Trương đại quan nhân nghe nói như thế, nhịp tim nhất thời đập nhanh lên, cấp phó xử lên chính xử, vẫn đều là tâm nguyện của hắn, chỉ là ở Giang thành nỗ lực lâu như vậy vẫn không được đề đáp mong muốn, Đỗ Thiên Dã tuy rằng đã lén đáp ứng sang năm sẽ giải quyết cho hắn, chỉ là mắt thấy thời gian trôi qua, ai cũng không ngờ sân bay mới lại xảy ra chuyện chỉnh đốn và cải cách này, cấp chính xử của hắn thoạt nhìn sẽ chẳng bao giờ có, không ngờ rằng thời thế đưa đẩy, trong lúc hắn cho rằng tiền đồ bị nhục, thì Hạ Bá Đạ thân là thị trưởng của thành phố Nam Tích tự nhiên lại vươn cành cây ra, vớt hắn đến Nam Tích làm chủ nhiệm ủy ban thể dục, Trương Dương rất khó tin tưởng lổ tai của mình, điều đầu tiên mà hắn nghĩ chính là Cố Doãn Tri đã nghe đến tin tức của mình, thông qua Hạ Bá Đạt để trợ giúp cho mình, lúc trước quan hệ của hắn và Hạ Bá Đạt cũng chỉ là bình thường đến tầm thường, nhưng mà hành động đưa than sưởi ấm cho ngày tuyết rơi của Hạ Bá Đạt đã làm cho Trương Dương rất cảm động, Trương Dương nói: "Thị trưởng Hạ, cảm ơn ý tốt của ông, chuyện của tôi có chút phức tạp, không muốn gây thêm phiền cho ông đâu..."
Hạ Bá Đạt nói: "Tôi đã dám dùng cậu thì không sợ phiền phức, cậu chỉ cần cho tôi một câu trả lời thuyết phục, chuyện của Đỗ Thiên Dã cậu không cần hỏi đến, bên tổ chức nhân sự tất cả đều giao cho tôi xử lý"
Trương Dương không ngờ rằng Hạ Bá Đạt lại sảng khoái như vậy, hắn vẫn còn đang do dự.
Hạ Bá Đạt nói: "Trương Dương, lúc trước cậu đâu phải như vậy, được hay không được cậu cho tôi một câu trả lời sảng khoái đi!"
Trương Dương mấp máy môi, hắn im lặng gần nửa phút đồng hồ, sau đó thấp giọng nói: "Được!"
.....................................
Hạ Bá Đạt cúp điện thoại, biểu tình trên mặt cũng trở nên phức tạp đến cực điểm, ngồi một bên là bí thư trưởng tỉnh ủy Diêm Quốc Đào, ông ta và Hạ Bá Đạt là học viên cùng kỳ trong trường đảng trung ương, cùng là xuất thân từ thư ký, nhưng mà Diêm Quốc Đào lên chức thuận lợi hơn Hạ Bá Đạt nhiều, Hạ Bá Đạt làm vẻ mặt mê mang hỏi: "Lão Diêm à, trong hồ lô của ông rốt cục là bán thuốc gì thế? Đỗ Thiên Dã vừa mới đuổi Trương Dương, ông lại kêu tôi dùng hắn, tên nhóc này cũng không phải là một bé ngoan, đi đến chổ nào thì nhất định gây ra phiền phức ở chổ đó. Chúng ta không bàn luận về chuyện cá nhân của hắn, nhưng mà chổ của bí thư Từ thì tôi đúng là không biết nên ăn nói thế nào"
Diêm Quốc Đào cười nói: "Ông bạn học, sao ông càng sống càng sợ hãi vậy? Cứ mở miệng ra là bí thư Từ bí thư Từ, Từ Quang Nhiên là bí thư thị ủy, ông là thị trưởng, các người một quản đảng nội một quản hành chính, cái gì ông cũng nghe theo ông ta, thôi cứ đi làm thư ký cho ông ta thì tốt hơn"
Hạ Bá Đạt bị câu nói của Diêm Quốc Đào làm cho đỏ cả mặt già lên, xấu hổ ho khan một tiếng, nói: "Đánh người không đánh vào mặt, ông nói chuyện không lưu tình một chút nào cả, tôi lựa chọn cúi thấp không phải là vì làm tốt quan hệ, tránh xảy ra mâu thuẫn sao"
Diêm Quốc Đào nói: "Tôi kêu ông an bài một người, làm gì có nghiêm trọng như vậy?"
Hạ Bá Đạt buồn bực hỏi:" Ông có quan hệ tốt với Trương Dương sao? Sao tôi lại không biết?" Tin tức của Hạ Bá Đạt xưa nay rất linh thông, ông biết quan hệ của Diêm Quốc Đào và Trương Dương không được tốt lắm, tất cả bởi vì Diêm Phi, Trương Dương và Diêm Quốc Đào đã từng xảy ra vài chuyện không được vui vẻ, ông mơ hồ đoán được phía sau chuyện này có người nào đó thúc đẩy, nếu Diêm Quốc Đào đã đứng ra, vậy thì nhân vật phía sau này cũng không khó tưởng tượng, mười phần là bí thư thị ủy Kiều Chấn Lương, nghĩ đến đây, Hạ Bá Đạt đã có tính toán.
Diêm Quốc Đào nói: "Lúc trước Trương Dương đã giúp tôi một lần, tôi thiếu hắn một món nợ nhân tình!" Nếu như Kiều Chấn Lương đã đặc biệt dặn dò, thì ông đương nhiên cũng không để lộ tin tức về Kiều Chấn Lương rồi.
Hạ Bá Đạt nói: "Tôi vẫn đang lo là không cách nào thuyết phục được bí thư Từ"
Diêm Quốc Đào nói: "Bên chổ của Từ Quang Nhiên không có vấn đề lớn, ông chỉ cần nói là tôi an bài, có ý kiến gì thì kêu ông ta đến tìm tôi"
Hạ Bá Đạt nghe Diêm Quốc Đào nói đến mức độ này rồi, đương nhiên là không để càu nhàu được nữa, ông cười khổ nói: "Sau này nếu như hắn lăn qua lăn lại ở Nam Tích mà gây ra chuyện lớn gì, tôi sẽ không chịu trách nhiệm đâu"
Diêm Quốc Đào nói: "Không cần ông chịu trách nhiệm" Thật ra thì trong lòng của Diêm Quốc Đào cũng tràn đầy mê muội, ông thật sự không nghĩ ra vì sao Kiều Chấn Lương lại coi trọng Trương Dương, đưa Trương Dương đến Nam Tích, Kiều Chấn Lương rốt cục là chỉ mũi kiếm về phương nào? Diêm Quốc Đào bây giờ vẫn chưa nhìn thấu, nhưng mà ông tin tưởng, không cần bao lâu, chuyện này sẽ sáng tỏ.
Bộ trưởng bộ tổ chức Từ Bưu sau khi nhận được tin tức xong liền chạy đến chổ của Đỗ Thiên Dã, Đỗ Thiên Dã thấy vẻ mặt của Từ Bưu đầy sự cổ quái, liền đoán được nhất định đã có chuyện, ý bảo thư ký Giang Nhạc đi ra ngoài.
Từ Bưu sau khi ngồi xuống, tỏ vẻ thần bí nói:" Vừa rồi tôi nhận được điện thọai của thị trưởng Hạ Bá Đạt bên Nam Tích"
Đỗ Thiên Dã nói: "Lão Hạ à, ông ta có chuyện gì?"
Từ Bưu nói: "Ông ta tìm tôi lấy người..." Nói đến đây ông dừng lại một chút: "Ông ta điều động Trương Dương đến Nam Tích làm chủ nhiệm ủy ban thể dục"
Đỗ Thiên Dã sửng sốt, tách trà đang nâng lên cũng dừng lại nửa đường, hai mắt ngơ ngác nhìn Từ Bưu, qua một hồi lâu mới hỏi: "Thật sao?"
"Thật trăm phần trăm, tôi buông điện thoại xuống là chạy đến tìm ông ngay"
Đỗ Thiên Dã nhíu mày nói: "Tại sao ông ta không gọi điện cho tôi?"
Từ Bưu nói: "Người ta sợ ông không đáp ứng, nhưng mà thị trưởng Hạ có nói, ông ta đã trưng cầu ý kiến của Trương Dương rồi, Trương Dương cũng đã đồng ý điều đến Nam Tích, chỉ cần bên chúng ta gật đầu, thì lập tức có thể điều động và cho hắn làm việc"
Đỗ Thiên Dã nói: "Tên khốn, dám lén lút làm ra điều động" Đỗ Thiên Dã có chút tức giận, và lại có thêm một cảm giác mất mác không nói nên lời, trên thực tế khi ông đá Trương Dương ra khỏi hạng mục sân bay, miễn đi tất cả chức vụ hành chính của Trương Dương, thì hai ngày qua biểu hiện của Trương Dương rất là bình tĩnh, khác một trời một vực so với tính tình lúc trước của hắn, Đỗ Thiên Dã tuy rằng không tìm hắn nói chuyện, nhưng mà vẫn luôn quan tâm đến hướng đi của hắn, không ngờ rằng thằng nhãi này còn có phản ứng với xử lý của mình, hắn muốn điều đi nơi khác, là kháng nghị không tiếng động!
Từ Bưu nói: "Bí thư Đỗ, tôi nói chút ý kiến được không?"
Đỗ Thiên Dã gật đầu.
Từ Bưu nói: "Chúng ta đều rõ ràng, trong chuyện sân bay này không có lỗi của Trương Dương, cho dù có, thì cũng không che dấu được những cống hiến mà hắn đã dành cho sân bay mới, nên đánh cũng đã đánh, biểu hiện của Trương Dương coi như cũng phối hợp rồi, trong thời gian ngắn tổ chức không có khả năng dùng hắn được" Những lời này của Từ Bưu tương đối uyển chuyển, là Đỗ Thiên Dã đã đánh Trương Dương một cái, nếu như bên này ông miễn đi tất cả chức vụ hành chính của Trương Dương, mà bên kia lập tức khôi phục lại phân công của hắn, thì cũng giống như là tự đánh vào mặt mình vậy, làm một bí thư thị ủy, ông ta không có khả năng hành động như vậy. Thật ra tất cả mọi người đều nhìn ra, cú đánh của Đỗ Thiên Dã tuy rằng rất thẳng thắn, nhưng mà đánh lên người của Trương Dương, lại đau nhức trong lòng ông, bắt đầu dùng lại Trương Dương chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Nhưng mà Trương Dương nhanh chóng đưa ra điều động như vậy, và còn có người tìm đến cửa đòi người, cái này đã làm cho tất cả bất ngờ. Từ Bưu từ trong vài câu nói của Đỗ Thiên Dã đã ý thức được Đỗ Thiên Dã vẫn còn luyến tiếc Trương Dương, theo Từ Bưu thấy, ông luyến tiếc thì được cái gì, ông không cần người ta, giữ người ta ở lại làm gì? Để cho Trương Dương ở lại Giang thành chịu nhục chịu khinh bỉ sao? Với tính tình của Trương Dương, ông thấy có thể sao?
.................................
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Y Đạo Quan Đồ
Chương 517-2: Trong lòng biết rõ (2)
Chương 517-2: Trong lòng biết rõ (2)