Lưu Nhạn Hồng gật gật đầu, thực ra chuyện này cô ta đã tìm hiểu được không ít, chuyện của khách sạn Tuệ Nguyên rất phiền phức, không chỉ đề cập đến Lưu Hiểu Trung cục điện lực tỉnh mà còn quan hệ đến một nhân vật quan trọng chính là trưởng phòng tổ chức tỉnh Khổng Nguyên, Lưu Nhạn Hồng cũng biết đầu đuôi sự việc đều có liên quan đến Trương Dương.
Muốn triệt để làm rõ chuyện này thì phải bắt đầu từ chỗ Trương Dương, sau khi hội nghị kết thúc, Lưu Nhạn Hồng liền liên hệ với Trương Dương, bảo hắn may chóng đến phòng làm việc của mình một chuyến.
Xuất hiện trước mặt Lưu Nhạn Hồng vẫn là một Trương Dương mặt mày vui vẻ, Lưu Nhạn Hồng thấy vẻ mặt của hắn như vậy không khỏi chế giễu mấy câu: “Việc gì đáng để cậu vui vẻ vậy? trúng số sao?”
Trương Dương cười nói: “Còn vui hơn là trúng số.”
Lưu Nhạn Hồng bảo hắn ngồi xuống ghế: “Biết tại sao tôi gọi cậu đến đây không?”
Trương đại quan nhân không hiểu lắc đầu, hắn giả bộ không biết, nhưng trong lòng hiểu rất rõ.
Lưu Nhạn Hồng nói: “Tôi nghe nói gần đây cậu và phía khách sạn Tuệ Nguyên xảy ra một số chuyện, đúng không?”
Trương Dương nói: “Ai nói vậy? việc chính của tôi làm còn không hết, nào có sức mà để ý đến một cái khách sạn bé tí đó?”
Lưu Nhạn Hồng nói: “Trương Dương, người ngay không nói lời mập mờ, trước mặt tôi cậu cứ quanh có thể là đã không được rồi, cả ngày cứ chị Lưu thế nọ chị Lưu thế kia vậy mà lại cứ thích lừa bịp tôi?”
Trương Dương cười nói: “Chị Lưu, tôi nào dám chứ? Trong lòng tôi chị chính là chị ruột, chị muốn biết gì cứ hỏi, tôi nhất định nói hết.”
Lưu Nhạn Hồng nói: “có phải cậu và Tuệ Nguyên có xung đột?”
Trương Dương gật đầu nói: “Đúng thế.” Hắn nói cho Lưu Nhạn Hồng một lượt chuyện của Tô Viên Viên.
Lưu Nhạn Hồng nghe xong liền nhíu mày nói: “Cậu nói là Lưu Hiểu Trung chòng ghẹo Tô Viên Viên, Tô Viên Viên không nể mặt cho nên hắn tức giận mà dùng nước nóng làm bỏng Tô Viên Viên?”
Trương Dương nói: “tình hình theo tôi biết là như thế, Tô Viên Viên tuy không nói người đó nhất định chính là Lưu Hiểu Trung, nhưng vết thương do bị bỏng của chị ấy chính là bị ở trong bữa cơm của Lưu hiểu Trung, tôi không hiểu một người làm quan cao như Lưu Hiểu Trung sao lại có thể làm ra chuyện này với một cô gái vô tội chứ, người này có xứng đáng với chữ đảng viên không? Có xứng với tuyền lực và trách nhiệm và quốc gia giao cho hắn không?”
Lưu Nhạn Hồng nói: “Cậu cũng chưa điều tra rõ ràng, đến bây giờ cũng không thể khẳng định Tô Viên Viên chính là do Lưu Hiểu Trung làm bị bỏng.”
Trương Dương nói: “Việc này tôi không cần phải hỏi, từ khi Tô Viên Viên bị thương đến nay, Lưu Hiểu Trung ngay cả một câu hỏi thăm cũng không có, tôi không có yêu cầu gì cao, chỉ là muốn hắn lộ diện nói một câu xin lỗi mà thôi, việc đã qua nhiều ngày rồi, nhưng hắn không hề có một lời nào về chuyện này.”
Lưu Nhạn Hồng nói: “Chính vì vậy cho nên cậu mới nghĩ cách để trừng trị khách sạn Tuệ Nguyên, lôi ra chuyện khách sạn Tuệ Nguyên ăn cắp điện?”
Trương Dương nói: “tôi nói này chị Lưu, chúng ta không có hàm oan cho người tốt, khách sạn Tuệ Nguyên ăn cắp điện là sự thật, không có liên quan gì đến tôi, thành phố mới tôi còn chưa lo xong, nào có thời gian để hỏi chuyện khách sạn Tuệ Nguyên ăn trộm điện chứ?”
Lưu Nhạn Hồng nói: “Vậy cũng chưa chắc, cậu nhìn thấy Tô Viên Viên bị ức hiếp, không nhịn được vì thương hoa tiếc ngọc nên đã ra tay xả giận hộ?”
Trương Dương nói: “chị Lưu, chị nghĩ sai về tôi rồi, tôi và Tô Viên Viên chỉ là quan hệ giao thiệp thông thường, nói đến thương hoa tiếc ngọc cũng chẳng đến lượt tôi, còn có Đỗ Thiên Dã cơ mà.”
Lưu Nhạn Hồng nói: “Cậu là nói Đỗ Thiên Dã bí thư thị ủy Giang Thành?”
Trương Dương nói: ‘Không phải anh ấy thì là ai chứ?”
Lưu Nhạn Hồng đột nhiên đại ngộ nói: “chẳng trách bí thư Lưu lại coi trọng chuyện của cục điện lực như vậy, xem ra…” cô ấy không nói hết câu. Trước đây Đỗ Thiên Dã là chủ nhiệm năm phòng kỉ ủy trung ương, nghe nói quan hệ giữa bí thư kỉ ủy Bình Hải Lưu Lợi và y không tồi, lẽ nào việc này cũng có sự tham gia của Đỗ Thiên Dã?
Sự xuất hiện của Đỗ Thiên Dã làm cho chuyện này càng trở nên phức tạp, Lưu Nhạn Hồng nói: “Đỗ Thiên Dã và Tô Viên Viên…”
Trương Dương nói: “bọn họ có quan hệ như thế nào thì kỉ ủy các chị chắc hiểu rõ hơn tôi, trước đây không phải bên các chị đã từng điều tra sao?”
Lưu Nhạn Hồng nói: “bọn họ là người yêu của nhau?”
Trương đại quan nhân nói: “Đừng hỏi tôi, tôi không biết, cũng là do Đỗ Thiên Dã dặn dò tôi giúp cậu ấy chăm sóc Tô Viên Viên, chị Lưu, chị biết đấy, con người tôi trọng nhất nghĩa khí, Đỗ Thiên Dã là anh em tốt của tôi, việc cậu ấy nhờ tôi nhất định sẽ tận tâm tận lực.”
Lưu Nhạn Hồng gật đầu, cô ấy biết quan hệ giữa Trương Dương và Đỗ Thiên Dã không phải là bình thường, nếu như Đỗ Thiên Dã thật sự có nói như vậy thì Tô Viên Viên bị ức hiếp ở Đông Giang, Trương Dương ra mặt vì cô ấy cũng là lẽ đương nhiên.
Trương Dương nói: “Tôi không giấu chị, tôi hoàn toàn không có chút cảm tình gì với vị cục trưởng cục điện lực này. Chân của Tô Viên Viên bị bỏng, phía khách sạn Tuệ Nguyên còn đuổi cô ấy ra khỏi cửa, việc này cũng chưa có gì, mà họ còn bắt cô ấy bỏ ra ba vạn tiền vi phạm điều kiện, chị nói xem có phải chúng là thứ cặn bã không?”
Lưu Nhạn Hồng lúc đầu thì không hiểu, nhưng dần dần lập trường đã chuyển sang phía của Trương Dương, cô phẫn nộ nói: “nếu như Lưu Hiểu Trung thực sự làm chuyện này thì nhân phẩm của hắn quả thật không được.”
Trương Dương nói: “Lúc đầu tôi chỉ muốn bảo hắn xin lỗi, nhưng hắn hoàn toàn không có ý đó, khốn kiếp, một cục trưởng cục điện lực thì có gì đáng nể chứ?”
Lưu Nhạn Hồng nhíu nhíu mày, nhắc nhở hắn: “tiểu tử cậu nói lời cũng phải cẩn thận đấy.”
Trương đại quan nhân thở dài một cái nói: “Chị Lưu, bình thường tôi rất nho nhã, nhưng cứ nhắc đến tên này là lại không nhịn nổi lại trở nên thô lỗ, khách sạn Tuệ Nguyên chính là do em vợ của hắn và Khang Thành lập nên, chị nói xem bên trong liệu có gì đen tối không? Tuệ Nguyên ăn trộm điện có thể chỉ là một vấn đề trong đó, chỉ cần điều tra ra thì không biết sẽ phát hiện ra thêm bao nhiêu vấn đề khác nữa.”
Lưu Nhạn Hồng không nhịn nổi mà cười lên: “cậu và Tuệ Nguyên rốt cuộc cáo đại thù lớn đến mức nào mà cứ nhất quyết không buông tha vaayh? Xem ra cậu không làm cho Tuệ Nguyên sập thì sẽ không cam tâm nhỉ.”
Trương Dương nói: “Tôi không có thù với Tuệ Nguyên, mà là cái đám người đó cứ tưởng rằng tôi dễ bị bắt nạt, chỉ dựa vào chút ô dù mà đòi chơi với tôi à.”
Lưu Nhạn Hồng nói: “việc Tuệ Nguyên bị điều tra ra trộm điện có phải là do cậu làm không?”
Trương đại quan nhân gật đầu nói: “Tôi chỉ là muốn cho chúng một bài học thôi.”
Lưu Nhạn Hồng nói: “Thật đúng là cậu mà, điều động được cả công an đi xét phòng, nhân cơ hội mà tra ra Tuệ Nguyên trộm điện, lại còn triệu tập được nhiều kí giả như vậy đến, Trương Dương à Trương Dương, tiểu tử cậu thật nham hiểm.”
Trương Dương nói: “Vậy còn phải xem là đối với người nào, khi tôi cảm thấy đã làm cho Tuệ Nguyen ăn trái đắng thì trong lòng cũng dễ chịu hơn nhiều, nhưng không ngờ bọn chúng thật có chút bản lĩnh, lại có thể móc nối được với công tác của phòng tuyên truyền tỉnh ủy, tất cả những tin tức viết về Tuệ Nguyên đều bị phong tỏa không được đăng, báo đài lớn nhỏ ở Bình Hải đều không có nhắc đến chuyện Tuệ Nguyên trộm điên, chị nói xem có phải chúng rất lợi hại không?”
Lưu Nhạn Hồng nói: “Ý cậu là Lương Tư lợi dụng sức ảnh hưởng của Lưu Hiểu Trung?”
Trương đại quan nhân cười khinh thường nói: “hắn không có sức ảnh hưởng lớn tới vậy, chị Lưu, chị có hiểu Khanh Thành không? Chị có biết gia thế nhà Khang Thành không?”
Lưu Nhạn Hồng không nói gì, cô ấy đương nhiên biết rõ.
Trương Dương nói: “bộ trưởng bộ tổ chức tỉnh ủy Khổng là dượng ruột của Khang Thành, việc này nếu như không phải y ra mặt thì bộ trưởng Tiêu Nguyên Bình cũng sẽ không phí sức cho hắn đâu.”
Lưu Nhạn Hồng cười nói: “Dượng là dượng, cái gì mà dượng ruột chứ, sao cậu lại dùng từ như thế?”
Trương Dương cười hi hi nói: “dượng ruột và dượng bình thường không giống nhau, sau này chị sẽ biết.”
Lưu Nhạn Hồng nói: “Trương Dương, không được bàn tán thị phi về lãnh đạo sau lưng, cậu như vậy là không đúng rồi.”
Trương Dương nói: “tôi trước nay luôn người không phạm ta ta không phạm người, nhưng người ta nếu muốn ức hiếp tôi thì tôi nhất định sẽ chơi với họ đến cùng, tiến triển của việc này tôi cũng không ngờ tới, chỗ dựa của khách sạn Tuệ Nguyên thật là vững chắc, nhưng bọn họ không nên có hành động hồ đồ như vậy, lại dám sai bảo vệ đánh bị thương hai kí giả, việc này đã gây nên kẻ thù chung của giới truyền thông, giờ cho dù bộ trưởng Tiêu có muốn giúp che giấu cũng không thể che giấu được rồi.”
Lưu Nhạn Hồng thở dài nói: “Việc này càng lúc càng loạn, những thư tố cáo Lưu Hiểu Trung được gửi đến nhiều như tuyết rơi, kỉ ủy trung ương tỉnh cũng nhận được không ít, bây giờ kỉ ủy trung ương đã hạ mệnh lệnh phải điều tra ra chuyện này, bí thư Lưu đã giao nhiệm vụ này cho tôi.”
Trương Dương nói: “Tôi thừa nhận lúc đầu tôi có làm vài việc, nhưng bây giờ sự việc đã ngoài dự liệu của tôi, không ngờ con người Lưu Hiểu Trung này lại biết gây thù với người khác như thế.”
Lưu Nhạn Hồng nói: “Bia miệng của Lưu Hiểu Trung trước nay đều không tồi, năng lực công tác cũng rất xuất sắc.”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Y Đạo Quan Đồ
Chương 842-1: Trách nhiệm (1)
Chương 842-1: Trách nhiệm (1)