Từ Kiến Quốc đi tới, không biết Hắc Quả Phụ gọi hắn làm gì: "Có việc à?" Thằng cha này hiện tại xem như đã minh bạch rồi, Hắc Quả Phụ và Trương Dương hai người là kỳ phùng địch thủ, đầu óc của hai người này mình không thể nào bằng được, sự thật chứng minh Trương Dương căn bản không cần hắn lo lắng, tuy rằng Từ Kiến Quốc đến bây giờ vẫn không rõ thế núi rốt cuộc là sao lại phát sinh lở núi, nhưng có chuyện hắn có thể khẳng định, đó chính là vận khí của Trương Dương không phải tốt bình thường. Cẩn thận ngẫm lại trong đây tràn ngập ảo diệu, tuyệt đối không phải là hai chữ trùng hợp có thể giải thích. Từ Kiến Quốc trong đầu lúc này vẫn chưa yên tĩnh, đoạn đường xảy ra chuyện vừa rồi là chỗ hắn xác nhận cho Trương Dương là không có người giám sát, chẳng lẽ hắn phóng bom ở đó?
Hắc Quả Phụ nói: "Các anh là bằng hữu, xe của tôi thuộc về hắn, anh giúp lái về nhé." Cô ta ném chìa khóa xe Ferrari cho Từ Kiến Quốc, sau đó thì dưới cái nhìn chăm chú của mọi người ngồi vào trong xe thể thao Bugatti của Trương đại quan nhân nội nghiễm nhiên thực hiện lời hứa của mình, tặng chiến lợi phẩm là bản thân cô ta cho Trương Dương.
Bất kể người bên ngoài thấy thế nào, Hắc Quả Phụ chỉ nhìn một mình Trương Dương, tình ý miên man, giống như người thất bại tối nay không phải là cô ta mà là Trương Dương.
Trương đại quan nhân cảm thấy có chút không được tự nhiên, chuyện này ngay từ đầu đã có chút hoang đường, Tiết Vĩ Đồng bảo hắn thi triển mỹ nam kế tới đây điều tra, nhưng Hắc Quả Phụ này phức tạp giảo hoạt các xa sự tưởng tượng của hắn, mình tuy rằng lợi dụng thủ đoạn thắng cô ta, nhưng không ngờ Hắc Quả Phụ lại nói nguyện nhận thua, không ngờ chủ động đưa cả xe và bản thân cho hắn.
Trương đại quan nhân nhớ tới một chuyện, Hắc Quả Phụ là nữ nhân của Tiết Thế Luân, mình đào góc tường của Tiết Thế Luân như vậy, cắm sừng lên đầu hắn, thế có phải là đùa hơi quá rồi không, đừng nói mình không có hứng thú lắm với Hắc Quả Phụ, cho dù là có hứng thú thì loại chuyện này cũng không thể làm được.
Trương đại quan nhân nhếch môi cười nói: "Cô nhiệt tình như vậy, tôi thực sự có chút từ chối thì bất kính."
" Tối nay anh dẫn tôi đi đâu thì tôi đi đó!" Cô ta nũng nịu nói.
Nhìn gương mặt kiều mỵ của Hắc Quả Phụ, Trương đại quan nhân quả thực động lòng, nhưng lý trí nói với hắn rằng, nữ nhân này tuyệt đối không đơn giản, Trương Dương khởi động chiếc Bugatti Veyron, trong ánh mắt hâm mộ của mọi người rời khỏi.
Từ Kiến Quốc cầm chìa khóa xe Ferrari ngơ ngác nhìn bọn họ đi xa, Viên Tân Dân dùng khửu tay huých hắn một cái: "Sao? Hâm mộ? Ghen tị à?"
Từ Kiến Quốc nói: "Tôi luôn cảm thấy chuyện này có chút không đúng."
" Có gì không đúng?"
" Anh trước đây đã bao giờ thấy Hắc Quả Phụ tốt với người khác như vậy chưa?"
Viên Tân Dân nói: "Tôi coi như đã nhìn ra rồi, nữ nhân càng ngoài mặt càng lãnh diễm thì càng phong tao!"
Hắc Quả Phụ nhìn động tác điều khiển của Trương Dương, bỗng nhiên bật cười.
Trương đại quan nhân nói: "Cười cái gì?"
Hắc Quả Phụ nói: "Cười bản thân tôi, với kỹ thuật điều khiển sứt sẹo như anh mà sao tôi lại thua anh!"
Trương Dương nói: "Có những lúc mang tới tác dụng quyết định thường thường không phải là bản thân kỹ thuật."
Hắc Quả Phụ nói: "Anh lái chiếc xe này tới chỉ là để cưa tôi?"
Trương Dương nhìn cô ta một cái rồi nói: "Tôi không phải là người tùy tiện."
" Tùy tiện thì không phải người!"
Trương Dương nói: "Bất kể cô tin hay không thì tối nay tôi tới cũng chỉ để xem náo nhiệt, căn bản không muốn đấu với cô, vả lại hai người chúng ta trước đó cũng chưa từng gặp nhau?"
Hắc Quả Phụ cười một tiếng, bỗng nhiên vươn tay ra tóm lấy vô lăng của Trương Dương, xe quay đầu đi lao tới hào rào phòng hộ ven đường, Trương đại quan nhân kịp thời giậm phải nên mới không đâm, nhưng đầu xe cách hàng rào chỉ một tấc, Trương đại quan nhân nhìn Hắc Quả Phụ, nhìn thấy quang mang hưng phấn lộ ra trên mặt cô ta, không nhịn được nói: "Cô có bệnh à?"
Hắc Quả Phụ nói: "Nha đầu đó bảo anh tới tra tôi đúng không? Bugatti ở kinh thành chỉ có một chiếc này, anh anh cho rằng tôi cô lậu quả văn tới ức đó ư?"
Trương Dương cười nói: "Sức Tưởng tượng của cô phong phú thật, xe này không phải là của tôi, quả thật là tôi mượn chơi."
Hắc Quả Phụ vươn tay, ngón tay thon dài khẽ vuốt tóc ngắn của Trương đại quan nhân, Trương đại quan nhân lần đầu tiên gặp phải cảnh như vậy, hắn tránh không được mà không tránh cũng không xong, cười nói: "Chúng ta hình như chọn sai chỗ rồi."
Hắc Quả Phụ nói: "Anh muốn biết gì? Tiết Thế Luân quả thực chi cho tôi rất nhiều tiền, nhưng mỗi một phân tiền hắn chi tôi đều phải trả giá để đánh đổi, tôi biết nha đầu đó nghĩ gì, sợ tôi lừa tiền cha của cô ta, cho rằng tôi đang uy hiếp tới lợi ích của cô ta, thật ra cha cô ta nhiều tiền như vậy, cho dù có thêm mấy nữ nhân nữa tới chia thì cũng chia không hết, anh nói đúng không?"
Trương đại quan nhân nói: "Cô nếu là nữ nhân của hắn thì phải trung thành với hắn!" Trương đại quan nhân lúc này bị tay cô ta sờ cho cả người không được tự nhiên.
Hắc Quả Phụ nói: "Tôi là người gì của cho? Vì sao phải trung thành với hắn? Nữ nhân của hắn lại không chỉ có mình tôi, tôi không có tình cảm đối với đối với, tôi thích tiền, tôi chỉ tiền, nếu bỏ qua nhân tố tiền tài, bảo tôi chọn anh và hắn thì tôi khẳng định sẽ chọn anh, anh so với hắn thì cường tráng hơn." Tay Hắc Quả Phụ đã thò vào trong cổ áo của Trương đại quan nhân, vuốt ve bộ ngực săn chắc của hắn, ý đồ khơi dậy dục vọng của hắn.
Trương đại quan nhân tóc lấy tay cô ta, nói: "Giữa hai ta có phải tiến triển quá nhanh hay không?"
Hắc Quả Phụ nói: "Người sống trên đời thật ra đừng có nghĩ quá nhiều, anh là nam nhân là nam nhân, tôi là nữ nhân, vốn quan hệ giữa nam nữ chính là đơn giản như vậy thôi, tôi nhìn ra anh có hứng thú đối với tôi, tôi cũng vậy, bằng không tôi cũng sẽ không đem xe và mình tặng cho anh dễ dàng như vậy." Mắt đẹp Của cô ta lửa tình bùng cháy, đã vươn tay ra mà cởi thắt lưng của Trương Dương.
Trương đại quan nhân bỗng nhiên túm lấy tay cô ta, lập tức nhanh tay điếm huyệt đạo của cô ta, Hắc Quả Phụ trong nháy mắt đã mất năng lực cử động, ngơ ngác nhìn Trương Dương.
Trương Dương nói: "Cô chọn sai đối tượng rồi, tôi không có hứng thú với cô."
Hắc Quả Phụ tuy rằng không thể động đậy, nhưng miệng thì vẫn có thể nói được, lắp bắp nói: "Vậy cũng không cần phải đói với tôi thế này chứ."
Trương đại quan nhân thở hắt ra, nói: "Cô sống ở đâu?"
Hắc Quả Phụ nói ra địa chỉ, có chút bất lực nhìn Trương Dương.
Trương Dương nói: "Tôi đưa cô về." Trương đại quan nhân dựa theo địa chỉ cô ta nói đưa cô ta tới biệt thự vương phủ hoa viên, Hắc Quả Phụ ở tại biệt thự số 18, Trương đại quan nhân đỗ xe trước cửa biệt thự rồi vươn tay giải khai huyệt đạo của cô ta.
Tay chân Hắc Quả Phụ lại khôi phục năng lực hoạt động, cô ta tràn ngập u oán nhìn Trương Dương một cái: "Con người anh đúng là không hiểu phong tình."
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Y Đạo Quan Đồ
Chương 1175-1: Xã ôn nhu (1)
Chương 1175-1: Xã ôn nhu (1)