Trương Dương lại nói: "Hồng Ân Chính là nhân vật được chính giới Đài Loan ủng hộ, người ủng hộ kiên định nhất sau lưng hắn chính là cha con An Đức Uyên, tôi không có chứng cớ gì, dù sao cũng chỉ là hai chúng ta nói chuyện tào lao, tôi vô trách nhiệm đoán một chút, chuyện của Tử Hà quan chính là cha con An Đức Uyên bày ra, quên họ ở ngay núi Thanh Đài, đối với tình huống bên đó thì hiểu rõ vô cùng, biết được Khưu gia tới đến thăm người thân, liền quyết định lợi dụng cơ hội này một lưới bắt hết Khưu gia, nếu như kế hoạch của bọn họ thực hiện được, chẳng khác nào dọn sạch chướng ngại trên đường đi lên của Hồng Ân Chính."
Đỗ Thiên Dã nói: "Chuyện của Phượng Tiên thì giải thích như thế nào?"
Trương Dương nói: "Đây là chỗ khiến khiến cảm thấy mê hoặc nhất. Bắt cóc cầu tài bắt cóc thì hình như không có khả năng, nếu như nói cũng là bởi vì nguyên nhân chính trị thì cũng không hợp lý, chẳng lẽ bọn cướp muốn lợi dụng Khưu Phượng Tiên để uy hiếp cậu anh rời khỏi đấu tranh chính trị ư? Hay là bảo hắn quay đầu vào trận doanh của Hồng Ân Chính?"
Đỗ Thiên Dã nói: "Có loại khả năng này hay không? Trừ đối thủ chính kiến bất đồng trong chính trị ra thì còn có ai muốn đục nước béo cò nữa?"
Trương Dương nói: "Không bài trừ loại khả năng này, sau lưng việc em họ anh bị bắt cóc có lẽ phức tạp hơn nhiều so với trong tưởng tượng của chúng ta."
Đỗ Thiên Dã nói: "Sớm biết rằng sẽ phát sinh nhiều chuyện như vậy, chúng tôi thực sự không nên gặp nhau ở đỉnh Thanh Vân, đẻ nhiều người như vậy bị thương, còn nhiễu loạn sự thanh tịnh của Tử Hà quan." Sâu trong lòng có chút áy náy đối với cha, lần này hiển nhiên đã nhiễu loạn cuộc sống bình tĩnh của cha.
Trương Dương nói: "Cũ không đi thì mới không tới. Chính phủ huyện Xuân Dương đã tỏ thái độ, sẽ trên cơ sở địa chỉ ban đầu mau chóng tu sửa Tử Hà quan, lão đạo sĩ lần này có thể nói là nhân họa đắc phúc."
Đỗ Thiên Dã nói: " cái này anh không hiểu đâu. Trọng điểm Tu hành ở chỗ tu tâm, chứ không phải ở điều kiện bên ngoài."
Lúc này nhìn thấy Tả Hiểu Tình cùng một vị trung niên tới bên này tìm họ, Trương Dương nhận được người nọ, là Cảnh Chí Siêu của Quốc An, mấy ngày trước từng gặp hắn ở Bắc Cảng. Hắn trước mắt đang điều tra vụ án của Chương Bích Quân. Không ngờ nhanh như vậy đã tới Giang Thành rồi.
Trương Dương lập tức đoán được Cảnh Chí Siêu lần này tới đây có liên quan tới vụ án của Khưu gia, quả nhiên, Cảnh Chí Siêu chính là được phía Quốc An ủy thác tới Giang Thành điều tra một loạt sự kiện này.
Đỗ Thiên Dã và Tả Hiểu Tình lựa chọn lảng tránh, Cảnh Chí Siêu vốn chính là tới tìm Trương Dương, đối với chuyện lần này tình huống Trương Dương biết thì rõ hơn so với người khác.
Cảnh Chí Siêu đi thẳng vào vấn đề: "Đồng chí Trương Dương. Tôi tới tìm anh là muốn tìm hiểu một loạt sự kiện phát sinh mấy ngày nay."
Trương Dương gật đầu: "Tôi chỉ là đúng dịp có mặt, anh có hứng thú muốn biết thì nhất định nhất định sẽ tri vô bất ngôn, Ngôn vô bất tẫn."
Cảnh Chí Siêu tỏ vẻ thưởng thức thái độ của Trương Dương, hắn ra thủ thế mời: "Chúng ta ra ngoài nói chuyện."
Cảnh Chí Siêu tạm thời ở khách sạn Giang Thành Minh Hoà, Trương Dương và hắn cùng nhau tới phòng hắn ở, nhìn thấy bên trong còn có hai nhân viên công tác Quốc An khác, Trương Dương nói: "Phô trương quá nhỉ. Đây chắc không phải là muốn thẩm vấn tôi chứ?"
Cảnh Chí Siêu cười nói: "Hai vị này đều là nhân viên kỹ thuật của chúng tôi, tôi mời anh đến đây. Vừa để Tìm hiểu tình huống, đồng thời cũng cung cấp cho anh một số tình huống mà chúng tôi biết, mọi người bù đắp cho nhau, thế mới có thể thể hiện được thành ý."
Trương đại quan nhân có chút bất ngờ nhìn hắn, Cảnh Chí Siêu trước đây không hề biểu hiện ra thành ý như vậy, sao đột nhiên giống như thay đổi thành người khác vậy?
Cảnh Chí Siêu cầm di động của mình bấm một dãy số rồi sau đó đưa cho Trương Dương.
Đầu kia điện thoại truyền đến một giọng nói quen thuộc, giọng nói này lộ ra vẻ mệt mỏi nhưng lại khiến Trương Dương đáy lòng cảm thấy ấm áp: "Trương Dương, thằng nhóc cậu chán thật, tôi mất tích lâu như vậy, cậu cũng không tới tìm tôi." Hình Triêu Huy ở trong điện thoại trách cứ.
Trương đại quan nhân cố gắng áp chế sự kích động trong lòng: "Lão Hình, thực sự là anh à?"
Hình Triêu Huy nói: "Không phải tôi thì còn có thể là ai? cậu tưởng tôi chết rồi à, tôi không chết dễ vậy đâu?"
Trương đại quan nhân bật cười ha ha.
Hình Triêu Huy nói: "Cười, cười cái rắm, khi tôi chịu khổ thì cậu lại tiêu diêu tự tại, nghe thấy cậu cười, tôi hận không thể đánh rụng mấy cái răng cửa của cậu."
Trương đại quan nhân: "Nói anh đừng nóng giận, tôi vẫn luôn nhớ anh mà, tuy rằng tôi nhất thời bán hội không tìm được anh, nhưng ở trong lòng tôi thủy chung cầu nguyện cho anh được bình an vô sự, anh hiện tại có thể lại thấy ánh mặt trời, ít nhiều cũng nhờ lời cầu nguyện thành tâm của tôi khiến trời cao cảm động."
Hình Triêu Huy nói: "Cái miệng trơn tuột của cậu thôi để giành mà lừa con gái nhà người ta, Trương Dương, Cảnh Chí Siêu là thuộc toàn quyền quản lý của tôi, cậu đối với hắn phải có thành ý, tôi cũng nói với hắn rồi, tất cả tư liệu chúng tôi có thể cung cấp cho cậu thì chúng tôi sẽ cung cấp, nhưng cậu cũng phải bánh ít đi, bánh quy lại, trong thiên hạ không có chiếm tiện nghi không công đâu."
"Anh thực tế quá đó."
Hình Triêu Huy nói: "Không phải tôi thực tế, mà là ngã một lần rồi thì phải học khôn, bằng không không chừng lúc nào đó lại để người ta lừa."
Trương Dương nói: "LỪa anh là người khác, không liên quan tới tôi."
Hình Triêu Huy nói: "Tôi không nhiều lời với cậu nữa, có thời gian thì tới kinh thành, chờ khi cậu tôi chắc tôi cũng sắp hồi phục rồi, ít nhiều cũng có thể uống với cậu vài chén, có gì thì để đến lúc đó hẵng nói."
Trương Dương khoái trá ừ một tiếng, trả điện thoại cho Cảnh Chí Siêu, trong lòng minh bạch, Cảnh Chí Siêu là lo mình không phối hợp với công tác của hắn cho nên thông qua Hình Triêu Huy để kéo gần quan hệ một chút, người này cũng rất có đầu óc. Cảnh Chí Siêu mời Trương Dương ngồi xuống trước máy tính, nhân viên của hắn đã mở máy tính, rất nhanh trên màn hình máy tính xuất hiện ảnh của từng người, Cảnh Chí Siêu nói: "Tám người anh thấy là những kẻ buổi tối hôm trước đã phóng hỏa đốt cháy Tử Hà quan trên đỉnh Thanh Vân, cũng phát động công kích đối với các anh, căn cứ vào điều tra bước đầu của chúng tôi thì tám người này tất cả là Ninja Nhật Bản, thuộc Giao Long hội Nhật Bản, là sát thủ chuyên nghiệp."
Trương Dương đã sớm đoán được đám người này là sát thủ chuyện nghiệp, không nhịn được mắng: "Thằng vương bát Võ Trực Chính Dã này, rõ ràng đám người này tất cả là phần tử tội phạm, mà hắn còn con mẹ nó mặt dày nói bọn họ là công dân Nhật Bản con bà nó, người Nhật Bản tất cả là phần tử tội phạm à?"
Cảnh Chí Siêu nói: "trên lập trường của hắn thì tất nhiên phải bảo hộ quốc gia của mình, có điều hắn nói thế nào cũng không quan trọng, không thể phủ định được thứ tồn tại thực sự. Giao Long hội là một trong những tổ chức xã hội đen cổ xưa nhất Nhật Bản, trong những năm Minh Trị đã tồn tại rồi, lúc ban đầu là tổ chức tự phát do một số võ sĩ lưu lạc thành lập, bọn họ vì sinh tồn mà điều tra tình báo, bắt cóc mưu sát, không chuyện ác nào không làm, về sau lại trải qua diễn biến, trở thành tổ chức nghiêm minh, phân công rõ ràng, thế lực này cũng thẩm thấu và các mặt xã hội của Nhật Bản, ở thế chiến thứ hai, Giao Long hội từng hợp tác với quân đội Nhật Bản, ở các quốc gia Châu Á làm công tác tình báo và ám sát, sau khi thế chiến thứ hai chấm dứt, Giao Long hội và quan phương Nhật Bản xảy ra mâu thuẫn, mà bị liệt vào phi pháp, đại bộ phận thành viên bị bắt và tàn sát, nhưng trường hạo kiếp này không hề khiến Giao Long hội triệt để bị tiêu diệt, tiến vào đầu những năm bảy mươi, Giao Long hội lại sống lại."
Cảnh Chí Siêu ra hiệu đổi hình, trên màn hình xuất hiện ảnh của một ông già Nhật Bản.
Trương Dương nhận ra ngay: "Nguyên Hòa Chân Dương!"
Cảnh Chí Siêu gật đầu: "Không sai, người này chính là Nguyên Hòa Chân Dương, người đứng đầu gia tộc Nguyên Hòa, ngoài mặt thì gia tộc Nguyên Hòa và Giao Long hội không có liên quan gì, nhưng trên thực tế thì Nguyên Hòa Chân Dương là một trong những công thần đã phục hưng Giao Long hội, hắn và đầu mục tiền nhiệm của Giao Long hội Sáp Cốc Tuấn vẫn luôn duy trì quan hệ rất tốt, Nguyên Hòa Chân Dương cũng bỏ vốn tài trợ cho hoạt động của Giao Long hội."
Trương Dương nói: "Bản thân Nguyên Hòa Chân Dương chính là phần tử xã hội đen."
Cảnh Chí Siêu nói: "Trong các quốc gia Quốc tế, quốc gia dung túng với xã hội đen nhất chính là Nhật Bản, lực lượng hắc đạo của bọn họ đã thẩm thấu vào các mặt của xã hội."
Hình ảnh lại đổi, xuất hiện ảnh của Phục Bộ Thương Sơn.
Cảnh Chí Siêu nói: "Anh chắc quen với người này, Phục Bộ Thương Sơn, hắn là người đứng đầu gia tộc Phục Bộ, đồng thời cũng là một trong những đầu lĩnh có quyền thế nhất của Giao Long hội, ở trong Giao Long hội phụ trách công tác huấn luyện thành viên nòng cốt."
Trương Dương nhíu mày, hắn và Phục Bộ Thương Sơn không lâu trước đã giao thủ không lâu Tân Hải, hắn còn từ trong tiểu lâu sập cứu Phục Bộ Thương Sơn ra, từ điểm này mà nói, hắn cứu Phục Bộ Thương Sơn một mạng, được cho lấy ơn báo oán, những lời này của Cảnh Chí Siêu chứng minh, tám gã Ninja tới ám sát cũng có quan hệ với tập đoàn Nguyên Hòa, chẳng lẽ thực sự để Khưu Khải Minh nói trúng rồi, mưu sát phóng hỏa phát sinh ở Tử Hà quan có liên quan tới mình?
Cảnh Chí Siêu nói: "Lúc ban đầu chúng tôi cho rằng tám gã sát thủ của Giao Long hội này là vì chuyện của tập đoàn Nguyên Hòa mà tới ám sát anh, nhưng rất nhanh chúng tôi liền phát hiện chuyện không đơn giản như vậy."
trên màn hình Máy tính xuất hiện ảnh của Khưu Chỉ Đống.
Cảnh Chí Siêu nói: "Khưu Chỉ Đống anh chắc rất quen thuộc, trước mắt hắn đang tích cực tham dự tranh cử ở đảo nội, cùng với Hồng Ân Chính hiện tại đang rất được hủng hộ ở đảo nội thuộc hai trận doanh bất đồng. Chúng tôi trong điều tra đã phát hiện Hồng Ân Chính là người thuộc phái thân Nhật!"
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Y Đạo Quan Đồ
Chương 1214-3: Thông tâm châm (3)
Chương 1214-3: Thông tâm châm (3)