TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Y Đạo Quan Đồ
Chương 628-1: Lo lắng (1)

Trương Dương lại tự rót cho hắn một ly, nhẹ giọng nói: "Bí thư Lý nói thế nào với anh?"

Triệu Quốc Cường nói: "Nếu như tôi nhớ không lầm thì là cậu hẹn tôi đến đây, nói là có tình huống nói cho tôi biết"

Trương Dương nói: "Buổi chiều tôi ở phòng làm việc của bí thư Lý, Đường Hồng Anh đã gọi điện thoại cho bí thư Lý"

Triệu Quốc Cường nói: "Tôi biết"

Trương Dương nói: "Âm thanh điện thoại rất lớn, tôi nghe được một ít nội dung nói chuyện của bà ta" Hắn đương nhiên sẽ không nói rằng nhĩ lực của mình vượt xa người thường, có thể nghe rõ được những lời mà Đường Hồng Anh nói.

Biểu tình của Triệu Quốc Cường trở nên nghiêm túc, tuy rằng Lý Bồi Nguyên thẳng thắn nói rằng Đường Hồng Anh có gọi điện thoại cho ông, nhưng mà cũng không có nói về nội dung cú điện thoại này.

Trương Dương nói: "Đường Hồng Anh nói rằng mình đang nắm giữ một ít chứng cứ, có thể chứng minh chồng của bà ta bị hãm hại, lúc trước chồng của bà ta chết vì bị giết..." Nói đến đây, Trương Dương dừng lại một chút: "Anh hẳn là cũng rõ, chồng của Đường Hồng Anh chính là Phó Liên Thắng, khi còn sống đã từng đảm nhiệm phó cục trưởng phân cục khu Liên Hoa Nam Tích"

Triệu Quốc Cường gật đầu, gã cũng không hiểu biết nhiều về tình huống của Phó Liên Thắng cho lắm.

Trương Dương nói: "Phó Liên Thắng thì có thể là anh không quen, nhưng mà cục trưởng cục công an tiền nhiệm của Nam Tích Đường Hưng Sinh anh hẳn là biết, nếu như không phải là do ông ta gặp chuyện không may, thì ông ta rất có hy vọng đảm nhiệm phó sở trưởng của tỉnh chúng ta, cũng chính là vị trí Cao sở trưởng hiện nay, Phó Liên Thắng và bà chủ Chu Tiếu Nguyệt chết trong biệt thự số 33 của nhà khách chính phủ, lúc tôi đi Tĩnh Hải học tập, trùng hợp ở trong căn biệt thự đó, cũng vì vậy mà kết bạn với em gái của Chu Tiếu Nguyệt là Chu Tiếu Vân, Đường Hưng Sinh vì che giấu chứng cứ, cho nên đã nghĩ biện pháp diệt trừ Chu Tiếu Vân, cuối cùng Chu Tiếu Vân vượt qua khó khăn, tìm được bằng chứng do chị cô ta để lại, Đường Hưng Sinh biết đại thế đã mất, cho nên lẩn trốn ra nước ngoài, đến bây giờ vẫn còn chưa quy án"

Những chuyện mà Trương Dương kể Triệu Quốc Cường cũng có biết một phần, nhưng mà cũng có một phần rất lớn không biết, Triệu Quốc Cường nói: "Cậu nói là, cái chết của Đường Hồng Anh có liên quan đến vụ án của Đường Hưng Sinh?"

Trương Dương nói: "Căn cứ theo tình huống mà anh nắm được hiện nay, Đường Hồng Anh rốt cục là bị giết chết hay là do bị nổ chết?"

Triệu Quốc Cường nhìn Trương Dương một chút, thằng nhãi này nói nhiều như vậy, hiển nhiên là muốn đổi lấy một ít tin tức rồi, trong thế giới này không có nỗ lực vô duyên vô cớ nào cả, trao đổi đồng giá là một quy tắc công bình nhất, Triệu Quốc Cường nói: "Bị giết! Trong khoang miệng người chết không có bất kỳ tro tàn nào, hẳn là đã có người giết chết bọn họ trước đó, rồi sau đó mở thả khí ga ra" Bởi vì thân phận của người chết còn chưa xác minh, cho nên Triệu Quốc Cường không có khẳng định người chết là Đường Hồng Anh.

Trương Dương nói: "Có nghĩ đến hay không, là ai muốn giết Đường Hồng Anh?"

Triệu Quốc Cường không nói chuyện.

Trương Dương nói: " Khẳng định không phải là Đường Hưng Sinh, ông ta đang trốn ở nước ngoài, trong nước xảy ra chuyện gì ông ta cũng không có khả năng biết trước, cho dù có biết được Đường Hồng Nam nắm giữ chứng cứ phạm tội của mình, cũng không cần phải tốn tinh lực để giết bà ta, nói cách khác, ngoại trừ Đường Hưng Sinh ra còn có người khác, có người muốn diệt khẩu"

Triệu Quốc Cường nói: "Người này có năng lực không nhỏ"

Trương Dương nói: "Đường Hưng Sinh nhất định biết đó là ai, nhưng mà ông ta sẽ không nói, Phó Liên Thắng cũng biết, đáng tiếc là ông ta đã chết, Đường Hồng Anh hẳn là phát hiện ra một cái gì đó, nhưng không kịp chờ bà ta nói, thì đã xảy ra chuyện này"

Triệu Quốc Cường nói: "Cả nhà Phó Liên Thắng đều bị giết chết, cái xác nhỏ hẳn là con gái của bọn họ" Nói xong câu đó, gã và Trương Dương cùng im lặng, vụ mưu sát lần này quả thật rất tàn nhẫn, người này rốt cục là ai? Vì bảo vệ bí mật của mình, mà lại ra tay độc ác với hai mẹ con vốn chỉ còn có thể sống nương tựa vào nhau.

Triệu Quốc Cường thấp giọng nói: " Tôi nhất định phải bắt hắn!"

Trương Dương nói:" Tôi cũng muốn sớm ngày bắt được kẻ này"

Triệu Quốc Cường nói: " Tôi muốn tìm hiểu toàn bộ sự kiện Chu Tiếu Nguyệt bị giết, cậu quen với Chu Tiếu Vân phải không? Nếu như có thể, giúp tôi liên hệ cô ta, mời cô ta đến Nam Tích phối hợp điều tra"

Trương Dương nâng ly rượu lên nói: "Tôi sẽ tận lực phối hợp, chỉ mong là cục trưởng Triệu không chê tôi nhiều chuyện"

Triệu Quốc Cường nói: " Phối hợp và nhiều chuyện là hai việc khác nhau, chủ nhiệm Trương thông minh như thế, hẳn là hiểu được giới hạn của hai cái này" Gã nâng ly rượu lên uống cạn một hơi, đứng dậy nói: "Tôi đi, chuyện của Chu Tiếu Vân tôi nhờ cậu"

Trương Dương gọi điện cho Chu Tiếu Vân đang ở bên Úc, đáng tiếc là không ai nghe máy, Trương Dương có để lại lời nhắn trong hộp thư thoại của cô ta, Chu Tiếu Vân làm nghiên cứu hải dương, bình thường hay đi lại trên biển rất lâu, cô ta hẳn là không có ở trên đất liền, mong rằng khi cô ta nhận được tin có thể trả lời ngay lập tức.

Vụ án của Đường Hồng Anh đã làm sôi sục cả Nam Tích, trong khoảng thời gian ngắn đã xuất hiện rất nhiều lời đồn với phiên bản khác nhau, cái vụ án thiếu chút nữa đã bị người quên lại một lần nữa được dân chúng Nam Tích quan tâm, Trình Diễm Đông lúc này đến Nam Tích, điều lực của hắn thật ra là được đưa xuống cùng lúc với Triệu Quốc Cường, chụolà công tác của hắn ở Phong Trạch vẫn chưa hoàn tất, cho nên đến báo danh chậm hơn hai tuần, Trình Diễm Đông đi đến Nam Tích thì chuyện đầu tiên làm không phải là đi đến phân cục Hà Tây, mà là đi đến ủy ban thể dục Nam Tích, từ cục công an Phong Trạch đến đảm nhiệm cục trưởng phân cục Hà Tây của thành phố Nam Tích, đối với hắn mà nói thì chính là một bước nhảy vọt lớn trong chính trị, cái này ít nhiều gì cũng là nhờ Trương Dương hỗ trợ, Trương Dương là quý nhân của hắn, đi đến Nam Tích thì cái đầu tiên hắn nghĩ chính là đến gặp vị thủ trưởng cũ, người bạn cũ, cũng là Bá Lạc của hắn.

Trình Diễm Đông trước khi đến Nam Tích cũng không có gọi điện cho Trương Dương, cho nên hắn xuất hiện rất đột ngột, xuất hiện như vậy mới có thể tạo nên bất ngờ, Trương Dương thấy Trình Diễm Đông đột nhiên xuất hiện bên ngoài cửa phòng làm việc của mình không khỏi bật cười đứng dậy, đi ra ngoài đón, đến trước mặt Trình Diễm Đông vỗ mạnh lên bờ vai của hắn, nói: "Rốt cục đúng là làm công an, xuất quỷ nhập thần, ngay cả một dấu hiệu cũng không có liền xuất hiện trước mặt tôi"

Trình Diễm Đông cười cười đặt hành lý dựa vào góc tường: "Chính là muốn cho thị trưởng Trương một bất ngờ!"

Trương Dương nói: "Được rồi, đừng gọi thị trưởng này thị trưởng nọ nữ, sao lại cùng một bệnh với Phó Trường Chinh thế, tôi bây giờ là chủ nhiệm ủy ban thể dục, đừng gọi loạn!"

Trình Diễm Đông cười vui vẻ nói: "Lúc trước gọi quen rồi, trong lúc nhất thời không sửa được"

Phó Trường Chinh lúc này cũng đến, hắn thông báo cho Trương Dương biết đến giờ họp tổ đảng, Trương Dương khoác tay áo nói: "Cậu kêu chủ nhiệm Thôi chủ trì thay tôi đi, dù sao thì cũng không có chuyện gì, Diễm Đông đến, tôi phải tiếp hắn!"

Phó Trường Chinh cũng đi từ Phong Trạch ra, hắn cũng quen thuộc với Trình Diễm Đông, hai người có một điểm giống nhau, đó đều là được Trương Dương đề bạt từ Phong Trạch lên, Phó Trường Chinh nhiệt tình cười nói: "Chào cục trưởng Trình, đã sớm nghe nói anh muốn đến, hoan nghênh nha!"

Trình Diễm Đông cười nói: "Mới vừa đến đây, mong chiếu cố nhiều hơn"

Phó Trường Chinh cười nói: "Sau này cần nhờ cục trưởng Trình chiếu cố tôi nhiều hơn mới đúng! Không làm phiền hai người ôn chuyện, chủ nhiệm Trương, có chuyện gì, cứ phân phó cho tôi là được"

Trương Dương nói: "Cậu đến Nam Dương quốc tế đặt một bàn đi, buổi tối chúng ta đón gió cho cục trưởng Trình!"

Phó Trường Chinh gật đầu nói: "Tốt!" Lúc đang chuẩn bị rời đi, Trương Dương lại nói: "Cậu gọi Thạch Thắng Lợi đến, tôi có vài lời muốn nói với hắn!"

Đọc truyện chữ Full