TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2146: Mềm dẻo (1)

Khi bầu không khí mùa xuân càng nồng đậm thì càng lâu đến tối. Khi Vương Tử Quân đi đến khách sạn Thịnh Thế thì đèn đường còn chưa được thắp sáng.

Giám đốc khách sạn Thịnh Thế đã sớm nhận được thông báo, hắn vừa thấy xe của Vương Tử Quân xuất hiện thì nhanh chóng tiến lên chào đón, hắn mở cửa xe rồi khẽ nói: - Bí thư Vương, đã sắp xếp xong cả rồi.

Vương Tử Quân cũng không nói gì mà trực tiếp đi đến phòng, khi hắn đi vào trong gian phòng được sắp xếp sẵn, lúc này đã là bảy giờ.

Năm phút sau thì Chung Phó Thần đi đến, khi thấy Vương Tử Quân thì nụ cười trên mặt càng thêm nồng đậm: - Bí thư Tử Quân, tôi đã ngưỡng mộ danh tiếng của anh từ rất lâu thế nhưng nói ra thì hôm nay mới thật sự được ngồi uống rượu với anh. Anh là người mà ngày nào cũng công tác bận rộn, hôm nay anh có thể bớt chút thời gian gặp mặt tôi, điều này thật sự không dễ dàng.

Chung Phó Thần hơn ba mươi tuổi, nhìn qua làm cho người ta sinh ra cảm giác phong độ nhẹ nhàng. Mái tóc của người này được chải chuốt rất tỉ mỉ, tây phục màu đen càng làm cho dáng người thêm cao ngất.

Vương Tử Quân cười nói: - Lần sau tôi đến thủ đô thì anh mời khách là được.

Hai người trò chuyện với nhau rồi ngồi xuống, nói vài câu chuyện về thủ đô, bầu không khí có vẻ rất vui vẻ hòa thuận. Lúc này khách sạn đưa thức ăn rất nhanh, chỉ sau vài phút thì có bốn năm món được đưa lên, mặc dù dựa theo yêu cầu của Vương Tử Quân thế nhưng bốn món được chuẩn bị rất tỉ mỉ.

Gặp tri kỷ thì uống rượu rất vui vẻ, hơn nữa hai người còn cố gắng kiến tạo bầu không khí, thế cho nên một chai rượu được rót vào bụng khá thoải mái. Chung Phó Thần rót đầy ly rượu của mình, sau đó hắn cười nói với Vương Tử Quân: - Bí thư Tử Quân, có một việc tôi cần nhờ anh hỗ trợ.

Vương Tử Quân đã có chuẩn bị với kết quả Chung Phó Thần nhờ mình hỗ trợ, lúc này hắn nhìn Chung Phó Thần rồi dùng giọng sảng khoái nói: - Phó Thần anh có gì cứ nói, cũng đừng nên quá khách khí.

Vương Tử Quân nói như vậy không khỏi làm cho Chung Phó Thần cảm thấy khó tưởng. Hắn uống hết ly rượu trong tay, sau đó hắn cười nói: - Bí thư Tử Quân, một người bạn của tôi có mở một công ty quảng cáo, cũng có chút ảnh hưởng trong nước. Bây giờ bạn của tôi muốn khuếch trương quy mô và danh tiếng của công ty, thế nên muốn hợp tác với phía Mật Đông.

- Không phải sắp tới các anh sẽ tổ chức đại hội thể dục thể thao sao? Đại hội thế này thì ít nhiều cũng phải cần phương diện quảng cáo, anh Tử Quân, anh xem, có phải các phương diện này cũng cần các công ty quảng cáo nhúng tay vào không?

Nói đến chuyện thi đấu thì cũng có nhiều thứ kiếm ra tiền, cũng không phải chỉ là bán vé, còn có đủ loại phí tài trợ liên quan đến quảng cáo. Đây có thể là một miếng thịt béo, cắn một cái làm cho người ta cảm thấy chảy đầy mỡ.

Vương Tử Quân là phó tổ trưởng thường vụ của tổ giám sát công tác chuẩn bị đại hội thể dục thể thao, chuyện này hắn nắm quyền quyết định trong lòng bàn tay. Chung Phó Thần có thể trực tiếp tìm đến hắn xem như đã tìm hiểu kỹ càng.

Vương Tử Quân có chút chần chờ rồi cười nói: - Lần này tỉnh Mật Đông vì phương diện chuẩn bị cho đại hội thể dục thể thao mà xây dựng diễn đàn đầu tư, tất cả các phương diện đều được diễn đàn đầu tư xử lý, hai bên có thể đàm phán với nhau. Nếu bạn anh có tâm tư như vậy thì cứ đến đàm phán ký hợp đồng với diễn đàn đầu tư cùa chúng tôi.

Chung Phó Thần nhìn bộ dạng mây trôi nước chảy của Vương Tử Quân thì cảm thấy rất mừng rỡ, dù sao thì Vương Tử Quân cũng không phá hỏng tất cả con đường, thế nên chỉ cần đi qua đàm phán thì căn bản là có hy vọng.

Lúc này Chung Phó Thần cười nói: - Vậy thì kính nhờ bí thư Vương, tôi mời ngài một ly.

Một chai rượu được uống xong thì hai người tỏ ra khá tận hứng, Chung Phó Thần sóng vai với Vương Tử Quân ra khỏi khách sạn Thịnh Thế, khi rời đi thì hắn bắt tay nói với Vương Tử Quân: - Chiếc xe này của anh sao có thể xứng đôi với chị Tiểu Bắc? Tôi có một người bạn bán xe hơi ở thủ đô, đến khi về thủ đô sẽ mời chị Tiểu Bắc đến đó xem có chiếc nào phù hợp cho anh hay không.

Vương Tử Quân nhìn Chung Phó Thần rời đi mà không khỏi nhíu mày, hắn và Lý Bạch Vũ đã cho ra phương án rõ ràng, tiền thu được từ quảng cáo cũng là một hạng mục mà diễn đàn đầu tư cần phải chuẩn bị kỹ càng, hơn nữa còn là hạng mục trung tâm. Chỉ cần đơn vị hay công ty nào có thể thỏa mãn yêu cầu về tài chính, như vậy có thể giao và nhận hạng mục.

Chung Phó Thần đến tìm mình thì phương diện tài chính đám người kia bỏ ra sẽ là không quá cao, nếu không thì đối phương cần gì phải đến tìm mình?

Đừng nhìn bộ dạng ăn nói nhẹ nhàng linh hoạt của Chung Phó Thần mà lầm, mà tưởng rằng hắn chỉ là người nói giúp vài lời cho một người bạn, thực tế tình huống như thế nào thì Vương Tử Quân vẫn suy đoán được vài phần. Mặc dù theo quy định thì Chung Phó Thần không thể mở công ty của riêng mình, thế nhưng trên thực tế có nhiều chuyện bản thân hắn chính là người nắm giữ quyền khống chế công ty.

Một chiếc xe phù hợp với Tiểu Bắc cũng không phải có giá tiền bình thường.

Vương Tử Quân thầm cảm thán thế nhưng cũng không muốn tiếp tục đi sâu vào chuyện này. Tuy lai lịch của Chung Phó Thần là không nhỏ, thế nhưng sự việc này để lại hậu hoạn vô cùng, chỉ cần tính toán đến tiền đầu tư và lợi nhuận thu vào, chắc chắn người ta sẽ nghĩ đến không ít lợi ích khổng lồ.

Hơn nữa Vương Tử Quân cũng không đồng ý với trò trao đổi như vậy.

Khốn nổi đắc tội với Chung Phó Thần cũng là một việc làm cho người ta không vui, Chung Phó Thần căn bản không là cái quái gì, thế nhưng người đứng phía sau Chung Phó Thần lại không khỏi làm cho người ta cố kỵ.

Mặc dù Vương Tử Quân có được sự giúp đỡ của Lâm Trạch Viễn, thế nhưng hắn cũng không phải không sợ thứ gì, hơn nữa phía bên kia cũng không phải là bạn tốt của hắn, đắc tội cũng không hay ho gì. Chính hắn bây giờ đắc tội với người ta mà không có lý do, hắn thật sự không muốn như vậy. Trong đầu hắn lóe lên vài ý nghĩ, một ý kiến hay nhanh chóng xuất hiện.

Sáng sớm hôm sau Vương Tử Quân để Triệu Hiểu Bạch gọi Lý Bạch Vũ đến phòng làm việc của mình. Sau khi nghe vài báo cáo về công tác của diễn đàn đầu tư, hắn trầm giọng hỏi Lý Bạch Vũ: - Bạch Vũ, bây giờ có công ty nào có hứng thú với phương diện quảng cáo của đại hội thể dục thể thao lần này không?

Lý Bạch Vũ nghe thấy Vương Tử Quân nói như vậy thì tỏ ra có vài phần hưng phấn: - Bí thư Vương, có mười công ty đang biểu đạt mục đích ở phương diện quảng cáo, bây giờ công ty bỏ vốn cao nhất ở phương diện này là sáu tỷ, thế nhưng lại bị tôi từ chối. Tôi cảm thấy khi mà đại hội thể dục thể thao được khai mạc thì phí quảng cáo sẽ rất cao, thế nhưng dù có cao đến đâu thì con của hoàng đế không sợ không lấy được chồng.

Sáu tỷ cũng là một miếng bánh ngọt khá lớn.

Vương Tử Quân lóe lên ý nghĩ như vậy, hắn nói với Lý Bạch Vũ" - Là những công ty nào có hứng thú với phương diện này?

Đọc truyện chữ Full