Bộ trưởng Tuyên truyền Hoàng Bộ Thành rất là buồn bực, y luôn luôn nghe theo chỉ huy của Hạng Thành, phương diện tuyên truyền dư luận gần đây y còn đặc biệt mở hội nghị, cường điệu ngành tuyên truyền cần phải bảo trì nhất trí với ban lãnh đạo thành phố, nhất là trong sự kiện Thái Hồng xây nhà máy không thể phát ra bất kỳ tin tức có tính khuynh hướng nào, càng không cho phép bọn họ phát hoặc đăng báo những tin tức có ảnh hưởng tới phán đoán của công chúng như thế này, nhưng lời nói của y tựa hồ vô dụng, Hoàng Bộ Thành cơ hồ ngay lập tức đã nghĩ ra vấn đề xuất hiện ở đâu, khẳng định là ở phó bộ trưởng bộ tuyên truyền, giám đốc đài truyền hình Nhan Mộ Vân, cho tới nay nữ nhân này luôn có biểu hiện càn rỡ, không hợp tác với bộ trưởng tuyên truyền như y. Hoàng Bộ Thành cũng đã phản ứng vài lần với Hạng Thành, nhưng Hạng Thành mỗi lần đều bảo y phải rộng lượng chút, thật ra Hoàng Bộ Thành biết rõ, Hạng Thành sở dĩ khoan dung cho Nhan Mộ Vân là bởi vì sau lưng cô ta có người chống lưng.
Hiện tại xảy ra vấn đề, Hạng Thành lập tức tìm mình tính sổ, Hoàng Bộ Thành cảm thấy vô cùng ủy khuất, mình đã sớm nhắc nhở y rồi, là Hạng Thành kiêng kị quá nhiều, đối với Nhan Mộ Vân cứ khoang dung mãi, cho nên mới tạo thành tình trạng hiện tại, nhưng Hoàng Bộ Thành không thể nói vậy được, lãnh đạo vĩnh viễn là đúng, xảy ra chuyện, trách nhiệm vĩnh viễn đều là của cấp dưới.
Tiễn bước tỉnh trưởng Chu Hưng Dân đi rồi, trong lòng Hạng Thành có cảm giác như trút được gánh nặng, nheo mắt nhìn đoàn xe dần dần đi xa, y bỗng nhiên nhớ tới một câu thơ - Dễ đâu cúi đầu gãy lưng phụng quyền quý,khiến ta chẳng được mặt mày tươi. Nhưng Hạng Thành lập tức lại bi ai nghĩ rằng, mình ở trước mặt quyền lực tuyệt không có dũng khí để ưỡn thẳng lưng, y đã có tuổi rồi, lưng cũng không chịu nổi dày vò nữa, Chu Hưng Dân rời đi có nghĩa là trong phạm vi Bắc Cảng, y đã trở lại là người có quyền lực lớn nhất trên chính đàn, y lại có một đoạn thời gian không cần nhìn ánh mắt người khác mà làm việc, không cần trong lòng rõ ràng không vui mà vẫn cứ phải cố mỉm cười, khi người khác vũ nhục y, trong lòng y tuy rằng phẫn nộ nhưng mặt vẫn phải giả vờ tươi cười, chỉ có ở trước mặt quyền lực hơn mình, quan viên mới có thể hạ thấp cái đầu quen ngẩng cao của mình. Cũng chỉ có vào những lúc này, bọn họ mới tiến hành tự nghĩ lại về mình, nhưng thời gian này quả thực là rất ngắn.
Hiện tại Hạng Thành lại có thể ngẩng cao đầu, hai tay chắp sau lưng rồi, thị trưởng Cung Hoàn Sơn xuất hiện bên cạnh y, nói khẽ: "Bí thư Hạng, tiệc pháo hoa buổi tối..."
Hạng Thành nói: "Về thị lý họp!"
Hạng Thành đi, Tân Hải cũng bớt náo nhiệt. Người vừa đi trà liền lạnh.Người đi là tỉnh trưởng Chu Hưng Dân, cái lạnh là trà Tân Hải này.
Có điều tâm thái của Trương đại quan nhân vô cùng bình thản, thật ra hắn đã sớm minh bạch. Nhiều khách quý quan viên tới như vậy, người ta cũng không phải là vì mình, mà là vì tỉnh trưởng Chu Hưng Dân. Tỉnh trưởng đi rồi. Sức hấp dẫn của Tân Hải đối với khách quý tất nhiên sẽ giảm bớt, những người khác đi thì cũng không sao, Hạng Thành suất lĩnh ban lãnh đạo Bắc Cảng rời đi thật sự là có chút quá đáng, đây là công khai biểu lộ sự không vui của y đối với lễ mừng lần này.
Sau khi Hạng Thành trở về Bắc Cảng, lập tức mở một cuộc họp thường ủy.
Mỗi thường ủy đều biết Hạng Thành mang đầy một bụng tức, lần này Chu Hưng Dân căn bản là là không hề cho Hạng Thành đẹp mặt, hiển nhiên là bất mãn với phương pháp xử trí của Hạng Thành trong sự kiện góc Thương Gia, thật ra hiện tại Hạng Thành cũng đã nghĩ thấu đạo lý trong đó, khu bảo lưu thuế nhập khẩu tuy rằng đặt ở Tân Hải. Nhưng trên thực tế không chỉ có liên quan tới chính tích của Trương Dương, còn liên quan tới cả tỉnh trưởng Chu Hưng Dân, mình ủng hộ Thái Hồng hiển nhiên đã khiến y tức giận, thông qua chuyện lần này, Hạng Thành đối với chuyện Thái Hồng xây nhà máy rõ ràng có chút tâm ý nguội lạnh, có điều có một số lời y vẫn phải nói.
Hoàng Bộ Thành rất bất hạnh trở thành mục tiêu nã pháo đầu tiên của y. Hạng Thành nói: "Tin tức tối qua mọi người đều xem chứ? Tân Hải tổ chức lễ mừng bỏ huyện lập thành phố, chính khách toàn tỉnh tụ tập dưới một mái nhà, ở vào những lúc như thế này, đài truyền hình chúng ta Bắc Cảng phát một tiết mục như vậy này mục đích này không nói cũng hiểu." Ánh mắt y dừng ở trên mặt Hoàng Bộ Thành.
Hoàng Bộ Thành mặt đỏ bừng. Thật ra tối hôm qua Hạng Thành nói qua với y về chuyện này, không ngờ hôm nay lại lấy ra thảo luận công khai. Hoàng Bộ Thành cho rằng Hạng Thành làm như vậy là không cho mình mặt mũi, việc này trước đây là rất hiếm thấy, Hoàng Bộ Thành cảm thấy rất ủy khuất, tối hôm qua trên yến hội nghênh đón tỉnh trưởng Chu Hưng Dân, Chu Hưng Dân phớt lờ Hạng Thành, là mình dũng cảm đứng ra giải vây cho Hạng Thành, hoạn nạn thấy chân tình, mình cũng bởi vì chuyện này mà bị Chu Hưng Dân nói móc một hồi, không có công lao thì cũng có khổ lao, không ngờ Hạng Thành căn bản không thèm cảm kích, hiện tại không ngờ coi mình trở thành mục tiêu phát tiết, Hoàng Bộ Thành nói: "Bí thư Hạng, chuyện này tôi không làm, tất cả là Nhan Mộ Vân làm, tôi đã tìm cô ta, nhưng cô ta hiện tại đang đi công tác ở kinh thành, chỉ có thể chờ cô ta về mới truy cứu vấn đề trách nhiệm."
Hạng Thành nói: "Đồng chí Bộ Thành, đừng cứ xảy ra chuyện là đổ trách nhiệm lên đầu người khác, tôi hỏi anh, tôi trước đó có phải đã đặc biệt cường điệu không, nhất định phải làm tốt công tác tin tức truyền thông, cần phải khiến bọn họ làm ra hướng phát triển chính xác, không thể phát những ngôn luận vô trách nhiệm như vậy."
Hoàng Bộ Thành cúi, trong lòng có trong lòng có chút minh bạch rồi, Hạng Thành mang đầy một bụng tức, y phải phát tiết, chuyện tin tức trên ti-vi chỉ là một cái cớ mà thôi.
Đa số thường ủy ở đây đều đồng cảm với Hoàng Bộ Thành, tối hôm qua Hạng Thành ở chỗ tỉnh trưởng Chu Hưng Dân bị mất mặt cơ hồ tất cả mọi người đều nhìn thấy, lúc ấy dưới tình huống như vậy, là Hoàng Bộ Thành dũng cảm mạo hiểm đắc tội với tỉnh trưởng để giúp Hạng Thành xuống thang, những người này tự hỏi cũng không có dũng khí đó của Hoàng Bộ Thành, trong mắt bọn họ Hạng Thành phải cảm tạ Hoàng Bộ Thành, nhưng không ngờ sau khi Chu Hưng Dân rời khỏi, người đầu tiên nã pháo vào Hoàng Bộ Thành lại là Hạng Thành, thế này cũng quá bất cận nhân tình rồi. Có câu gần vua như gần cọp, bí thư thị ủy cũng không phải là dễ hầu hạ như vậy.
Hạng Thành sau khi phát tiết xong, cả thấy trong lồng ngực thoải mái hơn, sự tức giận cũng vơi đi không ít, nhìn thấy Hoàng Bộ Thành cúi đầu, bộ dạng chán nản, không khỏi nhớ tới những gì mà hắn đã làm cho mình, nhưng lời nói ra như nước hắt đi, mình hiện tại không thể thừa nhận sai lầm với hắn được, tối đa là không nói hắn nữa, Hạng Thành ho khan một tiếng rồi nói: "Những truyền thông tin tức này đều là chỉ sợ thiên hạ là loạn, bọn họ căn bản không quan tâm tới chuyện thật giả thế nào, chuyện bọn họ quan tâm là có giá trị tin tức hay không, nhưng nói ra thì phải gánh vác trách nhiệm, thời đại hiện giờ cũng là thời đại tin tức phát triển tấn tốc, người dân thông qua ti-vi, báo chí có thế biết được tất cả, bọn họ thường thường không đưa ra phán đoán, mà đều có một loại công nhận mù quáng đối với truyền thông, nếu truyền thông mất đi lương tâm tối thiểu, nhưng vậy sẽ tạo thành sự không hiểu của nhân dân đối với chính sách của đảng, sẽ tạo thành sự hiểu lầm của nhân dân đối với chính phủ chúng ta, thậm chí sẽ tạo thành đối kháng, đối với những đơn vị tin tức vô lương này, chúng ta nhất định phải truy cứu trách nhiệm!"
Thị trưởng Cung Hoàn Sơn nói: "Bí thư Hạng, tôi cho rằng chuyện này nên truy cứu tới cùng, đồng chí Bộ Thành luôn cẩn trọng trên cương vị công tác của mình, năng lực công tác và thành tích công tác của anh ấy mọi người đều nhìn thấy, nhưng tính đặc thù của công tác truyền thông quyết định trong công tác khó tránh khỏi sẽ có sơ hở."
Cuối cùng cũng có người lên tiếng vì Hoàng Bộ Thành, Hạng Thành cũng nhân cơ hội xuống thang: "Tôi cũng không phải là phủ định công tác của đồng chí Bộ Thành, tôi là luận sự, trước đó tôi đã đặc biệt cường điệu, người khác chúng ta không quản được, nhưng công tác tuyên truyền của Bắc Cảng chúng ta nhất định phải nắm vững, mọi người đều minh bạch, giai đoạn trước chúng ta làm rất nhiều công tác, mới mời được Thái Hồng tới Bắc Cảng của chúng ta, ở đây tôi cũng không muốn cường điệu lại lợi ích mà hợp tác với Thái Hồng sẽ mang đến cho Bắc Cảng, trên thực tế, hiện tại tiền cảnh hợp tác giữa chúng ta và Thái Hồng đã trở nên không còn lạc quan, đài truyền hình của chúng ta truyền phát loại phim chuyên đề này, sẽ khiến người dân Bắc Cảng nghĩ như thế nào? sẽ khiến Thái Hồng nghĩ như thế nào?"
Hoàng Bộ Thành nói: "Tôi cho rằng sau lưng chuyện này khẳng định có nguyên nhân, có người muốn phá hoại sư hợp tác của Bắc Cảng và Thái Hồng, gần đây tin tức bất lợi về Thái Hồng tất cả là do người có dụng tâm này chế tạo ra."
Cung Hoàn Sơn nói: "Bí thư Hạng, tôi cho rằng đồng chí Bộ Thành nói rất có đạo lý, chúng ta phải coi trọng chuyện này, bất kỳ hành vi phá hoại hợp tác của chúng ta và Thái Hồng đều chính là kẻ địch của người dân Bắc Cảng!"
Phó bí thư Đảng uỷ Tưởng Hồng Cương nghe đến đây không khỏi có chút buồn cười, đám người này cũng chỉ dám càu nhàu trên hội nghị, thật ra ai cũng biết một loạt chuyện này là ai làm, nhưng không ai chủ động nhắc tới, của Trương Dương, tỉnh trưởng Chu Hưng Dân đã cờ xí tiên minh ủng hộ Trương Dương, khiến đám người này rối loạn trận cước.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Y Đạo Quan Đồ
Chương 1023-1: Biến hóa vi diệu (1)
Chương 1023-1: Biến hóa vi diệu (1)