Đang trong lúc không ít những cán bộ Ngạn Hoa đang tập trung trên khuôn mặt xinh đẹp của Cao Khiết thì phía sau rạp chiếu phim bỗng dưng yên tĩnh. Tất cả tiếng ồn ào đột nhiên dừng lại.
Ánh mắt của mọi người không hẹn mà cùng hướng về một phía.
Phạm Hồng Vũ đã tới!
Thấy thời gian cũng đã tới giờ, đồng chí Tiểu Phạm cũng nên xuất hiện.
Tuy nhiên nhìn qua, khí thế xuất trướng của đồng chí Tiểu Phạm thật sự hơi lớn, ngẩng đầu ưỡn ngực đi về phía trước, trái phải ba bốn “người hầu”. Mấu chốt là lai lịch của những “người hầu” này không nhỏ. Theo sát bên cạnh Phạm Hồng Vũ là Phó chánh văn phòng Địa ủy Lưu, cán bộ cấp Cục trưởng. Bên phải Phạm Hồng Vũ là Chánh văn phòng Thị ủy thị xã Ngạn Hoa, Ủy viên thường vụ thị xã Ngạn Hoa, cán bộ cấp cục Phó. Không ngờ chức quan của “người hầu” so với chính chủ còn lớn hơn.
Hình như là đang áp giải Phạm Hồng Vũ.
[CHARGE=3]Phạm Hồng Vũ nét mặt vẫn mỉm cười, bình tĩnh bước về phía trước, thỉnh thoảng chào hỏi mọi người.
Hôm nay cán bộ tham dự đại hội thật sự người quen không ít. Hình thức Phong Lâm nổi tiếng toàn tỉnh, các huyện, thị trong địa khu có rất nhiều cán bộ tự mình đến Phong Lâm khảo sát học tập kinh nghiệm, cũng từng gặp mặt Phạm Hồng Vũ một lần. Đồng chí Tiểu Phạm còn trẻ trí nhớ kinh người, chỉ gặp qua một lần là không thể quên được. Đại đa số người quen biết đều còn có chút ấn tượng.
Những người này liền cảm thấy xấu hổ.
Nếu trong trường hợp khác, nếu một mình gặp phải Phạm Hồng Vũ, tất nhiên cũng muốn hàn huyên vài câu. Nhưng cảnh tượng lục này lại quá mức nhạy cảm, lại càng không cần phải nói có đám người Phó chánh văn phòng Địa ủy Lưu đang theo sát bên cạnh Phạm Hồng Vũ. Mọi người tất nhiên là hết sức chú ý, ngượng ngùng cười, liên tục quay đầu đi, làm như không phát hiện. Đồng chí Tiểu Phạm, không phải là tôi không có phúc hậu, thật sự là tôi không thể trêu vào.
Mong cậu tha thứ!
Rạp chiếu phim to như vậy trong nháy mắt yên tĩnh trở lại. Gần như tất cả mọi người ánh mắt đều hướng sang bên này, nhìn chăm chú vào Phạm Hồng Vũ.
Vạn chúng nhìn chăm chăm.
Phạm Hồng Vũ không có ngồi ở dưới mà là dưới sự áp giải của đám người Phó chánh văn phòng Lưu, lập tức hướng hàng thứ nhất ngoài cùng bên trái đối diện với đài chủ tịch ngồi xuống. Ở chỗ đó tạm thời đặt một cái ghế, không phải là ghế của rạp chiếu phim mà là ghế tạm thời đưa tới.
Phạm Hồng Vũ ngồi xuống cái ghế đó, mặt ngó về phía đài chủ tịch, và các cán bộ tham dự đại hội.
Đám người Phó chánh văn phòng Lưu, Chánh văn phòng Lương ngồi xuống bên cạnh. Ngoài ra còn có một số đàn ông ngồi xung quanh, như hổ rình mồi nhìn Phạm Hồng Vũ. Có một số cán bộ mắt sắc đã nhận ra một trong số đó là đồng chí phòng công an địa khu. Còn lại vài người, chắc hẳn cũng là của phòng công an địa khu.
Chân tướng rõ ràng rồi!
Mấy vị này phụ trách trông coi Phạm Hồng Vũ.
Hôm nay, nếu là đại hội phê phán, như vậy cũng phải có một đối tượng bị phê phán. Từ chỗ ngồi của Phạm Hồng Vũ mà có thể nhìn ra được, Phạm Hồng Vũ chính là đối tượng bị phê phán.
Suy nghĩ minh bạch điều này, rất nhiều người mồ hôi ứa lạnh.
Địa ủy lúc này quyết định phải hoàn toàn đẩy ngã Phạm Hồng Vũ, không cho hắn bất luận một cơ hội đông sơn tái khởi nào. Sau cuộc náo động cách đây mười mấy năm, vẫn là lần đầu nhìn thấy cảnh tượng như vậy, làm cho người ta không rét mà run.
Cũng có một số cán bộ trong lòng không cho là đúng.
Đáng phải tuyệt đường như vậy sao?
Phạm Hồng Vũ rốt cuộc đã phạm phải tội lớn tày trời nào?
Lương Quang Hoa, Tống Mân và Lục Nguyệt những người này không khỏi vận mệnh quá thấp, thật không có độ lượng. Trong tay các người nắm quyền lực tuyệt đối, nhưng lại tốn công tốn sức đi đối phó một cán bộ cấp phòng nho nhỏ.
Thắng nhưng không phục!
Thật sự là thắng mà không phục!
Cho dù lần này hoàn toàn đẩy ngã Phạm Hồng Vũ, đối với đám người Lương Quang Hoa, Tống Mân, Lục Nguyệt uy vọng cũng chẳng đề cao tuyệt đối mà là tổn hại. Một đám lãnh đạo lòng dạ hẹp hòi, không tự tin như vậy thì làm sao mà phục chúng?
Bản thân Phạm Hồng Vũ vẫn sắc mặt bình tĩnh, chút cũng nhìn không ra sự khác thường, lưng thẳng, điềm tĩnh tự nhiên.
Mặc kệ quan cảm của mọi người đối với Phạm Hồng Vũ như thế nào, cũng không thể không thừa nhận tiểu tử này đáng là một nhân vật.
Khó trách năm đó dám xông vào phòng công an nổ súng cứu người.
8h50, trong rạp chiếu phim vang lên khúc quân hành hoành tráng.
Mọi người đưa ánh mắt hướng về đài Chủ tịch.
Lãnh đạo đã vào bàn.
Lương Quang Hoa dẫn đầu từ cửa hông đi lên đài Chủ tịch, theo sát phía sau là Chủ tịch địa khu Khâu Minh Sơn. Ủy viên địa ủy, Phó chủ tịch địa khu không thiếu người nào, đều có mặt đông đủ. Lãnh đạo chủ chốt của Hội đồng nhân dân và Mặt trận Tổ quốc cũng đã tới. Cũng có một số đồng chí lão thành sớm mặc kệ chính sự đều lộ diện. Bọn họ vẫn còn ngồi ở vị trí trên cao chỉ là hưởng thụ sự đãi ngộ chính trị nào đó chứ không có ý nghĩa thực tế nào. Bất luận một hoạt động công khai nào của địa khu thì bình thường sẽ không tham gia.
Trong rạp chiếu phim vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Lương Quang Hoa đi trước, giơ tay hướng mọi người ra hiệu, mặt đầy hồng quang, mỉm cười đắc chí.
Khâu Minh Sơn tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận của nhân vật số hai, cùng với mọi người vỗ tay, phụ họa cho Bí thư Lương. Nhân vật số một và số hai nhiều khi khác nhau là rất lớn.
Biểu hiện của Khâu Minh Sơn như vậy khiến rất nhiều cán bộ trong lòng lạnh cả người.
Đương nhiên, đều là cán bộ thuộc Khâu hệ.
Nhìn tư thế này, lúc này Phạm Hồng Vũ thật sự là dữ nhiều lành ít rồi. Ngay cả Chủ tịch địa khu Khâu cũng gánh không được. Nghe nói, mấy ngày trước, Thị ủy Ngạn Hoa mời dự họp Hội nghị thường vụ bí mật, biểu quyết thông qua hình thức xử phạt Phạm Hồng Vũ chính thức, nhưng tạm thời chưa công khai. Tuy nhiên, căn cứ vào tin đồn, tình huống không mấy lạc quan.
Hủy bỏ hết thảy chức vụ bên trong Đảng, đây nhất định là giáng cấp cấp bậc hành chính.
Cán bộ cấp Trưởng phòng hai mươi tuổi vốn đã là nghịch thiên rồi, cũng đã đến thời điểm cho hắn trở về bình thường. Rất nhiều người tuổi hai mươi vẫn còn đang ở nhà chờ sắp xếp công việc, hoặc vừa mới tốt nghiệp và tham gia công tác. Phạm Hồng Vũ dựa vào cái gì mà được đãi ngộ đặc biệt như vậy?
Người nổi bật thì dễ bị ghét!
Về phần có khai trừ đảng viên hay không thì còn chưa định.
Nghe nói còn phải xem xem thái độ của Phạm Hồng Vũ ngày hôm nay như thế nào.
Nếu khắc sâu kiểm điểm, quyết định sửa chữa, như vậy Đảng viên có lẽ giữ lại, và cũng bảo vệ được đãi ngộ của cán bộ cấp phó phòng. Giả sử cứ ngoan cố thì tổ chức cũng sẽ không khách khí với hắn.
Thái độ chính là mấu chốt!
Chỉ có điều, nhìn thấy vẻ ngạo khí này của Phạm Hồng Vũ, thật đúng là khó có thể nói hắn có thể khắc sâu kiểm điểm hay không.
Người này tính tình lưu manh mà phát tác lên, ngay cả con trai của Trưởng phòng công an mà còn nổ súng thì còn chuyện gì mà hắn không dám làm?
Lương Quang Hoa chậm rãi bước vào vị trí chính giữa của đài chủ tịch, cũng không lập tức ngồi xuống mà ánh mắt quét một vòng dưới đài. Không thể không nói, ảnh hưởng của Lương Quang Hoa ở địa khu Ngạn Hoa cũng thật sự lớn. Hơn một ngàn cán bộ đang ngồi trong rạp chiếu phim, khi hai mắt của ông ta đảo qua, lập tức liền lặng ngắt như tờ. Nhất là những đồng chí ngồi ở hàng thứ nhất, lại không dám thở mạnh một cái.
Lương Quang Hoa chân chính chú ý là vị trí bên trái ngoài cùng của hàng thứ nhất.
Ông ta nhất định phải xác nhận Phạm Hồng Vũ đã có mặt thì mới có khả năng bắt đầu. Trước đó Lương Quang Hoa tự mình cho gọi Tống Mân và Lục Nguyệt, bảo họ cam đoan chuyện này.
Đây là Lương Quang Hoa đã bày ra “thắng bại thủ”, chỉ cho phép thành công, không được thất bại.
Tống Mân hướng ông ta vỗ ngực, nhất định sẽ bắt Phạm Hồng Vũ chịu phục. Nếu như không phục, vậy thì vận dụng thủ đoạn cứng rắn, mạnh mẽ, bảo đảm Phạm Hồng Vũ trình diện nhận phê phán.
Hướng đi của cao tầng đã lộ diện. Lương Quang Hoa cũng không nhất định bị điều lên tỉnh, Khâu Minh Sơn cũng không nhất định sẽ trở thành Bí thư Địa ủy. Sự rối rắm trong lòng Tống Mân rốt cuộc cũng đã hạ quyết tâm.
Sau đó, Tống Mân rất nhanh liền cho Lương Quang Hoa hồi âm. Phạm Hồng Vũ sẽ xuất hiện trong đại hội phê phán, và sẽ ở trước mặt mọi người làm văn bản kiểm điểm, khắc sâu sai lầm của mình.
Lương Quang Hoa thấy Phạm Hồng Vũ, khóe miệng hiện lên một tia cười ngạo nghễ.
Phạm Hồng Vũ người này, ở dưới mắt ông ta gây sức ép đã hai năm rồi, gần như trở thành cái mụn nhọt trong cuộc đời ông ta. Sau khi ông ta tái nhậm chức, chính thức trở thành Bí thư Địa ủy Ngạn Hoa, chưa bao giờ có người nào trước mặt ông ta kiêu ngạo như vậy, lại càng không cần phải nói Phạm Hồng Vũ còn nhỏ tuổi như vậy.
Lương Quang Hoa đối với Phạm Hồng Vũ chán ghét và oán hận còn hơn Khâu Minh Sơn.
Bất kể thế nào, Khâu Minh Sơn là trợ thủ của ông, miễn cưỡng có thể trở thành đối thủ, việc tranh đấu là khó tránh khỏi.
Phạm Hồng Vũ thì tính cái gì?
Ngay cả cha của hắn Phạm Vệ Quốc cũng là thủ hạ của ông, lúc nào đến lượt hắn giễu võ giương oai trước mặt ông chứ?
Trở ngại đại cục, Lương Quang Hoa không thể không nhẫn nhịn Phạm Hồng Vũ hai năm, trơ mắt nhìn Tống Mân lặp đi lặp lại thăng chức cho Phạm Hồng Vũ, trở thành ngôi sao chính trị mới của địa khu Ngạn Hoa.
Nhưng ngược lại, Lương Quang Hoa thiếu chút nữa là biến thành trò cười. Tôn nghiêm và thể diện của Bí thư Địa ủy theo cái tên tiểu tử kia một đường đi xuống.
Hiện tại thì tốt rồi.
Phạm Hồng Vũ cho dù có hoành tráng, cho dù là Tôn Ngộ Không chuyển thế thì cũng không thoát khỏi ngũ chỉ sơn của Bí thư Lương ông.
Tiểu tử, xem cậu còn gây sức ép được nữa không?
Lương Quang Hoa chậm rãi ngồi xuống, đắc ý vô cùng.
Chờ sau khi ông ta ngồi xong, Khâu Minh Sơn mới ngồi xuống bên trái, sắc mặt bình tĩnh, nhìn không ra sâu trong nội tâm của ông đang suy nghĩ cái gì. Phỏng chừng là đang bị dày vò.
Ai cũng biết cha con Phạm Vệ Quốc, Phạm Hồng Vũ là thủ hạ quan trọng nhất của Khâu Minh Sơn. Khâu Minh Sơn và Phạm Vệ Quốc còn vượt ra khỏi ranh giới thượng hạ cấp, càng giống như anh em cùng sinh cùng tử.
Hiện giờ trơ mắt nhìn người thanh niên một tay mình nâng đỡ sắp sửa thất bại thê thảm, Khâu Minh Sơn trong lòng làm sao mà cao hứng?
Bí thư Thị ủy Tống Mân đang ngồi ở hàng ghế thứ nhất đối diện với đài Chủ tịch, vị trí khá ở giữa. Ông ta trong bảng xếp hạng Ủy viên Địa ủy không tính gần cuối, là lãnh đạo chính thức của Địa ủy.
Giờ phút này, Tống Mân trên mặt lộ ra nụ cười nhẹ nhõm.
Cũng giống như Lương Quang Hoa, ánh mắt ông đảo qua chỗ Phạm Hồng Vũ, nhìn thấy hắn thì mới hoàn toàn yên lòng.
Sau đại hội ngày hôm nay thì đại cục sẽ được định.
Từ nay về sau không cần phải chịu dày vò nữa.
Tống Mân rất may mắn, trong thời khắc quan trọng đã đưa ra được lựa chọn chính xác, đứng đúng hàng. Xử lý Phạm Hồng Vũ, Lương Quang Hoa đè bẹp được Khâu Minh Sơn, nói không chừng ngai vàng Chủ tịch địa khu sẽ thuộc về mình.
Luận công ban thưởng, Lục gia cũng nên cho ông ta một hồi báo.
Ánh mặt trời rạng rỡ.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 325: Đối tượng phê phán
Chương 325: Đối tượng phê phán