TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Y Đạo Quan Đồ
Chương 1115-2: Biến thiên (2)

Đỗ Thiên Dã gật đầu nói: "Đúng rồi, người ta sống trên đời. Không thể thủy chung cứ cắm đầu tiến về phía trước được, khi thích hợp cũng nên dừng chân cân nhắc một chút về tương lai là chính xác." Gã cầm chén rượu lên làm một chén với Trương Dương: "Trương Dương, tôi gần đây nghe nói tới rất nhiều tin tức bất lợi về anh, đường trong tương lai của anh ở Bắc Cảng chỉ sợ là không dễ đi đâu."

Trương Dương nói: "Tôi thủy chung vẫn nói câu đó, đường là do người đi, khi tôi thực sự muốn đi tới thì không ai cản được tôi cả."

Trước mặt Tần Thanh. Đỗ Thiên Dã không hề nhắc tới chuyện Trương Dương và Sở Yên Nhiên chia tay, hắn nói khẽ: "Tôi nghe nói Hạo Nam tới Bắc Cảng thay chức cục trưởng công an."

Trương Dương gật đầu.

Đỗ Thiên Dã nói: "Quan hệ giữa Các anh như thế nào?"

Trương Dương nói: "Hắn là kẻ ghét ác như thù. Trong mắt hắn tự hồ không chấp nhận được dù chỉ một hạt cát, hắn là một người theo chủ nghĩa hoàn ỹ."

Đỗ Thiên Dã nói: "Nói cách khác, quan hệ giữa các anh cũng không phải là ăn ý."

Trương Dương nói: "Lòng nghi ngờ của hắn rất nặng, giống như tất cả mọi người đều có vấn đề vậy."

Tần Thanh nói: "Anh và hắn dù sao cũng có một tầng quan hệ, xử lý quan hệ với nhau nhất định phải cẩn thận."

Trương Dương thở dài: "Thật ra với tính tình của Hạo Nam cũng không thích hợp tới Bắc Cảng."

Đỗ Thiên Dã nói: "Anh nói rõ hơn một chút đi."

Trương Dương nói: "Chuyện của Bắc Cảng so với trong tưởng tượng của hắn thì phức tạp hơn nhiều, tôi lo lắng với phong cách làm việc như vậy của hắn, sẽ dẫn tới những nguy hiểm không lường trước được. Hắn ngoài mặt tuy rằng rất thành thục kiên cường, nhưng bờ vai của hắn vẫn chưa đủ để chịu đựng mưa gió quá lớn."

Đỗ Thiên Dã đương nhiên có thể minh bạch ý tứ của Trương Dương, hắn là đang nói Văn Hạo Nam chỉ là một bông hoa trong nhà ấm. Đỗ Thiên Dã nói: "Tính tình của Hạo Nam tôi rất rõ ràng, lòng tham của hắn rất lớn, cũng quả thực có chút năng lực, nhưng từ nhỏ đến lớn, hắn rất ít chịu vấp ngã, có lẽ là xuất phát từ điểm này, lúc trước chú Văn mới để hắn rời khỏi quân đội tới biên cương rèn luyện, tôi vốn cho rằng, lịch lãm trong mấy năm nay đã khiến hắn thay đổi một chút, nhưng không ngờ hắn vẫn chấp nhất như vậy."

Trương Dương nói: "Năm đó hắn theo đuổi Tần Manh Manh không thành, tinh thần sa sút trong một đoạn thời gian rất dài, tới biên cương cũng là để trốn tránh, có thể hắn cho rằng mình đã hoàn toàn chưa lành vết sẹo, cho rằng mình đã đủ thành thục, nhưng hiện tại xem ra..." Trương Dương lắc đầu nói: "Chỉ là hiện tượng giả thôi."

Tần Thanh nói: "Một khi đã như vậy, anh vì sao không nói rõ với Văn phu nhân nói."

Trương Dương nói: "Qua mấy ngày nữa tôi sẽ tới kinh thành,sẽ nói trực tiếp với mẹ nuôi."

Tô Viện Viện thủy chung không nói gì, tuy rằng cô ta rất hiếu kỳ đối với chuyện xưa của Đỗ Thiên Dã và Văn Linh năm đó, nhưng cô ta không hề mở miệng hỏi, cô ta biết rõ, mỗi người đều có quyền giữ bí mật của mình, đây chính là chỗ thông minh của Tô Viện Viện, cũng là chỗ mà Đỗ Thiên Dã thích cô ta nhất, cô gái này ôn nhu như nước, cũng không mang thêm bất kỳ phiền loạn gì cho hắn, đây mới là chốn về thích hợp thích hợp đối với Đỗ Thiên Dã từng trải qua bao đau đớn.

Tần Thanh nói: "Bí thư Đỗ, người thay thế anh là thị trưởng Tả ư?"

Đỗ Thiên Dã mỉm cười gật đầu nói: "Là hắn!"

An bài này cũng bất ngờ, Tả Viên Triêu công tác ở Giang Thành nhiều năm, nói tới quen thuộc đối với Giang Thành, bên trong người lãnh đạo của Giang Thành trước mắt không ai ngoài hắn, năm đó nếu không phải Đỗ Thiên Dã tự dưng xuất hiện, có lẽ chức vị bí thư thị ủy Giang Thành sẽ lọt vào tay hắn, hôm nay cuối cùng cũng được như ước nguyện, cũng được coi là một chuyện vui.

Trương Dương cười nói: "Hôm nào toi phải tới chúc mừng hắn một chút."

Đỗ Thiên Dã nói: "Nhất định sẽ có cơ hội."

Tần Thanh cảm giác có chút không thoải mái, thời gian mang thai gần đây phản ứng nghen mặc dù có đã giảm bớt, nhưng vẫn thỉnh thoảng phát sinh, Tần Thanh sợ lộ dấu vết, nên cáo từ trước.

Đỗ Thiên Dã bảo lái xe của mình đưa cô ta về, Tô Viện Viện cũng đứng dậy tiễn, để lại cho Trương Dương và Đỗ Thiên Dã không gian riêng.

Sau khi họ đi rồi, Đỗ Thiên Dã mới nói khẽ: "Tôi nghe Vinh thính nói qua, dựa theo ý tứ của hắn, hắn không đề nghị để Văn Hạo Nam tới Bắc Cảng nhậm chức."

Trương Dương nói: "Chuyện của cấp trên, tôi cũng không rõ lắm."

Đỗ Thiên Dã nói: "Hắn nói Hạo Nam rất chú ý chuyện của anh, giữa các anh có phải có mâu thuẫn gì hay không?"

Trương Dương nhíu mày: "Cũng là hắn nói ư?"

Đỗ Thiên Dã nói: "Vinh thính nói, rất nhiều chuyện mà Hạo Nam điều tra tựa hồ đều có chút quan hệ tới anh, hắn tựa hồ đang nhằm vào anh."

Trương Dương cực kỳ tín nhiệm Đỗ Thiên Dã, hắn tin Đỗ Thiên Dã tuyệt đối không phải là một người châm ngòi thị phi, hơn nữa những việc mà Đỗ Thiên Dã nói, bản thân hắn cũng đã phát hiện, Trương Dương chỉ cười trừ: "Có thể là hắn chút oán khí đối với tôi có, trách tôi lấy đi bớt tình thương của mẹ hắn."

Đỗ Thiên Dã nói: "Tôi nhớ rõ trước đây không phải như vậy, Hạo Nam không hề bất mãn đối với việc Văn phu nhân nhận anh làm con nuôi, Trương Dương, anh có phải có chuyện gì giấu tôi hay không?"

Trương Dương nói: "Không giấu gì cả, tôi cũng không nghĩ ra mình rốt cuộc có chỗ nào đắc tội với hắn. Có thể là hắn làm người quá ngay thẳng, mà con người tôi thì quá tà, chính tà không thể cả hai cùng tồn tại mà." Nói xong hắn cười nói: "Đừng nói những chuyện không vui này nữa, nào, anh Đỗ, tôi chúc mừng anh được thăng chức

Đỗ Thiên Dã và hắn chạm cốc, cùng cạn một ly rồi nói: "Cũng không có gì đang để chúc mừng cả, chỉ là thay đổi công tác bình thường thôi."

Trương Dương nói: "Không đơn giản như vậy đâu, bí thư Kiều từ bộ nông nghiệp điều tới Tân Hải, đánh một trận lật mình rất đẹp, người đầu tiên y nghĩ đến chính là anh, về sau anh là người nối nghiệp của y, chờ y rời khỏi Tân Hải rồi, anh chính là bí thư thị ủy Tân Hải."

Đỗ Thiên Dã cười ha ha, nói: "Thằng nhóc anh đúng là nghỉ đơn giản thật, anh cho rằng người đứng đầu thành phố trực thuộc trung ương dễ làm như vậy ư? Tôi tuy rằng là tới công tác, nhưng lãnh đạo xếp đằng trước tôi còn không biết có bao nhiêu người, lúc nào mới có thể đến phiên tôi tiếp nhận vị trí của bí thư Kiều?"

Trương Dương mỉm cười nói: "Chuyện là ở người, tôi lúc trước khi làm chủ nhiệm ban sinh đẻ kế hoạch của xã Hắc Sơn Tử, cũng không nghĩ tới một ngày kia có thể trở thành bí thư thị ủy Tân Hải, hiện tại không phải đã lên làm bí thư thị ủy thật rồi ư?"

Đỗ Thiên Dã nói: "Trong thiên hạ thực sự là tìm không ra người cái thứ hai gặp may mắn giống như anh."

Trương Dương nói: "Anh đây là không nhìn thấy năng lực của tôi, đừng nói tôi nữa, nói về chuyện của anh đi, tôi thực sự có chút bực lắm, lúc trước anh là cha nuôi của tôi đề bạt, không ngờ hiện tại bí thư Kiều lại coi trọng anh, cái đó, anh tới Tân Hải nhậm chức, liệu có khiến ai đó trong lòng cảm thấy khó chịu không?"

Đỗ Thiên Dã cười có chút bất đắc dĩ: "Thằng nhóc anh bảo tôi phải nói anh thế nào đây, anh cho rằng lòng dạ của họ đều hẹp hòi như vậy ư?"

Trương Dương nói: "Lòng dạ của họ đều rất lớn, cho nên chúng ta bất tri bất giác sẽ trở thành quân cờ của bọn họ, cái đó, anh nói xem, khi bàn cờ này kết thúc rồi, chúng ta có thể còn ở tới cuối cùng không?"

Đỗ Thiên Dã bị những lời này của Trương Dương hỏi cho nghẹn lời, gã căn bản không ngờ Trương Dương lại nghĩ xa đến vật, ngây ra một lúc rồi mới cầm chén rượu lên nói: "Tôi ở trong quan trường nhiều năm như vậy, cũng rút ra được một đạo lý, đó chính là, vĩnh viễn đừng có nghĩ tới vấn đề không phải của mình."

Trương Dương nói: "Tôi nghe không hiểu."

"Nếu không hiểu thì sao phải hỏi?"

Trương đại quan nhân và Đỗ Thiên Dã mỗi một lần gặp mặt đều có cảm giác rượu gặp tri kỷ ngàn chén vẫn thiếu, nhưng Đỗ Thiên Dã trong phương diện uống rượu hiển nhiên rất lý trí, đương nhiên còn có một nguyên nhân rất quan trọng là gã tự hiểu lấy mình, tửu lượng của mình tuy tốt, nhưng tuyệt đối không phải là đối thủ của Trương Dương, thằng cha này là thật thùng không đáy thật sự, trong trí nhớ của Đỗ Thiên Dã, chưa bao giờ thấy Trương Dương say cả.

Đỗ Thiên Dã rời khỏi nhã vân hồ, Trương đại quan nhân thì ở lại khách sạn, Tô Viện Viện đã an bài phòng cho hắn.

Trương Dương không hề lập tức trở về phòng trở về, gọi điện thoại cho Tần Thanh, Tần Thanh đã về nhà, hiện tại đang nghỉ ngơi, Trương đại quan nhân lại nói những lời tâm tình ôn nhu, khiến Tần Thanh trong lòng ngọt ngào, Tần Thanh nói: "Anh tới với em đi!"

Thanh mỹ nhân dám đề xuất lời mời như vậy là căn cứ vào cơ sở võ công trác tuyệt của Trương đại quan nhân, chỉ bằng vào cái tường bao thấp bé nhà cô ta, đối với Trương Dương mà nói thì tuyệt đối như là đi trên đất bằng.

Trương đại quan nhân cười ha ha đáp ứng yêu cầu của Tần Thanh, nhưng lại nghe Tần Thanh nói: "Tới muộn một chút, cha em vẫn chưa ngủ, mười một giờ nhé."

Trương đại quan nhân gác điện thoại, nhìn đồng hồ, mới tới chín giờ, sớm biết rằng còn phải lâu như vậy, nên giữ Đỗ Thiên Dã lại uống thêm với mình vài chén.

Trương đại quan nhân đang chuẩn bị tới bộ phận phòng khách của khách sạn xem tivi một lát, nhưng quay người lại thì nhìn thấy một đám người từ trong khách sạn đi ra, nhóm người này đa số Trương Dương đều quen, người đi ở chính giữa mặc váy dài màu lam, khí chất nhàn tĩnh, mặt mày như vẽ, ôn nhu như nữ học sinh thời dân quốc, cô ta vốn đang vui vẻ trò chuyện với người bên cạnh, nhưng ánh mắt gặp nhau với Trương Dương thì lập tức dừng hình.

Đọc truyện chữ Full