TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1695: Đi xiếc trên dây (2)

Nhưng Vương Tử Quân đã hạ quyết tâm với sự kiện của công ty xe hơi Đông Hồng và Lưu Thành Lâm, khốn nổi lúc này Chử Vận Phong lại thiên hướng về phía Triệu Kỳ Tường, hắn nên làm gì bây giờ?

Triệu Kỳ Tường kia là người thế nào? Trong đầu Vương Tử Quân chợt lóe lên ý nghĩ như vậy, thế là hắn quyết định muốn gặp Triệu Kỳ Tường. Sau khi quay lại phòng làm việc của mình, Vương Tử Quân để cho văn phòng gọi điện thoại thông báo cho Triệu Kỳ Tường đến phòng tổ chức một chuyến.

Triệu Kỳ Tường căn bản không dám chậm trễ với lời kêu gọi của Vương Tử Quân, hắn từ văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh quay về chưa được bao lâu thì đã nhanh chóng phải đi, dùng tốc độ nhanh nhất để đi đến gặp trưởng phòng Vương. Trên đường đi tuy hắn cảm thấy có chút căng thẳng thế nhưng lại rất vui sướng, hắn nghĩ rằng lần này trưởng phòng Vương tìm gặp mình chính là dựa theo sắp xếp của chủ tịch Chử, căn bản tiến hành nói chuyện với mình.

Triệu Kỳ Tường căn bản đã bỏ ra khá nhiều ý nghĩ với công ty xe hơi Đông Hồng, căn bản nghĩ ra không ít đối sách với phương diện thay đổi hiện trạng của công ty xe hơi Đông Hồng, hơn nữa tất cả đều là tinh hoa, được hắn ghi khắc trong đầu. Vì vậy sau khi đi vào hành lang nghiêm túc trang nghiêm của khu văn phòng của phòng tổ chức, hắn không những không có cảm xúc lo lắng bất an, ngược lại càng thêm đắc ý.

Khi Triệu Kỳ Tường đi đến tầng tám, một người đàn ông trẻ tuổi tiến lên nghênh đón. Triệu Kỳ Tường chưa kịp mở miệng thì đối phương đã giới thiệu: - Chào chủ nhiệm Triệu, tôi là thư ký Du Giang Vĩ của trưởng phòng Vương, lãnh đạo nói tôi ở đây chờ ngài.

Để cho thư ký đặc biệt chờ mình ở đây? Xem ra vị trưởng phòng Vương kia cực kỳ giỏi nhìn mặt nói chuyện, căn bản biết mình là tướng của chủ tịch Chử, rất nể mặt mình. Triệu Kỳ Tường cảm thấy rất vui mừng, ngoài miệng lại cười nói: - Vất vả cậu rồi, nếu khi nào có thời gian thì tôi sẽ mời cậu nghỉ ngơi giải trí một chút.

Du Giang Vĩ là người ở bên cạnh Vương Tử Quân, hắn đã tu luyện là người tám mặt lung linh, lúc này hắn cười nói: - Cám ơn chủ nhiệm Triệu coi trọng, sau này cũng không thiếu cơ hội thỉnh giáo chủ nhiệm Triệu.

Du Giang Vĩ nói rồi đưa Triệu Kỳ Tường đến phòng làm việc của Vương Tử Quân. Khi Du Giang Vĩ gõ cửa, Triệu Kỳ Tường thấy bên trong có một người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc quần áo sạch sẽ đang xem xét văn kiện, nhìn đối phương còn trẻ hơn cả mình.

Triệu Kỳ Tường trước kia từng gặp mặt Vương Tử Quân, thế nhưng đó chỉ là một cuộc hội nghị, đối phương ở trên đài mình ở bên dưới, tất nhiên là không thấy quá rõ ràng. Lúc này hắn gặp mặt Vương Tử Quân ở khoảng cách gần, hắn phát hiện lãnh đạo giống như mới hơn ba mươi tuổi, căn bản là trẻ tuổi hơn cả hắn, gương mặt lãnh đạo căn bản là trẻ trung anh tuấn, điều này không khỏi làm cho người ta sinh ra cảm giác thân thiết.

Triệu Kỳ Tường vừa rồi còn cảm thấy cực kỳ vui vẻ thoải mái, bây giờ thấy Vương Tử Quân ngồi đó thì hình như có chút căng thẳng. Vương Tử Quân ngẩng đầu nhìn thoáng qua Triệu Kỳ Tường, sau đó đứng lên nói: - Chủ nhiệm Triệu đến đấy à, mời anh ngồi.

Lãnh đạo tỉnh gặp mặt Triệu Kỳ Tường thì căn bản không cần đứng lên, Vương Tử Quân biểu hiện thái độ như vậy rõ ràng là cực kỳ nể mặt Triệu Kỳ Tường. Triệu Kỳ Tường nhìn Vương Tử Quân vươn hai tay ra, hắn cũng nhanh chóng duỗi hai tay chào đón Vương Tử Quân.

Nói thật thì Triệu Kỳ Tường ở trước mặt Lý Thừa Uyên cũng dám mở mồm nói ra những lời đánh giá không hay về Vương Tử Quân, nhưng lúc này nhìn thấy đối phương thì lại sinh ra cảm giác kính sợ. Tất cả mọi thứ là vì vị trí của Vương Tử Quân, hơn nữa hắn cũng đã nghiên cứu qua lý lịch của Vương Tử Quân, biết rõ đối phương tuyệt đối không phải là hạng người đầu đường xó chợt, đứng trước mặt trưởng phòng Vương căn bản không có gì đáng để hắn kiêu ngạo.

Triệu Kỳ Tường tự nhận là mình có chút bản lĩnh, thế nhưng Vương Tử Quân càng là người có bản lĩnh hơn. Mặc dù trong quá trình phát triển của mỗi người còn liên quan đến nhiều phương diện khác, thế nhưng nếu như đổi cho nhau, nếu quả thật ở cùng một thành phố, Triệu Kỳ Tường căn bản không nắm chắc chỉ mất vài năm ngắn ngủi đã đẩy địa phương tiến lên vị trí cao vời, trở thành một thành phố phúc lợi lớn nhất nước như Vương Tử Quân.

- Chủ nhiệm Triệu, mời anh ngồi bên này, tôi đã sớm nghe nói ủy ban cải cách có một vị phó chủ nhiệm rất có trình độ, mọi người căn bản là nói không hết lời. Tôi vẫn muốn được nhìn rõ mặt anh hào, thế nhưng không có cơ hội. Hôm nay thì tốt quá, cuối cùng cũng được gặp mặt người. Giang Vĩ, lấy trà tốt của tôi từ tỉnh Sơn Nam đến pha cho chủ nhiệm Triệu. Vương Tử Quân ngồi xuống ghế sa lông rồi nói với Triệu Kỳ Tường.

Lúc này Triệu Kỳ Tường thấy Vương Tử Quân ngồi xuống đối diện với mình, hắn thầm nghĩ trưởng phòng Vương căn bản là quá nể mặt mình. Dù hắn có chút vui sướng nhưng căn bản vẫn phải dùng giọng cẩn thận nói: - Trưởng phòng Vương, đứng trước mặt người khác tôi còn có chút khoe khoang về bản lĩnh của mình, nhưng bây giờ ở trước mặt lãnh đạo, chút năng lực của tôi chỉ là trò mèo, không đáng nhắc đến.

Vương Tử Quân cười cười cũng không tiếp tục đi sâu vào đề tài này, hắn chỉ vào ly trà Du Giang Vĩ đưa đến: - Chủ nhiệm Triệu, tôi thích uống trà, trước đó có hai người đồng sự ở tỉnh Sơn Nam đến, có đem theo cho tôi chút trà đặc sản của Sơn Nam. Tuy loại trà này không quá nổi tiếng thế nhưng hương vị lại không thua kém những loại hạng nhất.

Triệu Kỳ Tường vội vàng nâng ly lên uống một ngụm, trong miệng tán dương: - Trưởng phòng Vương, không ngờ ngài còn tinh thông trà đạo. Tôi chỉ là một người đứng ngoài cửa ở phương diện này, thế nhưng uống trà của ngài mà cảm thấy hương tràn cánh mũi, căn bản là một trời một vực so với trà của tôi.

- Nếu chủ nhiệm Triệu đã yêu thích như vậy, lúc quay về mang theo một ít, chỗ tôi cũng có không ít. Vương Tử Quân nói xong thì không cho Triệu Kỳ Tường cơ hội từ chối, hắn cười nói: - Trước đó tôi có xem qua một bài viết của chủ nhiệm Triệu, nói về phương diện phát triển kinh tế của tỉnh Nam Giang, trong đó chú trọng phát triển kinh tế tư nhân. Tôi cảm thấy điều này là rất tốt, đặc biệt là phương diện xem xí nghiệp vừa và nhỏ chính là nội lực phát triển kinh tế chính trong nước, điều này căn bản là nhìn xa trông rộng, thật sự khó có được...

Những bài viết của Triệu Kỳ Tường cũng căn bản không phải viết suông, đóng cửa tự viết, căn bản thông qua những kinh nghiệm xâm nhập xí nghiệp dưới cơ sở, thông qua tọa đàm, thông qua nhiều tư liệu, cuối cùng mất nhiều thời gian mới chắt lọc được tinh hoa. Hắn tự nhận đây là bài viết chứa đựng nhiều tinh hoa tư tưởng của mình, sau khi được đăng báo thì có nhiều lãnh đạo tỉnh ủy được đọc, nhưng phương diện đánh giá thì căn bản là có phân chia khen che không đồng đều.

Vị phó chủ tịch thường vụ Lý Thừa Uyên có ơn tri ngộ đã mở miệng mắng Triệu Kỳ Tường, nói rằng quan điểm của anh mới lạ thì sẽ dựng nên thành công sao? Rõ ràng là đi ngược lại phương hướng phát triển kinh tế hiện tại, sao anh lại nghĩ ra những thứ thế này? Đây là đổi mới sao? Tôi nói cho anh biết, anh đã đổi mới đến mức đi vào trong đất rồi.

Thái độ của chủ tịch Chử Vận Phong lại càng làm cho Triệu Kỳ Tường cảm thấy khó hiểu, nghe nói chủ tịch căn bản không có cho ra bất kỳ đánh giá gì về hắn, chỉ là lắc đầu mà thôi.

Đọc truyện chữ Full