Triệu Quốc Cường làm vẻ mặt nghiêm túc đi đến trước mặt Trương Dương, nói: "Xảy ra chuyện gì?"
Cơn giận của Trương Dương vẫn chưa tiêu tan: "Anh không nên hỏi tôi, anh hỏi mấy người kia đi, chạy đến ủy ban thể dục gây chuyện!"
Lưu Thúy Vân tóc tai bù xù ngồi dưới đất: "Tôi muốn đến đòi tiền công trình, nhưng mà hắn không chịu trả tiền, còn không nói lý, mang theo đám chó săn này đánh người!"
Thạch Thắng Lợi cả giận nói: "Con mẹ nó bà mắng ai thế!?"
Triệu Quốc Cường nghiêm mặt quát: "Câm miệng hết cho tôi!" Gã nhìn chung quanh sân một chút, hiện trường có sáu bảy bà già đang lẩm bẩm, đều nói mình bị đánh. Triệu Quốc Cường nói với Trương Dương: "Chủ nhiệm Trương, mọi chuyện sao lại thành thế này?"
Trương Dương tức giận nói: "Chuyện này chúng tôi không có bất luận trách nhiệm gì, mấy người này chạy đến ủy ban thể dục cố tình gây rối, ẩu đả nhân viên công tác, vũ nhục chửi bới người khác, chúng tôi vẫn đều duy trì bình tĩnh cao độ"
Lưu Thúy Vân mắng: "Cái thằng lưu manh này, mày là tham quan, sao lại có loại cán bộ quốc gia như mày"
Trương Dương lạnh lùng nói: "Anh nghe đấy!"
Lưu Thúy Vân tiếp tục gào thét như một bà điên.
Tất cả mọi người đều không lưu ý Trương Dương đang lặng lẽ bấm một số điện thoại.
Bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên nhận được điện thoại của Trương Dương cũng cảm thấy rất bất ngờ, bình thường giữa ông và Trương Dương rất ít liên hệ, ông do dự một chút, cuối cùng vẫn nghe điện thoại, trong điện thoại đột nhiên truyền ra một giọng nữ đang mắng chửi như bà điên: "Mày dùng quyền mưu tư, ăn cắp tiền công trình của công ty bọn tao không chịu đưa, đem tiền bỏ vào trong túi của mình, mày làm loạn quan hệ nam nữ, mày sinh hoạt hủ hóa, mày..."
Mặt của Từ Quang Nhiên liền thay đổi, ông đã nghe ra giọng nữ này chính là từ em dâu Lưu Thúy Vân, không cần nghi ngờ nữa, em dâu đã chạy đến ủy ban thể dục, Trương Dương cố ý gọi cú điện thoại này, để cho ông nghe rõ lời nói của Lưu Thúy Vân.
Từ Quang Nhiên cắn môi, chậm rãi cúp điện thoại, ông nhắm mắt lại, từ sau khi người em thứ ba Từ Quang Lợi bị bắt điều tra, Từ Quang Nhiên liền hối hận vì lúc đầu đã cho em trai tiếp nhận công trình trung tâm thể dục mới, tu dưỡng cá nhân và năng lực của Từ Quang Lợi quá kém, căn bản là không thể nào hoàn thành công trình này, sự thật đã chứng minh được điểm này, gã không chỉ làm cho mọi chuyện hỏng bét, mà còn làm ảnh hưởng đến danh tiếng của ông. Từ Quang Nhiên cũng không tỏ vẻ ngạc nhiên lắm về chuyện em trai đi đút lót, mà chỉ là tận lực làm giảm lực ảnh hưởng của chuyện này xuống, xử lý của Trương Dương trong công trình trung tâm thể dục mới làm cho Từ Quang Nhiên thỏa mãn, Từ Quang Lợi bị bắt, Tân Thế Kỷ như rắn mất đầu, chia năm xẻ bảy ra, nếu như Trương Dương không tiếp nhận chuyện này, thỉ việc xây dựng sân thể dục chủ thể tất nhiên sẽ xảy ra vấn đề. Từ Quang Nhiên hiển nhiên là không muốn nhìn thấy chuyện này xảy ra rồi, chỉ là ông thật không ngờ rằng khi mọi chuyện đã yên ổn, công trình sân thể dục chủ gần hoàn thành, thì em dâu lại nhảy ra, con đàn bà ngu xuẩn này, hết giờ rồi sao mà lại đi đòi tiền lúc này, quả nhiên là không muốn mạng của chồng mình nữa rồi sao?
Từ Quang Nhiên lấy điện thoại nhanh chóng gọi cho em trai thứ hai Từ Quang Thắng: "Quang Thắng, vợ của lão tam đang ở ủy ban thể dục, cậu nhanh đến mang nó về đi"
Thật ra thì Trương Dương cũng có gọi điện cho Từ Quang Thắng, Từ Quang Thắng lúc đó đang làm phẫu thuật nên không nghe điện thoại, vừa đi ra liền nhận được điện thoại của đại ca, Từ Quang Thắng buông điện thoại xuống, cởi đồ phẫu thuật ra liền vội vã chạy đến hướng của ủy ban thể dục.
Triệu Quốc Cường nói: "Trước tiên đưa người bị thương đến bệnh viện kiểm tra, chuyện của bọn họ trở về sẽ nói"
Trương Dương nói: "Đều là giả vờ, chúng tôi không có ra tay!"
Triệu Quốc Cường nói: "Có ra tay hay không, cậu nói không tính, chứng cứ định đoạt!"
Trương Dương rất là tức giận đối với hiệu suất làm việc của công an, hắn nhìn Triệu Quốc Cường nói: "Chúng tôi báo công an đã gần một tiếng rồi, lúc này các người mới chạy đến, hiệu suất thật sự rất cao à!"
Triệu Quốc Cường nói: "Các người là tranh cãi dân sự, trong cục chúng tôi còn nhiều việc phải làm, không có khả năng chỉ phục vụ cho ủy ban thể dục cậu"
Trương Dương nói: "Anh có ý gì?"
Triệu Quốc Cường nói: "Không có ý gì! Xảy ra chuyện mới nhớ đến chúng tôi? Tôi còn tưởng rằng ủy ban thể dục các người vạn sự không cầu người chứ"
Trương Dương nói: "Cục trưởng Triệu, nói năng cẩn thận một chút!"
"Cẩn thận cái gì?"
"Cẩn thận coi chừng tôi kiện anh không làm tròn trách nhiệm!"
Triệu Quốc Cường cười ha hả: "Chủ nhiệm Trương, cậu nên quan tâm chính mình thì hơn, nhiều người già bị thương như vậy, nếu như xảy ra vấn đề gì, cậu phải phụ trách chăm sóc người ta đến lúc lâm chung, phiền phức lắm!"
Trương Dương nói: "Người trong sạch thì tự trong sạch, tôi đi ngay ngồi thẳng, người khác nói xấu tôi thế nào, tôi chỉ khi lại là thối lắm!"
Triệu Quốc Cường nói: "Có tính cách, chỉ mong cậu có thể nói rõ ràng!"
Cao Liêm Minh lúc này chẳng biết từ đâu chạy ra, hắn đi đến giữa Trương Dương và Triệu Quốc Cường, cười nói: " Được rồi, được rồi, công an nhân dân đến rồi, mọi chuyện sóng yên gió lặng!"
Trương Dương tức giận nói: "Cậu vừa đi đâu thế?"
"WC ấy!" Cao Liêm Minh làm vẻ mặt vô tội, thật ra thì thằng nhãi này vừa rồi thấy tình thế không ổn, cho nên đã trốn đi.
Trương Dương nói: "Đồ tồi! Lúc cần cậu sao không thấy cậu đến?"
Miệng của Triệu Quốc Cường giật giật, gã nắm chặt đấm tay, Cao Liêm Minh đương nhiên có thể nghe ra là Trương Dương không phải mắng hắn, ôm lấy cánh tay của Triệu Quốc Cường nói: "Anh Triệu, em có thể làm chứng, nhân viên trong ủy ban thể dục bọn em trong toàn bộ quá trình đều giữ bình tĩnh cả, bọn em không đánh người!"
Lưu Thúy Vân vẫn tiếp tục ngồi dưới đất mà chửi mắng, Trương Dương chậm rãi đi đến gần người của bà ta, thân ảnh của hắn che khuất khuôn mặt của Lưu Thúy Vân, Lưu Thúy Vân có chút kinh hoảng nói: "Mày.. mày muốn làm gì? Ở chổ này, mày muốn đánh người?"
Trương Dương lạnh lùng nói: "Chị không đáng để tôi đánh, chị không phải là muốn tiền sao? Tôi nói rõ cho chị biết, chỉ cần tôi còn ngồi ở vị trí này, thì chị và người của chị sẽ không nhận được một xu nào từ tiền công trình, tôi sẽ để cho bên kiểm tra bắt đầu khởi tra công trình sân thể dục của các người, mỗi một hạng mục đều phải tra rõ ràng, chị tốt nhất là về nên đi mua nhang cúng đi, cầu ông trời phù hộ cho chồng của chị không có làm chuyện gì trái pháp luật, nếu như liên quan đến chổ vi phạm công trình, nếu như liên quan đến việc trốn thế, tôi dám cam đoan, sẽ phạt cho các người khuynh gia bại sản!"
Lưu Thúy Vân không nhịn được rùng mình một cái, thằng nhãi này nói chuyện thật dọa người. Bà ta lập tức nghĩ đến mình còn có một người anh rể là bí thư thị ủy làm chổ dựa, lá gan nhất thời lớn lên: "Mày cho rằng mày là ai chứ? Chủ nhiệm ủy ban thể dục, chỉ là một quan nhỏ ngồi dưới giếng, Nam Tích này chưa đến phiên mày định đoạt!"
Trương Dương mỉm cười nói: "Nam Tích thì tôi nói không tính, nhưng mà ở chổ này, tôi định đoạt!"
Từ Quang Thắng thở hổn hển chạy đến hiện trường, thấy bộ dạng của Lưu Thúy Vân, ông không khỏi thở dài nói: "Em dâu, em làm gì vậy?"
Lưu Thúy Vân òa lên khóc lớn: "Anh hai, em không sống nữa, lão tam vào tù rồi, các người mở to mắt nhìn đám khốn nạn này ăn hiếp cô nhi quả phụ bọn em, bọn em sống không nổi nữa..."
Từ Quang Thắng đương nhiên rõ ràng tính tình của em dâu mình, vẻ mặt đầy bất đắc dĩ.
Triệu Quốc Cường nói: "Đừng khóc nữa, cô nói có người đánh cô, đến bệnh viện kiểm tra đi, trở về công an sẽ lấy lời khai của cô, cô yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ dựa theo lẽ công bằng để xử lý chuyện này, nhưng mà các người không thể tụ tập ở chổ này được!"
Trương Dương lười quản cục diện rắm rối ở hiện trường, hắn không nói lời nào nữa, trở về phòng làm việc của mình.
Phó chủ nhiệm Lý Hồng Dương, Tang Kim Đường đều theo vào, Tang Kim Đường thấy được toàn bộ quá trình, Trương Dương quả thật không ra tay, ông tràn ngập cảm kích đối với Trương Dương, luôn muốn tìm một cơ hội để biểu lộ, ông cảm thấy rằng bây giờ phải nói vài câu, trấn an Trương Dương: "Chủ nhiệm Trương, cậu đừng nóng giận, tất cả đều là một đám đàn bà chợ búa, chúng tôi thấy rất rõ ràng, cậu căn bản là không đụng bà ta, lát nữa chúng tôi sẽ làm chứng cho cậu!"
Trương Dương cười nói: "Tôi không phải là tức giận mấy người đó, thành phố cho chúng ta sáu triệu, tiền còn chưa lấy được, mà đã có rất nhiều người đang nghĩ cách rồi, ngày hôm nay bà ta đến quậy như vậy, thật ra đã cho tôi một lời cảnh tỉnh, lúc trước tôi cho rằng chỉ cần làm tốt công tác của tôi, chuyện của nhiệm kỳ trước tôi chưa từng hỏi đến. Nhưng bây giờ xem ra, có một số việc tôi không thể lảng tránh được, chủ nhiệm Lý, chủ nhiệm Tang, tôi muốn thành lập một tổ điều tra, điều tra vấn đề tồn tại trong lúc công ty Tân Thế Kỷ xây dựng công trình trung tâm thể dục mới"
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Y Đạo Quan Đồ
Chương 624-5: Bắt mạch (5)
Chương 624-5: Bắt mạch (5)