TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Y Đạo Quan Đồ
Chương 521-3: Ngôi sao tương lai (3)

Trương Đức Phóng dẫn trọng tâm câu chuyện lên trên người Trương Dương: "Ổn định và hòa bình lâu dài thì cũng phải dựa vào mọi người, mong rằng chủ nhiệm Trương đến có thể đề cao tố chất thân thể toàn dân, như vậy thì mới có thể đấu tranh chống lại phần tử tội phạm được"

Trương Dương cười nói: "Cục trưởng Trương đang trốn tránh trách nhiệm à, cái mà xã hội bây giờ coi trọng nhất chính là trật tự, chỉ có một trật tự tốt đẹp mới có thể bảo đảng được cho dân chúng an tâm sinh hoạt, có sự bảo đảm của các người, thì vận động viên mới có thể tập trung vào luyện tập, mới có thể đạt được thành tích tốt nhất"

Trương Đức Phóng và Trương Dương cạn ly, hai người uống cạn cả ly đó, Lương Thành Long cũng uống cùng với Trương Dương.

Đoạn Kim Long thấy như vậy, trong lòng có chút khó chịu, vị chủ nhiệm ủy ban thể dục mới đến này hầu như là ai mời cũng không từ chối, ai uống cùng hắn hắn đều nâng cốc uống lại, chỉ là đến lượt mình thì chỉ nhấp môi thôi, cái này không phải nói rõ là khinh thường mình sao? Đoạn Kim Long ở Nam Tích cũng có thực lực riêng của mình, gã có thể hòa mình với Trương Đức Phóng, chứng minh rằng gã có năng lực xã giao nhất định, tối nay Trương Đức Phóng đãi tiệc, khẳng định là do Đoạn Kim Long trả tiền, sở dĩ gã đến tham dự tiệc tối này, cũng là vì cho Trương Đức Phóng mặt mũi, chứ không phải là thật sự muốn nghênh tiếp vị chủ nhiệm ủy ban thể dục mới đến này. Tên của Trương Dương gã cũng có nghe qua, lúc trước là con rể tương lai của tỉnh trưởng Tống Hoài Minh, Đoạn Kim Long cũng sản sinh ra một chút hờn giận với người thanh niên này. Chỉ là trước mặt của Trương Đức Phóng thì Đoạn Kim Long không dám phát tác ra, Đoạn Kim Long lại một lần nữa nâng ly với Trương Dương, muốn tìm lại mặt mũi của mình, chỉ cần lần này Trương Dương uống cạn, thì gã coi như là đã tìm lại mặt mũi.

Đoạn Kim Long nói: "Chủ nhiệm Trương, chúng ta làm một ly" Gã nâng cao ly rượu của mình lên, sau khi uống xong còn dùng cái ly trống giơ lên với Trương Dương: "Tiên kiền vi kính" ( Làm trước vì kính)

Trương Dương cười cười, vốn dĩ hắn muốn cho Đoạn Kim Long một cái bậc thang để xuống, chỉ là Đoạn Kim Long ngàn không nên vạn không nên nói ra những lời này, cái gì mà gọi là tiên kiền vi kích, căn bản là không cho hắn cơ hội từ chối, ấn tượng của Trương Dương về con người của Đoạn Kim Long giảm mạnh, hắn cũng nhìn ra bữa cơm này là do Đoạn Kim Long an bài, nhưng mà hắn cũng không muốn ăn cơm của một người như vậy. Anh cho Trương Đức Phóng mặt mũi, nếu như tôi mà không cho Trương Đức Phóng mặt mũi, vậy thì tôi căn bản là không cần đến nơi này, con mẹ nó một chủ tịch khách sạn mà dám chơi trò tiên kiền vi kính với tôi sao? Muốn lấy lại mặt mũi ngay trước mặt nhiều người à, có cần phải bắt tôi uống hết hay không?"

Trương Dương nói: "Tửu lượng của Đoạn tổng thật là tốt, anh ăn một chút đi, để bao tử trống uống rượu vào không có tốt đâu" Hắn nói chuyện rất có ý tứ, nhưng lại không có ý muốn uống rượu.

Mọi người trên bàn đều nhìn ra vẻ không đúng, Trương Đức Phóng hôm nay làm chủ, mắt thấy có chút không ổn, liền lặng lẽ dùng chân dưới bàn đá đá chân của Trương Dương vài cái, nhắc nhở hắn uống ly rượu đó đi, đừng làm cho Đoạn Kim Long mất mặt. Trương đại quan nhân hồn nhiên tựa hồ không phát hiện ra, cười tủm tỉm nhìn Trương Đức Phóng, nói: "Cục trưởng Trương à, hôm nay đồ ăn thật là long trọng, vừa có cá biển vừa có thịt rồng, đồ ăn ít quá, mà lại đến nhiều người, thật sự không đành lòng ăn hết tiền thưởng cuối năm của anh"

Trương Đức Phóng cười nói: "Trương lão đệ, cậu đến là tôi vui rồi, lần này để tôi trả" Trương Đức Phóng cũng có hiểu biết về tính tình của Trương Dương, lúc bắt đầu gã còn thấy Trương Dương có chút thay đổi, chỉ là bây giờ phát hiện ra, cổ ngạo khí trong người của Trương Dương căn bản là không đổi, Đoạn Kim Long muốn nịnh bợ mình đúng là không sai, chỉ là lời nói của gã ta đã đắc tội đến người khác, Trương Đức Phóng bây giờ cũng muốn đứng ra tìm một cái cớ cho Đoạn Kim Long, lúc gã nói chuyện đã dùng chân đá Trương Dương một chút.

Trương Dương nâng ly rượu lên, chỉ là Lương Thành Long đột nhiên nói: "Cục trưởng Trương, anh không cần phải vội, rượu bôi của chủ nhiệm Trương và Đoạn tổng còn chưa uống xong kìa"

Trong lòng Trương Đức Phóng tức giận, Lương Thành Long ơi là Lương Thành Long, cậu đúng là không phải thứ tốt, tôi đứng ra hòa giải cho người ta, cậu lại e sợ thiên hạ không loạn, cái này không phải là gây thêm chuyện xấu sao?

Trương Dương cười nói: "Lương tổng nói đúng, rượu bôi của tôi và Đoạn tổng còn chưa uống xong mà"

Sắc mặt của Đoạn Kim Long lúc này đã có chút khó coi, gã ý thức được là vị chủ nhiệm ủy ban thể dục này nhất định là cố ý, người ta không coi mình ra gì cả. Chỉ là ngay từ đầu gã cũng không coi Trương Dương ra gì. Nếu như không phải có mặt Trương Đức Phóng tại đây, thì gã căn bản là không cho Trương Dương mặt mũi gì cả, một chủ nhiệm ủy ban thể dục mà thôi, tôi cần gì phải sợ cậu chứ?

Đoạn Kim Long nói: "Đúng vậy, chủ nhiệm Trương, rượu tôi đã uống xong rồi, đến lượt cậu!"

Ngày hôm nay không biết là Trương Dương đã bị cái gì nữa, nói chung là lời nói của Đoạn Kim Long câu nào hắn cũng thấy khó nghe, trong lòng nói thằng nhãi này đúng là một tiện nhân, tối hôm nay đặc biệt đến ganh tỵ giành xấu mặt sao? Trương Dương nâng ly rượu lên nói: "Đoạn tổng à, chúng ta tuy rằng mới lần đầu gặp mặt, nhưng có thể cho tôi nói anh một chút được không?"

Đoạn Kim Long nở một nụ cười cứng ngắc nhìn Trương Dương, nói: "Cậu nói đi, tôi nghe?" Trong lòng nổi lửa lên, thiếu chút nữa đã bắn ra ngao2i.

Trong lòng Trương Đức Phóng phiền muộn, thầm nghĩ hôm nay bị cái gì vậy? Thằng nhãi Trương Dương này thật sự đúng là đi đến đâu thì gây chuyện đến đó, Đoạn Kim Long cho dù nói có khó nghe, thì dù sao người ta cũng là chủ nhà, không thấy mặt tăng cũng thấy mặt phật, cậu cũng phải cho tôi một chút mặt mũi chứ? Ngày hôm nay đúng là có chút tà, Trương Dương tựa hồ như muốn gây chuyện với Đoạn Kim Long.

Trong lòng Lương Thành Long thầm vui, sở dĩ hắn không đến Hải Thiên cũng là có nguyên nhân, cái tên Đoạn Kim Long này không biết làm việc, tự cho mình là có chút quan hệ, ánh mắt rất cao, sau khi tiếp xúc với gã vài lần xong thì Lương Thành Long liền có ấn tượng không tốt, Lương Thành Long đương nhiên biết ngày hôm nay là Trương Đức Phóng mời khách, nhưng Trương Đức Phóng không nên mời Đoạn Kim Long đến, thằng nhãi này nói chuyện đúng là không xuôi tay, chọc cho mọi người ở đây có chút phiền.

Mạnh Duẫn Thanh và Vương Thái Hòa hai người lẳng lặng quan sát, bọn họ cũng cho rằng Đoạn Kim Long nói chuyện không xuôi tai, Trương Dương không cho gã ta mặt mũi cũng là phải, chỉ là không biết Trương Dương sẽ nói ra đạo lý gì đây.

Trương đại quan nhân cười tủm tỉm, nói:" Đoạn tổng à, anh kinh doanh khách sạn lớn như vậy, hẳn là biết quy tắc trên bàn rượu, tiên kiền vi kính thì có thể, chỉ là hai chúng ta uống rượu, anh cũng không thể tiên kiền vi kính, luận cấp bậc thì chúng ta không khác gì nhau, luận tuổi tác thì anh lớn hơn tôi rất nhiều, anh là lão đại, hẳn phải là tôi kính anh, tại sao lại lầm lẫn trình tự như vậy?"

Đoạn Kim Long nói:" Cậu là khách, tôi là chủ, kính khách là điều nên làm"

Trương Dương mỉm cười rồi nói: "Sai rồi, người mời khách là cục trưởng Trương, chúng ta đều là khách"

Đoạn Kim Long nói: "Cậu từ Giang thành đến, tôi là người Nam Tích"

Trương Dương cười nói: "Lại sai rồi, nếu như tôi đã đến Nam Tích làm việc thì chính là người Nam Tích, Đoạn tổng không coi tôi trở thành người Nam Tích, có phải là không chào đón tôi không?"

Đọc truyện chữ Full