TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Tại Nhẫn Giới
Chương 99: Danzou gặp mặt hai vị cố vấn

Mọi người nghe được lời Sasuke đang nói mà tưởng trừng như họ nghe lầm. Họ đã từng chứng kiến được sức mạnh mà Senju Uchiha đánh với Hokage đệ ngũ Senju Tsunade. Cái loại sức mạnh ấy là người có thể nắm giữ hay sao. Một chiêu bổ ra một ngọn núi, cái sức mạnh đó không phải người có thể nắm giữ được. Mặc dù họ biết bây giờ Uchiha Sasuke đã nắm giữ được nhãn thuật chí cao của gia tộc Uchiha Mangekyou Sharingan vĩnh cửu nhưng họ tuyệt đối không tin Sasuke có thể thắng được Senju Uchiha.

“Sasuke...” Bàn tay thiếu nữ Sakura lập tức nắm chặt lại đặt ở gần miệng kèm theo ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Uchiha Sasuke.

Ngay cả chính anh trai của Uchiha Sasuke là Uchiha Itachi cũng kinh ngạc nhìn về phía Uchiha Sasuke sau đó ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Senju Uchiha. Hắn thực sự không hiểu tại sao em trai mình lại muốn khiếp chiến với Senju Uchiha. Phải biết được mặc dù thực lực Uchiha Sasuke tăng mạnh nhưng chênh lệch thực lực đối với Senju Uchiha không phải chỉ đơn thuần bởi ánh mắt mà thôi.

Đôi mắt Senju Uchiha chớp vài cái, đầu hắn hơi nghiêng khi nhìn về phía Uchiha Sasuke. Hắn cũng có chút tò mò đối với yêu cầu của Uchiha Sasuke. Hắn bình tĩnh lên tiếng hỏi Uchiha Sasuke: “Cậu rất muốn quyết đấu với ta sao? Tại sao cậu muốn đánh với ta?”

Uchiha Sasuke hơi nheo lại ánh mắt, đôi mắt Mangekyou Sharingan vĩnh cửu nhìn chằm chằm về phía Senju Uchiha. Bất cứ ai nhìn vào đôi mắt này đều sẽ cảm giác được sự uy hiếp của đôi mắt này. Đôi mắt mang cho họ cảm giác vô cùng đẹp nhưng đồng thời vô cùng nguy hiểm. Senju Uchiha nghe được Uchiha Sasuke mở miệng nói: “Vì ngươi là người mạnh nhất hiện nay. Thực lực của ngươi trực tiếp đã đạt đến Nhẫn Giả Thánh Nhân Senju Hashirama cùng với Uchiha Madara. Ta muốn biết thực lực của ta so với ngươi chênh lệch bao nhiêu.”

Đôi mắt Senju Uchiha nheo lại, hắn chớp chớp vài cái sau đó mở miệng nói: “Chỉ những thứ này thôi sao?”

Khóe miệng Uchiha Sasuke hơi nhếch lên, hắn lẳng lặng đáp lại lời của Senju Uchiha: “Ta đã đạt được một sức mạnh tràn trề. Ta không tin mình so với ngươi kém bao nhiêu. Chỉ có đạt được sức mạnh lớn nhất ta mới có thể khôi phục được vinh quang của gia tộc Uchiha mà bước đầu tiên là khiêu chiến ngươi sau đó đánh bại ngươi.”

Hai tay Senju Uchiha khoanh lại trước ngực, hai vai nhún nhún đồng thời đôi mắt hơi nheo lại nhìn về phía Uchiha Sasuke. Hắn cười lạnh nhìn về phía Uchiha Sasuke: “Cậu bé, xem ra đạt được Mangekyou Sharingan khiến cho cậu tự tin quá mức vào bản thân mình. Tự tin rất tốt nhưng quá tự tin lại thành tự phụ...”

Lập tức bàn tay Uchiha Sasuke gạt phắt ra, hắn lẳng lặng lên tiếng nói: “Đừng lên mặt dày đời ta. Nếu như ngươi là một nam nhân chân chính hãy đánh với ta một trận. Ngươi muốn nghĩ sao cũng được, đánh đi!”

Vẻ mặt Uchiha Itachi xuất hiện vẻ thất vọng. Hắn nhìn về phía Uchiha Sasuke mà nói: “Sasuke, anh cứ nghĩ rằng em thực sự đã trưởng thành nhưng cách nói của em...”

Bàn tay Senju Uchiha đưa lên vỗ mặt một cái. Trong khi đó dáng vẻ Shizune có chút lo lắng nhìn về phía cuộc hội thoại. Tsunade thì nhíu mày một cái, hai tay chống eo dường như có vẻ không muốn xen vào cuộc nói chuyện này. Sau khi vỗ mặt mình một cái thì Senju Uchiha hơi lắc lắc đầu, hắn lẳng lặng lên tiếng nói: “Xem ra cậu không đánh với tôi một trận thì sẽ không ngừng lại. Vậy đi ra ngoài đi!”

Shizune lên tiếng mở miệng hỏi: “Hai người thực muốn đánh thật sao?”

Lập tức Tsunade lên tiếng ngăn cản nói: “Shizune, em không cần khuyên can họ. Ta biết họ tự có chừng mực của mình. Họ sẽ dừng lại đúng lúc.”

“Hài...” Không nghĩ tời từ miệng của Uchiha Itachi lại phát ra một tiếng thở dài. Bàn tay của Uchiha Itachi đưa lên sờ vào mặt của mình. Hắn không nghĩ được mình lại đưa tính cách của Uchiha Sasuke sửa đổi đến mức như vậy.

Hai người lẳng lặng đi ra khỏi căn phòng. Thiếu nữ Hyuuga Hinata có chút lo lắng, nàng lập tức nắm lại nắm đấm đặt ở ngực của mình, vẻ mặt lo lắng nhìn về phía hai người Shino và Kiba mà hỏi: “Hai người thực sự phải đánh nhau sao?”

Shino nâng lên mắt kính của mình sau đó bình thản đáp lại: “Mình không biết nhưng mình rất muốn xem anh Uchiha quyết đấu cùng với Sasuke. Mình muốn biết ai mạnh hơn?”

Đầu Kiba nhẹ nhàng gật xuống, cái răng nanh của hắn nhếch lên, hắn lập tức mở miệng lên tiếng nói: “Sasuke lúc nào cũng tỏ ra lạnh lùng thật là đáng ghét. Mình đồng ý với ý kiến cua Shino. Mình rất muốn thấy được vẻ mặt của Sasuke khi cậu ta thua!”

Bốp!

Một vật phi thẳng vào đầu của Shino. Hiển nhiên vật này bay ra từ bàn tay của Uzumaki Karin. Bàn tay nàng phóng ra một cái dép bay trúng mắt của Kiba khiến cho cậu ta cảm giác đầu của mình đau nhói. Cảnh sắc mờ đi khi mà Kiba cảm giác được choáng váng. Hắn lập tức mở miệng tức giận nói: “Bà điên này! Cô làm cái gì vậy hả?”

Thiếu nữ Karin lập tức nâng lên mắt kính, nàng lẳng lặng lên tiếng nói: “Uchiha Sasuke, cậu ấy làm sao có thể thua được... Cậu ấy là nam nhân mạnh mẽ nhất trên đời!” Vừa nói đôi môi đỏ của Karin cũng chu ra ngoài giống như một cái mỏ.

Hai hàm răng Kiba lập tức nghiến lại. Hắn trực tiếp hướng dí đầu về phía Karin lên tiếng nói: “Bà điên này! Ta biết cô rất thích Sasuke nhưng việc đó thì có liên quan gì tới ta. Vì sao cô lại ném dép vào mặt ta? Đừng tưởng cô là con gái mà ta không dám làm gì cô!”

“Cái gì!?” Lập tức Karin xuất hiện vẻ kinh ngạc trên khuôn mặt. Thân mình nàng cong về phía sau hai má hơi đỏ lên. Nàng lập tức phản đối lời của Kiba nói: “Ta đâu có yêu Sasuke. Ngươi đừng nói linh tinh.”

Vẻ mặt Kiba đã biến thành tức giận. Hắn lẳng lặng lên tiếng hỏi: “Nếu cô không thích Sasuke vì sao lại ở lại làng Lá. Ta nhớ được cô không phải ninja của làng Lá đi.”

Sắn lên tay áo của mình, Uzumaki Karin lập tức mở miệng phản bác: “Ta không có ở đây vì Sasuke. Chẳng qua...” Nàng nâng lên mắt kính đồng thời bĩu môi về phía Kiba mà phản đối: “Uchiha Sasuke chẳng là cái thá gì với ta cả. Ta ở đây là do yêu cầu của ngài Hokage đệ ngũ Tsunade. Cô ấy muốn ta gia nhập vào ban y liệu vì đó ta mới ở lại làng Lá.”

“Rồi, rồi... ta hiểu rồi!” Ngón tay út của Kiba lập tức đưa lên ngoáy ngoáy tai vẻ mặt giống như không thèm để ý đến tâm trạng của Karin.

Thiếu nữ Hyuuga đang ở đối diện lập tức mở miệng lên tiếng nói: “Kiba, mọi người đã rời đi ra ngoài hết. Chúng ta có nên hay không...”

Ánh mắt Kiba lập tức quét về phía xung quanh. Hắn thấy được trong phòng bệnh đặc biệt hoàn toàn trống trơn. Hắn tại lúc này biến thành ngẩn ngơ. Ngay sau đó hô lên: “Shino, cậu... tại sao cậu đi mà không gọi mình!”

Hai tay đút vào ống tay áo, Shino khẽ nghiêng đầu nhìn về phía sau ngay sau đó hắn lẩm bẩm vài lời: “Lần này coi như trả thù cho việc lần trước các cậu bỏ rơi mình trong nhiệm vụ...”

Nghe được lời của Shino nói như vậy thì Inuzuka Kiba bất đắc dĩ cúi đầu xuống phía dưới sau đó thở dài ra một hơi, vẻ mặt có chút chán nản: “Cậu ấy vẫn thù dai như vậy sao? Lần bỏ rơi cậu ấy trong nhiệm vụ lần trước, cậu ta vẫn còn không quên sao? Hà...”
...

Trong một căn phòng bằng gỗ nhỏ, ở giữa thiết kế một chiếc bếp nho nhỏ được đốt bằng củi. Chiếc bếp được thiết kế khá đặc biệt nằm ở giữa căn phòng, nó được tạo nên khá đơn giản bằng một hình vuông trũng ở giữa. Phía trong đặt những thanh củi nhỏ được đốt lên. Đám than đỏ rực tỏa ra hơi nóng đem ấm trà nhẹ nhàng đốt nóng.

Người nam nhân mặc áo choàng cũ ở ngoài và phía trong mặc một chiếc áo kimono màu trắng. Con ngươi của hắn có màu đen nhánh, hắn đeo băng vải một bên. Hắn lẳng lặng nhìn về phía ấm trà đang sôi lên phun ra hơi nước phì phò. Bàn tay bình thản đưa lên cầm lấy quai của chiếc ấm đang sôi lên kia.

Ngồi đối diện với người nam nhân này là hai người già một bà lão mặc áo choàng trắng, búi tóc tết nên, khuôn mặt hơi phị ra do tuổi tác. Một người khác là một ông già đeo kính và vuốt ngược tóc ra phía sau. Ba người này không ai khác gồm Shimura Danzou, Utatane Koharu và Mitokado Homura.

Phía trước mỗi người đều đặt một chén trà, lão già Danzou nhàn rỗi đem ấm trà rót vào mỗi chén trà của mỗi người. Ngay sau đó hắn đặt ấm nước sôi sang một bên. Ba người cứ lẳng lặng nhìn về phía nhau chó đến khi trà nóng đã bốc hơi lên. Mùi hương thơm ngát của chén trà nhanh chóng tỏa ra.

Ba người nhàn nhã ngồi với nhau bắt đầu hưởng thụ chén trà của mình. Utatane Koharu nâng lên chén trà nhẹ nhàng thổi sau đó húp nhẹ một chút trà. Vị đắng và thơm ngát cùng với hơi ấm của trà khiến cho bà cảm giác được thoải mái hơn một chút. Đôi mắt nheo lại gần như không nhìn được con ngươi của bà đang trực diện nhìn về phía Shimura Danzou. Đôi môi tái nhợt mở ra kèm theo lời chất vấn: “Danzou, ông không phải bị canh gác 24/24 sao? Vì sao ông có thể thoát thân được khỏi sự giám sát của cô ta.”

Cạch!

Chén trà nhẹ nhàng đặt lên trên đĩa, ánh mắt Shimura Danzou bình thản như không có chuyện gì. Hắn lẳng lặng lên tiếng nói: “Điều đó không quan trọng. Điều quan trọng ở đây là tôi đã đến nơi này và có việc phải nói với hai người.”

Mitokado Homura nghe được những lời này thì nhíu mày lại. Ngón tay hắn nhẹ nhàng đẩy lên gọng kính của mình. Ngay sau đó hắn lẳng lặng lên tiếng nói: “Chuyện gì? Nếu như là chuyện giữa cậu ta và ông thì chúng tôi thực sự không tiện xen vào. Mặc dù tôi biết những việc ông làm đều vì làng nhưng những thứ ông gây ra với cậu ta...” Dáng vẻ Homura biến thành bộ dạng của người đang suy tư đến đau đầu. Một lúc sau lão già Homura mới mở miệng nói: “chúng tôi thực sự không nên xen vào việc này.”

Utatane Koharu nhẹ nhàng gật đầu nói: “Đúng vậy! Chúng tôi không tiện xen vào việc này nhưng vì làng chúng tôi sẽ thử khuyên cậu ta một lần.”

Danzou lập tức nheo mắt lại nhìn về phía hai người. Trong lòng Danzou thầm mắng: “Hai con cáo già!” Hắn lạnh lùng lên tiếng nói: “Đã rất lâu rồi, ba người chúng ta không ngồi với nhau thế này đi?”

Hai tay Utatane Koharu tiếp tục nâng lên chén trà uống vài hớp sau đó nhẹ nhàng gật đầu đáp lại Danzou: “Đã ba năm rồi chúng ta không có ngồi với nhau. Lần cuối cùng chúng ta ngồi với nhau khi đó Hiruzen còn sống. Đó là lần cuối cùng mà bốn chúng ta có thể ngồi chung đụng với nhau.”

Đầu của Danzou nhẹ nhàng gật xuống. Ngay sau đó Danzou lại tỏ ra nhàn nhã nhẹ nhàng nâng lên chén trà mà húp nhẹ lấy. Mitokado Homura nheo mắt lại, trong mắt lão tràn đầy sự nghi ngờ khi nhìn về phía Shimura Danzou. Hắn lẳng lặng lên tiếng hỏi: “Danzou, ông gọi hai chúng tôi tới nơi này không phải chỉ ôn lại chuyện cũ sao?”

Bàn tay nhăn nhẹo của Danzou đem chén trà để xuống bàn. Ánh mắt lão quét qua đám người Utatane một chút. Một lúc sau hắn mới lên tiếng nói: “Không biết hai người đã nghe tin này chưa? Gia tộc Senju muốn đảo chính thay thế chúng ta đem gia tộc Senju nổi danh Nhẫn Giới một lần nữa.”

“Cái gì?” Hai người không hẹn mà đồng thời hét lên một tiếng. Vẻ kinh ngạc của cả hai biến thành sợ hãi nhìn chăm chú về phía Danzou.

Dường như thấy được biểu hiện của hai người thì Danzou cảm giác được mọi thứ nắm chắc trong lòng bàn tay. Bất chợt hắn cảm giác được con mắt trái đau nhói. Hắn lập tức kêu lên một tiếng: “Aaaa...” Bàn tay Danzou đưa lên ôm lấy con mắt trái của mình.

“Danzou, ông làm sao vậy?” Homura lập tức lên tiếng hỏi han.

Nhẹ nhàng gạt tay mình ra, Danzou lẳng lặng bình tĩnh đáp lại: “Không sao? Chẳng qua chỉ là một số phản ứng phụ trong quá trình cấy ghép ADN của ngài Hokage đệ nhất Senju Hashirama mà thôi!” Hai người Mitokado Homura cùng với Utatane nghe được lời này thì thở phào một hơi. Dường như họ không kinh ngạc chút nào khi mà họ nghe đến sự kiện Danzou cấy ghép ADN của Senju Hashirama.

Trên trán của Danzou rịn ra từng hạt mồ hôi. Một lúc sau thì hắn có vẻ khá hơn một chút. Hai người Utatane không để ý rằng trong tay hắn còn nắm một mảnh thủy tinh trong suốt có màu đen sậm ở giữa. Danzou nhanh chóng đem thứ thủy tinh này áp vào con mắt trái của hắn. Sau đó hắn mở ra con mắt trái tiếp tục nhìn về phía hai người.

Utatane Koharu lập tức mở miệng hỏi: “Cao tầng của gia tộc Senju muốn làm chính biến. Chuyện này là như thế nào? Chẳng lẽ họ muốn thay đổi mọi thứ hay sao? Họ đã đạt được những gì họ muốn, họ còn muốn thế nào nữa?”

Đôi môi tái nhợt của Danzou khẽ mấp máy, hắn bình thản đáp lại: “Họ không chỉ muốn từng ấy! Hiện giờ xuất hiện một Senju Hashirama không phải so với Senju Hashirama còn mạnh hơn nhiều. Họ muốn đem huy hoàng của gia tộc Senju một lần nữa trọng trấn. Cũng chẳng có gì lạ nếu như họ muốn làm điều đó khi mà một Hashirama khác xuất hiện trước mặt họ.”

Nghe được điều này thì Utatane Koharu và Mitokado Homura đều xuất hiện sự kinh ngạc trên mặt họ. Cả hai đều nhìn về phía nhau. Trong lòng họ xuất hiện sự kinh ngạc đan xen sự sợ hãi. Nếu như quả thật Senju Uchiha muốn giúp đám người gia tộc Senju chính biến thì đó thực sự là một tai nạn đối với làng Lá.

Người đạt được Mộc Độn lại có thực lực không kém Hokage đệ ngũ Senju Hashirama thì quả thực là khó đối phó. Chính mắt họ cũng đã thấy được thực lực của đối phương khi đánh với Tsunade và sử dụng Mộc Độn. Tất nhiên họ có thể sử dụng ám sát hoặc nhiều hành động đối với Senju Uchiha để đem uy hiếp giết chết nhưng họ hiểu việc này quá khó. Người mang Mộc Độn không có dễ chết như vậy.

Đặc biệt đối với thể chất của người sử dụng Mộc Độn hiện giờ không có độc dược nào có khả năng đầu đậu họ. Nói đúng hơn là chưa xuất hiện độc dược như vậy. Đặc biệt khả năng cảm ứng đối với lòng người của Senju Uchiha thì muốn ám sát Senju Uchiha chẳng khác nào hành động ngu ngốc. Vậy chẳng lẽ liệt tội danh nào đó cho Senju Uchiha sau đó không tiếc bắt giết Senju Uchiha, họ biết làng Lá khi đó không những tổn thất nặng nề có khi bị hủy diệt. Mà họ muốn làm chưa chắc mấy lão già trong gia tộc Senju cùng Hokage đệ ngũ Senju Tsunade đã đồng ý. Phải biết được rằng mấy lão già đó không phải ngồi chơi uống nước xuông mà thôi. Lão nào cũng giống con cáo già.

Mitokado Homura lập tức mở miệng lên tiếng hỏi: “Danzou, ông có chứng cứ chứng minh việc này hay không?”

Danzou lập tức lắc lắc đầu, hắn lẳng lặng lên tiếng nói: “Vài ngày trước Senju Uchiha có đi gặp mặt các vị tộc trưởng của các gia tộc lớn trong làng. Hẳn các vị phải biết rõ điều này. Mặc dù tôi không có bằng chứng nhưng mọi thứ tất cả đều trùng hợp so với tôi nghĩ.”

Utatane Koharu lập tức lắc lắc đầu, nàng lên tiếng nói: “Danzou, ông không thể không bằng không chứng đến nơi này để cho chúng tôi đối đầu với cậu ta. Việc này đối với làng Lá chúng ta đều không có ích lợi.”

“Đúng vậy! Tôi cũng nghĩ Utatane nói đúng!” Bàn tay Homura nâng lên mắt kính, vẻ mặt bình thản nhìn về phía Danzou.

Danzou lắc lắc đầu, hắn mở miệng nói: “Tôi chưa từng nghĩ đến việc để cho hai người có thể tin tưởng tôi!” Ánh mắt Danzou lóe lên những tia sáng kỳ dị, ánh mắt chăm chú nhìn về phía hai người. Ở sâu trong mắt Danzou lóe lên sự tia tự tin đến điên cuồng.

Đọc truyện chữ Full