TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 884: Đại họa rồi

- Đồng chí Lý Phong, cậu là người Tuyền Thành?

Chủ tịch thành phố Nhiêu ôn tồn hỏi thăm và bắt tay Lý Phong.

Lý Phong so với hắn nhỏ hơn chừng hai mươi tuổi, vốn dĩ có thể gọi một tiếng “tiểu Lý” nhưng Lý Phong lại là em rể của Trưởng ban Phạm, Nhiêu Vạn Thanh tự mình cảm thấy không nên bừa bãi, liền theo quy củ của Đảng, gọi là “đồng chí Lý Phong”

- Đúng vậy, đúng vậy, thị trưởng Nhiêu. Tôi là người Tuyền Thành.

- Chủ tịch thành phố Nhiêu, đồng chí Lý Phong là chủ tịch của tập đòan Cửu Phong Thực Nghiệp.

Lão Tiền bỗng nhiên ở xa nói chen vào. Trong chốc lát, Lão Tiền cũng không hiểu rõ ràng, nhưng Nhiêu Vạn Thanh thì hắn biết.có nhìn thấy qua tin tức trên TV, không thể giả mạo thị trưởng Tuyền thành được. Bỗng nhiên, Chủ tịch thành phố xuất hiện trước mặt, khách khí với Lý Phong và Phạm Hồng Thái như vậy, khẳng định là không phải không có lý do. Người đàn ông trẻ tuổi kia là anh hai của Phạm Hồng Thái, Chủ tịch thành phố Nhiêu gọi là Trưởng ban Phạm. Tuy không biết là Trưởng ban của đơn vị nào, nhưng Chủ tịch thành phố Nhiêu khách sáo như vậy, hẳng là chức quan không nhỏ.

Lúc này, phải nhanh chóng làm rõ “thân phận chính phủ” của Lý Phong, đã hung hăng đắc tội Tiên Hán Thành, nếu không nắm bắt cơ hội này, chỉ sợ tập đoàn Cửu Phong Thực Nghiệp gặp xui xẻo. Lăn lộn nhiều năm trong ngành điền sản như vậy, Lão Tiền hiểu rất rõ sự đáng sợ của “ quan phủ”. Cho ngươi phát tài dễ dàng, cho ngươi gặp xui xẻo cũng chỉ bằng một câu nói.

- A, chủ tịch của tập đoàn Cửu Phong Thực Nghiệp? Lý đổng trẻ tuổi rất có triển vọng. Tập đoàn Cửu Phong Thực Nghiệp là tập đoàn nổi tiếng của Tuyền Thành chúng ta.

- Tốt, tốt…

Nhiêu Vạn Thanh lấy tay kia, vỗ nhẹ nhẹ lên mu bàn tay của Lý Phong mấy cái tỏ ra thân mật.

Nhìn trên mặt Phạm Hồng Thái nước mắt chưa hết, Phạm Hồng Vũ nhíu hai hàng lông mày lại, hỏi: - Hồng Thái, sao ăn cơm lại khóc lên vậy?

Bộ dạng ôm ấp âu yếm của Tiên Hán Thành và Tiểu Kiều ở bên trong vừa rồi không thể qua được đôi mắt của Trưởng ban Phạm. Ánh mắt sắc bén, vô tình lướt qua mặt đám người Tiên Hán Thành, đám người Tiên Hán Thành nhất thời cả người phát lạnh.

Nhiêu Vạn Thanh rất không ngoan, dĩ nhiên cũng nhìn ra ở đây có chút vấn đề. Nghiêm mặt nói với Tiên Hán Thành: - Chủ tịch Tiên, có chuyện gì?

Tiên Hán Thành đầy bụng rượu đã sớm hóa thành mồ hôi lạnh chảy ra, áo sơ mi ướt đẫm, dính chặt vào người. Lúc này cũng không cần lau mồ hôi, cúi đầu khom lưng nói: - Chủ tịch thành phố, hiểu lầm, hiểu lầm…

Lúc Phạm Hồng Thái và Lý Phong bắt tay nói chuyện với Nhiêu Vạn Thanh, Tiên Hán Thành đã đang liều mạng nghĩ từ ngữ ứng đối, chỉ là chuyện này chuyển biến quá nhanh, một chút giảm xóc cũng không có, nên không nghĩ ra được gì do nào tốt. Đành phải liều mạng cúi đầu khom lưng, liều mạng chảy mồ hôi lạnh.

- Hiểu lầm cái gì? Ở nơi công cộng, không tự mình kiểm soát lời nói và việc làm một chút, còn ra thể thống gì?

Nhiêu Vạn Thanh nghiêm túc đứng lên, nghiêm mặt, lạnh lùng quát lớn.

Tuy rằng sự tình tạm thời còn chưa được làm rõ ràng, nhưng em gái Trưởng ban Phạm ủy khuất rơi lệ, phần lớn có liên quan tới Tiên Hán Thành. Cửu Phong Thực Nghiệp ở Tuyền thành cũng được tính là công ty lớn có tiếng tăm, là người làm kinh doanh bình thường, cũng không có việc gì phải làm cho bà chủ của Cửu Phong Thực Nghiệp chảy nước mắt. Càng không cần phải nói Phạm Hồng Thái là em gái Phạm Hồng Vũ.

Phạm Hồng Vũ ở trường trung ương đảng bồi dưỡng một năm, trong lúc này, trường trung ương đản còn tổ chức đào tạo cán bộ địa phương. Nhiêu Vạn Thanh là Chủ tịch thành phố Tuyền Thành, cùng tham gia kỳ huấn luyện này, xem như là bạn cùng học với Phạm Hồng Vũ.

Phạm Hồng Vũ sau khi tốt nghiệp trường Trung ương Đảng, chợt được trung ương bổ nhiệm làm thường ủy tỉnh Hoàng Hải, Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy. Đến nhậm chức ở Tuyền Thành trước đó không lâu. Nhiêu Vạn Thanh liền mời Phạm Hồng Vũ đến Thiên Nhân Cư dùng cơm. Bạn học cũ mà, đương nhiên phải liên lạc tình cảm nhiều hơn. Không ngờ lại gặp phải một màn xấu hổ như vậy ở đây, Nhiêu Vạn Thanh trong lòng buồn bực tức giận.

Tiên Hán Thành vốn mặt đỏ bừng, sớm đã trở nên tái nhợt, không ngừng đưa tay lau mồ hôi ha ha không nói ra lời, hai cổ tay run rẩy, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bị dọa sợ gục xuống.

Phạm Hồng Vũ liền khoát tay áo, nói: - Chủ tịch thành phố Nhiêu, nếu đã là hiểu lầm thì quên đi thôi. ha ha. Tôi thực là đói bụng rồi. Chúng ta đi ăn cơm thôi.

Giọng nói bình thản, không có chút tức giận nào

Nhiêu Vạn Thanh có thể nhìn ra được có vấn đề, Phạm Hồng Vũ sao có thể không nhìn ra. Nhưng Thiên Nhân Cư thực khách rất đông, người đến người đi, rõ ràng không tiện ở đây “truy cứu chân tướng”

Thể diện này là Phạm Hồng Vũ cho Nhiêu Vạn Thanh. Còn về Tiên Hán Thành, Trưởng ban Phạm còn chưa gặp qua, dĩ nhiên cũng không nói tới chuyện muốn hay không muốn cho ông ta thể diện.

Nhiêu Vạn Thanh khẽ thở dài.

Hắn làm sao muốn nổi giận ở nơi đông người như vậy. Nhưng nếu không có thái độ như vậy, không thể thể hiện trước mặt Phạm Hồng Vũ. Bây giờ, Phạm Hồng Vũ đã chủ động cho hắn lối thoát, dĩ nhiên thuận sườn núi hạ lư, ha ha cười nói: - Đúng vậy, đúng vậy, Trưởng ban Phạm nói vậy, tôi cũng cảm thấy bụng ta có chút thầm thì kêu, chúng ta đi ăn cơm trước. Trưởng ban Phạm, mời!

Phạm Hồng Vũ cười nói với em gái và em rể: - Lý Phong, Hồng Thái, hai người ăn no chưa? Nếu không, cùng nhau đi ăn. Ta vừa mới đến, còn chưa tới thăm chú Lý và dì Điền được, cũng có phần thất lễ.

Lý Phong vội vàng nói: - Anh hai, công việc của anh bận rộn như vậy, không dám quấy rầy đến anh. Thất lễ chính là em và Hồng Thái.

Phạm Hồng Vũ vỗ vỗ vai Lý Phong, nói: - Đi thôi, cùng đi.

Lý Phong liên tục gật đầu, lại quay lại nói với Lão Tiền: - Tiền thúc thúc, nếu không người cũng đi cùng đi.

Đối diện với Nhiêu Vạn Thanh như vậy, Lý Phong vẫn có chút lo lắng. không phải lo lắng gì khác, là không biết nên giải thích như thế nào với Nhiêu Vạn Thanh về hoàn cảnh khó khăn hiện nay của Cửu Phong Thực Nghiệp.

Mời Lão Tiền đi cùng đáng tin cậy hơn. Lão Tiền là người có nhiều kinh nghiệm, ứng phó với loại tình huống này tốt hơ so với hắn.

- Anh hai, Tiền thúc thúc là phó tổng chấp hành của công ty chúng ta.

Sau khi gọi Lão Tiền, Lý Phong lại cảm thấy không được ổn, lại vội vàng giải thích với Phạm Hồng Vũ một câu.

- Cùng đi, cùng đi. Càng nhiều người càng vui.

Không đợi Phạm Hồng Vũ mở miệng, Nhiêu Vạn Thanh liền ha hả cười nói.

Đang lo làm như thế nào mới có thế tạo mối quan hệ gần gũi với Phạm Hồng Vũ, cơ hội đã đến tới cửa rồi. đám người Lý Phong mời Tiên Hán Thành ăn cơm, nhất định là có việc muốn nhờ. Nhiêu Vạn Thanh nhân tiện giúp đỡ, là đương nhiên.

Lập tức, một nhóm mấy người phục vụ ở Thiên Nhân Cư đưa khách về phía một phòng khác.

Lập tức để đám người Tiên Hán Thành ở lại nơi đó.

“bịch” một tiếng, cánh cửa phòng nhẹ nhàng khép lại, Tiên Hán Thành hai chân mềm nhũn, liền đổ xuống mặt đất, may mắn kịp thời đỡ đc khung cửa, mới không mất mặt. Nhưng bộ dạng thảm hại này cũng đủ không chịu nổi rồi.

- Chủ tịch Tiên…

Thư ký và lái xe bước lên đỡ Tiên Hán Thành lên, vừa gấp rút lấy khăn tay cho hắn lau mồ hôi, tay chân luống cuống.

Ân Lệ Kiều vừa rồi thở cũng khồn dám thở mạnh, lén chạy tới của một chút, tìm kiếm xung quanh, xác định Chủ tịch thành phố Nhiêu đã vào phòng, lúc này mới tiến đến bên cạnh Tiên Hán Thành, hạ giọng hỏi: - Chủ tịch Tiên, người này? Nếu như vậy…

Có vẻ như Chủ tịch thành phố còn muốn nghe…

- Cút!

Tiên Hán Thành đầu tiên là không phản ứng, chờ Ân Lệ Kiều hỏi một câu, đột nhiên đứng thẳng dậy, hướng tới Ân Lệ Kiều quát một tiếng.

- Đều là đồ khốn cô, đều là loại đàn bà này, muốn hại chết ta!

Tiên Hán Thành nghiến răng nghiến lợi mắng.

Nếu là lúc bình thường, người khác dám mắng ả như vậy, Ân Lệ Kiều nhất định trở mặt, cho dù là Tiên Hán Thành cũng không được. chỉ là lần này, chính Ân Lệ Kiều cũng bị dọa đến quá sức, cũng không còn tâm sức đi so đo chuyện này.

Lão Tiền biết rõ uy lực của “quan phủ”, Ân Lệ Kiều sao lại không biết.

Một nhân vật làm cho thị trưởng có thế khẩn trương như thế, lại …

Hậu quả rất nghiệm trọng.

Phải mau nghĩ cách tiêu tan tai họa.

Hai ngày sau, là ngày thứ 7, Phạm Hồng Vũ đến nhà Lý Phong, thăm hỏi cha mẹ Lý Phong. Ngồi ở trong phòng khách nói chuyện, lúc này mới hỏi Cửu Phong Thực Nghiệp gặp khó khăn gì.

Ăn cơm cùng Nhiêu Vạn Thanh ở Thiên Nhân Cư, Phạm Hồng Vũ im lặng không đề cập tới tình hình Cửu Phong Thực Nghiệp, Lý Phong và Lão Tiền cũng không dám mở miệng. Trưởng ban Phạm không đề cập đến, chắc chắc có suy tính riêng, quan trường phức tạp, bọn họ làm sao làm cho rõ ràng được.

Lý Phong liền đem tình hình đại khái nói lại một chút: - Anh hai, tình huống chính là như vậy, ngoài việc này, hiện giờ công ty còn gặp phải vấn đề tài chính không đủ. Hiện tại ngân hàng đó

Hai hàng lông mày Phạm Hồng Vũ hơi nhíu lại, hỏi: - Lý Phong, có khó khăn tài chính, sao không nói với ta?

- Việc này…

Lý Phong cúi đầu, không biết nên trả lời như thế nào

Phạm Hồng Thái vội vàng nói: - Anh hai, là em không cho anh ấy nói. Anh là cán bộ lãnh đạo, anh cả cũng là xí nghiệp nhà nước. Có khó khăn nên tự mình giải quyết.

Phạm Hồng Vũ liền nở nụ cười, xoa xoa đầu em gái nói: - Nha đầu ngốc, còn phần biệt rõ ràng như vậy với anh hai à? Có khó khăn tự mình giải quyết là đúng, nhưng phải hiểu được biến báo. Kinh doanh xí nghiệp, tiền vốn xoay vòng là rất bình thường, ai cũng có lúc túng thiếu… Lý Phong công ty của mọi người, đại khái cần bao nhiêu tài chính quay vòng?

- Không ít. Công ty đã từng tính, muốn duy trì hạn độ tài chính quay vòng, ít nhất phải cần năm nghìn vạn.

Lý Phong thật cẩn thận nói, nhìn về phía Phạm Hồng Vũ, trong mắt mang theo vẻ mong mỏi. Thật lòng mà nói, tình trạng khó khăn của Cửu Phong Thực Nghiệp trong thời gian này thực sự làm hắn buồn phiền. Dù sao hắn cũng chỉ mới tiếp xúc với việc quản lý kinh doanh, chưa có kinh nghiệm. Trong thời khắc then chốt này thật sự hy vọng anh hai có thể giúp đỡ.

Phạm Hồng Vũ khoát tay nói: - Năm chục triệu không phải con số lớn gì, ta có thể giúp cậu giải quyết. Hai ngày nữa, sẽ có người liên hệ với cậu… Hồng Thái, đừng lo lắng, đều là kinh doanh qua lại, ta cũng sẽ không mưu lợi riêng.

Phạm Hồng Thái bị anh hai nói toạc tâm tư, liền thẹn thùng cười nói: - Anh hai, em đúng là có chút lo lắng. Giống như Tiên Hán Thành kia, sẽ không phải là người tốt.

Phạm Hồng Vũ khẽ gật đầu, không nói thêm gì.

Hai tháng sau, chủ tịch nội khu đông thành của thành phố Tuyền thành, chủ tịch Tiên Hán Thành bị tỉnh ủy ban kỷ luật tiến hành kỷ luật.

----------oOo------.

Đọc truyện chữ Full