TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Y Đạo Quan Đồ
Chương 1273-4: Có chút động tâm (4)

Mĩ Huệ Tử nói: "Quên một người cũng không dễ dàng gì."

Trương Dương nói: "Nếu đã yêu thì Vì sao nhất định phải cưỡng cầu mình quên đi?"

Mĩ Huệ Tử gật đầu. Lúc này Võ Trực Chính Dã đi tới, bên cạnh hắn không hề có bạn gái. Hắn chào hỏi Trương Dương, Mĩ Huệ Tử gật đầu tỏ ý, tới bên cạnh chồng, lưu cho hai người không gian nói chuyện riêng.

Võ Trực Chính Dã nói: "Đao thuật của Trương tiên sinh thật là lợi hại." Hắn hôm nay đã tới kiểm tra thi thể của sáu người chết, sau khi nhìn thấy thảm trạng của mấy người, không khỏi cảm thán đao pháp lợi hại của Trương Dương.

Trương Dương nói: "Vốn là cùng gốc rễ, đều là người Nhật Bản. Vì sao muốn giết hại lẫn nhau?"

Võ Trực Chính Dã nói: "Chúng tôi triển khai triển khai điều tra, tranh thủ mau chóng tìm được đáp án."

Trương Dương nói: "Sau lưng vụ Ám sát có phải có mục đích gì hay không?"

Võ Trực Chính Dã nói: "Tôi cũng rất muốn biết."

Trương Dương nói: "Võ Trực tiên sinh đã từng nghe nói tới Giao Long hội chưa?"

Ánh mắt Võ Trực Chính Dã nghiêm lại, môi giật giật, hắn lập tức trả lời câu hỏi của Trương Dương, suy nghĩ trong chốc lát rồi mới nói: "Giao Long hội là một xã đoàn cổ xưa, từng hưng thịnh một thời ở Nhật Bản, nhưng sau thế chiến thứ hai bởi vì nội bộ phân liệt mà tan rã, đến nhưng năm sáu mươi thì dần dần tiêu vong."

Trương Dương nói: "Rết trăm chân chết mà không cứng, một xã đoàn có truyền thừa nhiều năm như vậy. Không thể đột nhiên biến mất. Theo như tôi biết, Nguyên Hòa Chân Dương, Phục Bộ Thương Sơn, Sơn Dã Lương Hữu, những người này tất cả đều là thành viên nòng cốt của Giao Long hội?"

Võ Trực Chính Dã nói: "Nguyên Hòa Chân Dương đã sớm qua đời. Phục Bộ Thương Sơn cũng rửa tay nhiều năm, dốc lòng vì võ đạo, về phần Sơn Dã Lương Hữu, người này là tội phạm truy nã quan trọng của chính phủ nước tôi, nghe nói đã lưu vong hải ngoại, những việc Trương tiên sinh nghe nói không thể chứng minh Giao Long hội vẫn tồn tại."

Trương Dương nói: "Tôi nghe nói trước khi thế chiến thứ hai kết thúc, Giao Long hội và chính phủ Nhật Bản có liên hệ chặt chẽ, đặc biệt làm công tác ám sát, bày mưu đặt kế, tình báo cho chính phủ, toàn bộ Châu Á, cái nơi đều có bóng dáng hoạt động của bọn họ."'

Võ Trực Chính Dã nói: "Đoạn lịch sử đó đã qua rồi, chúng tôi thừa nhận từng mang đến rất nhiều tai nạn cho các quốc gia Châu Á, nhưng đó là trước đây, chúng tôi đã bồi thường rồi, hiện tại đa số người Nhật Bản đều mang lòng yêu hòa bình."

Trương đại quan nhân cười ha ha, nói: "Thật không?"

Võ Trực Chính Dã nói: "Tôi không cần thiết phải lừa anh, cho dù Giao Long hội vẫn còn một số thành viên đang hoạt động, nhưng hoạt động của bọn họ tuyệt không có liên quan tới Nhật Bản Nhật Bản."

Trương Dương nói: "Theo anh thấy, những sự kiện ám sát liên tiếp phát sinh gần đây không hề có mục đích chính trị, đều là ngẫu nhiên ư?"

Võ Trực Chính Dã lắc đầu: "Tất cả vẫn phải chờ kết quả điều tra rồi mới nói được." Hắn cũng không muốn tiếp tục đàm luận với Trương Dương, lấy cớ đi chào hỏi người khác, vội vàng rời đi.

Ánh mắt của Trương Dương tìm kiếm Nguyên Hòa Hạnh Tử, phát hiện cô ta đang bị một đám thương nhân Nhật Bản vây quanh, Nguyên Hòa Hạnh Tử tao nhã đáp lại mỗi người, ánh mắt vô tình nhìn về phía Trương Dương, nhìn thấy hắn có đứng một mình ở đó thì không khỏi mỉm cười.

Lúc này Liễu Sinh Thuần Nhất Lang xuất hiện bên trong hội trường, có một cô gái mặc kimônô bầu bạn với hắn.

Liễu Sinh Thuần Nhất Lang nói gì đó với cô gái đó, cô gái Nhật Bản gật đầu tránh ra. Liễu Sinh Thuần Nhất Lang một mình đi về phía Trương Dương, trong lòng Trương đại quan nhân không khỏi có chút buồn bực, thủ hạ bại tướng của mình chẳng lẽ còn dám ở trước mặt mọi người làm khó mình ư? Cảm thấy nơi này là sân nhà của hắn? Theo lý thì không thể, biết rõ không phải đối thủ của mình, nào có đạo lý tự rước lấy nhục?

Trương đại quan nhân vẫn rất có phong độ của một đại tướng, nhìn thấy Liễu Sinh Thuần Nhất Lang đi đến gần, trước tiên cười cười với hắn, tư thái của người thắng thường thường phải cao hơn một chút.

Liễu Sinh Thuần Nhất Lang vẫn là bộ dạng bất cẩu ngôn tiếu, tới bên cạnh Trương Dương, nói khẽ: "Tạo nghệ của Trương tiên sinh trên võ học tôi không thể với tới."

Trương Dương không ngờ hắn lại khách khí như vậy, người ta nếu đã bày ra tư thái khiêm tốn, Trương đại quan nhân đương nhiên cũng không thể quá mức cao ngạo, hắn cười nói: "Kiếm pháp của Liễu Sinh lão tiên sinh cũng danh bất hư truyền, tôi sở dĩ có thể thắng ông, là vì tôi trẻ tuổi hơn ông, chờ tôi tới tuổi của ông rồi, nói không chừng còn không bằng được ông."

Liễu Sinh Thuần Nhất Lang nói: "Thua chính là thua, cho dù thể lực của tôi ở lúc đỉnh phong cũng không thể là đối thủ của anh, khó trách mấy cao thủ của nhà Liễu Sinh chúng tôi tất cả đều chết dưới tay anh."

Trương Dương cười cười, cảm thấy Liễu Sinh Thuần Nhất Lang không hề bởi vì bị thua mà cừu thị mình, khí độ của hắn cũng coi như không tồi.

Liễu Sinh Thuần Nhất Lang nói: "Tôi nghe nói tối hôm qua có người ám sát Nguyên Hòa phu nhân?"

Trương Dương gật đầu: "Không sai, sáu gã Ninja Nhật Bản, đao pháp cao siêu, từ lộ số võ công của bọn họ cho thấy chắc không phải từ Liễu Sinh môn các ông."

Liễu Sinh Thuần Nhất Lang nói: "Môn quy của Liễu Sinh gia tộc tôi cực kỳ nghiêm khắc, phàm là đệ tử trong Liễu Sinh môn của tôi thì không thể dùng võ công đi làm những chuyện như ám sát."

Trương Dương nói: "Liễu Sinh Chính Đạo thì sao?"

Liễu Sinh Thuần Nhất Lang thở dài: "Hắn đã sớm bị trục xuất khỏi gia môn, cái Liễu Sinh gia tộc theo đuổi chỉ là đỉnh phong của võ đạo, chứ không phải muốn đi tranh quyền đoạt lợi."

Trương Dương nói: "Liễu Sinh tiên sinh nhất định biết Giao Long hội?" Hắn cố ý hỏi như vậy.

Nghe thấy tên của Giao Long hội, Liễu Sinh Thuần Nhất Lang lại thở dài, hắn nói khẽ: "Thật ra trước khi tôi đến Trung Quốc, đã nghe Phục Bộ Thương Sơn tiên sinh nhắc tới anh, tối hôm qua tôi sở dĩ tới phòng anh mạo muội khiêu chiến, là vì tôi cũng không tin anh lợi hại như hắn nói."

Trương Dương giờ mới biết nguyên nhân Liễu Sinh Thuần Nhất Lang đột nhiên khiêu chiến mình, hắn cười nói: "May mắn thôi."

Liễu Sinh Thuần Nhất Lang nói: "Liễu Sinh gia tộc Chúng tôi tuy rằng đã trục xuất Liễu Sinh Chính Đạo ra khỏi gia môn, nhưng hắn vẫn là con cháu của Liễu Sinh chúng tôi, hắn bị người ta giết chết, chúng tôi với phải điều tra tới cùng."

Trương đại quan nhân nghĩ thầm đừng tra xét làm gì, người chính là tôi giết, các anh cho dù biết chân tướng thì có thể làm được gì? Phóng mắt khắp Liễu Sinh môn các ông, không có một ai là đối thủ của tôi cả.

Liễu Sinh Thuần Nhất Lang nói: "Giao Long hội anh nói, hắn chắc chính là một trong những thành viên trong đó."

Trương Dương nói: "Tôi đã sớm Liễu Sinh Nghĩa Phu tới tổ chức này, nghe nói tới Sơn Dã Lương Hữu còn là thông qua Liễu Sinh Nghĩa Phu."

Lông mi Liễu Sinh Thuần Nhất Lang khẽ động, trong mắt lộ ra quang mang kích động: "Anh đã gặp nghĩa phu?" Liễu Sinh Nghĩa Phu chính là con hắn, từ sau khi hắn tới Trung Quốc khiêu chiến Trương Dương, đã mất tin tức."

Trương Dương gật đầu: "Gặp rồi, hắn hẹn tôi ở hắc Thạch Tiều quyết đấu, chúng tôi đã đánh một trận."

Liễu Sinh Thuần Nhất Lang tuy rằng không nhìn thấy cảnh hai người quyết đấu, nhưng hắn đã đoán được kết quả, con trai ở trước mặt Trương Dương căn bản không có một chút phần thắng nào, nội tâm hắn chợt co rút lại, bởi vì hắn nghĩ tới một kết quả đáng sợ.

Trương Dương nói: "ông yên tâm, hắn không sao, có điều nữ hài tử đi cùng với hắn thì không được may mắn như vậy, tôi và hắn quyết đấu là có người cố ý lập bẫy, muốn một lưới diệt hết chúng tôi, tên của Sơn Dã Lương Hữu chính là tôi từ chỗ hắn nghe nói." Trong khoảng thời gian này Liễu Sinh Thuần Nhất Lang không có lúc nào là không lo lắng cho con trai mình, cho tới bây giờ mới từ trong miệng Trương Dương xác nhận tin tức con trai không sao, nội tâm hắn kích động không thôi, nói khẽ: " Cám ơn."

Trương Dương nói: "Nếu như hắn đến giờ vẫn không liên hệ với ông, tôi nghĩ chắc là có liên quan tới nữ hài tử đó."

Liễu Sinh Thuần Nhất Lang nói: "Đó là vợ chưa cưới của hắn Vưu Gia."

Trương Dương nhìn nhìn Sơn Dã Nhã Mĩ đang bị đám người vây quanh, nói: "Cô ta là con gái của Sơn Dã Lương Hữu à?"

Liễu Sinh Thuần Nhất Lang nói: "Lịch sử Của cô ta rất trong sạch, từ nhỏ đã không hề lớn lên bên cạnh cha." Hắn tạm dừng một chút rồi lại nói: "Giao Long hội quả thực có tồn tại." Hắn nói xong thì gật đầu với Trương Dương, bước đi.

Lúc này Nguyên Hòa Hạnh Tử thoát khỏi sự đeo bám của đám thương nhân Nhật Bản, về tới bên cạnh Trương Dương, nhìn bóng dáng của Liễu Sinh Thuần Nhất Lang, cô ta lộ ra có chút kinh ngạc, tối hôm qua hai người bọn họ còn đấu tới ngươi chết ta sống, lúc này không ngờ có thể nâng cốc nói cười. Cô ta nói khẽ: "Tôi còn tưởng rằng các anh vừa thấy mặt đã đánh nhau."

Trương Dương mỉm cười nói: "Võ giả Chân chính sẽ không bởi vì thắng bại mà thù hận đối phương, Liễu Sinh tiên sinh đích xác là tông sư một phái, cho nên cô đừng lo hắn sẽ nhằm vào cô."

Nguyên Hòa Hạnh Tử nói: "Tôi hiện tại có chút tò mò, các anh rốt cuộc vừa nói những gì?"

Trương Dương nói: "Nói về võ công."

Lúc này hiện trường vang lên tiếng nhạc, vũ hội đã chính thức bắt đầu, dựa theo lệ thường, điệu múa mở màn sẽ do chủ nhân của tiệc tối nhảy.

Đọc truyện chữ Full