TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Chương 1200

Chương 1200

Ban nãy trên đường tới bệnh viện thú y sư phụ có nói, ác quỷ trên đầu ông chú kia tên là quỷ đạo đức giả.

Bé hỏi đạo đức giả là gì, sau đó ba của bé giải thích – chính là giả vờ lương thiện tốt bụng.

Vậy nên chị gái này cũng là kẻ đạo đức giả.

Túc Bảo không chút khách khí vạch trần nói: “Chị gái à, chị biết nếu cứ lề mề thêm chút nữa thì sẽ muộn, vậy tại sao vẫn cứ lề mề vậy?

Bé tiến lên sờ đầu con chó, nói: “Nó gầy như vậy, chị Tiểu Bát dùng một tay cũng có thể xách lên, đúng không chị Tiểu Bát!

Cố Tiểu Bát: “…

Em HD, em 1080, em có thể lên TV.

Cô bé sẽ không hùa theo bé đâu!

Cố Tiểu Bát hừ một tiếng, ôm cánh tay dừng một chút, sau đó ‘không tình không nguyện’ ừ một tiếng.

Con chó bị Túc Bảo xoa đầu, hình như cảm thấy thoải mái hơn một chút, nó cố hết sức mở mắt ra…

Nhìn thấy cô bé ở trước mắt, khóe mắt nó chảy ra một hàng nước mắt, thè lưỡi liếm liếm tay Túc Bảo.

Túc Bảo thấp giọng an ủi: “Không sao, sẽ không sao đâu…

Xung quanh bàn tán xôn xao.

Ầy, một cô gái như người ta nâng không nổi là chuyện bình thường, dù sao cũng là chó săn mà.”

“Sao có thể nói chuyện khó nghe như vậy chứ…

Cô gái xinh đẹp rất đau lòng, ‘miễn cưỡng’ nặn ra một nụ cười, nói: “Không sao, sức lực của tôi vốn đã nhỏ… Hồi tết mẹ tôi giết gà bảo tôi giữ cánh gà, tôi cũng không giữ được nữa… Tôi thường bị người ta hiểu lầm, đã quen rồi…”

Cô ta vừa nói xong một đoạn nhu nhược đáng thương khá dài.

Chợt thấy Túc Bảo xách con chó lên bằng một tay, kẹp ở dưới nách, sau đó bước nhanh về phía trước.

Đừng sợ, bệnh viện thú y ở rất gần, chị sẽ dẫn em đi tìm chú bác sĩ.” Túc Bảo vừa đi còn vừa nói.

Nhẹ bẫng như không, thậm chí bé còn có thể rảnh tay nắm lấy tay của chị gái mình: “Chị Tiểu Bát, đi mau!

Cô gái xinh đẹp: “…

Mọi người: “…

Ánh mắt mọi người nhất thời có chút quái dị.

Một đứa bé ba bốn tuổi có thể nhẹ nhàng xách một con chó săn lớn như vậy.

Cô gái này là một người lớn, mà lại không nâng nổi ư?

“Như vậy xem ra, hình như con chó này rất nhẹ…

“Đói đến da bọc xương, mặc dù là chó săn nhưng chắc là cũng nhẹ thôi…

Quần chúng ăn dưa không dám xác định.

Bởi vì chó săn thật sự rất to, đứng dậy có lẽ còn cao hơn cô bé này nhiều, theo lý thuyết thì không nhẹ mới đúng.

Nhưng cô bé này lại có thể nhẹ nhàng ôm lấy nó như vậy, chắc là cũng không nặng đâu…

“Nhưng dù có nói thế nào, sức lực có yếu đi chăng nữa, nhưng có thể yếu hơn một đứa bé ba tuổi được ư?

Đọc truyện chữ Full