Thường Hải Tâm vẫn luôn ở trong xe của Trương Dương mà chờ, vẻ sợ hãi từ trong ánh mắt của cô ta đã cho biết cô ta vẫn còn chưa hoàn hồn lại. Cao Liêm Minh chuẩn bị đến bệnh viện chuyên gia hỏi thăm bệnh tình của Phạm Tư Kỳ, Trương Dương cũng không muốn chờ hắn, kêu hắn đón xe trở về, còn mình thì đưa Thường Hải Tâm về nhà.
Thường Hải Tâm ở tại Lan Hương Uyển gần ủy ban thể dục, nhà cũng là do Thường Hải Long thuê cho cô, chính là vì muốn cho em gái ở thoải mái, hai căn phòng một phòng khách một phòng ngủ, bên trong thu dọn rất ngăn nắp sạch sẽ, Trương Dương đưa cô vào trong nhà, vốn định đi, Thường Hải Tâm nhẹ giọng nói: "Ở lại ăn cơm với tôi đi, tôi sợ!"
Thấy bộ dạng điềm đạm đáng yêu của cô, Trương Dương thật sự không đành lòng rời đi, gật đầu nói:"Tôi xuống dưới lấy bình rượu lên"
Thường Hải Tâm làm mấy món ăn, có cả một con vịt tiềm măng nữa, cô vốn cẩn thận chu đáo rồi nên dễ dàng nhìn ra tâm tình của Trương Dương cũng không được tốt, nói với Trương Dương: "Anh xem TV trước đi, tôi sắp làm xong rồi"
Trương Dương ừ một tiếng, mở TV, lúc này Cố Minh Kiện gọi điện thoại đến, giọng nói của Cố Minh Kiện có vẻ gấp gáp: "Trương Dương, anh biết không? Anh họ tôi đã bị tạm giam"
Trương Đức Phóng bị tạm giam là chuyện nằm trong dự liệu của Trương Dương, chỉ là hắn không ngờ rằng chuyện này lại đến nhanh như vậy, hắn thấp giọng nói: "Tôi không nghe nói"
Cố Minh Kiện nói: "Ngày hôm qua anh ấy gọi điện thoại, kêu tôi đi tìm ba tôi nói chút chuyện, không ngờ rằng lại xảy ra chuyện nhanh như vậy, Trương Dương, tình huống cụ thể thi tôi không rõ lắm, anh hỏi thăm giúp tôi đi"
Trương Dương nói: "Minh Kiện, tôi cũng không rõ lắm, nhưng mà tôi nghe nói có thể liên quan đến việc kinh doanh phi pháp của Hải Thiên, chuyện này cậu có thể đi hỏi thị trưởng Hạ đi"
Cố Minh Kiện nói: " Chuyện này quá đột ngột, tôi cũng không biết nên giúp anh ấy thế nào!"
Trương Dương nói: "Minh Kiện, chuyện này rất phức tạp, cậu hẳn là nên trưng cầu ý kiến của bí thư Cố!"
Cố Minh Kiện nói: "Tôi biết rồi, để tôi đi tìm ba tôi, xem ba nói thế nào"
................................
Tết nguyên đán này Cố Doãn Tri đã đi đến Tây Tiều, lễ mừng năm mới năm nay ông dự định làm ở Tây Tiều, con gái Cố Giai Đồng thì đến nước Mỹ khảo sát, con trai Cố Minh Kiện cũng bận rộn nghiệp vụ công ty, cả ngày không ở nhà, Cố Doãn Tri cũng đã tập làm quen với cuộc sống hưu trí, từ sau khi nghỉ hưu, ông phát hiện ra rằng mình dần dần trở về bình thường, mọi người chugn quanh đã không còn quan tâm đến ông như ngày ông mới nghỉ hưu, mà tâm tình của ông cũng dần dần trở lại bình tĩnh.
Hạ Bá Đạt bình thường có hay gọi điện cho ông, sau khi đi đến Tây Tiều, người nhân viên dưới trướng ngày xưa này liền đến thăm mình, lúc này Hạ Bá Đạt đang ngồi trong phòng khách, chuẩn bị ăn với Cố Doãn Tri.
Bữa cơm của Cố Doãn Tri cũng rất đơn giản, một phần cháo trắng dưa muối. Hạ Bá Đạt cũng cùng ăn cháo trắng với ông.
Cố Doãn Tri cười nói: "Đừng miễn cưỡng mình! Trong tủ lạnh còn có cơm nước, nếu cậu ăn không no, tôi đi làm cho cậu"
Hạ Bá Đạt cười nói: "Gần đây buổi tối tôi rất ít ăn, vợ của tôi nói cái gì mà buổi chiều không ăn nhiều, tôi dựa theo phương pháp ấy mà làm, quả nhiên là gầy đi rất nhiều, huyết áp cũng hạ thấp xuống"
Cố Doãn Tri nói: "Con người đến tuổi này rồi, thì công năng dạ dày sẽ thoái hóa, có đồ tốt cũng không có phúc tiêu thụ"
Hạ Bá Đạt uống một chén cháo, gấp một miếng dưa chua cắn một ngụm: "Mấy năm nay hầu như đều ngâm mình trong bàn rượu, món gì cũng đều hưởng qua, bây giờ ngẫm lại chỉ có cháo trắng dưa muối là hợp nhất"
Cố Doãn Tri mỉm cười nói: "Chờ sau này cậu về hưu rồi, sẽ biết được niềm vui của dân chúng bình thường"
Hạ Bá Đạt nói: " Tôi vĩnh viễn không đạt được cảnh giới của bí thư Cố" Nói đến đây, ông thở dài một hơi, nói: "Bí thư Cố, ngày hôm nay tôi đến là muốn nói với ông, Trương Đức Phóng đã bị tạm giam"
Biểu tình của Cố Doãn Tri vẫn bình tĩnh không dao động như cũ, trước đó ông không hề biết tin tức này, chỉ là tin tức này đối với ông mà nói cũng không có gì ngoài ý muốn cả, tuy rằng ông rất ít hỏi thăm đến chuyện của đứa cháu này, nhưng mà những việc mà Trương Đức Phóng bình thường hay làm ông đều thấy trong mắt cả. Ông cũng không hề ủng hộ nguyên tắc xử sự và thái độ làm người của Trương Đức Phóng, lúc Cố Doãn Tri còn tại vị đã không chỉ một lần nhắc nhở Trương Đức Phóng rồi, nhưng mà cũng nhìn ra là không tạo được hiệu quả gì, khi ông về hưu, Trương Đức Phóng cũng rất ít đến thăm ông, nhưng mà ngày lễ ngày tết vẫn gọi điện thoại đến, trong điện thoại Cố Doãn Tri tối đa cũng chỉ hỏi một chút về công tác của gã có thuận lợi hay không, còn những chuyện sâu xa hơn thì hình như không có trong trí nhớ.
Cố Doãn Tri nói: " Đã bị tạm giam?"
Hạ Bá Đạt gật đầ nói: "Trong tài liệu kiện cáo có rất nhiều bằng chứng xác thật, lúc trước Hải Thiên từng kinh doanh phi pháp rất lau, trong quá trình hắn tại chức đã có hành động bao che cho Hải Thiên, từ đó nhận được không ít lợi ích, tác phong sinh hoạt cũng có tồn tại vấn đề" Cố Doãn Tri khoát tay ý bảo Hạ Bá Đạt không cần phải tiếp tục nói nữa, thấp giọng nói: "Hắn đã là một người trưởng thành, cũng là một đảng viên cộng sản, có một số viện phải tự chịu trách nhiệm, không ai có thể giúp hắn"
Hạ Bá Đạt thở dài nói: "Tôi chỉ cảm thấy tiếc hận mà thôi, hắn vốn có tiền đồ rất tốt, đáng tiếc là không chống lại được mê hoặc khi đứng trước mặt tiền tài mỹ sắc, cho nên mới rơi vào hoàn cảnh như vậy"
Cố Doãn Tri nói: "Cái gì là thị phi hắn hiểu, cái gì không nên làm hắn cũng hiểu, thân là một người chấp pháp, hắn biết pháp phạm pháp, một người nếu như không ràng buộc được chính mình, nếu như không chống lại được mê hoặc đến từ các mặt, thì như vậy, hắn sẽ phải trả giá vì hành vi của mình" Cố Doãn Tri đứng lên, đi ra ngoài sân, Hạ Bá Đạt cũng đứng dậy đi theo.
Cố Doãn Tri chấp hai tay sau lưng, nhìn bầu trời đêm, trên trời không có ánh trăng, gió bên ngoài rất lớn, mấy ngọn trúc trong sân phát ra những tiếng va ồn ào trong gió đêm, Cố Doãn Tri thấp giọng nói: "Giảo định thanh sơn bất phóng tùng, lập căn nguyên tại phá nham trung. Thiên ma vạn kích hoàn kiên kính, nhâm nhĩ đông tây nam bắc phong!" ( một bài thơ, ý bảo là chặt hết cây trên núi rồi, lập căn cứ tại một vùng đồi trọc, vạn kích của thiên ma còn có thể chịu được, nhưng gió đông tay nam bắc thì bó tay) Đôi mắt thâm thúy của Cố Doãn Tri giống như là hai ngôi sao torng màn đêm, xé rách đêm đen yên tĩnh, ông bỗng nhiên xoay người lại nói với Hạ Bá Đạt: "Đối đãi chức vị đều phải có kiên trì, giữ không được mình, thì sớm muộn gì cũng sẽ phạm sai lầm"
Hạ Bá Đạt âm thầm xấu hổ, có thể ông vĩnh viễn không bao giờ làm được cái loại kiên trì như trong lời nói của Cố Doãn Tri, ông thấp giọng n ói: "Cục diện chính trị tại Nam Tích rất phức tạp, tôi lo rằng có người sẽ lợi dụng chuyện của Trương Đức Phóng để gây rối
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Y Đạo Quan Đồ
Chương 630-3: Gió đúng bệnh (3)
Chương 630-3: Gió đúng bệnh (3)