TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1758: Nhân tâm chưa đủ (2)

- Bí thư Diệp, nhìn vào tình huống điều tra thì sự việc của công ty xe hơi Đông Hồng rất đáng được coi trọng. Tuy những năm qua lợi nhuận của công ty chỉ là bình thường, thế nhưng dù sao cũng là một điểm tăng trưởng kinh tế của tỉnh, chúng ta có nghĩa vụ phải đào sâu tiềm năng của doanh nghiệp, căn bản không có quyền lợi ép doanh nghiệp phải phá sản.

Diệp Thừa Dân căn bản đồng ý với ý nghĩ của Chử Vận Phong. Lão là bí thư tỉnh ủy, lão phải nhìn vào đại cục của Nam Giang. Tuy sự việc này có chút bất công, thế nhưng tất yếu phải giữ gìn sự yên ổn đại cục và tính đoàn kết, không để xảy ra bất kỳ vấn đề nào.

- Chủ tịch Vận Phong nói đúng, vấn đề của công ty xe hơi Đông Hồng là thứ mà chúng ta cần phải nghĩ biện pháp hóa giải, tuyệt đối không để cho nó biến thành xấu. Những ngày tới ủy ban nhân dân tỉnh nên chú ý đến công ty xe hơi Đông Hồng, tuyệt đối không cho phát sinh bất kỳ vấn đề gì. Diệp Thừa Dân là người có thủ đoạn mạnh mẽ, chỉ cần nói một câu đã cài sự việc lên đầu Chử Vận Phong.

Phương diện kinh tế nằm trong phụ trách của ủy ban nhân dân tỉnh, tuy có thể nghe rõ ý nghĩ của Diệp Thừa Dân, thế nhưng Chử Vận Phong cũng không từ chối, lão dùng giọng biết thời thế nói: - Những ngày qua chủ tịch Kim Hành Thuấn chú ý đến sự việc này, nhưng bây giờ vấn đề mấu chốt của công ty xe hơi Đông Hồng chính là tuyển ra một người dẫn đầu xứng đáng, tôi thấy chỉ có như vậy mới đảm bảo quỹ tích phát triển của công ty.

- À, chủ tịch Vận Phong nói đúng, những ngày tới ủy ban nhân dân tỉnh nên cho ra phương án cụ thể với công ty xe hơi Đông Hồng, ngày mốt sẽ mở hội nghị thường ủy bàn bạc vấn đề này. Diệp Thừa Dân nói không quá lớn nhưng lại cực kỳ kiên định.

Đào Nhất Hành lúc này thở dài một hơi, tuy hắn cho ra hai ý kiến với Diệp Thừa Dân, thế nhưng hắn lại có khuynh hướng với ý kiến thứ hai. Dù sao thì tráng sĩ đứt tay tuy đau nhưng nhìn từ tổng thể là có lợi nhất với Vương Tử Quân, nếu chuyện này không giải quyết nhanh gọn thì căn bản là cực kỳ khó chịu.

Một khi giải quyết dứt điểm thì sóng gió sẽ không còn, có lẽ sẽ làm cho người ta cảm thấy không thoải mái, thế nhưng không có hậu hoạn.

Khi Du Giang Vĩ nhận được thông báo mở hội nghị thường ủy trong phòng cũng có mặ Trì Hoa Trục, hắn đặt điện thoại xuống, có chút do dự, sau đó mới nói cho Trì Hoa Trục.

Khi năng lực bản thân đã biểu hiện rõ ràng thì Trì Hoa Trục càng được tán thành ở phòng tổ chức tỉnh ủy, nhưng hắn biết rõ mình có được thành tích như lúc này nguyên nhân là nhận được sự ủng hộ của trưởng phòng Vương Tử Quân. Nếu như không có sự tán thưởng và tán thành của Vương Tử Quân, hắn căn bản khó thể nào vượt qua được đám người trong đơn vị.

Trì Hoa Trục đến phòng làm việc của Du Giang Vĩ chủ yếu là muốn thăm dò chút tin tức về sự kiện điều tra công ty xe hơi Đông Hồng. Hắn là người ở bên cạnh Vương Tử Quân, sự nhạy cảm của hắn không giống như người thường.

Đây không phải là một người xuất lực, Trì Hoa Trục cho ra phán đoán như vậy với sự kiện này. Tuy trên danh nghĩa thì sự việc chủ yếu chĩa vào Lưu Thành Lâm ở công ty xe hơi Đông Hồng, thế nhưng thực tế lại ép Vương Tử Quân vào trung tâm cơn bão.

Tuy Trì Hoa Trục có nhiều ý nghĩ thế nhưng khi đối mặt với xu thế mạnh mẽ vào lúc này cũng không thể không lên tiếng: - Giang Vĩ, chuyện này phải nhanh chóng báo cho trưởng phòng Vương, đồng thời tôi cũng muốn bàn với trưởng phòng vài vấn đề, cậu có thể giúp tôi sắp xếp được không?

Du Giang Vĩ căn bản rất bội phục với học vấn của Trì Hoa Trục, mặc dù bội phục cũng có chút ý nghĩ tranh thủ tình cảm, thế nhưng hắn hiểu bây giờ mình và Trì Hoa Trục là hai người cùng thuyền, thế nên hắn không từ chối lời yêu cầu của đối phương: - Được, lát nữa trưởng phòng Vương có nửa giờ không phải tham gia hoạt động nào.

Trì Hoa Trục khẽ gật đầu, hắn biết trưởng phòng Vương căn bản không thể không biết, thế nhưng lúc này mình nên tận tâm, nên nhắc nhở một chút.

Vài phút sau Du Giang Vĩ đưa Trì Hoa Trục đến phòng làm việc của Vương Tử Quân. Khi thấy Vương Tử Quân đang ngồi lẳng lặng bên bàn làm việc với gương mặt không chút biểu cảm, Trì Hoa Trục khẽ nói: - Trưởng phòng.

Vương Tử Quân gật đầu nói với Trì Hoa Trục: - Hoa Trục đến đấy à, anh ngồi đi.

Du Giang Vĩ cũng không lập tức bỏ đi, hắn rót trà cho Trì Hoa Trục, sau đó mới đi ra khẽ đóng cửa phòng lại.

Trì Hoa Trục nhìn Vương Tử Quân múa bút phê chỉ thị, hắn căn bản tăng thêm vài phần bội phục lãnh đạo của mình. Lúc này mà lãnh đạo còn giữ được vẻ bình thản, điều này người thường căn bản không thể làm được.

Trì Hoa Trục trầm ngâm giây lát, sau đó mới trầm giọng nói với Vương Tử Quân: - Trưởng phòng Vương, tôi cảm thấy ngài không thích hợp tham dự vào chuyện của công ty xe hơi Đông Hồng, dù sao thì đó là phương diện liên quan đến kinh tế, chủ yếu nằm trong tay ủy ban nhân dân tỉnh.

Vương Tử Quân không dừng bút lại, hắn phê chỉ thị xong, sau đó mới nhìn Trì Hoa Trục: - Xí nghiệp có quyền tự làm chủ hướng đi của mình, công ty xe hơi Đông Hồng có hướng đi thế nào thì tôi không can thiệp, nhưng có vài người muốn nắm lấy nó để lên tiếng, mà phương diện bọn họ quan tâm nhất là Lưu Thành Lâm không phải là người dẫn đầu hợp cách.

Trì Hoa Trục nghe lời nói lạnh nhạt của Vương Tử Quân, hắn có thể đoán được thái độ của lãnh đạo, thế là cắn răng nói: - Trưởng phòng, có một số việc tôi cảm thấy kiên trì là không hay, nên quyết đoán bỏ qua, có câu nói thế này, có mất mới có được.

Vương Tử Quân đặt bút trong tay xuống, hắn nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Trì Hoa Trục, hắn hiểu rõ ý nghĩ lời nói của cấp dưới. Mục đích chủ yếu chính là yêu cầu mình không nên tham gia vào sự kiện Lưu Thành Lâm.

Bây giờ đối phương đã đào hố to cho Vương Tử Quân, nếu như hắn không quan tâm, có lẽ chuyện này sẽ nguội đi vài phần.

Nhưng Vương Tử Quân hắn có thể thờ ơ được sao?

Vương Tử Quân lắc đầu nói: - Tôi hiểu tâm ý của anh, nếu như không có việc gì khác, anh cứ bận rộn công tác đi.

Trì Hoa Trục có chút sững sốt, sau đó vẫn không cam lòng khuyên nhủ: - Trưởng phòng Vương, dù ngài có hăng hái chiến đấu hay không quan tâm đến sự kiện công ty xe hơi Đông Hồng thì thực tế cũng là như vậy mà thôi.

- Tôi biết rồi. Vương Tử Quân khoát tay áo, sau đó nói với Trì Hoa Trục: - Hội nghị thường ủy là nơi có quyền phát biểu ý kiến, tôi đã biết quan điểm của mình là thế nào, nếu giữ lại thì căn bản là không chịu trách nhiệm.

Trì Hoa Trục nhìn gương mặt lạnh nhạt của Vương Tử Quân, hắn có chút chần chờ. Hắn đã đi theo Vương Tử Quân được nửa năm, căn bản hiểu khá rõ tính nết của Vương Tử Quân. Tuy hắn biết trưởng phòng Vương là người cực kỳ giữ nguyên tắc, nhưng hắn cũng biết trưởng phòng của mình không phải là người không hiểu thấu đáo vấn đề, lần này làm sao vậy? Chẳng lẽ trưởng phòng coi trọng thành bại của sự việc này như vậy sao?

Trì Hoa Trục rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân, hắn xem xét từng câu từng chữ giữa mình và trưởng phòng vào lúc vừa rồi, những lời nói của trưởng phòng làm cho hắn sinh ra cảm giác khác lạ.

Khi Trì Hoa Trục cúi đầu trầm tư, chợt nghe thấy có người nói: - Chủ nhiệm Hoa Trục, anh cúi đầu đi như vậy là không được, vẫn phải ngẩng đầu lên nhìn đường chứ?

Đọc truyện chữ Full