Khuất Chấn Hưng rất hối hận, hắn thầm hận mình thật sự có chút ngu ngốc, những chuyện như vậy nói ra lấy lòng thư ký trưởng, nhưng nhìn vào tổng quát thì thấy mình đã tính sai. Ánh mắt của thư ký trưởng linh hoạt hơn hắn, thế nhưng cuối cùng hắn vẫn để lại chút ý nghĩ không hay. Vì làm thư ký hay lái xe đều phải quản cho tốt cái miệng của mình, nhiều khi không nên nhìn thì không nhìn, không nên nói thì đừng nói.
Khuất Chấn Hưng đã hạ quyết tâm, sau này nhất định sẽ không phạm vào sai lầm như vậy. Lòng hiếu kỳ làm hắn phải quan tâm đến phản ứng của Vương Tử Quân, để xem sau khi bí thư Diêu Trung Tắc rời đi thì ai tiếp nhận vị trí còn trống. Nói thật thì hắn cảm thấy lực cạnh tranh của Vương Tử Quân lớn hơn hẳn Đào Nhất Hành.
Khi Khuất Chấn Hưng đang suy nghĩ miên man thì Vương Tử Quân đi đến, điều này làm cho hắn lắp bắp kinh hãi. Nếu không phải kiếp sống thư ký đã tạo nên một phản ứng thói quen, chỉ sợ lúc này đối diện với Vương Tử Quân sẽ rất mất mặt.
Khuất Chấn Hưng đi nhanh cũng về nhanh, chỉ sau một phút thì đi ra nói: - Trưởng phòng Vương, bí thư Diệp mời anh vào.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu rồi bước về phía phòng làm việc của Diệp Thừa Dân, Khuất Chấn Hưng thì cầm theo ly nước đi sau lưng Vương Tử Quân.
Khi Vương Tử Quân đi vào trong phòng làm việc của Diệp Thừa Dân, lúc này Diệp Thừa Dân đã đi ra khỏi bàn làm việc của mình. Sau khi bắt chuyện đơn giản thì Diệp Thừa Dân mời Vương Tử Quân ngồi xuống rồi nói: - Trưởng phòng Tử Quân, lãnh đạo thượng cấp rất xem trọng cải cách nhân sự, hai ngày trước tôi đã điện thoại với thủ trưởng, khi đó thủ trưởng yêu cầu chúng ta nhất định phải xâm nhập vào công tác cải cách nhân sự, không nên sợ khó khăn, phải làm tốt để tham khảo cho các vùng trong nước.
Vương Tử Quân gật đầu nói: - Mong bí thư và thủ trưởng yên tâm, phòng tổ chức chúng tôi nhất định sẽ quán triệt tinh thần quyết định của tỉnh ủy, sẽ cố gắng thúc đẩy cải cách nhân sự. Tuy lúc này chúng ta lấy được những thành tích nhất định ở cải cách nhân sự, thế nhưng...
Diệp Thừa Dân nhìn Vương Tử Quân báo cáo thao thao bất tuyệt, thế nhưng lại nghĩ đến phương diện Vương Tử Quân đi vào và báo cáo công tác, lão biết rõ đối phương đến tuyệt đối không chỉ là vì báo cáo công tác tổ chức nhân sự không thôi. Dù sao thì khi lãnh đạo số hai trung ương đến khảo sát thì đã cho ra những lời nói quá rõ ràng rồi.
Nếu như không phải là vậy, Vương Tử Quân tại sao lại đến đây? Không phải đối phương đang chuẩn bị sẵn sàng với vị trí phó bí thư tỉnh ủy, đang muốn biểu đạt ý nghĩ với mình sao?
Diệp Thừa Dân nghĩ đến cục diện hiện tại mà hai hàng chân mày không khỏi nhíu lại, nhưng ngay sau đó trên mặt lại lộ ra nụ cười. Lão nhanh chóng ngồi ngay ngắn lại một chút, ngược lại cũng muốn xem Vương Tử Quân định nói gì.
Diệp Thừa Dân quan sát Vương Tử Quân, mà Vương Tử Quân cũng quan sát Diệp Thừa Dân. Lúc này hắn đến phòng làm việc của Diệp Thừa Dân, chủ yếu là vì muốn ngửa bài với bí thư Diệp, vì hôm nay mà hắn đã tính toán vô số lần.
Diệp Thừa Dân luôn biểu hiện giống như một trưởng giả ôn hòa ở Nam Giang, thế nhưng trong quá trình tiếp xúc thì Vương Tử Quân cũng nhanh chóng xếp người này vào trong hàng ngũ những nhân vật khó đối phó nhất.
Diệp Thừa Dân là người có năng lực, có thủ đoạn, hơn nữa công tác cực kỳ có sách lược. Người này vừa đến Nam Giang được hai năm nhưng vô tình đã dựng lên địa vị cực kỳ kiên cố của mình.
Nếu so sánh với Diệp Thừa Dân thì thủ đoạn của Vương Tử Quân ở Nam Giang là khá kịch liệt, tuy hắn cũng đứng vững gót chân ở Nam Giang, thế nhưng hắn cảm thấy có nhiều phương diện mình cần phải học tập Diệp Thừa Dân.
Bây giờ Diệp Thừa Dân rời đi, chưa nói đây là vị trí quan trọng nhất còn trống của tỉnh Nam Giang, hơn nữa vị trí này cũng cực kỳ quan trọng với Diệp Thừa Dân. Nếu như Diệp Thừa Dân có thể quán triệt ý chí của mình, đưa người của mình lên làm phó bí thư tỉnh ủy, rõ ràng càng làm vững chắc địa vị của bí thư Diệp ở Nam Giang.
Nhưng lần này Vương Tử Quân đến chủ yếu để khuyên bảo Diệp Thừa Dân bỏ qua vị trí này, đây cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Người có thể đi đến vị trí của Diệp Thừa Dân ngoài vận may còn có tố chất và năng lực kinh người. Có thể nói những người đi đến bước này đều có ý chí kiên định và tâm tư rộng lượng, nếu muốn đến khuyên bảo bọn họ thì căn bản không phải là một chuyện dễ dàng.
Những sách lược liên tục lóe lên trong đầu Vương Tử Quân, khi hàng loạt ý nghĩ xuất hiện, hắn chợt thay đổi chủ đề: - Bí thư Diệp, ngoài phương diện công tác, tôi còn có vài ý nghĩ muốn báo cáo với ngài.
Diệp Thừa Dân biết đây mới là thời điểm quan trọng, lão cười cười nói: - Trưởng phòng Tử Quân, cậu hiểu rõ tính tình của tôi rồi đấy, có gì cậu cứ nói.
- Bí thư Diệp, hai ngày trước bí thư Diêu mời tôi đi uống trà, anh ấy cho rằng phương thức công tác của tôi cực kỳ tiếp cận anh ấy trong Nam Giang, vì vậy anh ấy chuẩn bị đề cử tôi đảm nhiệm vị trí phó bí thư tỉnh ủy khi có sự trưng cầu của phòng tổ chức thượng cấp. Vương Tử Quân đưa mắt nhìn Diệp Thừa Dân, sau đó dùng giọng giống như tùy ý nói.
Hai mắt Diệp Thừa Dân chợt lóe lên những luồng sáng quái dị khi mà Vương Tử Quân đi thẳng vào vấn đề, trong lòng lão nghĩ rằng Vương Tử Quân là một lựa chọn trợ thủ tốt nhất. Tuy lão không tin lời đồn, thế nhưng những lời nói của Đào Nhất Hành vẫn không tự chủ được phải lóe lên trong đầu lão.
Nhưng lúc này Diệp Thừa Dân không thể nói ra ý nghĩ cứng của mình, dù sao thì vị trí hiện tại của lão vẫn là lãnh đạo của Vương Tử Quân, bây giờ cấp dưới muốn cầu tiến, lão là lãnh đạo cũng không thể nói ra những lời đả kích được.
- Bí thư Diêu muốn đề cử cậu, đây là khẳng định với công tác của cậu, tuy cậu đến Nam Giang chưa lâu, thế nhưng công tác lại làm cho người ta phải lau mắt mà nhìn.
Lời nói của Diệp Thừa Dân làm cho Vương Tử Quân cười lạnh trong lòng, tuy Diệp Thừa Dân không có nói một chữ tốt về hắn, thế nhưng chỉ cần căn cứ vào lời nói này, hắn cảm thấy bí thư Diệp chưa chắc sẽ giúp đỡ mình. Tuy lúc bắt đầu thì Vương Tử Quân cũng không có ý với vị trí phó bí thư tỉnh ủy, thế nhưng lúc này nghe lời nói của Diệp Thừa Dân vẫn làm hắn sinh ra cảm giác không thoải mái.
Vương Tử Quân hít vào một hơi thật sâu, hắn cố gắng ép cho tâm tình của mình bình tĩnh lại. Dù sao thì hắn cũng chưa đi vào trong vòng quan hệ của Diệp Thừa Dân, thế nên lúc này Diệp Thừa Dân không đề cử hắn cũng là bình thường.
Nhưng tâm lý phản nghịch lại làm cho Vương Tử Quân phải lên tiếng: - Bí thư Diệp, ngài nói như vậy không phải cho rằng tôi là nhân tuyển tốt để tiếp nhận vị trí phó bí thư tỉnh ủy của anh Diêu đấy chứ?
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1896: Cho anh một bậc thang bò xuống (1)
Chương 1896: Cho anh một bậc thang bò xuống (1)