TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Y Đạo Quan Đồ
Chương 703-3: Trung mỹ hữu hảo (3)

Tiểu Âu trong miệng của Tùy Quốc Minh là Lương Hiểu Âu, cháu gái của Lương Thiên Chính, phó chủ nhiệm phòng chiêu thương Đông Giang, từ sau khi chủ nhiệm phòng chiêu thương Đông Giang Lôi Quốc Đào bị bắt, thì công tác của phòng chiêu thương đều do Lương Hiểu Âu làm, thật ra khi đoàn đại biểu Mỹ đến, chủ yếu là do Lương Hiểu Âu tiếp đãi, nhưng mà Lương Thiên Chính nhanh chóng phát hiện ra, trưởng đoàn đại biểu Mỹ Tát Đức Môn Thác là một lão sắc quỷ, thấy cháu gái của mình xinh đẹp, chỉ cần có cơ hội, không phải sờ tay thì cũng ôm vai, Lương Hiểu Âu ngại lễ tiết nên không nói cái gì, nhưng mà Lương Thiên Chính đã nhìn ra, ông cũng không muốn cháu gái bị lão sắc quỷ này quấy rầy, cho nên lần này khi đoàn đại biểu Mỹ rời khỏi Đông Giang đi đến Nam Tích và Lam Sơn tham quan, Lương Thiên Chính không cho cháu gái cùng đi. Ông vốn tưởng rằng Tùy Quốc Minh đi là không có chuyện gì, nhưng không ngờ rằng giữa đường lại nhảy ra một Trương Dương, thằng nhãi này xuất hiện bỗng nhiên khiến cho kế hoạch ký kết làm bạn giữa Đông Giang và New York có vấn đề. Lương Thiên Chính lo lắng một hồi, rốt cục vẫn quyết định lập tức phái cháu gái đi, tất nhiên là không phải đi hi sinh nhan sắc, mà ít nhất cũng có thể làm cho Tát Đức Môn Thác phân tâm.

Lương Thiên Chính kêu cháu gái Lương Hiểu Âu trực tiếp đi đến Cẩm Loan, cần phải thu xếp cho xong chuyện của hai thành phố, vì để ổn thỏa, ông lại gọi điện cho Lý Trường Vũ.

Lý Trường Vũ lúc nhận được điện thoại, thì đoàn đại biểu Mỹ đã đi rồi, Lý Trường Vũ lo lắng rất chu toàn, nếu biểu hiện của mình quá ân cần thì sẽ làm cho bên Đông Giang có suy nghĩ, lần này Nam Tích bọn họ chỉ đóng vai tiếp đãi thôi, đám người Mỹ này là do Đông Giang mời đến, hai bên đều là thành phố anh em, giành đồ của nhau thì không thể làm.

Lương Thiên Chính trong điện thoại nói chuyện cũng rất uyển chuyển, đầu tiên là ông tỏ lòng biết ơn đối với bên Nam Tích vì đã tiếp đãi: "Đồng chí Trường Vũ, đoạn đại biểu Mỹ lần này đã gây phiền phức cho ông"

Lý Trường Vũ cười nói: "Bí thư Lương, làm gì có phiền phức, những người này là khách của Bình Hải, Nam Tích chúng tôi làm tiếp đãi cũng hẳn là"

Lý Trường Vũ rất khách khí, nhưng mà Lương Thiên Chính nghe thì có chút khó chịu, ông cười một tiếng, nói: "Vì mời những người Mỹ này đến Bình hải khảo sát, chúng tôi đã làm không ít công tác, mong rằng có thể thông qua lần giao lưu này mà đẩy mạnh phát triển kinh mậ hai nước, tăng cường quan hệ hợp tác với Mỹ" Có những lời không cần phải nói nhiều, ý tứ chuyển đạt là được.

Nghe lời nghe ra âm, Lý Trường Vũ làm quan đến mức này, căn bản không cần suy nghĩ nhiều cũng rõ ràng ý của Lương Thiên Chính, người ta sợ mình cướp chiến tích đi, Lý Trường Vũ cười nói: "Bí thư Lương, ông yên tâm, tôi nhất định sẽ làm tốt công tác tiếp đãi, dệt hoa trên gấm cho ông" Lời này cũng đã làm rõ, ông yên tâm, chuyện lớn tiếng cướp đoạt thì tôi không làm, tôi chỉ là giúp đỡ dệt hoa trên gấm thôi.

Lý Trường Vũ vừa nói như thế, Lương Thiên Chính ngược lại có chút ngượng ngùng, mình gọi điện thoại này, biểu hiện đúng là khẩn trương, so với Lý Trường Vũ, ông ta có vẻ thiếu độ lượng, thân là một bí thư thị ủy, lãnh đạo cấp phó tỉnh, ông vốn không nên như vậy, thế nhưng tình cảnh hiện nay của Lương Thiên Chính không được tốt lắm, thường vụ phó tỉnh trưởng Triệu Quý Đình gần rời khỏi cương vị công tác rồi, mà vị trí này đến giờ vẫn chưa định, lúc đầu ông là người thuận lợi nhất được chọn vào vị trí thường vụ phó tỉnh trưởng này, thế nhưng bởi vì xảy ra chuyện nước sông bị ô nhiễm, do đó gạt bỏ đi chiến tích sáng lạn nhất trong cuộc đời chính trị của ông, bởi vậy mà tiền đồ chính trị của ông cũng khó bề phân biệt. Nhu cầu cấp bách hiện nay của Lương Thiên Chính chính là một chiến tích lóe sáng, cho nên lần này đoàn đại biểu nước Mỹ đến chơi, đối với ông đã trở nên cực kỳ quan trọng, nguyên nhân chính là như vậy, nên ông mới khẩn trương.

Lý Trường Vũ và Lương Thiên Chính nói chuyện điện thoại xong, ông ta lập tức đoán ra rằng khẳng định là có người đang nói xấu gì đó với Lương Thiên Chính, Trương Dương mang đoàn đại biểu Mỹ đến khu khai phá Nam Tích tham quan, khẳng định có thể đụng vào thần kinh mẫn cảm của lãnh đạo Đông Giang, tuy rằng Lý Trường Vũ rất muốn thừa cơ hội này để ký vài đầu tư, nhưng lo lắng quan hệ giữa hai bên, người dù sao cũng là do Đông Giang mời đến, bọn họ không thể đoạt danh tiếng của Đông Giang được, cẩn thận suy nghĩ lại, Lý Trường Vũ cầm lấy điện thoại, chuẩn bị gọi cho Trương Dương, lúc này thường vụ phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ đến. Lý Trường Vũ nhìn ra Cung Kỳ Vĩ có việc, ông để điện thoại xuống, mỉm cười nói: "Kỳ Vĩ, có chuyện sao?"

Cung Kỳ Vĩ nói: "Ngày hôm nay đoàn đại biểu Mỹ đến khu khai phá của chúng ta tham quan xong, đối với khối đất của chúng ta tỏ vẻ có hứng thú rất lớn, còn đặc biệt tìm tôi hỏi rất nhiều tư liệu. Tôi thấy chuyện này có thể hấp dẫn, có phải là nên để cho Trương Dương làm một hồi không?"

Lý Trường Vũ cười khổ nói ;" Tôi đang chuẩn bị gọi điện cho Trương Dương đây"

Cung Kỳ Vĩ cười nói: "Sao? Ông cũng có cùng suy nghĩ với tôi à?"

Lý Trường Vũ lắc đầu nói: "Tôi vừa nhận được điện thoại của bí thư Lương bên Đông Giang, ông ta kêu tôi làm tốt công tác tiếp đãi"

Cung Kỳ Vĩ sửng sốt một chút, sau đó thì rõ ràng, ông cười nói: "Bên Đông Giang có phải là sợ chúng ta đoạt danh tiếng của bọn họ, dụ đám người Mỹ này đến đầu tư Nam Tích chúng ta không?

Lý Trường Vũ nói: "Thương nhân đầu tư trong đoàn đại biểu này cũng không nhiều, đám người Mỹ này đến đây chủ yếu là xuất phát từ mục đích chính trị, bên trong hơn phân nửa là chính khách"

Cung Kỳ Vĩ nói: "Trương Dương và Tát Đức Môn Thác có giao tình thật sự không tồi, bí thư Lý, tôi nhắc nhở ông một chút, lần này là một cơ hội khó có được, chúng ta không thể để nó bỏ chạy mất"

Lý Trường Vũ nói: "Đoàn đại biểu là do bên Đông Giang mời đến, nếu chúng ta mượn cơ hội này mà thu hoạch một ít lợi ích, người khác có nói chúng ta giành lợi ích của anh em không?"

Cung Kỳ Vĩ nói: "Bí thư Lý, có phức tạp như thế sao?"

Lý Trường Vũ nói: "Sao lại không?"

Cung Kỳ Vĩ nói: "Tôi lại có suy nghĩ khác ông, Nam Tích và Đông Ging đều là anh em, đại biểu của bên New York coi như là một cô gái, anh coi trọng cô gái này, nhưng cô gái này lại không coi trọng anh, lẽ nào em trai không được phép có chủ ý với cô gái này?"

Lý Trường Vũ nói: "Không tốt đâu!"

Cung Kỳ Vĩ nói: "Nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài, so với việc hai anh em đều không tìm được vợ, còn không bằng thả trái tim rộng ra một chút, dù sao thì cũng không để cho người khác"

Lý Trường Vũ không nhịn được nở nụ cười: "Chuyện nước sông bị ô nhiễm đã khiến cho quan hệ của Đông Giang và chúng ta trở nên căng thẳng, nếu như lần này còn phát sinh chuyện không vui, thì sau này chúng ta và lãnh đạo Đông Giang gặp mặt sợ rằng ngay cả nói chuyện cũng không được"

Đọc truyện chữ Full