Sau khi Thạch Thắng Lợi nhận được thông báo liền vội vã chạy tới công trường Trung Tâm Thể Dục Mới, Trương Dương có chút bất mãn nói: "Anh hiện tại đã là nhân viên làm việc tại Ủy Ban Thể Dục Thể Thao, làm sao vẫn còn tùy tiện như trong quá khứ thế? Ai cho anh bỏ vị trí?"
Thạch Thắng Lợi thành thật nói: "Tôi đi mua trang bị, ngài cho tôi đảm đương chức Trưởng ban Ban bảo vệ công trường, tôi không thể làm mất mặt ngài, cho nên tôi đi chuẩn bị quần áo cho ra dáng."
Trương Dương lúc này mới lưu ý đến thằng nhãi này đã thay trang phục bảo an màu xanh lá mạ, chợt nhìn thì giống như cảnh sát, trên thắt lưng còn cắm côn cảnh sát, bất quá phối hợp với biểu tình trên mặt gã, thấy thế nào cũng thấy buồn cười, Trương Dương không nhịn được cười nói: "Đừng nói nữa, bộ y phục này của anh đúng là đi trộm tới."
Thạch Thắng Lợi cười nói: "Quên đội mũ." Gã cuống quít đội mũ lên.
Trương Dương cười tủm tỉm nói: "Từ hôm nay trở đi, anh tính là chính thức lên chức, để đem anh tới Ủy Ban Thể Dục Thể Thao làm việc, tôi đã tốn không ít công phu, anh trong quá khứ là cái dạng gì, chính anh cũng biết rõ, lần này là tôi dùng lực mạnh mẽ đè xuống ý kiến của người khác mới đem anh tới Ủy Ban Thể Dục Thể Thao, hơn nữa đem chức vụ quan trọng là Trưởng ban Ban bảo vệ của công trường Trung Tâm Thể Dục Mới giao cho anh, anh phải biết quý trọng cơ hội hiếm có này."
Thạch Thắng Lợi liên tục gật đầu, gã cũng không ngốc, trong lòng hiểu rõ, cái gì mà Trưởng ban Ban bảo vệ của công trường Trung Tâm Thể Dục Mới chứ, nói trắng ra là một chức vụ tạm thời, cũng chỉ là một gã bảo an, bất quá tốt xấu thì cũng là một cái chức vị, nói ra nghe cũng lọt tai, bây giờ khi Thạch Thắng Lợi đi ra ngoài, bên ngoài đều gọi gã là Trưởng ban Thạch, nghe dạng xưng hô như thế cũng là có thể thỏa mãn lòng hư vinh một chút.
Trương Dương nói: "Mấy ngày này công trường đình công, tiến hành cuộc kiểm tra lớn toàn diện về an toàn chất lượng, tôi chuẩn bị cho anh gia nhập vào tổ kiểm tra, còn nữa, anh nhất định phải tăng mạnh công tác quản lý trị an trong công trường, bảo đảm trị an công trường cho thật tốt."
Thạch Thắng Lợi nói: "Chủ nhiệm Trương, tôi nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của ngài, tôi sẽ làm cho trị an công trường thật tốt, ai dám gây sự, Thạch Thắng Lợi tôi là người đầu tiên sẽ không bỏ qua cho hắn."
Trương Dương gật đầu hài lòng, vật có chỗ dùng kỳ lạ, người có chỗ tài hay, xem ra Thạch Thắng Lợi cũng không phải cái gì cũng tệ, chỉ cần đem gã dùng đúng chỗ, cũng có thể thu được hiệu quả nhất định, chuyện Hải Thiên lần trước đã chứng minh năng lực của gã, đem gã tới Ủy Ban Thể Dục Thể Thao, nếu như có thể làm cho Thạch Thắng Lợi từ bây giờ đi lên chính đồ, cũng được cho là một chuyện công đức.
Thạch Thắng Lợi nói: "Chủ nhiệm Trương, tôi có một thỉnh cầu."
Trương Dương nói: "Nói đi."
Thạch Thắng Lợi nói: "Ban bảo vệ chúng tôi trừ tôi ra chỉ có hai lão nhân trông cửa, công trường lớn như vậy, căn bản khó bao quát hết được, tôi nghĩ nên gọi tới vài người."
Trương Dương vừa nghe liền biết gã muốn đem đám bạn bè giang hồ kia của gã gọi đến, chẳng qua có vài điểm không thể phủ nhận, hiện tại đúng là lực lượng nhân viên ban bảo vệ công trường hơi ít một chút, Trương Dương nói: "Có thể nhận người, thế nhưng không thể hơn sáu, còn nữa, chỉ cần được tuyển là phải tuân thủ nghiêm khắc kỷ luật lao động, cho dù là ai làm xảy ra chuyện gì, tôi sẽ bắt anh trị tội."
Thạch Thắng Lợi nói: "Không thành vấn đề."
Trương Dương lại bổ sung nói: "Tất cả đều được trả lương theo mức nhân viên tạm thời, mỗi tháng hai trăm đồng. "
Thạch Thắng Lợi nói: "Cũng không thành vấn đề." Từ đáy lòng gã là muốn kêu tới vài người để giúp quản người, đám bạn bè giang hồ kia bình thường theo gã vốn là cùng lừa ăn gạt uống, một phần tiền lương cũng không có.
Trương Dương nói: "Cố gắng làm cho tốt đi, đừng làm cho tôi thất vọng, cũng đừng để cho cha mẹ anh thất vọng."
Thạch Thắng Lợi nghe thấy có chút buồn bực, từ lúc nào Trương Dương đã bay lên đến mức độ giống như cha mẹ gã chứ, nhưng gã cũng không dám nhiều lời, chỉ là gật đầu.
Trương Dương an bài xong chuyện kiểm tra an toàn chất lượng Trung Tâm Thể Dục Mới liền đi tới khách sạn quốc tế Nam Dương, khảo sát nơi mà phía khách sạn cung cấp cho bọn hắn làm văn phòng tjam thời một chút.
Hiện nay việc lắp đặt thiết bị cho khách sạn đã tiến vào giai đoạn hoàn thiện, ông chủ Lý Quang Nam gần đây đều ở tại Nam Tích không đi đâu, lúc Trương Dương đến, y đang ở bên trong biệt thự phía đông của khách sạn tiếp đãi khách nhân, nói tiếp thì vị khách nhân này cũng là bạn cũ của Trương Dương, Tổng giám đốc Phạm Tư Kỳ của tập đoàn Tinh Nguyệt Singapore, trợ lý của nàng là Lâm Tú Tú cũng ở đây.
Cả Phạm Tư Kỳ cùng Lý Quang Nam đều đến từ Singapore, cho nên hai người tụ cùng một chỗ cũng không kỳ quái, vẻ mặt Trương Dương tươi cười nói: "Tổng giám đốc Phạm, từ Singapore trở về lúc nào vậy?" Sau khi tập đoàn Tinh Nguyệt của Phạm Tư Kỳ gặp khó khăn trong việc cạnh tranh khối đất phía dưới sân thể dục đã từng về nước, mới một vài ngày đã lại bay tới Nam Tích, xem ra nàng vẫn không cách nào bỏ qua được với chuyện ở Nam Tích.
Phạm Tư Kỳ mỉm cười nói: "Tôi trở về là vì thực hiện hợp đồng của Tinh Nguyệt, để chứng thực đầu tư Thâm Thủy Cảng." Tuy rằng không được như mong muốn, nhưng Phạm Tư Kỳ tại trong lúc cẩn thận suy nghĩ, vẫn quyết định tiếp tục đầu tư Thâm Thủy Cảng, mục đích trở vê lần này đầu tiên là vì mở ra kế hoạch đầu tư một lần nữa, thứ hai là vì tham gia đấu thầu khối đất sân thể dục, đối với thương nhân mà nói, lập trường của bọn họ là biến hóa từng thời khắc theo lợi ích.
Trương Dương cười nói: "Như vậy sao, hoan nghênh hoan nghênh "
Trong lòng Phạm Tư Kỳ tràn ngập oán niệm đối với Trương Dương, nếu như không phải hắn làm khó dễ, quyền khai phá khối đất sân thể dục hiện tại đã rơi vào trong tay của nàng rồi, thế nhưng chuyện phát triển cho tới mức bây giờ, đã không thể nào thay đổi. Nàng cũng phải chấp nhận hiện thực, phải nỗ lực nhiều hơn so với quá khứ để đi cạnh tranh đấu thầu lấy được khối đất này.
Lý Quang Nam cười nói: "Trương chủ nhiệm tới thật đúng lúc, tôi mới mời tới một vị bếp trưởng chuyên về hải sản từ Hồng Kông, để cho ông ấy hỗ trợ giúp nhà bếp của khách sạn quốc tế Nam Dương phát triển, trưa ngày hôm nay xin mời mọi người cùng nhau thưởng thức trù nghệ của ông ấy một chút."
Trương Dương mỉm cười nói: "Tổng giám đốc Lý đã nhiệt tình mời, từ chối thì bất kính, được rồi, chúng ta hãy sớm nếm thử."
Phạm Tư Kỳ vốn còn muốn đi tới nơi khác, thế nhưng thấy Trương Dương liền bỏ đi ý niệm rời khỏi trong đầu, cùng nhau đi trên đường tới phía trước nhà hàng, Phạm Tư Kỳ cùng Trương Dương đi cùng nhau, nàng nhẹ giọng nói: "Chủ nhiệm Trương, có phải đã quyết định chuyện đấu thầu khối đất sân thể dục rồi hay không?"
Trương Dương nói: "Trên cơ bản đã quyết định rồi, phương án đấu thầu cũng đã nghĩ xong, nếu như không phải thị trưởng Trần đột nhiên sinh bệnh, tháng này sẽ chính thức cạnh tranh, chẳng qua trì hoãn tối đa cũng sẽ không chậm lại đến sang năm." Tại trên điểm này Trương Dương cũng không giấu diếm làm gì, dù sao là đấu thầu công bằng, chỉ cần Phạm Tư Kỳ xuất ra đủ tiền, hắn đương nhiên ôm thái độ hoan nghênh.
Phạm Tư Kỳ gật đầu: "Có cái thay đổi gì xin chủ nhiệm Trương nhanh chóng cho tôi biết."
Trương Dương mỉm cười nói: "Tốt, chỉ cần có tin tức tôi sẽ thông báo cho cô trước tiên, chúng ta là bạn bè cũ mà."
Phạm Tư Kỳ cười cười, không nói gì, nhưng Lâm Bội Bội vẫn đi ở bên cạnh bọn họ lại không nhịn được nói: "Giữa bạn bè đều là giúp đỡ lẫn nhau, chưa thấy qua giúp đỡ phá hư chuyện."
Trương Dương nở nụ cười, Phạm Tư Kỳ có chút ít oán trách liếc mắt nhìn Lâm Bội Bội, trách cứ nàng nói lung tung.
Trương đại quan nhân tự nhiên không tính toán cùng một cô gái nhỏ, hắn nhẹ giọng nói: "Lâm tiểu thư rất bảo vệ đối với Tổng giám đốc Phạm. "
Phạm Tư Kỳ nói: "Bội Bội tuổi còn trẻ, nói ra miệng không suy nghĩ, mong rằng chủ nhiệm Trương không lấy làm phiền lòng."
Trương Dương nói: "Sao có thể chứ?"
Đi tới trước cửa nhà hàng, Thường Hải Tâm vừa vặn cũng từ trên lầu đi xuống, Lý Quang Nam cười nói: "Thường tiểu thư, cô hài lòng đối với chỗ làm văn phòng chứ?"
Thường Hải Tâm nói: "Đa tạ Tổng giám đốc Lý giúp đỡ, nơi làm việc rất tốt, tôi rất hài lòng."
Trương Dương chỉ chỉ về tòa nhà nhỏ 3 tầng ở phía Đông Bắc nói: "Làm sao tòa nhà kia còn chưa phá bỏ?"
Lý Quang Nam cười nói: "Tòa nhà nhỏ kia là địa điểm văn phòng của chúng tôi lúc vừa đến Nam Tích, khách sạn bên này đã lắp đặt thiết bị sắp xong, chúng tôit cũng bắt đầu bàn, sau đó cũng không dự định dỡ bỏ, định đem nơi đó cải tạo thành chỗ hậu cần."
Trương Dương nói: "Như vậy sao, anh cứ thẳng thắn đem tòa nhà nhỏ kia cho chúng tôi dùng là được, đỡ phải để chúng tôi chiếm một tầng tại trong khách sạn của anh, ảnh hưởng tới buôn bán của anh."
Lý Quang Nam nói: "Điều kiện ở bên kia đơn sơ không thể so với khách sạn của chúng tôi." Kỳ thực trong lòng y thật ra rất vui khi đem tòa nhà đưa cho Trương Dương, dù sao khách sạn quốc tế Nam Dương vừa khai trương, nếu như đem một tầng khách sạn lắp đặt thiết bị mới cho Ủy Ban Thể Dục Thể Thao làm nơi làm việc, như thế tất sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả và lợi ích kinh tế của bọn họ, thế nhưng vẫn phải khách khí nói vậy, nói như thế nào thì Trương Dương cũng có đại ân giúp y.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Y Đạo Quan Đồ
Chương 597-1: Người có chỗ dùng (1)
Chương 597-1: Người có chỗ dùng (1)