TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2067: Một năm biến dạng, ba năm biến đổi (1)

Người đi lại trong quan trường có khát vọng liên hệ thân mật khăng khít với những lãnh đạo có quyền quyết định vận mệnh của mình, thế nhưng mọi người cũng biết rõ một vấn đề, đó là ai cũng muốn có quan hệ thượng tầng, ai cũng muốn leo lên nhưng ít nhất phải có mức độ, nếu như anh có ý nghĩ sóng vai với lãnh đạo, như vậy là biến hay thành dở.

Ví dụ như lãnh đạo vỗ vỗ len vai anh thì bày ra bộ dạng bình dị gần gũi, nhưng nếu như anh kích động mà vỗ lên vai lãnh đạo, như vậy rõ ràng là phạm thượng làm loạn. Nếu như lãnh đạo hỏi thăm chuyện nhà của anh, như vậy là ân cần hỏi han; nếu như anh mở miệng hỏi việc tư của lãnh đạo, rõ ràng là không biết nặng nhẹ, bụng dạ khó lường.

Vì vậy tuy đám lãnh đạo lớn nhỏ ở tỉnh Mật Đông biết sắp có một lãnh đạo tên là Vương Tử Quân đến nhận chức, thế nhưng không ai dám tùy tiện đến nhà lãnh đạo quấy rối.

Vương Tử Quân và Mạc Tiểu Bắc vừa về đến nhà, chợt điện thoại của Vương Tử Quân vang lên. Đây là một dãy số lạ, nhìn vào mã vùng thì rõ ràng là từ tỉnh Mật Đông gọi đến.

Vương Tử Quân chợt nhíu mày, hăn chợt đoán ra thân phận của đối phương, hắn suy nghĩ giây lát rồi nghe máy.

- Chào anh, xin hỏi có phải là trưởng phòng Vương không? Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói trong trẻo.

Vương Tử Quân không biết đối phương là ai nhưng vẫn cười nói: - Tôi là Vương Tử Quân, xin hỏi ngài là ai?

- Ha ha ha, chào trưởng phòng Vương, tôi là Cố Tắc Viêm tỉnh Mật Đông, chúc trưởng phòng Vương năm mới vui vẻ hạnh phúc.

"Cố Tắc Viêm tỉnh Mật Đông?: Chỉ sau nháy mắt Vương Tử Quân đã nghĩ đến tên của đám lãnh đạo tỉnh Mật Đông, Cố Tắc Viêm là phó chủ tịch thường ủy, sau này sẽ là người cùng một ban ngành với mình.

Lúc này Vương Tử Quân tuy chưa biết rõ tình huống của vị giám đốc Lỗ kia, thế nhưng chỉ sau một giờ thì Cố Tắc Viêm đã ra mặt nói giúp, xem ra lực lượng của người kia là không nhỏ.

- Chúc mừng năm mới chủ tịch Cố. Tuy trong đầu Vương Tử Quân có rất nhiều ý nghĩ, thế nhưng hắn vẫn mở miệng dùng giọng bình thản nói.

Cố Tắc Viêm cũng không đi thẳng vào vấn đề mà bàn chuyện giám đốc Lỗ với Vương Tử Quân, hắn cười ha hả nói vài chuyện không liên quan. Trong lúc nói chuyện thì Cố Tắc Viêm tỏ vẻ hoan nghênh Vương Tử Quân đến nhận chức ở tỉnh Mật Đông.

Nếu Cố Tắc Viêm đã không mở miệng trước thì Vương Tử Quân cũng giả vờ hồ đồ, hắn nở nụ cười nói vài lời qua loa với Cố Tắc Viêm.

Hai người nói chuyện bảy tám phút, sau đó Cố Tắc Viêm mới cười nói: - Trưởng phòng Vương, Tiểu Lỗ là người không có đầu óc, làm việc không ra gì, thế nhưng cũng là người tốt. Vừa rồi giám đốc Lỗ Đỉnh Thành đã lên tiếng, nói rằng nhất định sẽ dạy bảo tiểu tử kia thật tốt.

Vương Tử Quân không phải là người không hào sảng, thế nhưng sự việc này ảnh hưởng quá ác liệt, chưa nói đến phương diện có mặt Thạch Kiên Quân và Tiết Xuyên Cường, cho dù không có mặt bọn họ thì Vương Tử Quân cũng không vì lời nói của Cố Tắc Viêm mà bỏ qua cho Lỗ Trạch Cảnh.

Có đôi khi anh không thể nắm chặt chuyện nhỏ không tha, cần phải nể mặt người ta, thế nhưng phương diện tha thứ cũng phải có mức độ của nó, nếu sự việc gì cũng ba phải thì anh rõ ràng là người mềm yếu dễ bị ức hiếp. Hơn nữa bây giờ sự việc này căn bản không dễ nghe, nếu như Vương Tử Quân không cứng tay, không biết sẽ có bao nhiêu tin đồn truyền về phía tỉnh Mật Đông.

Vương Tử Quân còn chưa đến nhận công tác thì thanh danh đã bị vùi lấp, đây chính là điểm tối kỵ, nếu muốn vãn hồi nó thì càng phải trả giá và cố gắng nhiều.

- Chủ tịch Cố, nếu thật sự chỉ là hiểu lầm thì mọi chuyện sẽ dễ nói. Vương Tử Quân dùng giọng nhàn nhạt nói một câu rồi cúp điện thoại.

Mạc Tiểu Bắc lúc này ngồi bên cạnh Vương Tử Quân, nàng thấy hắn cúp điện thoại thì dùng giọng có chút lo lắng nói: - Làm sao vậy?

- Là những chuyện chán ghét, có người gọi điện thoại đến cầu tình.

Trươc nay Mạc Tiểu Bắc tạo ra không gian cuộc sống rất rộng rãi cho Vương Tử Quân, trước nay ở phương diện công tác của chồng thì nàng luôn kiên trì hai nguyên tắc, một là không nghe, hai là không tham gia. Nhưng hôm nay nàng lại tỏ ra thái độ khác thường: - Người kia thật sự quá chán ghét.

Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn căn bản càng không có hảo cảm với người kia hơn cả Mạc Tiểu Bắc. Nhưng hắn không ngờ mình còn chưa đến Mật Đông thì đã bị người ta dùng phương thức như vậy để liên hệ.

Chuyện này nhìn thì có vẻ không lớn nhưng lại thu hút ánh mắt mọi người, nếu như Vương Tử Quân xử lý không tốt, như vậy sẽ làm cho người ta nắm được cái chuôi công kích hắn.

Những ngày tiếp theo vẫn là nghỉ ngơi, Vương Tử Quân không chú ý đến phương diện điều tra của ủy ban kỷ luật về sự kiện Lỗ Trạch Cảnh, thế nhưng có nhiều tin tức truyền vào trong tai hắn.

Lỗ Đỉnh Thành là giám đốc doanh nghiệp nổi tiếng tỉnh Mật Đông, được dân chúng Mật Đông xưng là người giàu nhất tỉnh, nắm trong tay tập đoàn Đỉnh Duyệt, là xí nghiệp trọng yếu của tỉnh Mật Đông. Tập đoàn này có nhiều lĩnh vực đầu tư mà đặc biệt là khai khác khoáng sản và bất động sản, có thể nói là một tập đoàn lớn.

Gần đây tập đoàn Đỉnh Duyệt phát triển luôn dựa vào bố cục quyết sách của tỉnh Mật Đông, thúc đẩy xây dựng phát triển thành phố Linh Lung trong tỉnh, đầu tư vài chục tỷ vào nơi đây, trở thành động lực cho sự phát triển của thành phố Linh Lung, được bí thư tỉnh ủy Mật Đông là Sầm Vật Cương cực kỳ coi trọng.

Những ngày qua có nhiều người chạy việc cho giám đốc Lỗ Đỉnh Thành, tuy Vương Tử Quân không tiếp nhận điện thoại của ai khác ngoài Cố Tắc Viêm, thế nhưng đủ mọi tin tức thông qua những con đường khác nhau lại truyền vào trong tai hắn.

Nếu không đi được con đường của mình thì sẽ đi sang đường của người khác, Vương Tử Quân hiểu hành vi của đám người kia, thế nhưng hắn lại giả vờ như không biết, vẫn thản thiên trải qua những ngày nghỉ lễ của mình.

Khi mà thời gian nghỉ tết âm lịch đã cạn, điện thoại của Vương Tử Quân lại vang lên, lần này người gọi điện thoại đến cũng không phải là Cố Tắc Viêm, là thư ký trưởng Phương Anh Hồ của văn phòng tỉnh ủy Mật Đông.

Mục đích Phương Anh Hồ gọi điện thoại chỉ có một, đó chính là mời Vương Tử Quân đến dùng cơm ở khu thường trú tỉnh Mật Đông. Phương Anh Hồ mời mọc cực kỳ thịnh tình, nói là vì muốn phục vụ tốt cho Vương Tử Quân ở Mật Đông, thế nên muốn được gặp mặt lãnh đạo sớm hơn một chút.

Vương Tử Quân cũng không từ chối lời mời của Phương Anh Hồ. Tuy hắn đã suy đoán được Phương Anh Hồ mời mình như vậy là có ý gì, thế nhưng hắn không tránh né.

Thủ đô trong đêm rực rỡ đèn màu, vì thời tiết có hơi lạnh nên người đi đường khá vội vàng.

Đây là lần thứ hai Vương Tử Quân đến khách sạn Mật Đông, khi hắn xuống xe thì thấy chủ nhiệm Trương Hữu Trí của khu thường trú tỉnh Mật Đông đứng sẵn nơi đó, vừa thấy hắn đi đến thì Trương Hữu Trí nhanh chóng tiến lên đón chào.

- Chào bí thư Vương. Tuy Vương Tử Quân còn chưa thật sự được phân bổ chức vụ, thế nhưng Trương Hữu Trí là người linh thông tin tức, hắn biết rõ đây là chuyện ván đóng thuyền. Hắn tất nhiên sẽ cực kỳ tình nguyện gọi chức vụ mới của Vương Tử Quân, biểu hiện sự tôn trọng Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân bắt tay với Trương Hữu Trí rồi cười nói: - Chủ nhiệm Hữu Trí đã vất vả rồi.

Trương Hữu Trí khẽ cười rồi đưa tay mời: - Bí thư Vương, thư ký trưởng ở lầu ba, xin ngài theo tôi.

Vương Tử Quân vừa lên lầu vừa mỉm cười trò chuyện với Trương Hữu Trí. So với lần gặp mặt trước đó thì Trương Hữu Trí bây giờ ngoài cung kính còn có chút khoảng cách, rõ ràng là Trương Hữu Trí cố ý kéo dài khoảng cách giữa đôi bên.

Đọc truyện chữ Full