TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bí Thư Trùng Sinh
Chương 612: Tin vui

- Các anh cứ yên tâm sản xuất ở thành phố Đông Bộ, nếu có bất kỳ vấn đề gì khó khăn, các anh cứ tìm hai người bọn họ. Nếu như hai người bọn họ không giải quyết được vấn đề, các anh có thể đến thành phố Sơn Viên tìm tôi.

Hào Nhất Phong sẽ ở lại thành phố Đông Bộ một ngày, thế nhưng hành trình của cả buổi sáng hầu như đều ở trong khu quy hoạch kỹ thuật cao. Đổng Quốc Khánh nghe những lời khẳng định của Hào Nhất Phong với khu quy hoạch kỹ thuật cao, trong lòng chợt sinh ra cảm giác không vui.

Dù là phương diện xây dựng khu quy hoạch kỹ thuật cao hay là thông xe trên đường đi đều là hạng mục trong tay Vương Tử Quân, Hào Nhất Phong không thể không biết những điều này. Bây giờ bí thư Hào lại nói lời khẳng định với công tác của Vương Tử Quân, tỏ ra giúp đỡ với các hạng mục ở khu quy hoạch kỹ thuật cao, điều này coi như đã nói rõ vấn đề.

Đó chính là lần này Hào Nhất Phong đến thành phố Đông Bộ chủ yếu là hướng về phía Vương Tử Quân.

Đổng Quốc Khánh nghĩ đến những gì mình chuẩn bị cực kỳ tỉ mỉ để đón bí thư Hào Nhất Phong mà cảm thấy trong lòng đau quặn thắt. Nhưng dù thế nào thì hắn cũng không thể mất hứng, còn chưa đến mức phải nén giận, vẫn phải nở nụ cười vui vẻ đón chào.

Hào Nhất Phong kết thúc khảo sát buổi sáng, buổi chiều lại phát biểu trên hội nghị cán bộ cấp cục toàn thành phố Đông Bộ. Bí thư Hào đã khẳng định thành tích gần đây của thành phố Đông Bộ, cũng tán thưởng lãnh đạo ban ngành thành phố Đông Bộ là một khối đoàn kết, là ban ngành cực kỳ có sức chiến đấu. Lúc này Hào Nhất Phong ba lượt nhắc đến vấn đề xây dựng và phát triển khu quy hoạch kỹ thuật cao, hai lần nhắc đến công tác giáo dục ở thành phố Đông Bộ, cũng tán dương sự thay đổi cách nghĩ cách làm trong phương án thay đổi chế độ xí nghiệp công hữu ở thành phố Đông Bộ.

Người có thể tham gia hội nghị hôm nay đều là nhân vật tinh anh trên chính đàn thành phố Đông Bộ, bọn họ nào không hiểu ý nghĩa của hội nghị lần này. Thế là ánh mắt của đám người không khỏi nhìn về phía Vương Tử Quân.

Trong thành phố Đông Bộ luôn xuất hiện thông tin Vương Tử Quân không được bí thư tỉnh ủy Hào Nhất Phong coi trọng, nhưng bây giờ lại xuất hiện hiện tượng bí thư Hào lên tiếng ủng hộ Vương Tử Quân cực kỳ quỷ dị. Điều này làm cho nhiều người cảm thấy kinh ngạc, đồng thời ánh mắt nhìn về phía Vương Tử Quân càng thêm kính sợ.

Vương Tử Quân là người trong cuộc, hắn chẳng những không đắc ý mà chỉ thấy phát lạnh. Hắn là người trọng sinh, tuổi thọ kiếp trước của Vương Tử Quân cũng không kém gì Hào Nhất Phong, nhưng hắn tự nhận mình căn bản không thể nào thản nhiên được như Hào Nhất Phong vào lúc này.

Trong suy nghĩ của Vương Tử Quân thì Hào Nhất Phong phải có vài phản ứng khác lạ, nhưng phản ứng của đối phương vào lúc này thật sự chính là thứ làm hắn khó chịu nhất.

Có câu nhẫn nhịn sẽ gác dao lên đầu, bây giờ Hào Nhất Phong nhịn cơn tức mà đề cao mình, đối phương không những cần phải có dũng khí rất lớn, còn phải có sự cứng cỏi vượt qua người thường.

Kẻ muốn thành việc lớn thì cần phải chịu được những thứ mà người thường không thể nào chịu được, bây giờ Hào Nhất Phong không những có thể nuốt trôi cơn tức, lại tìm đến thành phố Đông Bộ tán thưởng công tác của Vương Tử Quân. Tất cả không phải là người thường có thể làm được, nhưng lúc này bí thư Hào Nhất Phong làm rất tốt. Không nên nhìn gương mặt cười hì hì tán thưởng của bí thư Hào với hắn mà lầm tưởng, hắn biết rõ chỉ cần mình lộ ra sơ hở, chờ đợi mình chính là những đòn tấn công phủ đầu chết người của bí thư Hào Nhất Phong.

Hào Nhất Phong kết thúc lời phát biểu của mình trong tiếng vỗ tay rộn rã, Vương Tử Quân là một người chủ trì hội nghị, hắn khẽ hắng giọng với micro, sau đó cho ra những lời tổng kết hội nghị.

Người chủ trì mở miệng nói lời tổng kết, tất cả đã được làm tốt, bài tổng kết không những đánh giá cao độ những lời phát biểu vừa rồi của bí thư Hào, còn đưa ra yêu cầu với những người tham gia hội nghị. Đó là yêu cầu tất cả mọi người phải chú tâm vào nội dung hội nghị, tích cực học tập tinh thần chỉ thị của bí thư Hào.

Vương Tử Quân cũng không dùng bản thảo, hắn trầm giọng nói:

- Thưa các vị lãnh đạo, thưa các đồng chí, hôm nay bí thư tỉnh ủy Hào Nhất Phong đến thành phố Đông Bộ kiểm tra chỉ đạo công tác và cho ra những yêu cầu, những yêu cầu này của lãnh đạo sẽ là phương hướng cho sự phát triển của thành phố Đông Bộ trong tương lai, cũng chính là động lực để cán bộ thành phố Đông Bộ chú trọng chứng thực tinh thần chỉ thị của bí thư Nhất Phong...

Vương Tử Quân nói cũng khá ngắn gọn nhưng trong lời nói lại có hơn phân nửa nội dung liên quan đến vấn đề chứng thực tinh thần chỉ thị của bí thư Hào Nhất Phong. Những lời này nếu rơi vào trong tai những kẻ không biết mối quan hệ giữa Vương Tử Quân và Hào Nhất Phong, bọn họ sẽ cho rằng Vương Tử Quân đang nịnh hót lãnh đạo.

Nhưng Hào Nhất Phong nghe những lời phát biểu của Vương Tử Quân thì ánh mắt khẽ híp lại, ánh mắt lão không khỏi nhìn chằm chằm về phía Vương Tử Quân.

Lúc này Vương Tử Quân cũng nhìn về phía hào nhất phong, ánh mắt hai người va chạm giữa không trung.

Tiếng vỗ tay vang lên như sấm rền vang lên rất đúng lúc...

...

Văn kiện điều nhiệm bí thư thị ủy thành phố Tam Hồ Trương Hội Quân đến làm chủ tịch mặt trận tổ quốc tỉnh lẳng lặng đặt trên bàn làm việc của Vương Tử Quân, tuy phần văn kiện này chưa đến ba trăm chữ nhưng lại quyết định vận mệnh của Trương Hội Quân.

Khi bí thư Trương Hội Quân rời khỏi cương vị bí thư thị ủy Tam Hồ, sự kiện công ty thiếc vốn đang được xào nấu nóng hổi đã nhan chóng hạ nhiệt, thành phố Đông Bộ và tỉnh Sơn Nam giống như đã khôi phụ lại trạng thái trước kia của mình.

Hào Nhất Phong làm bí thư tỉnh ủy Sơn Nam, lão giống như là một vị bí thư bình tĩnh nhất, lão ngồi trên vị trí bí thư tỉnh ủy mà căn bản giống như ve sầu mùa đông.

...

Gió bắc lạnh thấu xương.

Vương Tử Quân ngồi trong xe nhìn lá vàng bay đầy đường, vẻ mặt chợt sinh ra cảm giác hiu quạnh. Có câu mưu thu làm lòng buồn tê tái, nhưng mùa đông trống vắng lại càng làm cho lòng người tê tái hơn.

Vương Tử Quân không phải là người xuân vui thu buồn, vì vậy cảm giác hiu quạnh đến nhanh mà đi cũng nhanh. Lúc này hắn không phải đang ở tỉnh Sơn Nam, không còn ở thành phố Đông Bộ, hắn đang đi xe trên đường cái thành phố Giang Thị.

Lần này Vương Tử Quân về thành phố Giang Thị cũng vì Vương lão bị phong hàn, thứ hai là Y Phong gọi điện thoại đến. Sau khi Vương Tử Quân đến tỉnh Sơn Nam, Y Phong vẫn luôn ở tại thành phố Giang Thị, nàng luôn ở trong căn hộ trước đó hai người từng mua.

Đọc truyện chữ Full