TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bí Thư Trùng Sinh
Chương 721: Khó khăn trước mắt, anh lên trước tôi yểm hộ

Nếu đó là sự thật thì xem như Hà Khởi Duệ là một bức tường bị mọi người cùng nhau hợp sức đẩy ngã, dù hắn có quan hệ không tệ với Lý Quý Niên và Trình Tự Học, thế nhưng vì bảo vệ bản thân, đám người kia chỉ sợ sẽ càng đẩy mạnh lên người mình.

- Bí thư Vương, chuyện này tôi...

Đầu óc của Hà Khởi Duệ xoay chuyển rất nhanh, khi hắn nghĩ đến kết quả cuối cùng, phản ứng đầu tiên chính là đẩy sự việc này ra xa, dù thế nào thì hắn cũng không muốn nói liên quan đến mình.

Vương Tử Quân khoát tay áo nói:

- Tôi hiểu tâm tư của chủ tịch Hà, chủ tịch Hà công tác nhiều năm ở thành phố La Nam, có thể nói là một cán bộ lãnh đạo nhiệt huyết, đã cống hiến tất cả cho thành phố La Nam. Vì sự phát triển của thành phố La Nam mà anh không sợ tiếp nhận nhiệm vụ gian khổ, tôi hiểu rất rõ những điều này.

Hà Khởi Duệ muốn nói ra lời chống đối thế nhưng tất cả nhanh chóng bị nuốt xuống bụng và biến mất không còn tăm hơi. Lúc này hăn đưa mắt nhìn bí thư Vương, hắn thấy đối phương còn rất trẻ, thế nhưng lại giống như cảm thấy sau lưng bí thư Vương có mọc một cái đuôi.

Đúng là ác ma, cắt bỏ tất cả đường lui của mình, lại công khai chụp mũ lên đầu mình. Nếu Hà Khởi Duệ không tiếp nhận nhiệm vụ này, như vậy đừng hòng tiếp tục công tác ở thành phố La Nam; hắn tiếp nhận nhiệm vụ thì sẽ bị người ta đâm đao vào cột sống. Hà Khởi Duệ hắn lăn lộn quan trường nhiều nămm, thế nhưng bây giờ lại cực kỳ khổ sở vì một chiêu thức quá hay của bí thư Vương.

Không còn đường lui nữa rồi, Hà Khởi Duệ thầm nghĩ co đầu cũng bị một đao, duỗi đầu cũng bị một đao, con bà nó, lần này ông nhận hết.

- Chủ tịch Hà, anh thu thập vài thứ đi, chiều nay tôi và anh về thủ đô một chuyến. Chúng ta sẽ chải chuốt lại quan hệ với ban ngành cục đường sắt, tranh thủ kéo hạng mục đường sắt Mân Cô về thành phố La Nam.

"Cái gì? Cùng nhau về thủ đô?"

Hà Đông Kỳ chợt cảm thấy kinh hoảng, giống như cảm thấy lỗ tai của mình có vấn đề. Chính mình không nghe lầm đấy chứ? Cùng nhau về thủ đô, không phải là tự mình về thủ đô sao? Tuy đều là về thủ đô nhưng sự khác biệt của nó là rất lớn, nếu như Hà Khởi Duệ tự mình về thủ đô chạy hạng mục, như vậy tất cả cờ lê sẽ đánh xuống đầu hắn. Nếu bí thư Vương cùng về thủ đô, như vậy trách nhiệm chủ yếu là của bí thư thị ủy La Nam, chính là bí thư Vương trẻ tuổi này.

- Bí thư Vương, ngài nói...Khi nào thì đi?

Vì quá kích động nên Hà Khởi Duệ thiếu chút nữa phạm vào một sai lầm giác ngộ làm cho chính bản thân phải xấu hổ, nhưng đầu óc của hắn cũng rất nhanh nhạy, hắn nhanh chóng chữa lời.

Vương Tử Quân nhìn Hà Khởi Duệ giống như hồn nhiên không phát hiện ra lời nói vừa rồi có chút sai lầm nào, hắn nói:

- Hai giờ chiều nay.

Vương Tử Quân nói đến đây thì quay sang Lưu Xã Quân:

- Tôi nhớ hình như hai giờ chiều có chuyến bay từ thành phố Sơn Viên về thủ đô thì phải?

- Đúng vậy bí thư Vương, hai giờ chiều có một chuyến.

Lưu Xã Quân nghe hai người Vương Tử Quân đối thoại mà trán vã đầy mồ hôi. Hắn là một người đứng xem, hắn thấy rõ tất cả những gì đang diễn ra, và hiểu rõ ý nghĩa của nó. Chủ tịch Trình và chủ tịch Lý đã bỏ đi, điều này càng làm cho hắn ý thức được lãnh đạo thành phố sẽ nhanh chóng tỏ thái độ ở sự kiện hạng mục đường sắt Mân Cô.

Tuyến đường sắt đổi địa phương quá cảnh, đây là sự thật mà Lưu Xã Quân cảm thấy căn bản khó thể nào thay đổi được. Dưới tình huống này lãnh đạo căn bản sẽ không thể nào suy xét đến phương diện kéo hạng mục về vì khả năng không lớn, chỉ nên suy xét làm sao cho chính mình có thể toàn thân đi ra ngoài mà thôi.

Khi chủ tịch Lý rời khỏi khu thường trú thì Lưu Xã Quân có tiễn chân lãnh đạo đến tận xe, tuy chủ tịch Lý không thể nói là cực kỳ mạnh mẽ, thế nhưng tinh thần lại cực kỳ tốt. Nhưng một vị chủ tịch với tinh thần như vậy bây giờ lại đang nằm dưỡng bệnh trong bệnh viện nhân dân Sơn Viên.

Bị bệnh, chiêu này tất nhiên là không tệ, thể hiện đầy đủ tính cách của chủ tịch Lý, đó là lùi một bước trời cao biển rộng, rụt đầu lại mọi thứ sẽ hài hòa. Khi đó dù anh có hà khắc thế nào cũng căn bản không thể nào ném trách nhiệm lên người của chủ tịch Lý Quý Niên, dù sao thì người ta cũng sinh bệnh, chẳng lẽ anh còn không quan tâm đến sức khỏe của người ta, cố ý ép người ta phải chết mới chịu sao?

Chủ tịch Trình rút lui với lý do mẹ già bệnh nặng, tất nhiên đây là lý do rất chính đáng, mẹ bệnh thì phải về chăm sóc, trăm sự chữ hiếu đặt lên hàng đầu, trên sự kiện này dù ai nói gì cũng không quá ảnh hưởng đến chủ tịch Trình.

Lưu Xã Quân cảm thấy lúc này người rút lui tiếp theo nên là Vương Tử Quân, dù sao thì vị bí thư này chưa có chỗ dựa quá ổn, nếu phát sinh ảnh hưởng không tốt sẽ là đả kích cực mạnh đến uy tín của lãnh đạo. Đặc biệt là vào thời điểm hiện tại thì bí thư Vương càng cần giữ vững uy tín của mình.

Khi Vương Tử Quân mời chủ tịch Hà dùng cơm thì Lưu Xã Quân căn bản đã có một vài suy đoán, khi hắn thấy Hà Khởi Duệ căn bản không húp tô súp mình thích, lại thất thần ăn cháo, hắn càng kiên định ý nghĩ của mình.

Vương Tử Quân bắt đầu nói chuyện với Hà Khởi Duệ càng làm cho Lưu Xã Quân thêm khẳng định điều này, sau khi nghe rõ ràng thì hắn càng thêm kiên định quyết tâm dựa vào bí thư Vương của mình. xem tại TruyenFull.vn

Tráng sĩ có thể chặt đứt tay để cứu cơ thể, có thể chơi trò mặt đen tim sắt, đây chính là những yết quyết quan trọng để sống sót trong quan trường. Bí thư Vương còn trẻ mà đã nắm được yếu quyết như vậy, nó sẽ là một chìa khóa đảm bảo cho người ta có tương lai tươi sáng.

Lưu Xã Quân nếu đi theo một lãnh đạo như vậy thì sẽ tuyệt đối có hy vọng phát triển mạnh mẽ. Khi hắn nghĩ Hà Khởi Duệ sẽ bị Vương Tử Quân ép đến thủ đô để phối hợp với cục đường sắt, đúng lúc này hắn lại bị một lời nói của Vương Tử Quân làm cho sợ hãi ngây người.

"Bí thư Vương cũng đi sao? Có lầm không vậy?"

Có thể nói chỉ sau nháy mắt thì hình tượng một vị bí thư mặt đen tim sắt trong lòng Lưu Xã Quân chợt sụp đổ.

"Có lầm không vậy?"

Tuy Lưu Xã Quân nghĩ như vậy nhưng ngoài miệng lại không dám nói nửa câu, dù sao lúc này chỉ có hai người ở đây, chỉ cần hắn mở miệng thì sẽ bị sấm sét phủ xuống đầu.

Bầu không khí trong phòng có chút quái dị, Hà Khởi Duệ ăn bánh bao với bộ dạng rất máy móc, thế nhưng trong lòng hắn lại cực kỳ cảm khái. Dù sao thì hắn thấy sự kiện này vốn không nên phát sinh, nhưng sự thật lại xuất hiện sờ sờ trước mắt.

- Bí thư Vương, chúng ta có nên làm tốt vài chuẩn bị gì không?

Đầu óc Hà Khởi Duệ vận chuyển rất nhanh, hắn cố gắng nặn ra nụ cười khẽ hỏi Vương Tử Quân.

- Chuẩn bị một ít đặc sản, sau đó chúng ta nhất định phải dùng đúng chỗ.

vương tử quân cười cười với Hà Khởi Duệ rồi khẽ nói.

Trong khu văn phòng thị ủy Đông Bộ, Nguyễn Chấn Nhạc đang tươi cười nhìn vị phó chủ tịch Thường Thứ Dân vừa mới điều đến từ thành phố Tam Hồ, hắn dùng giọng điệu ôn hòa nói:

- Chủ tịch Thứ Dân, cục trưởng Liễu có thỏa mãn với sự chuẩn bị của thành phố Đông Bộ không?

Đọc truyện chữ Full