn an Dương Mộc Hoan.

Tướng quân lần này khải hoàn trở về, hoàng thượng phái người nghênh đón lớn như vậy, có thể thấy được hoàng thượng rất coi trọng hắn.

Sau khi trở về, thăng quan tiến chức tất nhiên là không thể thiếu được, Tướng quân đến nay chưa lập gia đình, nếu ông tính không sai, ngày mai các quan viên khác nhất định cũng sẽ mang theo nữ nhi nhà mình, trong lòng đều tự đánh giá chủ ý gì, hắn làm sao có thể không biết.

Hắn cũng không thể buông tha cơ hội lần này. Lan Hinh tuy nhỏ, nhưng bộ dáng ngày thường vô cùng tốt, cũng có thể làm cho tướng quân yêu thích.

"Lan Hinh một tiểu nha đầu, làm sao có thể đi dạng trường hợp đó?" An Như

Yên hừ lạnh một tiếng, nàng mới là đại tiểu thư của Hầu phủ, phụ thân hẳn phải mang nàng đi mới đúng.

"Hừ! Buồn cười! Lan Hinh không thể đi, chẳng lẽ cho ngươi đi sao? Đại tiểu thư, ngươi không soi gương sao? Ngươi hiện tại thành ra cái dạng này, ta nghĩ vẫn là đợi ở Cách viên đi, ra ngoài lại thêm mất mặt xấu hổ!" Dương Mộc Hoan châm chọc.

An Như Yên thích tướng quân, muốn gả cho tướng quân làm vợ, nàng chính là mơ mộng hão huyền, nghĩ đến bộ dáng như quỷ này của nàng có thể được tướng quân ưu ái sao? Hừ, nàng hại chết con trai của bà, bà liền làm cho nữ nhi của mình đoạt người trong lòng của An Như Yên.

Trong lòng ra quyết định, Dương Mộc Hoan xoay mặt hướng An Bình hầu gia, rốt cục lần đầu tiên lộ ra tươi cười sau khi đẻ non, "Lão gia, Hinh Nhi gần nhất cầm kỹ tiến bộ không ít đâu!"

Lấy thân phận của tướng quân, nếu là Hinh Nhi thật sự có thể thành công, thì thật là không thể tốt hơn !

Xem An Bình hầu gia vừa lòng gật đầu, An Như Yên sắc mặt nhất thời biến sắc, Nghĩ đến gương mặt mình, lửa giận nháy mắt trở nên phá lệ rõ ràng, càng không cam lòng.

Nàng biết, bộ dáng này là không có cách nào để gặp tướng quân.

Nhưng là, nàng sao có thể để cho nữ nhi của Dương Mộc Hoan có cơ hội tiếp cận tướng quân?

Mọi người còn đang suy nghĩ nên làm cái gì bây giờ, lại nghe đến đại phu nhân ôn hòa mở miệng, "Lão gia, Hinh Nhi còn nhỏ, trường hợp như vậy sợ là khó có thể ứng phó, chi bằng, để Ninh Nhi cùng đi theo, thời gian trước, nàng tốt xấu cũng tham dự mẫu đơn yến một lần, lễ nghi hẳn là đã học được một chút, Hinh Nhi ở bên người nàng, cũng có thể chiếu cố lẫn nhau."

Một câu nhất thời đem tầm mắt của mọi người đều tập trung lên trên người An Ninh vẫn còn đang trầm mặc.

An Bình hầu nhanh chóng cau mày, đánh giá nhị nữ nhi này, con ngươi lão luyện nhìn không ra chút cảm xúc, nhưng An Ninh cũng sâu sắc cảm nhận được phần lạnh nhạt kia, trong lòng trồi lên một tia châm chọc.

Kiếp trước, từ sau khi mẫu thân qua đời, phụ thân này của nàng coi nàng như người vô hình, không có một chút quan tâm.

Nhưng khi biết được Ly vương có hảo cảm với nàng thì thái độ đối với nàng có thay đổi lớn. Thân thiện thúc đẩy việc hôn nhân của nàng cùng Ly vương, nghĩ lại, hắn đem chính mình trở thành quân cờ để lấy lòng Ly vương đi!

Thủy chung, phụ thân này đối với nàng đều là lãnh tình. Mỗi lần nghĩ đến mẫu thân bị phụ thân đạm mạc cùng vô tình, nàng đều cảm thấy thất vọng đau khổ. Ở trong lòng hắn, sợ cũng chỉ có quyền thế cùng địa vị!

An Bình hầu gia trầm mặc đánh giá An Ninh hồi lâu, rốt cục lạnh lùng mở miệng, "Cũng tốt, để nàng đi theo cùng Hinh Nhi chăm sóc lẫn nhau đi!"

Bỏ lại những lời này, An Bình hầu bước ra khỏi phòng. Dương Mộc Hoan mặc dù không tán thành nhưng thấy An Bình hầu rời đi, cũng chỉ có thể đi theo ra

Khởi Thủy uyển. Mọi người lục tục giải tán, An Ninh cũng đang định về Thính Vũ hiên, đại phu nhân lại đem nàng gọi lại.

"Ninh Nhi, con có biết, tỷ tỷ con cùng tướng quân vẫn lưỡng tình tương duyệt.

Con hẳn là hiểu được nương cho con đi theo Hinh Nhi là có dụng ý!" Đại phu nhân ôn nhu lôi kéo tay An Ninh, cảm giác cũng như ở kiếp trước, đại phu nhân cũng như vậy đối với nàng ôn nhu lừa gạt, đem nàng vây ở giữa những lời nói dối.

"Ninh Nhi hiểu được, Ninh Nhi nhất định không cho Hinh Nhi tiếp cận tướng quân, không, không cho nữ tử nào tiếp cận tướng quân." An Ninh hơi nhíu mày, đồng ý như đại phu nhân mong muốn, đáy lòng lại là có thêm quyết định của chính mình.

Lưỡng tình tương duyệt? Sẽ cùng hắn lưỡng tình tương duyệt!

Không nghĩ tới mấy người phu nhân này tranh đến tranh đi, kết quả còn làm cho nàng được lợi. Đại phu nhân nếu biết được giờ phút này nàng đã khôi phục trí nhớ, còn có thể yên tâm lừa gạt nàng như vậy, khiến cho nàng vì nữ nhi của bà làm việc sao?

"Tốt, thật sự là nữ nhi tốt của nương, Yên nhi, còn không mau cảm ơn muội muội của con." Đại phu nhân vừa lòng gật đầu, ánh mắt liếc An Như Yên.

Năm đó An Ninh không bị chết đuối, vốn tưởng rằng là tai họa, không nghĩ tới như vậy ngược lại rất tốt, nàng có thêm một quân cờ tốt như vậy

Quả nhiên đáng giá, Vân Trăn a Vân Trăn, ngươi nếu biết nữ nhi của ngươi bị ta lợi dụng như vậy, ngươi đã chết sợ cũng không thể nhắm mắt đi!

An Như Yên mới vừa rồi còn chưa tiêu ấm ức trong lòng, nàng nghĩ người đi phải là nàng a! Hiện tại lại có thêm An Ninh, mặc dù biết dụng ý của nương, trong lòng nàng vẫn không phải tư vị như trước, khó nén ghen tị. Không ai so với nàng biết rõ, nàng cùng tướng quân "lưỡng tình tương duyệt" bất quá là lừa An Ninh, vì muốn làm cho An Ninh coi tướng quân trở thành tỷ phu, tách khoảng cách giữa nàng cùng tướng quân.

"Cảm ơn Ninh Nhi, chờ tỷ tỷ gả cho tướng quân, chắc chắn giúp muội lưu ý một phu quân thật tốt." An Như Yên bày ra vẻ mặt tươi cười, tướng quân dưới trướng nhiều tướng sĩ như vậy, nàng nhất định phải tùy ý giúp nàng ta chọn lựa một cái. Dù sao đời này, nàng cũng phải đem An Ninh dẫm nát dưới chân.

Suy nghĩ của An Như Yên, An Ninh như thế nào lại không rõ, "thẹn thùng" cúi đầu, trong miệng cảm tạ "ý tốt" của An Như Yên, trong lòng cũng là trồi lên một tia châm chọc, gả cho tướng quân? Nàng làm sao có thể để cho An Như Yên được như nguyện? !

An Ninh được mẹ con hai người này dặn dò, liền mang theo Bích Châu cùng nhau quay về Thính Vũ hiên. Lúc ra khỏi Khởi Thủy uyển, nhìn thấy quản gia mang theo vài hạ nhân đi đến. Đi được vài bước, liền nghe được quản gia thúc giục đại phu nhân cùng An Như Yên, nói là lão gia phân phó, đại tiểu thư phải lập tức chuyển đi

Cách viên!

Cách viên... An Ninh tay nắm thành quyền, đêm hôm đó, Cách viên bị đại hỏa thiêu thành một đống hỗn độn, mà nương...

Hô hấp một hơi thật sâu, con ngươi An Ninh thêm sắc bén, quyết tâm báo thù càng thêm kiên định!

Hôm sau.

Bên ngoài An Bình hầu phủ, An Ninh cùng An Lan Hinh lên xe ngựa, đi theo sau An Bình hầu gia. An Lan Hinh có vẻ phá lệ hưng phấn, "Nhị tỷ tỷ, nương muốn Hinh Nhi cố gắng để tướng quân yêu thích, ngươi nói, tướng quân sẽ thích Hinh Nhi sao?"

An Ninh mỉm cười, "Hinh Nhi có muốn cố gắng để tướng quân yêu thích không?"

Xem ra, tứ phu nhân cũng đem ánh mắt để trên người tướng quân a!

An Lan Hinh cau mày, đau khổ suy tư trong chốc lát, cũng là lắc lắc đầu, "Hinh Nhi cũng không biết, tướng quân tuấn tú sao?"

Trong đầu An Ninh hiện ra bóng dáng của hắn, tuấn tú sao? Đương nhiên! Bằng không những quý nữ này cũng sẽ không mê luyến hắn như thế. Nhớ rõ khi thiếu niên, hắn ngọc thụ lâm phong, thanh tao nho nhã, trải qua chiến tranh rèn luyện, hai năm này, hắn càng thêm thuần thục đi!

Đột nhiên nhớ lại đêm qua, nàng mất ngủ, ngồi một mình ở trong viện, lại đột nhiên cảm giác có người xâm nhập. Nàng tưởng Tô Cầm, kêu lên tiếng, lại không có người trả lời. Tầm mắt kia dừng hồi lâu ở trên người nàng cũng rất nhanh biến mất.

Nàng nghi hoặc, nếu là Tô Cầm, bị nàng phát hiện, hắn chắc chắn sẽ hiện thân.Nhưng người cũng rất mau biến mất, tầm mắt kia, nàng cảm thấy thập phần quen thuộc. Thậm chí nhảy ra một ý niệm trong đầu, có thể hay không là hắn... Nhưng giây tiếp theo, ý niệm kia lại bị nàng phủ định. Hắn hôm nay mới đến kinh thành, đêm qua làm sao có thể xuất hiện ở trong viện của nàng?

Xem ra, hẳn là nàng suy nghĩ quá nhiều!

Xe ngựa rất nhanh đã đến ngoài thành, đợi cho xe ngựa dừng lại, An Lan Hinh liền không chịu nổi tò mò, vén rèm lên, muốn nhìn ra bên ngoài. Mành xốc lên, An Ninh cũng giật mình, ánh mắt có thể nhìn thấy, tuấn mã phía trước, Tô Cầm cùng Ly vương Triệu Cảnh Trạch đi song song với nhau.

Bọn họ thế nhưng cũng đến đây!

Đọc truyện chữ Full