TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Y Đạo Quan Đồ
Chương 904-2: Lại là hãm hại (2)

Tần Thanh gật đầu.

bàn tay to của Trương Dương nhẹ nhàng vuốt ve đầu vai mềm nhẵn của Tần Thanh, đem cuộc nói chuyện giữa mình và Tống Hoài Minh đêm nay nói cho cô ấy.

Tần Thanh nhỏ giọng nói: "Nói như vậy, Tống bí thư lần này rất có kỳ vọng."

Trương Dương nói: "Lúc đầu em cho rằng lần điều động này sẽ làm ông ấy mất hứng, nhưng thật không ngờ tôi lại chủ động nhảy vào trong cái hãm hại này."

Tần Thanh dịu dàng cười nói: "Cũng không thể nói như vậy, vấn đề của Bắc Cảng tồn tại đã lâu, hai năm này buôn lậu tại Bắc Cảng càng càng lúc càng hung hăng ngang ngược, mọi người thật ra trong lòng đều rõ ràng vấn đề ở nơi nào, thế nhưng ai cũng không giải quyết được."

Trương Dương nói: "Tôi nghe nói bí thư thị ủy Bắc Cảng Hạng Thành là người của Tiết gia?"

Tần Thanh nói: "Hạng Thành đã cứu mạng của Tiết lão, cái khác thì chị không rõ ràng lắm, người này chị đã thấy vài lần, cảm giác cho chị rất chính trực, có cái gì nói cái đó. Bắc hải sở dĩ xuất hiện nhiều vấn đề như vậy, có thể là quản lý tồn tại vấn đề."

Trương Dương nói: "Đêm nay nói chuyện với Tống bí thư xong, em bỗng nhiên cảm giác lần này đi Tân Hải không thái bình được."

Tần Thanh cười nói: "Em đi đâu cũng đều không thái bình được." Cô ấy vừa nói, vừa lấy ngón tay vê vân ngực Trương Dương, nhẹ giọng nói: "Chuyện của em và Yên Nhiên có định ra chưa?"

Trương Dương gật đầu: "Muốn làm giấy hôn thú rồi, nhưng cô gái nhỏ này có vẻ khẩn trương quá."

Ngón tay của Tần Thanh dừng lại một chút, sau đó tiếp tục trượt trước ngực hắn: "Trương Dương, đáp ứng chị, đối xử tốt với Yên Nhiên."

Trương Dương nói: "Yên tâm đi, trong lòng em đều biết."

Tần Thanh nhìn Trương Dương, cảm giác hắn cũng là chất độc, mình đã sa vào bên trong thật sâu không thể tự thoát ra được, nếu như cô ấy có thể lý trí một chút, cô ấy nên hoàn toàn cắt đứt tình cảm với Trương Dương. Khiến cho hắn và Sở Yên Nhiên sinh hoạt hạnh phúc, thế nhưng cô ấy không làm được, cho dù cô ấy có thể làm được, Trương Dương cũng không thay đổi tính tình phong lưu của hắn được.

Tần Thanh nghĩ tới đây không khỏi thở dài nói: "Trương Dương, thật ra chị rất không rõ ràng, vì sao lòng của em trong có thể có nhiều người như vậy, nhiều chuyện như vậy?"

Trương Dương cười nói: "Trong bụng tể tướng có thể chống thuyền, con người em như vậy. Đã định trước không chịu ngồi yên."

Tần Thanh nói: "Trên tình cảm em là một người cực kỳ ích kỷ."

Trương Dương cũng không phủ nhận, gật đầu nói: "Tình cảm vĩnh viễn đều là ích kỷ, tình cảm của ai cũng không làm được đại công vô tư."

Tần Thanh nói: "Yên Nhiên thì sao?"

Trương Dương thở ra một hơi, nhìn trăng sáng phía cửa sổ, thấp giọng nói: "Thật ra em không giống với người thường. Em yêu chị, em cũng yêu cô ấy, em yêu các người, phát sinh trên người người khác là một loại hoa tâm, nhưng phát sinh trên người em rất bình thường, tôi quả thật có bứt rứt, đó là lúc thấy các người quấn quýt rơi lệ, thế nhưng nếu như bảo em không thương bất luận một ai trong các người em không làm được." Trương Dương dừng lại một chút nói: "Cho nên em cũng thấy. Em thật sự không phải một thứ tốt!"

Tần Thanh nói: "Hồ đồ hiếm có, hiện tại chị mới rõ ràng, thì ra trên tình cảm hồ đồ một chút cũng là chuyện tốt."

Mấy ngày nay Trương Dương ở Đông Giang là vì chia tay, Cố Doãn Tri hiển nhiên là hắn phải đi.

Cố Doãn Tri trong cả tết âm lịch đều là ở tại Tây Tiều cổ trấn, mùng bảy mới trở về Đông Giang, trong nhà chỉ có ông và con gái Dưỡng Dưỡng, con trai Cố Minh Kiện thật ra có đến đây qua một lần, nhưng Cố Doãn Tri không gặp hắn. Cố Doãn Tri vì chuyện nhà máy chế thuốc Giang thành mà vẫn đang canh cánh trong lòng.

Nghe nói công tác địa điểm của Trương Dương lại có biến động, Cố Doãn Tri ít nhiều có chút kinh ngạc, dù sao Trương Dương mới ở tại khu nội thành mới Đông Giang không lâu, mấy tháng ngắn ngủi, mặc dù đang chiêu thương dẫn tư làm ra chút thành tích, thế nhưng xây dựng khu nội thành mới chỉ vừa mới bắt đầu, không ngờ rằng hắn đã bị điều đi nhanh như vậy.

Trương Dương nói: "Bởi vì Tân Hải xảy ra hỏa hoạn lớn. Bí thư huyện uỷ Cữu Thế Kiệt gánh chịu trách nhiệm, trong tỉnh lo lắng không có người thích hợp, nên đem con qua."

Cố Doãn Tri thản nhiên cười, ông đoán được Trương Dương lần này đi đến Tân Hải là trám hiềm ý, Tống Hoài Minh đã chính thức thăng nhiệm Bình Hải bí thư tỉnh uỷ. Công tác dưới mắt của cha vợ tương lai cũng không phải chuyện thoải mái như vậy, nhớ tới quan hệ của Tống Hoài Minh và Trương Dương, Cố Doãn Tri không khỏi nhớ tới con gái của mình.

Trương Dương vài lần muốn thốt lên, muốn đem mình ở tại Hàn Quốc gặp Cố Giai Đồng nói cho Cố Doãn Tri, nhưng nói đến bên môi vẫn là nuốt trở vào, Cố Doãn Tri đã tiếp nhận hiện thực Giai Đồng qua đời, đã nếm cả đau khổ tuổi già để tang con, hiện tại mình tại không có tìm được Giai Đồng, nếu như cho ông hy vọng, khẳng định sẽ đảo loạn sinh hoạt của ông. Trương Dương quyết định, chuyện này sau khi tìm được Cố Giai Đồng thì mới nói cho ông biết, lúc Cố Doãn Tri biết chuyện này, chính là ngày hắn đem Cố Giai Đồng đưa đến trước mặt ông, chuyện này vẫn là để ở sâu trong nội tâm tốt hơn, so với mọi người cùng nhau chịu dày vò, không bằng để chính hắn một mình chịu dày vò.

Cố Doãn Tri nói: "Con đối với điều động lần này thấy thế nào?"

Trương Dương nói: "Ba, con chỉ biết Bắc Cảng là thành phố có kinh tế lạc hậu nhất của Bình Hải, nó xếp sau cùng toàn bộ Bình Hải."

Cố Doãn Tri nói: " bắc bộ của Bình Hải lúc đầu lạc hậu hơn so với nam bộ, loại phát triển này từ lúc ba còn chấp chính đã kéo dài, ba vốn định trong nhiệm kỳ làm ra một ít thay đổi, đáng tiếc cuối cùng không thể hoàn thành nguyện vọng này, từ đầu đến cuối tạo thành tiếc nuối lớn nhất trong lúc ba chấp chính."

Trương Dương cười nói: "Mấy năm nay tình trạng phát triển kinh tế bắc bộ của Bình Hải có đổi mới, Giang thành phát triển không tồi, dần dần trở thành trung tâm kinh tế bắc bộ Bình Hải, bất quá Bắc Cảng từ đầu đến cuối vẫn không được tốt, quá khứ là đứng cuối, hiện tại vẫn đang là đứng cuối."

Cố Doãn Tri nói: "Con đi Tân Hải rốt cục là nguyện vọng của chính con, hay là ý của cấp trên?" Những lời này của Cố Doãn Tri đã hỏi tới chỗ then chốt.

Trương Dương suy nghĩ một chút mới đáp: "Cả hai!"

Cố Doãn Tri nói: "Tuy rằng ba đã lui ra, thế nhưng chuyện đã xảy ra hai năm nay tại Bình Hải vẫn một mực quan tâm, Bắc Cảng phát triển quả thật không như ý, tương đối mà nói lãnh đạo của Bắc Cảng mấy năm nay thật ra tương đối ổn định, Hạng Thành ba tương đối rõ ràng, tính nguyên tắc rất mạnh, làm việc nghiêm túc, bất quá..." Cố Doãn Tri chỉ chỉ đầu của mình nói: "Ở đây thiếu linh hoạt, lúc trước đem hắn đặt ở Bắc Cảng là không thích hợp, ba vốn muốn làm ra điều chỉnh đối với vị trí của hắn, thế nhưng sau đó..." Cố Doãn Tri nói đến đây dừng lại, cười lắc đầu nói: "Không đề cập tới cũng được."

Tuy rằng Cố Doãn Tri chỉ nói nửa câu, nhưng Trương Dương cũng từ đó ngộ ra cái gì, Cố Doãn Tri nhất định là gặp phải trở lực nào đó không thể kháng cự, hắn nhớ tới chuyện trước đó nghe nói, phía sau Hạng Thành là Tiết gia, chẳng lẽ là Tiết gia gây áp lực cho Cố Doãn Tri? Người trong quan trường trong không có đạo lý lục thân không nhận được, bằng không kết quả của bạn chỉ có một, Cố Doãn Tri cũng không ngoại lệ, ông phải lo lắng đến hoàn cảnh xung quanh, Trương Dương thấp giọng nói: "Lúc ban đầu con chỉ là muốn đổi hoàn cảnh, chuyện này con nói cùng Văn phó tổng lý, hai ngày trước Chu tỉnh trưởng ở kinh thành gặp con, là ông ta đề nghị con đi đến Tân Hải."

Cố Doãn Tri gật đầu, tên của Chu Hưng Dân ông đã sớm nghe nói qua, thế nhưng ông thiếu lý giải đối với vị cán bộ trẻ tuổi này, Cố Doãn Tri tràn ngập chờ mong đối với tổ hợp của Chu Hưng Dân và Tống Hoài Minh, Kiều Chấn Lương tiếp nhận vị trí của ông, giữa ông ấy và Tống Hoài Minh cũng không có ăn ý như trong dự đoán, Kiều Chấn Lương trên chính trị biểu hiện ra chuyên quyền độc đoán, khiến cho Tống Hoài Minh bất đắc dĩ lựa chọn điệu thấp, Cố Doãn Tri đối với cái này đã có một bình phán, ông cho rằng tổ hợp Kiều Tống không thành công, thậm chí còn so ra còn kém hơn lúc trước ông và Tống Hoài Minh hợp tác.

Chu Hưng Dân và Tống Hoài Minh tuổi tác xấp xỉ, ông ấy đến khiến cho lãnh đạo của Bình Hải thực hiện trẻ hóa, cái này trong phạm vi toàn quốc cũng là không thấy nhiều lắm, Tống Hoài Minh là một người cải cách, Chu Hưng Dân cũng là một người cải cách, hai người cải cách gặp nhau, không biết có thể va chạm hay không?

Cố Doãn Tri cũng không đơn thuần nhìn mặt ngoài của một việc, Trương Dương đi đến Tân Hải phía sau nhất định có không ít cố sự. Tuy rằng đưa ra chuyện này chính là Trương Dương, thế nhưng Văn Quốc Quyền biểu hiện ra coi trọng như vậy, cũng không phải bởi vì ông ta xuất phát từ thương yêu đối với con nuôi, Cố Doãn Tri thấp giọng nói: "Bắc Cảng buôn lậu hung hăng ngang ngược, tỷ lệ phạm tội rất cao, cho con đi Tân Hải, có thể là vì từ nay về sau mở một chỗ hổng."

Trương Dương nói: "Không thể nói vậy, con cho tới bây giờ còn không sợ phiền phức, chuyện này càng nhiều càng tốt, con sợ chính là không có việc gì làm."

Cố Doãn Tri cười nói: "Ba phát hiện vận khí của con tốt."

Trương Dương không giải thích được nhìn Cố Doãn Tri: "Ba, tôi hôm nay đến đây là muốn ba chỉ giáo con vài câu."

Cố Doãn Tri lắc đầu nói: "Không cần chỉ giáo, nên nói ba đều nói, con cứ dựa theo lời ba nói đi làm, như ba vừa rồi nói, ngôi sao may mắn của con chiếu cao, một người nếu như vận khí thật sự tốt, như vậy vô luận hắn làm thế nào đều sẽ không thua lỗ, lúc trước ba không tin, hiện tại ba tin!"

Trương đại quan nhân trừng to mắt nhìn nói: "Ba nói con vận khí tốt?"

Cố Doãn Tri mang theo mỉm cười gật đầu.

Lúc này Cố Dưỡng Dưỡng về tới trong nhà, thấy Trương Dương tới, cô ấy mừng rỡ vạn phần nói: "Trương Dương, em thấy xe ngoài cửa, thì đoán là của anh." Cô ấy hiện tại không xưng hô Trương Dương là anh rể, giải thích đối với cha là, Trương Dương hiện tại đã đính hôn với Sở Yên Nhiên, mình còn gọi hắn là anh rể có chút không thích hợp, thật ra trong nội tâm cô gái nhỏ này có tính toán của mình.

Trương Dương cũng thích ứng xưng hô của cô ấy đối với mình, Trương Dương thì Trương Dương, dù sao tất cả mọi người là bạn cùng lứa tuổi, Trương Dương cười nói: "Cố chủ tịch gần đây bận sinh ý thế nào?"

Cố Dưỡng Dưỡng có chút cười ngượng ngùng nói: "Cái chủ tịch của em là trên danh nghĩa, chuyện cụ thể đều là chị Nhân Như quản, hiện tại kinh doanh đã đi vào quỹ đạo, việc em cần làm cũng là mỗi một thời gian đi nhà xưởng nhìn, cuối năm hỗ trợ phát một ít tiền lì xì."

Cố Doãn Tri cười ha hả nói: "Dưỡng Dưỡng, không cần khiêm tốn như thế, thật ra trong khoảng thời gian con này cũng rất để bụng đối với nghiệp vụ của nhà máy thuốc, không phải gần đây bàn thành công vài sinh ý sao?"

Đọc truyện chữ Full