TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Y Đạo Quan Đồ
Chương 691-4: Mệnh trời không thể trái (4)

La Tuệ Trữ buông điện thoại xuống, lo lắng đi ra ngoài, Văn Quốc Quyền vừa ăn xong bữa trưa, đang ngồi ghế sô pha nghỉ ngơi, thấy biểu tình của vợ, lập tức ý thức được có việc phát sinh. La Tuệ Trữ ngồi xuống đối diện Văn Quốc Quyền, nói: "Trương Dương đã xảy ra chuyện."

Văn Quốc Quyền nói: “Nó không ra chuyện mới là kỳ quái, sao? Hắn còn ở kinh thành à?"

La Tuệ Trữ gật đầu nói: "Chẳng biết vì nguyên nhân gì, nó xông vào vùng cấm quân sự núi Thương Mạc, người phụ trách ở đó lại là con trai của Tần Hồng Giang Tần Chấn Đường, nghe nói Trương Dương bị hắn bắt."

Giáp quốc quyền nhíu nhíu mày nói: "Bà muốn cho tôi đứng ra?"

La Tuệ Trữ không nói chuyện, nhưng biểu tình của bà đã trả lời Văn Quốc Quyền, Văn Quốc Quyền thở dài nói: "Mong muốn nó không gây ra cái gì lớn, chuyện lớn quân đội chưa chắc đã cho tôi mặt mũi." Văn Quốc Quyền cầm lấy điện thoại, ông trước tiên tìm người hiểu chuyện này, khi Văn Quốc Quyền hỏi rõ cụ thể tình huống của chuyện này, sắc mặt bắt đầu trở nên nghiêm túc.

Lúc Văn Quốc Quyền gọi điện thoại, La Tuệ Trữ vẫn đều ở bên cạnh lẳng lặng quan sát vẻ mặt của chồng mình, bà đã ý thức được tình thế rất nghiêm trọng.

Quả nhiên không có ngoài dự liệu của La Tuệ Trữ, Văn Quốc Quyền sau khi biết rõ tình huống, lắc đầu, nói với La Tuệ Trữ: "Quân đội đã chết một người, bị mất một phần tư liệu cơ mật, mà tất cả đều phát sinh Trương Dương đến nơi đó, hiện tại quân đội hoài nghi nó làm hoạt động gián điệp."

La Tuệ Trữ nói: "Không có khả năng, tôi nghe Tra Vi nói qua, Trương Dương là bị người ta lừa đến đó."

Văn Quốc Quyền nói: "Trách nó không cẩn thận, gặp phải loại chuyện này, vì sao không hỏi rõ ràng? Tùy tiện chạy đến vùng cấm quân sự, hiện tại gây ra chuyện lớn như vậy, thu xếp sao đây?"

La Tuệ Trữ nói: "Ông nghĩ biện pháp, không thể nhìn nó bị quân đội khống chế?"

Văn Quốc Quyền nói: "Có biện pháp nào? Nó cả ngày gây sự, Tần gia vốn hận nó thấu xương, lần này lại cho người ta một cơ hội, cho dù tôi mở miệng, Tần Hồng Giang cũng không cho tôi cái mặt mũi này đâu."

La Tuệ Trữ nói: "Nhưng Trương Dương là con nuôi của chúng ta!"

Văn Quốc Quyền nói: "Bây giờ còn con nuôi cái gì, bởi vì sự kiện này, bên ngoài không biết có bao nhiêu người ta đang nói về chúng ta!"

La Tuệ Trữ nói: "Cho dù không có mối quan hệ này, thì Trương Dương đã cứu tôi, nó đã cứu mạng của ta, có ân đối với nhà của chúng ta, hiện tại nó gặp phải phiền phức, chúng ta không thể ngồi yên mặc kệ!"

Văn Quốc Quyền nói: "Không phải là tôi không muốn giúp nó, mà là tôi không thích hợp đứng ra!"

La Tuệ Trữ nói: "Có phải là Tần gia lập ra cái bẫy này không?"

Văn Quốc Quyền lắc đầu nói: "Tần Hồng Giang không làm như vậy đâu!"

La Tuệ Trữ cắn cắn môi, bà tràn ngập lo lắng nói: "Làm sao bây giờ?"

Văn Quốc Quyền nói: "Tần Hồng Giang nghe lời một người nói, nếu như muốn Trương Dương bình an rời khỏi nơi đó, phải có người này lên tiếng."

Ánh mắt của La Tuệ Trữ sáng lên, bà biết người mà chồng mình nói chính là ai, người mà Tần Hồng Giang chịu phục nhất chính là Kiều lão, cũng chỉ có Kiều lão nói ông ta mới bằng lòng nghe. La Tuệ Trữ không có khả năng trực tiếp đi tìm Kiều lão, bà ấy nghĩ tới Kiều Mộng Viện, lập tức gọi điện thoại cho Kiều Mộng Viện ở Bình Hải.

…………………………………………�� �……………….

Tần Chấn Đường nhận được điện thoại của cha Tần Hồng Giang, Tần Hồng Giang chỉ nói ngắn gọn hai chữ: "Thả người!", Tần Chấn Đường sửng sốt, hắn giận dữ nói: "Ba! Ba có lầm hay không, Trương Dương có hiềm nghi làm hoạt động gián điệp, con có lý do cho rằng, hắn cố ý chế tạo hỗn loạn, hấp dẫn lực chú ý của chúng ta, mà đồng bọn của hắn nhân cơ hội lẻn vào căn cứ, lấy đi cơ mật quân sự."

Tần Hồng Giang nói: "Lập tức thả người!"

"Vì sao?"

Tần Hồng Giang không có giải thích với con trai, cũng không cần phải giải thích, Kiều lão vừa rồi gọi điện thoại cho ông chỉ nói hai chữ thả người! Kiều lão nếu đã lên tiếng, ông không dám không nghe theo. Tần Hồng Giang không biết Trương Dương đến tột có vận cứt chó gì, mà lọt vào mắt xanh của Kiều lão, trong lòng Tần Hồng Giang cũng cực kỳ khó chịu đối với Trương Dương, ông cũng không có đem cái chết của con trai trên người của Trương Dương, cái ông khó có thể tiêu tan nhất chính là Trương Dương xông vào nhà của ông, cướp đi cốt nhục của Tần gia, mỗi khi nhớ tới hình dạng Tần Hoan, ở sâu trong nội tâm của Tần Hồng Giang lại cảm thấy một trận thống khổ, đó là con thứ của ông. Cái đoạn bí mật này giấu quá sâu, Tần Hồng Giang cho tới bây giờ cũng làm rõ ràng lắm, rốt cục là Tần gia thiếu Tần Manh Manh, hay là Tần Manh Manh có lỗi với Tần gia bọn họ?

Tần Chấn Đường không hiểu vì sao cha ra mệnh lệnh như vậy, ở trong lòng hắn, luôn xem Trương Dương là kẻ thù, tuy rằng Trương Dương không có tận tay giết chết đại ca của hắn, thế nhưng hắn cho rằng Trương Dương nhất định có liên quan đến chuyện đại ca bị hại, là hắn xông vào nhà mình, trước mặt mọi người đánh mình, đoạt lấy Tần Hoan, Tần Chấn Đường vì sự kiện mà bị coi là vô cùng nhục nhã. Hắn đã từng thề muốn tìm Trương Dương đòi lại cái công đạo này, ngày hôm nay rốt cục đợi được cơ hội này. Tần Chấn Đường cũng không cho rằng mình là quan báo tư thù, Trương Dương đến tạo thành cái chết cho binh sĩ của mình, hơn nữa hắn chế tạo ra sự hỗn loạn hấp dẫn sự chú ý của đa số quan binh, do đó tạo thành phòng thủ hậu phương trống rỗng, hắn bị mất một phần tư liệu quân sự quan trọng. Tần Chấn Đường cho rằng Trương Dương khẳng định có quan hệ với kẻ đánh cắp tư liệu quân sự, đây là nguyên nhân căn bản mà hắn giam Trương Dương.

Triệu Toàn Tăng đi tới phòng làm việc, Tần Chấn Đường tràn ngập phiền muộn nói: "Lão gia tử nhà tôi gọi điện thoại đến đây, lệnh cho chúng ta thả người!"

Triệu Toàn Tăng cũng cảm thấy rất kinh ngạc, thế nhưng nếu Tần tư lệnh đã ra lệnh, bọn họ chỉ có thể theo chỉ thị. Triệu Toàn Tăng nói: "Chúng ta đã lục soát khắp núi, không có người nào lọt vào cái gì khả nghi, tay súng bắn tỉa hẳn là đã bỏ trốn." Hắn dừng lại một chút, lại nói:, "Vừa rồi có vài học sinh của học viện mỹ thuật đến đây tìm kiếm Trương Dương, binh sĩ không cho bọn họ tiến vào."

Tần Chấn Đường nói: "Thấy thế nào?"

Triệu Toàn Tăng sửng sốt một chút, lập tức ý thức được Tần Chấn Đường đang hỏi hắn cái nhìn đối với chuyện này, Triệu Toàn Tăng nói: "Chuyện này có không ít điểm đáng ngờ, hiềm nghi của Trương Dương không thể loại trừ, thế nhưng cũng không thể nhận định hắn nhất định có quan hệ với vụ đánh cắp cơ mật quân sự, tôi đã hỏi qua hai gã binh sĩ tiếp xúc đầu tiên với hắn, theo như lời bọn họ, Trương Dương đi tới tìm vài học sinh, hắn nói chúng ta bắt học sinh của học viện mỹ thuật đang vẽ tranh gần đấy, căn bản không có biết chuyện chúng ta bên này!"

Đọc truyện chữ Full