Trương Dương đi tới bên giường, Ngưu Chấn Vĩ đổ mồ hôi lạnh, trên da nổi lên một tầng da gà, hai tay Trương Dương đặt ở phía sau lưng của gã, cảm thấy cơ của gã rất căng, biết rằng lúc này khẳng định gã tương đối khẩn trương, Trương Dương cười nói: "Chớ căng thẳng, thả lỏng một chút, rất nhanh sẽ tốt thôi."
Ngưu Chấn Vĩ cắn chặt miệng, tim đập thình thịch, mình có lẽ phải dũng cảm đứng lên, đoạt cửa mà ra đây?
Trương Dương dùng đôi tay kìm ở trên lưng của gã, thấp giọng nói: "Tôi giúp cậu thả lỏng, cậu không cần cùng tôi kháng cự, không cần căng cơ!" Trương Dương ngắt nhéo thân thể cho gã.
Ngưu Chấn Vĩ dưới sự kìm hãm của hắn thì dần dần thả lỏng, gã thấp giọng nói: "Chủ nhiệm Trương, ngài có học qua mát xa?"
Trương Dương cười nói: "Tôi đã qua học qua y thuật, Tiểu Ngưu à, để tôi châm cho cậu mấy châm!"
Ngưu Chấn Vĩ nói: "Đừng! Chốc nữa có kiểm tra."
Trương Dương nói: "Kiểm tra có liên quan với châm kim sao? Cậu thả lỏng đi, hôm nay nhất định phải đem trạng thái tốt nhất của cậu phát ra, chạy lấy huân chương vàng về cho tôi xem, đừng để cho Ngưu Gia Quân kia xem thường."
Ngưu Chấn Vĩ nói: "Chủ nhiệm Trương, tôi thật sự không có bản lĩnh đó, ngài nói như vậy, tôi bị áp lực rất lớn."
Trương Dương nói: "Được rồi, tôi không nói nữa, cậu cứ thoải mái chạy cho tôi, đừng nói chuyện tôi châm kim cho cậu với ai."
Ngưu Chấn Vĩ cũng không muốn để cho Trương Dương châm kim, bất quá nghĩ lại, ngươi không phải là thích gây sức ép sao? Ta hôm nay liều mạng, để cho ngươi châm hai châm cũng không có gì, cứ như vậy, cho dù ta chạy không ra thành tích tốt, cũng có cớ, có lý do. Áp lực trong lòng của Ngưu Chấn Vĩ hai ngày này thật sự rất lớn, vị chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục trẻ tuổi này luôn mồm muốn cho gã lấy huy chương vàng, để cho gã lấy vị trí thứ nhất, Ngưu Chấn Vĩ ngay cả lòng bỏ cuộc cũng đều có.
Trương Dương vê kim lên, một kim này đâm vào phía trên xương sống của Ngưu Chấn Vĩ, Ngưu Chấn Vĩ chỉ cảm thấy bên hông tê rần, một loại cảm giác lạnh như băng dọc theo xương sống xuyên thấu vào thể nội, gã kinh hãi nói: "A! Vào rồi, vào rồi!"
Trương Dương nói: "Cậu kêu cái gì? Tôi còn chưa bắt đầu đâu!"
Ngưu Chấn Vĩ dần dần cảm giác chỗ kim đâm vào bắt đầu có chút nóng lên, hơn nữa trở nên càng ngày càng nóng, gã oằn thân nói: "Nóng quá... Còn có chút đau..."
Trương đại quan nhân không kiên nhẫn nói: "Cậu nhỏ tiếng chút được không? Đường đường một đại lão gia mà chút đau như vậy cũng không chịu được."
Giây phút đau đớn ngắn ngủi đi qua, Ngưu Chấn Vĩ cảm thấy được dòng khí nóng rực này chảy xuôi dọc theo kinh mạch trong thân thể gã, gã đã có thể chịu được, cảm giác đau đớn nóng rực lúc đầu đã biến mất, ngược lại cảm thấy cực kỳ ấm áp thoải mái dễ chịu.
Trương Dương nói: "Hiện tại cảm thấy thế nào?"
Ngưu Chấn Vĩ nói: "Thoải mái hơn, giống như có cái gì nóng hổi lưu động ở trong thân thể của tôi!"
Trương Dương cười cười, sau khi nội tức ở trong kinh mạch cơ thể gã chải vuốt một hồi liền lặng yên thu về, sau đó rút ra cái kim châm kia, vỗ vỗ mông của Ngưu Chấn Vĩ nói: "Đứng lên đi!"
Ngưu Chấn Vĩ ngơ ngác đứng dậy, gã bỗng nhúc nhích gân cốt, tin tưởng không có việc gì, nhìn đồng hồ, đã là tám giờ năm mươi, mình phải đi tới sân vận động, cuống quít mặc quần áo xong, bỗng nhiên cửa phòng bị giựt ra, Lý Hồng Dương không nghĩ tới cửa phòng lại đột nhiên mở ra, suýt nữa ngã vào.
Trương Dương đã sớm cảm thấy được hắn ở bên ngoài nghe lén, không khỏi cười nói: "Lý chủ nhiệm đến đây lúc nào?"
Lý Hồng Dương mặt già nua đỏ bừng nói: "Vừa xong, vừa xong!" Vẻ mặt hắn cổ quái nhìn Trương Dương một chút, lại nhìn nhìn Ngưu Chấn Vĩ.
Vẻ mặt Ngưu Chấn Vĩ cũng rất xấu hổ, giống như làm cái chuyện xấu gì đó, cúi đầu vội vàng đi ra.
Lý Hồng Dương nói: "Các cậu..."
Trương Dương nói: "Tôi động viên cậu ấy trước lúc thi đấu."
Lý Hồng Dương "nga" một tiếng, biểu tình trên mặt cũng nửa tin nửa ngờ.
Trân chung kết điền kinh nam 1500 mét ngày hôm nay hấp dẫn đông đảo người yêu thích thể thao vây xem, xét đến cùng, còn là bởi vì nguyên nhân có Ngưu Gia Quân dự thi, trong trận đấu 800m diễn ra trước trong sáng hôm nay, ba nữ thành viên đội Ngưu Gia Quân đã ôm hết huy chương vàng, tuy rằng hạng mục nam yếu hơn nữ nhưng là quét ngang giới thể thao trong nước cũng là không có vấn đề gì cả, hiện tại giới thể dục đã hình thành một cái nhận thứ chung, trân đấu chạy cự li dài nào chỉ cần có thành viên Ngưu Gia Quân tham gia thì những vận động viên khác chỉ có thể tranh đoạt vị trí thứ ba, đây còn phải xây dựng ở trên ơ sở Ngưu Gia Quân chỉ phái ra hai thành viên dự thi.
Trong trận chung kết 1500 mét nam, Ngưu Gia Quân chỉ phái ra hai gã đội viên tham gia, dựa theo lời Ngưu Tuấn Sinh, ngày hôm nay Ngưu Gia Quân lại đây chính là để phá kỷ lục, mặc dù Ngưu Gia Quân có đột phá về hạng mục nam, nhưng là vẫn không thể so sánh với hạng mục nữ, mục tiêu xác định vị trí cũng thấp hơn, bọn hắn chuẩn bị phá kỷ lục châu Á trong trận đấu 1500 m lần này.
Trước khi trận đấu bắt đầu, Ngưu Tuấn Sinh ở đường biên nói gì đó với hai tên đội viên.
Huấn luyện viên đội Bình Hải đã đến từ sân vận động Nam Tích cổ vũ Ngưu Chấn Vĩ, Ngưu Chấn Vĩ từ sau khi được Trương Dương châm cứu cho, cảm thấy trong cơ thể thủy chung đều là nóng hầm hập, loại cảm giác này rất kỳ quái, tóm lại không phải là cái chuyện xấu gì.
Trương Dương cùng Lý Hồng Dương cũng tới đến rìa đường thi đấu, Trương Dương hướng Ngưu Chấn Vĩ nói: "Tiểu Ngưu, chạy cho tốt, đoạt huy chương vàng về cho Bình Hải chúng ta!"
Ngưu Chấn Vĩ lại cảm thấy được áp lực, có chút khó xử cười cười.
Lời Trương Dương khuyến khích cậu ta khiến cho Ngưu Tuấn Sinh đứng một bên nghe được, vẻ mặt Ngưu Tuấn Sinh khinh thường nhìn Trương Dương, thầm nói thằng nhãi này thật sự là không biết trời cao đất dầy, có Ngưu Gia Quân chúng ta tham gia trận đấu, ngươi còn trông cậy đoạt huy chương vàng? Đầu óc không phải nóng đầu chứ? Tuy rằng Ngưu Tuấn Sinh thừa nhận chữ của mình không viết bằng Trương Dương, nhưng là nói tới lý giải trong chạy cự li dài, y sợ là không chỉ bỏ xa Trương Dương mấy cái ngã tư.
Ngưu Tuấn Sinh nói: "Nhất định phải có quyết tâm! Tuyển thủ Bình Hải các vị cũng muốn đoạt huy chương vàng!" Những lời này mang theo sự châm chọc rõ ràng, chung quanh đã có mấy người nở nụ cười.
Ngưu Chấn Vĩ quẫn bách đến đỏ bừng cả khuôn mặt, thầm nói chủ nhiệm Trương này thật là một kẻ không hiểu chuyện, ở trong này nói đoạt giải quán quân cũng được, nhưng lại thét to như vậy, đây không phải tự tìm mất mặt sao?
Trương Dương nói: "Huấn luyện viên Ngưu, làm sao tuyển thủ Bình Hải chúng ta lại không thể đoạt huy chương vàng chứ? Ai quy định huy chương vàng nhất định là Ngưu Gia Quân các vị?"
Ngưu Tuấn Sinh hướng Trương Dương đi tới: "Có hùng tâm là tốt, bất quá trong thi đấu là phải dựa vào thực lực."
Trương Dương cười nói: "Huấn luyện viên Ngưu, nếu không chúng ta đánh cuộc đi, nếu huy chương vàng bị Bình Hải chúng ta cướp đi..."
Ngưu Tuấn Sinh này có lòng tự tin cực kỳ lớn, không đợi Trương Dương nói dứt lời liền xen lời hắn: "Không có khả năng, nếu huy chương vàng bị các vị cướp đi, tôi sẽ ăn luôn huy chương vàng."
Trương Dương nói: "Đừng ăn, anh muốn ăn cũng nên ăn huy chương bạc cùng huy chương đồng, đừng ăn huy chương vàng củ chúng ta." Trong lời nói đúng như là huy chương vàng 1500m hôm nay đã thành vật trong bàn tay bọn hắn.
Ngưu Tuấn Sinh cho rằng Trương Dương khoác lác, khinh thường cười cười, ánh mắt nhìn qua đòng hồ ở một bên sân thi đấu, lúc này còn cách trận đấu chừng mười lăm phút.
Trương Dương nói: "Nếu không như vậy đi, nếu huy chương vàng hôm nay bị chúng tôi chiếm được, anh cùng Ngưu Gia Quân của anh sẽ làm đại sứ hình tượng miễn phí cho Đại Hội Thể Thao Tỉnh của tỉnh Bình Hải chúng ta." Trương đại quan nhân tính đánh cho nổ mạnh, hiện tại Ngưu Gia Quân đang lúc hồng a, nếu như có thể đem đám người kia đem tới làm vận động trong đại hội tỉnh, khẳng định ghế trên sân sẽ tăng lên không ít, đám truyền hình quảng cáo cũng sẽ chen chúc tới, hôm nay cũng bởi vì có Ngưu Gia Quân thi đấu nên khán giả cơ hồ đều ngồi đầy sân thi đấu, còn náo nhiệt hơn khai mạc ngày hôm qua.
Ngưu Tuấn Sinh bĩu môi: "Có thể sao?"
Trương Dương nói: "Anh không dám sao!"
Ngưu Tuấn Sinh nói: "Nếu là tôi thắng thì sao?"
Trương Dương nói: "Nếu là anh thắng, tôi sẽ cho anh một bức thư pháp chân chính của Thiên Trì Tiên Sinh, thế nào?"
Ngưu Tuấn Sinh vừa nghe ánh mắt liền sáng lên: "Là thật?"
Trương Dương nói: "Đương nhiên là nói thật, nam tử hán đại trượng phu, nhất ngôn ký xuất tứ mã nan truy!"
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Y Đạo Quan Đồ
Chương 662-4: Bút hội (4)
Chương 662-4: Bút hội (4)