Cố Tắc Viêm nhìn vẻ mặt hai người Lý Hanh Dư và Miêu Dược Hổ mà thầm nghĩ, tuy Vi Yến Qui có quan hệ không quá tốt với Miêu Dược Hổ, thế nhưng bây giờ hai người kia đang vì Vi Yến Qui mà bênh vực kẻ yếu. Điều này nói rõ điều gì? Đó là hai người này tình nguyện đồng tình với người kia.
Bây giờ Cố Tắc Viêm căn bản khó thể nào tranh thắng với Vương Tử Quân và Hà Kiến Chương ở ủy ban nhân dân tỉnh, thế nhưng vì có bí thư Sầm thế nên mình cũng không bị áp chế quá mạnh. Hắn biết rõ tính cách của bí thư Sầm, bây giờ tuy biểu hiện công tác hài hòa với Vương Tử Quân, thế nhưng tính cách của hai người này sẽ quyết định bầu không khí bình tĩnh khó thể kéo dài.
Biết đâu Vương Tử Quân tình nguyện bảo trì trạng thái ổn định này? Nhưng với tính tình của bí thư Sầm thì tiếp nhận cũng khó. Hơn nữa gần đây Vương Tử Quân vì đẩy mạnh tỉnh Mật Đông phát triển theo hướng mình mà đi ngược với ý kiến của bí thư Sầm, tất nhiên bí thư Sầm sẽ không ẩn nhẫn quá lâu.
Đến lúc đó tuyệt đối là cơ hội tốt cho mình ra tay, trước khi sự việc kia phát sinh, mình nên làm cho người ta oán thán về Vương Tử Quân cực kỳ mạnh mẽ vào.
Ít nhất là phải gia tăng số người đứng về phía mình.
Sự kiện Vi Yến Qui rời đi lần này chính là một cơ hội, nếu như tất cả các thường ủy không đến tiễn chân Vi Yến Qui, như vậy chính mình sẽ đi. Chưa nói đến những phương diện gì khác, trên cơ bản sẽ được mang tiếng là người hiền hòa phúc hậu.
Còn Vương Tử Quân, tất nhiên sẽ có tiếng ương ngạnh khó chịu. Trên quan trường xưa nay chưa tùng có kẻ địch và bạn bè vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn mà thôi, có lợi thì nắm, không lợi thì thôi, nếu đã không còn phương diện nào có hại cho mình, tiếp xúc một chút cũng không là vấn đề.
Cố Tắc Viêm thầm hạ quyết tâm rồi khẽ nói: - Bí thư Yến Quy một lòng dốc hết tâm huyết vì sự phát triển của Mật Đông, đã cho ra nhiều cống hiến khó thể đo lường, khi bí thư Vi rời đi, chúng ta phải đưa tiễn anh ấy, cũng không uổng công hai bên từng là đồng sự.
Lý Hanh Dư và Miêu Dược Hổ chợt sững sờ, hai người bọn họ tuy có suy nghĩ bầu bí thương nhau với Vi Yến Qui, thế nhưng cũng không có tính toán đi tiễn chân Vi Yến Qui. Dù sao thì tranh chấp giữa Vi Yến Qui và Vương Tử Quân đã quá rõ ràng ở Mật Đông, ai cũng thấy uy thế của Vương Tử Quân vào lúc hiện tại, thế nên cũng không ai muốn bị Vương Tử Quân gõ đầu.
Trong mắt hai người Lý Hanh Dư và Miêu Dược Hổ thì Cố Tắc Viêm luôn là người thông minh, có thể nói càng tinh tường công tác tránh hại thu lợi hơn cả mình, nhưng bây giờ thì sao vậy? Thế nào mà Cố Tắc Viêm lại muốn đến tiễn chân Vi Yến Qui?
Miêu Dược Hổ há miệng định khuyên Vi Yến Qui một câu, thế nhưng cuối cùng lại không nói nên lời. Dù sao thì chuyện này mọi người biết là được, cũng không cần nói ra cho mất đi hương vị.
Còn Lý Hanh Dư? Hắn căn bản còn hiểu rõ về tính cách của Cố Tắc Viêm hơn cả Miêu Dược Hổ, biết rõ người này căn bản cũng không ra thể thống gì. Hắn trầm ngâm giây lát, chợt nghĩ ra vấn đề. Đó là trong bữa tiệc tiễn đưa Vi Yến Qui cực kỳ lạnh lẽo, chỉ có một mình Cố Tắc Viêm đến đưa tiễn, tình hình này truyền ra ngoài sẽ đề cao thanh danh của Cố Tắc Viêm.
Quả nhiên là một lựa chọn tốt.
Trong đầu Lý Hanh Dư lóe lên ý nghĩ như vậy, hắn trầm giọng nói: - Chủ tịch Cố, ngài có kết giao nhiều năm với bí thư Vi, vì vậy nên đi tiễn chân anh ấy. Nhưng tôi cảm thấy ngài cũng đừng nên bỏ qua những gì đã đồng ý với chúng tôi, ngày mai ngài phải đến thành phố Kim Hà kiểm tra công tác mới được.
Đi đến thành phố Kim Hà kiểm tra công tác? Cố Tắc Viêm chợt sững sốt, sau đó hiểu ra ý nghĩ của Lý Hanh Dư. Hắn thầm nghĩ Lý Hanh Dư quả nhiên khôn khéo, không còn ở lại trong văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh thì thật sự đáng tiếc.
Khi mọi người cảm thấy Vi Yến Qui phải ảm đạm rời đi, chính mình sẽ hỏa tốc từ thành phố Kim Hà quay về tham gia tiệc tiễn chân, như vậy càng tốt hơn so với tình huống mình rảnh rỗi đi đến tham gia.
- Hanh Dư, anh yên tâm, tôi đồng ý chuyện của anh thì sẽ là nhất ngôn cửu đỉnh. Nhưng ngày mai phải đi sớm một chút. Cố Tắc Viêm nói, sau đó tự cầm lấy ấm nước châm trà cho Lý Hanh Dư, cũng châm thêm trà cho Miêu Dược Hổ.
Miêu Dược Hổ lúc này đã hiểu ý của hai người Cố Tắc Viêm và Lý Hanh Dư, hắn không khỏi thầm cảm khái Lý Hanh Dư quả nhiên là tu luyện thành tinh, mình căn bản còn kém đối phương ở phương diện đối nhân xử thế.
Lô Khuê Hiền chính là một trong số ít các nhân viên có văn bằng thạc sĩ ở trong ban số một văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, là một cây bút được công nhận là tài tử, có rất nhiều tài liệu quan trọng được viết ra trong tay người này. Thế nhưng hắn là người tài nhưng không có lãnh đạo nào để mắt đến, vì vậy vẫn ngồi trên vị trí ghẻ lạnh trong văn phòng. Đại đa số mọi người nhìn vào đều thấy Lô Khuê Hiền là người hướng nội, ít biểu hiện. Đến khi hắn hỏi tại sao người ta lại nói mình hướng nội, thậm chí hắn cũng không rõ nguyên nhân là gì.
Lúc này Lô Khuê Hiền đang đặt vài ly nước khoáng lên đài chủ tịch, ánh mắt không khỏi chuyển lên vài tấm biển trên bàn. Vị trí chính giữa là bí thư Vi, hai bên có một người là chủ nhiệm Dương của văn phòng tỉnh ủy, một người khác chính là phó bí thư đảng ủy khối văn phòng.
Hai người kia đều có cấp bậc là phó giám đốc sở, nếu như trước kia dù là hai người này cũng không thể nào có cơ hội ngồi bên cạnh bí thư Vi. Nhưng bây giờ hai người kia được xếp đặt như vậy giống như là một chuyện đương nhiên.
Có lẽ người không biết nhiều về bí thư Vi sẽ cho rằng đây là người đi thì trà nguội, thế nhưng Lô Khuê Hiền tuyệt đối không nói những lời này. Hắn là một nhân viên công tác bình thường của văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, hắn cũng không có lòng dạ thanh thản như thế. Hắn đã thấy nhiều tình cảnh người đi trà nguội, nếu bênh vực kẻ yếu với bí thư Vi, không bằng hắn tự bênh vực bản thân.
Lô Khuê Hiền là nhân viên của văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, hắn vốn không được tham gia những chuyện thế nà, thế nhưng hắn thông qua một người bạn có quan hệ rộng để biết được một vấn đề, đó là mình bị lãnh đạo sắp xếp đến đây.
Nếu như trước kia Lô Khuê Hiền công tác trong văn phòng ủy ban nhân dân cũng là vì có ô dù che bóng, bậc cha chú trong nhà có quan hệ với thư ký trưởng Lý, thế nên hắn ở trong văn phòng có được sự quan tâm giúp đỡ của thư ký trưởng Lý Hanh Dư.
Nhưng khi mà Lý Hanh Dư ảm đạm rời đi, bây giờ Trương Tề Bảo nối tiếp cho ra nhiều chỉnh đốn. Tuy phần lớn không liên quan đến Lô Khuê Hiền, thế nhưng hắn chính thức bị cho ra rìa.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2331: Có lợi thì theo, không lợi thì thôi (2)
Chương 2331: Có lợi thì theo, không lợi thì thôi (2)