Burlando ngồi trên ghế tựa, đối mặt với Tử tước Teste, gương mặt do dự nhưng trong lòng sáng như gương. Xem ra hội Vạn Vật Quy Nhất nghi ngờ hắn có quan hệ với Reto "Rồng Đồng Đỏ". Tuy rằng không biết tên này làm sao biết đến mình, nhưng ít ra vẫn có một chút tin tức đã truyền tới tai đám người ấy.
Hơn nữa thời gian còn sớm hơn hắn dự đoán quá mức.
Burlando biết mục đích của đám tín đồ ác ôn cùng cực này chủ yếu là đảo điên quyền uy. Vương thất, hoàng tộc hoặc chính phủ đều là kẻ địch của chúng. Chúng cảm thấy hứng thú với đoàn người Reto có lẽ là vì hội Vạn Vật Quy Nhất nhìn trúng lực ảnh hưởng tới người chạy nạn đang tập trung ở phương nam Braggs.
Hắn nhịn không được khẽ mỉm cười bên môi, một khi đã vậy thì hắn biết bản thân đã tìm được đường sống. Quả cân trong tay ngài Tử tước vùng Manorvel là tính mạng của hắn, mà quả cân trong tay hắn lại là sự hội tụ dân tâm cả một khu vực mà hội Vạn Vật Quy Nhất muốn điều khiển.
Cái nào nặng cái nào nhẹ, thật không dễ nói. Có điều với kinh nghiệm trong 'Thanh Gươm Hổ Phách' của Burlando, tự nhiên hắn sẽ không hấp ta hấp tấp treo cái bảng giá ngay trên mặt giống như người mới. Hắn biết rõ ưu thế bản thân là nắm giữ át chủ bài của đối phương.
Bởi vậy hắn sẽ không dễ dàng nhường ưu thế này ra.
Nghĩ đến đây Burlando mỉm cười, chủ động hạ thấp thái độ: "Được rồi, ngài thắng — hay nói là kiếm của ngài thắng, ngài Tử tước vùng Manorvel, tiên sinh Teste. Có điều tôi chưa từng giao tiếp với ngài, nếu ngài đã nhận định rằng tôi có quan hệ với Reto "Rồng Đồng Đỏ", như vậy chúng ta không ngại đi thẳng vào vấn đề — ngài muốn tôi gia nhập các ngài, nhưng mục đích của các ngài hẳn không chỉ có như thế —"
Hắn vừa nói, vừa dùng dấu tay thầm ra hiệu cho sinh vật triệu hồi của mình: Bảo họ cảnh giác. Đây là một thủ đoạn nhỏ, Burlando biết là không thể gạt được đối phương, nhưng không sao — giữa pháp sư lữ hành và sinh vật triệu hồi có liên kết linh hồn — Burlando vốn chỉ muốn cho đối phương nhìn thấy mà thôi.
Dấu tay có thể truyền tin tức chính xác, cũng có thể đưa tới nhận định sai lầm.
Được Burlando chỉ thị, hai lính đánh thuê đứng sau lưng gã quý tộc trẻ lập tức đánh mắt cho người khác. Họ lấy rìu ra, trái phải lặng lẽ tới cạnh cửa. Các chiến sĩ này được gọi ra từ thẻ bài, đại biểu cho tập thể "Lính đánh thuê Rubis", trên người họ bao quát mọi ưu điểm của các lính đánh thuê truyền kỳ — đoàn kết, anh dũng, trung thành và tu dưỡng chiến thuật cực cao.
Teste đặt tay trên đốc kiếm, lực chú ý chủ yếu đặt tại Burlando, nhưng cũng không buông tha cho những người khác. Khi lính đánh thuê hành động là gã đã phát hiện, nhíu mày.
Đám lính đánh thuê đó quả nhiên điêu luyện như lời đồn, thảo nào mà có thể mở đường máu trong quân đội Madala.
Burlando lừa gạt lập tức có hiệu lực, Teste không tự chủ được rơi vào cạm bẫy tư duy. Bởi vậy gã càng xác nhận là thanh niên trước mắt có quan hệ với những lính đánh thuê này — hơn nữa rất có khả năng chính là thủ lĩnh đứng sau màn.
Gã đoán cũng không sai.
Thế nhưng vấn đề lại chỉ vừa vặn dừng lại ở mức suy đoán, và gã không ngừng làm sâu sắc thêm lòng tin đối với giả thuyết mà mình đưa ra — mà thực tế thì Burlando chưa nói được một câu hữu dụng.
Cuộc nói chuyện thành lập trên giả thiết cơ sở "Burlando là thủ lĩnh của nhóm Reto".
Nếu Teste tỉnh lại từ sự tự tin sẽ phát hiện lời Burlando nói không hề có một chữ nào có thể dùng làm luận cứ cho giả thiết này. Chẳng qua Burlando lợi dụng lời đồn về sự tự tin của ngài Tử tước để kín đáo hòa một ván trong cuộc giao phong này.
Burlando hơi căng thẳng nhìn đối phương, sợ đối phương đưa ra ý kiến phản đối — hoặc là đâm thẳng một nhát tới. Có điều cuối cùng hắn thở dài nhẹ nhõm: Xem ra vài lời đồn trong 'Thanh Gươm Hổ Phách' vẫn là có thể tin được.
Ngài Tử tước quả nhiên là một người khôn khéo mà tự tin.
Teste không có năng lực "Điều khiển lòng người" gần như bật hack của Burlando giờ lúc này. Gã cười cười, trong đôi mắt như thủy tinh tím lại còn có phần khen ngợi. Đối phương bằng lòng thừa nhận thân phận, đối với gã thì đó là biểu hiện có thành ý đàm phán. Hội Vạn Vật Quy Nhất không ngại hứa hẹn điều kiện hậu đãi— chỉ cần đối phương trả giá bằng sự trung thành tuyệt đối.
"Ngươi nói cũng không phải là sai, cho nên ngươi cảm thấy mục đích của chúng ta là gì?" Quý tộc trẻ buông kiếm, ung dung hỏi.
Burlando thầm lau mồ hôi, nghĩ tên này đúng là khó chơi. Hắn nắm tay vịn ghế dựa, mặt không đổi nói: "Tôi nghĩ người thường bị vây vào vị trí này thường sẽ nghĩ xem kẻ ẩn giấu phía sau muốn làm gì. Phải biết rằng có đến mấy chục nghìn người dân chạy nạn tập trung ở phía nam Braggs, các quý tộc lại phản ứng chậm chạp như vậy, những người dân giống như một thùng thuốc súng, hết sức căng thẳng."
"Nói hay lắm." Teste khen. "Vậy ngươi có mục đích gì?"
Ta có mục đích gì, đơn giản là kiếm một căn cứ để cày cấp, làm thủ lĩnh một đảng cày cấy chứ sao. Burlando trợn trừng mắt trong lòng, nhất thời lại chưa nghĩ ra cách trả lời, nhưng lại gian xảo hỏi ngược lại: "Các người lại có mục đích gì?"
"Hội Vạn Vật Quy Nhất làm gì, ta sẽ làm đó." Tử tước Teste mỉm cười nho nhã, lễ độ đáp.
Người thực sự hiểu về chiếc nhẫn rắn cắn đuôi và mục đích của hội Vạn Vật Quy Nhất không nhiều, nhưng người từng nghe tới cái tên của tổ chức này lại không ít.
Trên thực tế, hội Vạn Vật Quy Nhất đã là một cái tên bốc mùi thối hoắc lan truyền khắp khu vực ven bờ biển sâu. Chúng đã gây ra vài vụ thảm kịch ở một số nơi, mỗi lần đều khiến người nhắc biến sắc. Có điều, so với hình tượng ma quỷ trong miệng bình dân, trong mắt quý tộc thì mỗi thành viên của hội Vạn Vật Quy Nhất đều bị tưởng tượng thành ác quỷ miệng phun rắn độc, toàn thân bốc mùi lưu huỳnh thối hoắc.
Bởi vì những hành vi của thành viên hội Vạn Vật Quy Nhất khiến cho bất kỳ một tổ chức uy quyền truyền thống nào khó mà dễ dàng tha thứ. Chúng gần như đại biểu cho tội ác nguyên thủy nhất.
Burlando đương nhiên cũng biết, chẳng qua hắn lại giả bộ như vừa chợt hiểu, cười ha ha: "Nói như vậy thì về tổng thể, chúng ta không thể tính là người chung đường, nhưng chúng ta lại có thể đạt thành nhất trí trong sự kiện này."
Hắn nghĩ một đằng nói một nẻo.
Teste quay đầu nhìn lính đánh thuê khác. Những người này đều có dáng vẻ hờ hứng. Gã tin vào hai mắt mình, cho dù biểu hiện nhỏ nhất cũng không thoát được sự quan sát của hắn. Nói cách khác, những tùy tùng của người trẻ tuổi này không phản đối lời hắn nói — điều này chứng minh, ít nhất ở phương diện này thì Burlando không nói sai.
Đương nhiên, nếu Teste biết kia chẳng qua là sinh vật triệu hồi của Burlando, nhất định gã sẽ đi mua miếng đậu phụ về đập đầu chết. Điều kiện tiên quyết là trên thế giới này có đậu phụ.
Gã vẫn suy xét, chẳng qua không hiểu ý của Burlando lắm: "Nói vậy là sao?"
Burlando có một câu châm ngôn quý giá học được từ đoàn trưởng trước kia — "Thủ đoạn lừa gạt người khác hay nhất là nói lời mà kẻ đó muốn nghe". Những lời này không cao siêu bao nhiêu, nhưng Burlando lại nghĩ đến câu, mỹ nhân đều gạt người. Đàn chị đoàn trưởng của hắn trong 'Thanh Gươm Hổ Phách' xem như người đẹp số một số hai, lời này cũng không phải vô lý chứ hả?
Hắn vừa nghĩ tới những chuyện chẳng ăn nhập này, mọi thứ đã rõ ràng hơn: "Nói đơn giản, các người đối đầu với quốc gia này, tôi cũng vậy. Nhưng các người là những kẻ theo chủ nghĩa lý tưởng, tôi là kẻ có dã tâm, chỉ đơn giản vậy thôi." Hắn nửa thật nửa giả nói.
"Kẻ theo chủ nghĩa lý tưởng —" Những lời này khiến Teste sinh thiện cảm.
"Xem ra chúng quả thực không phải người cùng đường, có điều ta cũng hiểu ý của ngươi. Ngươi không muốn gia nhập chúng ta, lại muốn mượn sức chúng ta, thế nhưng hội Vạn Vật Quy Nhất lại không cần đồng minh." Gã vuốt chuôi kiếm, nói tiếp: "Ngươi nói vậy không sợ ta giết ngươi?"
"Ngài giết tôi thì cái quốc gia già cỗi này cũng chỉ thiếu một trong số đông đảo những kẻ nhăm nhe nó, không ảnh hưởng tới toàn cục. Nhưng tôi còn sống, giữa chúng ta sẽ tồn tại liên quan lợi ích. Không chừng các người còn có thể kiếm được viện trợ từ tôi, đương nhiên, tuy rằng chẳng phải miễn phí —" Burlando ngồi ở ghế tựa đáp.
"Nhưng ngươi phải biết, công tác của hội Vạn Vật Quy Nhất không phải là thành một vương quốc mới trên đống tàn tích." Teste Tử tước cười tủm tỉm nói.
"Xin cho tôi tự giới thiệu, đó chính là công tác của tôi. Làm hệ thống cũ hỏng bét, hệ thống mới sẽ sinh trưởng trên thi thể mục nát của nó, chắc ngài hiểu đây là điều tất nhiên."
Không thể không nói, trợn mắt nói dối mà mặt không đỏ, tim không đập nhanh, coi như Burlando có tài năng trời sinh.
"Đúng là to gan đấy." Quý tộc trẻ vỗ tay. "Thế lực khắp Erewhon tập hợp, các quý tộc địa phương trăm phương nghìn kế muốn giành lấy độc lập nhiều hơn, nhưng chúng không thể tưởng tượng được lúc này đang có một gã trẻ tuổi mà lại ăn nói ngông cuồng. Ta hỏi ngươi, ngươi chuẩn dùng cái gì để thay thế sự thống trị của gia tộc Corcovado suốt mấy trăm năm qua trên mảnh đất này?"
Burlando tự tin cười, chẳng qua nụ cười này khó nén sự chột dạ bên trong. Có điều Teste hoàn toàn không nghì rằng kẻ trước mặt gã chỉ đang phô trương thanh thế, tâm tính vào trước là chủ đã chiếm cứ nhận thức của gã.
"Dân cờ bạc chưa bao giờ tin tưởng vào tất thắng, khi lợi nhuận đã đủ lớn thì vấn đề còn lại chính là gan có bao to. Ngài cũng biết đấy, nhân tố nguy hiểm chưa bao giờ được dân liều mạng chân chính để tâm tới." Burlando mặt không đổi sắc, dùng một câu ngạn ngữ của thương nhân để trả lời.
Nếu Roman ở đây, nàng nhất định sẽ thật tình tán thành lời nói này. Có điều nàng không có nhận thức hệ thống, chỉ giống như một con vật nhỏ bị lòng hiếu kỳ thúc giục và dựa vào bản năng để phát hiện nguy hiểm.
"Nói vậy chẳng phải chúng ta làm không công?"
Teste khoanh tay, nghiêng người. Từ "Chúng ta" mà gã nói chính là chỉ thay cho hội Vạn Vật Quy Nhất. Ý nghĩa của hội Vạn Vật Quy Nhất chính là trở về hỗn độn, nhưng Burlando lại nói rõ ràng rành mạch cho gã là trật tự đang trong vòng tuần hoàn không ngừng bị phá hủy, lại tự mình hoàn thiện.
"Chuyện không có lợi, ngươi cho rằng ta sẽ làm sao?" Gã hỏi.
"Khiến một quốc gia chìm vào nội loạn, văn minh sẽ suy yếu, chẳng phải đây là mục tiêu của các người?"
Burlando dùng sự hiểu biết không ai bì kịp về hội Vạn Vật Quy Nhất để trả lời một câu thẳng vào chỗ yếu của đối phương.
Teste hơi đổi sắc mặt giống như chiếu rọi tiếng lòng vừa động của gã: "Xem ra ngươi thật hiểu biết chúng ta."
"Ta hiểu biết tất cả kẻ địch và bạn bè tiềm ẩn của mình." Burlando đáp một câu hai ý nghĩa.
Trán hắn đã rịn mồ hôi, hiểu rằng thành bại ngay lúc này.
Bên kia, ngài Tử tước vùng Manorvel lần đầu tiên chìm vào suy xét. Thái độ đứng từ trên cao nhìn xuống của gã ban đầu không còn sót lại chút gì, lần đầu cảm thấy gã trẻ tuổi kia chỉ sợ còn không đơn giản hơn tưởng tượng của gã.
Gã không tin lời Burlando nói, nhưng vẻ chắc chắn của hắn đã khiến gã chú ý. Tay gã đặt trên chuôi kiếm, lòng nghĩ về các minh chứng lịch sử cho mối họa thả hổ về rừng.
Nhưng tay trẻ tuổi này có thể uy hiếp gì đến gã đây?
"Kỳ thực ta còn có một vấn đề, ngươi đã từng đi qua lâu đài Usson sao?" Cuối cùng Teste ngẩng đầu lên, ma xui quỷ khiến hỏi ra vấn đề này.
Burlando biến sắc. Điều lo lắng nhất hiện giờ của hắn chính là đối phương phát hiện ra thành viên cao cấp của hội Vạn Vật Quy Nhất chết ở lâu đài Usson kia là do hắn giết. Tuy rằng hắn có một ưu thế tự nhiên chính là mình chỉ có thực lực Hắc Thiết bậc thấp, thường thì người khác khó mà hoài nghi lên đầu hắn.
Chẳng qua sự đợi chẳng có tuyệt đối. Ngay đầu lúc hắn giết người đã không chú ý đến cái nhẫn kia, cho nên mới khiến người của hội Vạn Vật Quy Nhất phát hiện khí tức của hắn.
Hắn còn chưa kịp nghĩ xong đã thấy tay Teste lóe sáng, kiếm đã đâm tới.
Bị phát hiện? Burlando lạnh cả lòng, hắn khởi động kỹ năng Xung Phongtheo bản năng , nhưng lập tức đè chặt xúc động phản kích xuống. Bởi vì sau khi tốc độ của hắn tăng lên mười lần, hắn lập tức thấy rõ kiếm của Teste — người bình thường rất khó quen thuộc đường kiếm đi như Burlando, nhưng hắn chỉ cần liếc một cái đã nhận ra Teste đang thăm dò.
Quả nhiên, lưỡi kiếm lóng lánh phập một cái đâm sâu vào lưng ghế của hắn.
Burlando vẫn đổ mồ hôi lạnh.
"Hắc Thiết bậc trung."
Teste nói bằng giọng nhỏ đến mức gần như không thể nghe rõ. Gã nhíu mày: "Xem ra không phải là đối thủ của tên phế vật kia. Nhưng vậy thì lạ kỳ, xét theo thời gian thì thật trùng hợp."
Trong phòng này có lẽ chỉ có Burlando và Teste biết gã đang nói gì. Burlando không nói một lời, chỉ đang thầm mắng to đối phương biến thái. Không ngờ lại đi hoài nghi hắn đang lừa dối về thực lực.
Teste thu kiếm, nhìn chăm chú người trẻ tuổi một cái: "Trong thời gian gần nhất, ngươi có thể gây bao nhiêu phiền toái cho quý tộc Braggs?"
Gã hỏi.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thanh Gươm Hổ Phách
Quyển 2 - Chương 57: Cân lượng
Quyển 2 - Chương 57: Cân lượng