TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 712: Của cải lại phân phối

- Anh cùng hạ ngôn nói hai thanh cơ là có ý gì?

Đêm gió se se thổi qua từng đợt, Cao Khiết đứng dậy đi đóng cửa sổ.

Trên núi này, trời tối càng sớm hơn, ở nhà khách dùng song bữa tối thì trời đã tối đen như mực, mọi người nhanh chóng về phòng nghỉ ngơi. Sáng sớm ngày mai sẽ bắt đầu du lịch, cần phải nghỉ ngơi sớm một chút mới có thể duy trì được thể lực.

Phạm Hồng Vũ không vội vã trở về gian phòng của mình mà đi về phòng Cao Khiết.

Thật vất vả cho bạn gái hắn, vì sợ hai người thân mật với nhau nên Cao Khiết sợ hắn làm ẩu, cô ăn mặt nghiêm chỉnh, vẫn duy trì sự cảnh giác cao độ.

Nơi này cũng không phải ở nơi khác, có Bảo Hưng, Đông Vũ, Lý Xuân Vũ, Lý Thu Vũ, Đông Nhan đang ở bên cạnh, Cao Khiết không thể loại bỏ những ý nghĩ ấy mà thân thiết với Phạm Hồng Vũ được, loại chướng ngại này rất khó phá bỏ.

Hơn nữa cần gì phải phá bỏ?

Chuyện nam nữ, Cao Khiết cũng chưa có kinh nghiệm gì, nên cũng không có gì gọi là "bị cuốn hút". Cô từng bị tên Phạm Hồng Vũ này trêu chọc có thể nói là không kiềm chế được nhưng không thể nói là có kinh nghiệm. Ít nhất đối với giai đoạn hiện nay mà nói Cao Khiết nhất định phải nói không với chuyện này.

Đương nhiên Cao Khiết cũng biết như vậy cũng không an toàn, thấy ánh mắt Phạm Hồng Vũ có chút khác thường, vẻ mặt có vẻ mong chờ, nhìn vào Cao Khiết cũng biết hắn đang có ý "xấu" rồi, cần nhanh chóng thực hiện biện pháp giải nguy, cần nói chuyện nghiêm túc để dời đi sự chú ý của hắn.

Phạm Hồng Vũ nằm trên ghế sô pha, dôi dép lê chân to vểnh lên, nằm khá thoải mái. Làm Chủ tịch huyện Vân Hồ, nếu bình thường Chủ tịch huyện không bận công việc, không dự tiệc chiêu đãi thì cũng thích nằm với bộ dạng như vậy trong phòng khách xem ti vi, toàn thân thả lỏng.

- Em, anh khát...

Chủ tịch huyện Phạm nằm thoải mái mà nói.

- Khát thì tự rót mà uống, em còn mệt hơn cả anh.

Cao Khiết cũng không thèm để ý, dửng dưng ngồi ghế sa lon một bên, mở ti vi lên xem. Nhà khách Chu Sơn khu số 1 không có tiêu chuẩn nhà một gian, tất cả đều có trong phòng được trang trí sang trọng, lúc này đang tiếp đãi cán bộ lãnh đạo và quý khách khu vực, có tiêu chuẩn mà dùng một gian làm gì? Không gian phòng đơn khá đơn giản, có bộ ghế sô pha trong phòng khá lớn, cấu hình tương đối cao.

,

Tật xấu này không thể nuông chiều được.

Phạm Hồng Vũ cũng không giận cười hì hì, ánh mắt sáng như hai đèn pin nhìn tới nhìn lui khắp mặt Cao Khiết, cợt nhã nói:

- Bà xã ơi, nếu mặc trang phục như vậy, đặc biệt vào buổi tối nhìn rất quyến rũ, đấy chính là cố ý dẫn dụ người phạm tội....

Lời nói này quả thật có vài phần chân thật.

Mỗi người đàn ông có cách nghĩ khác nhau, với mỗi người phụ nữ mặc lên mình những trang phục khác nhau có tác dụng kích thích đàn ông ở những điểm khác nhau, nội y sexy tuy không làm thay gia đổi thịt nhưng có thể thay đổi hình tượng, vượt qua ngưỡng tiêu chuẩn là điều dễ hiểu.

Tuy nhiên khi nghe Phạm Hồng Vũ nói vậy, không làm cho Cao Khiết hoảng hồn, cô hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái, liền đứng dậy đi pha trà. Lúc đến pha trà miệng hé cười thầm, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng.

Cái gì gọi là "dẫn dụ người phạm tội chứ", chỉ biết nói năng lung tung.

Những lời nói như vậy không biết hắn học được từ đâu.

Chỉ có điều, Cao Khiết rất "hoảng sợ" khi phát hiện ra không ngờ chính mình lại thích nghe hắn nói nhăng nói cuội như vậy. Thậm chí còn có thiện cảm khi nghe hắn nói như thế, từng chút từng chút một được xây dựng nên, rất có thể khó có khả năng kiềm chế và khi giật mình tỉnh ra thì mới biết đã yêu tên "vô lại" này rồi.

Chẳng lẽ, thật sự người đàn ông không xấu người phụ nữ không thương ư?

Cao Khiết suy nghĩ lung tung, chế xong ấm trà nóng mang đến đặt trên bàn trước mặt Phạm Hồng Vũ, liền nhanh chóng đứng dậy. Nhìn dáng vẻ căng thẳng của cô sớm bị Phạm Hồng Vũ "bắt được" rồi, Cao Khiết còn chưa phục hồi lại tinh thần, cả người liền ngã nhào trên ghế salon, cô la oai oái nhìn lại thấy mình đã nằm trong lòng của Phạm Hồng Vũ, cặp mông đẫy đà của cô đã chạm vào bộ vị của hắn, đôi cánh tay lực lưỡng của hắn vòng trước ngực cô ôm chặt.

- Bà xã à, cho anh ôm chút đã, lâu rồi không được ôm...

Hắn thủ thỉ nói như trách oán Chủ tịch thành phố Cao.

- Anh....Đồ tồi....

Cao Khiết vừa sợ vừa thẹn, khuôn mặt xinh đẹp ửng đỏ, âm thanh mẳng hắn đã giảm thấp xuống, lại không ngừng giãy dụa, muốn rơi khỏi ngực hắn.

Nhưng cô làm sao có thể đủ sức được?

Không chỉ vì Phạm Hồng Vũ có sức mạnh hơn cô, mà chính Cao Khiết cũng không dám giẫy dụa mạnh sợ gậy động tĩnh, kinh động đến đoàn người bên kia, nếu người ta biết thì xấu hổ chết đi được.

- Bà xã, không được rồi, nếu lại xoay nữa là có chuyện không hay xảy ra đó.

Phạm Hồng Vũ cười hì hì nói, cố ý dùng mánh khóe, bộ vị của hắn cố ý dính sát vào mông của Cao Khiết.

Cao Khiết hít sâu một hơi, thật sự không dám cục cựa nữa, trên trán đã toát lấm tấm những giọt mồ hôi. Dù cách một lớp vải nhưng cô rõ ràng cảm nhận được "vật thể lạ" kia đã bắt đầu thay đổi.

- Phải ngoan đó nha, anh chỉ ôm một cái thôi, tuyệt không làm gì xằng bậy cả....

Phạm Hồng Vũ vừa nói vừa cười trộm không ngừng riết cô về phía mình, càng nghe càng giống Quái Thục Thử?

Nhớ năm đó thám từ Phạm đã phá án và bắt giam tên Quái Thục Thử dụ dỗ tiểu la ly.

- Phạm Hồng Vũ...

Cao Khiết kêu thật nhỏ, nhưng có chút hung tợn.

- Bà xã, anh thích ngồi thế này nói chuyện, chúng ta cứ thế này nói đi, vừa nãy em hỏi anh gì ta?

- Cái gì?

Cao Khiết mơ mơ màng màng hỏi lại, có chút không yên lòng, thật sự cô đối với Phạm Hồng Vũ thì cần gì cảnh giác chứ, trong thực tế cô cần gì đề phòng? Dù sao cô cũng là hôn phu của hắn, chỉ đợi Phạm Hồng Vũ đủ tuổi để kết hôn là hai người đăng ký kết hôn rồi.

Được cánh tay người đàn ông mình yêu thương ôm trong lòng không phải tốt hơn sao?

Chỉ là anh chàng này có chút nghịch ngơm, bản tính của hắn là vậy.

Sớm hay muộn cũng là của hắn.

Phạm Hồng Vũ liền cười hì hì, cũng không hỏi nữa, chỉ cần sau này tìm nhiều cơ hội có không gian riêng với Cao Khiết thì có thể ôm cô ấy thế này, để cô ấy có thể dựa hoàn toàn vào lòng hắn. May mà ở phòng của Nhà khách Chu Sơn có ghế sô pha rộng thế này, có thể phù hợp làm chuyện này.

Hai người cứ như vậy ôm nhau trên ghế sô pha.

Cũng may Phạm Hồng Vũ biết được chừng mực, bàn tay hắn ôm trên hai bờ ngực cao vút của Cao Khiết cũng không lộn xộn nữa, chỉ ôm lấy thôi. Cao Khiết nắm được bàn tay của hắn nhưng không tài nào gỡ ra được.

- Bọn người của Hạ Ngôn đã kiếm được bao nhiêu tiền?

Cao Khiết hỏi với bộ dạng uể oải, kỳ thật cô không quá quan tâm đến chuyện này chỉ thuận tiện hỏi thôi.

- Cụ thể bao nhiêu thì anh không rõ, nhưng lần trước điện thoại cho Hạ Ngôn, anh ta thuận miệng nói dường như khoảng ba mươi bốn triệu gì đó.

Phạm Hồng Vũ cũng nói một cách tùy ý.

- Bao nhiêu?

Cao Khiết có vẻ hoảng hốt, xoay đầu quay lại mặt muốn chạm với mặt Phạm Hồng Vũ.

- Ba bốn triệu à, anh đùa sao?

Hai năm trước, triệu hộ gia đình ở nông thôn vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm, ngay cả một huyện cũng không được bao nhiêu, lúc này nghe Phạm Hồng Vũ nói cho cô biết, bọn người của Hạ Ngôn có được ba mươi bốn triệu.

Cao Khiết thân là Phó chủ tịch Thành phố Ngạn Hoa, với thu nhập của Ngạn Hoa rõ như lòng bàn tay. Một năm trước, toàn thành phố Ngạn Hoa có thu được hai triệu, nhưng thị trấn Phong Lâm phải liên tục huy động mới có thể hoàn thành. Địa khu Ngạn Hoa có mười sáu huyện, ngoại trừ Vũ Dương gần Ngạn Hoa nhất còn những huyện khác ở xa.

Điều quan trọng, bọn người Hạ Ngôn đã có vài năm kinh nghiệm kinh doanh, với doanh thu này bằng toàn bộ Thành phố Ngạn Hoa thu nhập trong hai năm.

Cho dù có cướp ngân hàng cũng không có được nhiều tiền như vậy.

Phạm Hồng Vũ nói:

- Có lẽ là không sai biệt lắm, bà xã căn bản hai năm qua chưa đến Quỳnh Hải nên không biết nó thay đổi thế nào, tiền lợi nhuận bất động sản khá cao, hơn nữa là đầu tư đất đai, chơi trò chơi tài chính "kích trống truyền hoa", tiền quay vòng khá nhanh chỉ cần qua lại ha ba vòng tiền lại tăng trong tay gấp bội. Về kinh tế chế độ này gọi là lãi kép, Hạ Ngôn lúc trước chỉ mang theo mấy trăm ngàn, thời gian hơn hai năm lãi mẹ đẻ lãi con kiếm được ba bốn triệu, chuyện này cũng bình thường.

- Không hiểu...

Cao Khiết lại vừa nói vừa lắc đầu.

Cô không phải không hiểu chỉ cần cẩn thận xem một chút tự nhiên cũng rõ ràng liền. Là học sinh giỏi của trường Đại học thủ đô, là Phó chủ tịch thường trực Thành phố có bấy nhiêu mà tính không được sao, chẳng phải để người ta cười à? Chẳng qua cô không muốn tính thôi.

Bị loại lãi mẹ đẻ lại con, đúng là hình thức "ăn cắp tiền", thật sự làm người ta lo sợ.

- Không phải vậy, nếu là vậy tại sao ngân hàng phải ra mặt, tại sao nhiều nơi trên đất nước lại chạy đến đó? Tất cả mọi người muốn chia sẽ đồng tiền đó sao, người sau tiếp người trước.

- Vậy em hỏi anh, tiền kiếm được đó từ đâu mà ra? Có người có sẽ có người mất đi, cuối cùng ai là người thua cuộc?

Cao Khiết quả không hổ danh là Phó chủ tịch thường trực Thành phố, lập tức liền chất vấn vấn đề.

- Thời điểm sụp đổ đương nhiên sẽ có người khác thua, nhưng người thua đó nhiều khi không phải thua tiền của họ mà là tiền của ngân hàng, hoặc có thể nói là tiền của quốc gia. Cho nên thua lớn nhất sẽ là ngân hàng quốc gia, là chính phủ địa phương.

Phạm Hồng Vũ bình tình trả lời.

Cao Khiết không ngồi yên được, giãy dụa ngồi thẳng người, đưa tay vuốt tóc nghiêm túc nói:

- Anh biết người thua sẽ là ngân hàng là quốc gia, tại sao lại ủng hộ họ đi đầu tư? Vì sao không hướng họ phản ánh tình huống lên thượng cấp, để nghĩ ra biện pháp ngăn cản tình huống này?

Phạm Hồng Vũ liền mỉm cười thản nhiên nói:

- Em cho chỉ có một mình anh biết đó chính là ngân hàng thua, là quốc gia thua sao? Tất cả mọi người tham gia ai cũng hiểu. Anh có hướng thượng cấp phản ánh thì thật sự cũng không có khả năng ngăn chặn tình huống này. Đây chính là sự cấu kết của một nhóm quyền lực rất lớn từ trên xuống dưới, từ chính phủ đến giới kinh doanh, từ trong ra ngoài hợp tác chặc chẽ với nhau, không ai có thể nhúc nhích được nói, khi trò chơi này sụp đổ đó chính là lúc quốc gia đưa mệnh lệnh xuống tạo nên sự cắt giảm, đến lúc đó trò chơi mới có thể tạm thời chấm dứt.

- Tạm thời chấm dứt?

- Đúng, chỉ có thể tạm thời chấm dứt cụ thể ở là Quỳnh Hải, đây sẽ không phải sự kết thúc của các nhóm lợi ích trong đúng thời điểm, như các trò chơi sẽ luôn xảy ra một lần nữa gọi là sự phân phố lại của cải tập trung, đây chính là một giai đoạn quan trọng

Đọc truyện chữ Full