TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vì Sao Loại A Này Mà Cũng Có O
Chương 93: C93: Chương 93

Mọi người cứ ngỡ rằng mọi chuyện sẽ êm đẹp như trước, hai sát nhân omega kia chỉ là trường hợp đặc biệt, tựa như một viên đá nhỏ thả vào trong hồ nước, nó chỉ có thể gây ra gợn sóng nho nhỏ rồi mặt hồ sẽ phẳng lặng như cũ.

Thế nhưng nếu có rất nhiều hòn đá nhỏ liên tục ném vào thì sao? Huống hồ chi những hòn đá này vừa nhẹ vừa nhỏ, lực nổi của nước có thể khiến chúng trôi nổi trên mặt hồ một thời gian ngắn, còn đá sẽ là trung tâm cho những vòng gợn sóng lan rộng, mãi vẫn không yên.

Mọi người ngủ dậy một giấc, như thường lệ mà chuẩn bị đi làm, thế nhưng khi mở điện thoại lên thì phát hiện chỉ trong một đêm ngắn ngủi, toàn bộ Tinh 2 đều đưa tin có tám vụ omega tự sát.

Trong đó quận 2 có hai vụ.

Một thi thể omega được phát hiện ở cổng lớn tòa nhà chính phủ, vị trí của thi thể vừa đúng ngay chỗ hôm qua người họ Từ nhảy xuống, vết máu cũ lại chồng chất thêm vết máu mới.

Theo cảnh sát đưa tin, dựa theo video trích xuất từ camera, khoảng 4:12 rạng sáng người nọ đi đến cổng tòa nhà, sau đó ngồi dưới đất rấm rứt khóc, 4:47 thì thực hiện hành vi cắt cổ họng.

Một thi thể omega khác thì được phát hiện ở dưới một khu chung cư, khác với trường hợp trên, vụ này không chỉ có nhân chứng mà còn có cả vật chứng.

Gạo Kê (Tên giả) nói: "Tôi ở đối diện với tầng của nạn nhân nên tôi hay thấy alpha của cô ấy đánh đập cô ấy hoài à, có một lần tôi dẫn ba và anh trai tới nhà họ để ngăn cản thì suýt chút nữa cũng bị đánh luôn rồi, sau đó ba tôi kêu tôi đừng quan tâm nữa nên tôi chỉ có thể chụp hình lại thôi, lỡ như sau này sẽ thành chứng cứ hữu ích gì thì sao..."

Gạo Kê cho phóng viên xem điện thoại của mình và 23 vật chứng, đều là hình ảnh alpha đánh đập vợ mình ở ban công.

"Tôi ở trong ký túc xá trường nên chỉ có cuối tuần mới về nhà..." Gạo Kê nói, "Có rất nhiều lần cô ấy chạy trốn tới ban công rồi tuyệt vọng nhìn xuống dưới lầu, nhưng lần nào cũng bị alpha lôi vào, nhưng mà lúc này thì..."

Gạo Kê bật một video lên, trong đó là hình ảnh một người phụ nữ bị túm tóc tát mặt, alpha đánh đến mệt mỏi nên buông lỏng tay ra, ngay sau đó người phụ nữ lảo đảo đứng dậy rồi chạy ra ngoài ban công.

Alpha cũng không quan tâm lắm, gã chắc chắn cô sẽ không dám nhảy xuống.

Thế nhưng ngay lúc này, omega chẳng quan tâm gì cả, không chút do dự nhảy thẳng xuống.

Tối nay tổ chức thông báo sẽ tổ chức một cuộc họp gấp, Tưởng Vân Thư chở theo Lâm Bạch Trú đến Phượng Tê đón Bạch Đường rồi cùng đi chung.

Bạch Đường vừa lên xe đã muốn ôm ôm, cậu phàn nàn: "Lên lớp khó quá đi..."

"Hửm?" Tưởng Vân Thư nghiêng đầu hôn cậu, "Em bắt đầu dạy rồi hả?"

Bạch Đường mài răng lên vai alpha để xả giận, càng nghĩ lại càng thấy mất mặt, xấu hổ đến độ muốn chui xuống đất, "Chưa ạ... Hiệu trưởng Thời nói muốn kiểm tra lại thành quả mấy hôm nay nên kêu em thử giảng 20 phút ở văn phòng, còn có sáu giáo viên ngồi xung quanh xem em nữa chứ...! Mấy thầy cô đó ai cũng đã từng dạy em cả rồi! Lúc nói em còn lắp ba lắp bắp nữa, đúng là vết nhơ cuộc đời... Em tiêu đời rồi!"

Tưởng Vân Thư nghe omega kể khổ mà buồn cười, "Không sao đâu mà, không phải em mới là năm hai thôi sao? Không gấp."

Lâm Bạch Trú ngồi ở ghế sau cố gắng co người như muốn biến mất tại chỗ, thế nhưng hắn vẫn bị phát hiện.

Lúc Bạch Đường nhìn thấy ghế sau có người thì giật mình kêu lên khiến hai người còn lại cũng hết hồn theo.

Tưởng Vân Thư buồn cười mà vỗ vỗ lưng Bạch Đường: "Anh nhớ là anh đã nói với em có bác sĩ Lâm rồi mà."


Bây giờ lại tới lượt Bạch Đường hận không thể biến mất ngay tại chỗ, ngón chân cuộn chặt, lắp bắp nói: "Em, em quên mất..."

Lúc ba người bước vào phòng họp thì bên trong có rất nhiều người, sau khi chào hỏi một lượt thì kéo ghế ngồi xuống.

Không lâu sau, cửa lại bị đẩy ra, Bạch Đường quay đầu nhìn ra thì thấy Tần Chung Nam, sau lưng còn có Chu Triêu Vũ phong trần mệt mỏi mới trở về.

Chu Triêu Vũ cũng thấy cậu, y đi qua kéo ghế ngồi bên cạnh Bạch Đường.

"Đàn anh!" Bạch Đường nhỏ giọng kêu, "Anh về hồi nào vậy ạ?"

Lúc vừa ngồi xuống, cả người Chu Triêu Vũ cứng đờ, y âm thầm dịch dịch một chút rồi mới nói: "Mới hồi sáng."

Đúng là càng đi lâu thì càng làm tàn nhẫn, Tần Chung Nam thấy thế thì yên lặng vươn tay ra đỡ lấy eo Chu Triêu Vũ rồi thấp giọng thì thầm bên tai y: "Có muốn anh cởi áo khoác ra lót cho em không?"

Chu Triêu Vũ nghiêng đầu lạnh nhạt nhả ra một chữ: "Cút."

Một lát sau thì bảy tám người lục tục đến, rốt cuộc Phùng Minh Ý cũng xuất hiện, anh ta nói thẳng vào trọng tâm: "Xin lỗi tôi tới muộn, tôi mới họp nguyên một buổi chiều, chính phủ đang sứt đầu mẻ trán thảo luận xem nên xoa dịu omega như thế nào."

Omega không vâng lời, đây là lần đầu tiên xuất hiện tình huống như vậy kể từ khi alpha thống trị, thế nhưng do nhân số omega quá ít ỏi nên không thể không ngăn cản omega tiếp tục tự sát.

Có người hỏi: "Bọn họ nói thế nào?"

Phùng Minh Ý nhếch môi: "Đều nói nên cương quyết đè ép tin tức xuống, qua một thời gian nữa thì sẽ bình thường lại thôi."

Lâm Bạch Trú chửi tục một tiếng.

"Cho nên," Phùng Minh Ý nghiêm túc nói, "Chúng ta cần phải cho bọn họ biết mâu thuẫn đã trở nên gay gắt không thể xoay chuyển được nữa, nếu không những dòng máu đó sẽ chảy một cách vô nghĩa."

Mọi người ngồi bên dưới nghiêm túc gật đầu.

"Triêu Vũ này." Phùng Minh Ý hỏi, "Bên phía cậu sao rồi?"

Chu Triêu Vũ nói: "Tất cả đều đồng ý hợp tác rồi, bây giờ chúng ta mở họp video nhé?"

Phùng Minh Ý gật đầu, "Được."

Trong phòng họp có một màn chiếu dài 150 inch, Chu Triêu Vũ thao tác một lúc thì trên màn chiếu lập tức xuất hiện bốn ô vuông lần lượt tương ứng với bốn quận 2, 7, 9 và 13.

Đứng đầu tổ chức 45 người ở quận 2 là alpha nam Phùng Minh Ý.


Đứng đầu tổ chức 27 người ở quận 7 là omega nam Kiều Trang.

Đứng đầu tổ chức 39 người ở quận 9 là omega nữ Uông Vũ Phi.

Đứng đầu tổ chức 113 người ở quận 13 là omega nam Vệ Tư Vực.

Vệ Tư Vực mặc Âu phục đen, hắn ngồi nghiêm chỉnh, hai tay đan vào nhau đặt trên bàn, "Chào thư ký Phùng, lâu rồi không gặp."

Phùng Minh Ý gật đầu: "Thiếu tá Vệ."

Ngoại trừ thành viên của quận 13, những người đứng đầu và Chu Triêu Vũ thì những người còn lại đều khiếp sợ, thiếu tá? Quân nhân? Omega?

"Đã không phải từ lâu rồi." Vệ Tư Vực mỉm cười, "Thư ký Phùng cứ gọi tên tôi là được rồi."

"Vào thẳng vấn đề chính đi." Kiều Trang là người lớn tuổi nhất, "Mọi người định hành động như thế nào?"

"Chúng ta tôi dự định tổ chức hai cuộc diễu hành lấy sinh viên làm trung tâm." Vệ Tư Vực lấy một tờ bản đồ ra, "Khu này là làng đại học quận 13 gồm 6 trường đại học, sau đó đi đến cổng tòa nhà chính phủ quận 13, tổng cộng 2,2km."

Uông Vũ Phi cười nói, "Khởi nghĩa tinh thần sao, cùng ý tưởng với chúng tôi rồi."

"Thư ký Phùng này." Vệ Tư Vực nói, "Quận 2 vừa mới xảy ra vụ người họ Từ tự sát gây xôn xao dư luận, có lẽ đây là thời điểm thích hợp để khiến lòng người lung lay đấy."

Có người nói: "Nhưng nếu mà diễu hành thì sẽ bị alpha cản trở rồi sao..."

Vệ Tư Vực rất xinh đẹp, nhưng mà là vẻ đẹp mang đầy tính công kích, thậm chí còn có khí thế ngút trời hơn mỗi một alpha đang ngồi đây, hắn bật cười, "Hình như mọi người đã quên mất chủ thể chính của thế giới này rồi, omega chỉ chiếm 5%, alpha cũng chỉ chiếm 10%, còn 85% còn lại..."

Người kia lẩm bẩm: " Là Beta."

"Thông minh." Vệ Tư Vực nói, "Chúng ta không cần sự ủng hộ của alpha, chúng ta chỉ cần được beta ủng hộ là đủ rồi."

Một vài người bừng tỉnh ồ lên.

"Thay vì nói đây là cuộc diễu hành phản kháng của omega." Vệ Tư Vực nói, "Thì nên nói đây là cuộc diễu hành ép alpha rớt đài của omega và beta, mọi người còn nhớ người tên Lý Đường Kỳ không?"

"A!" Bạch Đường lắc lắc tay áo của Tưởng Vân Thư, "Là beta mà chúng ta đã cứu! Beta diễn thuyết trên TV ấy ạ!"

Tưởng Vân Thư cũng nhớ ra.


"Tôi đã liên hệ với anh ấy trong cuộc diễu hành lần đầu của beta, lần này anh ấy cũng sẽ giúp chúng ta."

Bạch Đường nhỏ giọng nói: "Thiếu tá Vệ lợi hại quá đi..."

Hai tiếng sau, cuộc họp kết thúc, ai nấy cũng đều mệt mỏi.

"Mọi người có muốn đi ăn tối không? Nghe nói lần trước ăn không được ngon miệng lắm." Chu Triêu Vũ hỏi bọn họ rồi nhìn qua Tưởng Vân Thư, "Sáng hôm ấy tôi phải đến quận 13 sớm nên không kịp xin lỗi đàng hoàng với anh, xem như bữa này đền bù lại vậy."



Lâm Bạch Trú nhanh chóng húp xong một chén cháo: "Tôi mới phát hiện ra, chỉ có người phụ trách của quận chúng ta là alpha thôi, còn mấy quận còn lại đều là omega cả nhỉ?"

Tần Chung Nam nhướng mày: "Không phải đâu, là Triêu Vũ chủ động nhường chức lại cho thư ký Phùng đó."

Bạch Đường và Lâm Bạch Trú cùng "Hả" một tiếng.

"Tôi chưa nói với mọi người hả?" Tần Chung Nam gãi gãi cằm, "Thật ra Triêu Vũ là người thành lập tổ chức, em ấy cũng là người đi giao thiệp với thư ký Phùng, sau này thì có nhiều người gia nhập hơn nên em ấy nhường lại cho anh ấy, dù sao cũng là thư ký mà..."

"Không phải như vậy." Chu Triêu Vũ nói rõ, "Là thư ký Phùng sẽ làm tốt hơn tôi."

"Quao đàn anh ngầu thật đó..." Bạch Đường đã thăng cấp thành fan của Chu Triêu Vũ, cậu ăn một miếng há cảo tôm rồi lại nói, "Thiếu tá Vệ cũng đỉnh nữa! Siêu ngầu luôn!"

Lâm Bạch Trú múc thêm một chén cháo hải sản, "Đúng rồi, đây là lần đầu tiên tôi nghe nói quân đội chấp nhận omega đó, còn không phải là hậu cần nữa, nhưng sao Vệ Tư Vực lại nói là đã từng vậy?"

"Là do anh ấy ngụy trang thành beta để nhập ngũ." Chu Triêu Vũ nói, "Rồi chăm chỉ làm việc thăng chức, trong lúc đó còn tham gia chiến tranh ở Tinh 3 nữa, sau đó lập được chiến công, nhưng mà không biết đã xảy ra chuyện gì mà bị lộ thân phận omega rồi bị đá ra khỏi quân đội."

Mọi người lập tức im lặng lại.

"Buồn cười thật, rõ ràng anh ấy dùng chính năng lực của mình để đi lên." Chu Triêu Vũ nhếch môi, "Vậy mà chỉ do giới tính là omega nên mọi công sức đều đổ sông đổ bể hết."

Bạch Đường cau mày lại: "Nhưng trong quân đội có nhiều alpha lắm... Cho dù có tiêm thuốc ức chế thì cũng không thể giấu được hết pheromone đâu..."

Khi ấy Chu Triêu Vũ cũng hỏi vậy, nhưng ngay sau đó anh nhìn thấy Vệ Tư Vực thoải mái vén tóc lên cho y xem tuyến thể.

Trên đấy in hằn một dấu răng đã cũ, đó là dấu ấn đã đánh dấu cả đời.

"Có gì đâu chứ." Vệ Tư Vực nói, "Tìm đại một alpha để đánh dấu cả đời thì pheromone sẽ ổn định lại thôi."

Lần đầu tiên trong cuộc đời Chu Triêu Vũ lắp bắp: "Tìm, tìm đại?"

"À, cũng không tìm đại lắm." Vệ Tư Vực nhớ lại, "Tôi quên mất là ai rồi... Nhưng mà có thể bò lên được giường tôi thì đều là cực phẩm cả, chỉ nhớ là lần đó sướng lắm... Tôi cưỡi hắn tới ngất đi luôn."

Một alpha bị omega cưỡi tới ngất đi sao...?!

Chu Triêu Vũ vô cảm nghĩ, phóng túng tới vậy à.

Vệ Tư Vực bật cười nhả ra một làn khói, "Với lại sau khi đánh dấu cả đời thì mấy lần sau l@m tình thì càng thoải mái hơn, còn sướng hơn nữa, chỉ cần để alpha uống thuốc tránh thai là được rồi... Ồ, với lại không cần kết hôn nữa, cậu không suy nghĩ lại thật sao?"


Lưu manh thật... Chu Triêu Vũ: "Không cần đâu cảm ơn, tôi có alpha rồi."

Trước khi chia tay, Vệ Tư Vực còn đặt tay lên vai y, trêu một câu: "Đương nhiên alpha vẫn là sướng nhất."

Chu Triêu Vũ: "..." Không hổ là omega có thể leo lên được chức thiếu tá.

Bạch Đường về tới nhà thì lập tức kéo Tạ An Kỳ, Vạn Hội và ba bạn cùng phòng vào nhóm, hưng phấn bàn xem nên tuyên truyền cuộc diễu hành này như thế nào ở đại học Đế Đô.

Lý do là sau khi kết thúc cuộc họp trực tuyến, tổ chức thảo luận nên bắt đầu diễu hành từ trung tâm thương mại Ni Đạt, nơi có nhiều người nhất, sau đó đi qua bệnh viện Đế Đô và đại học Đế Đô rồi đến quảng trường trước tòa chính phủ quận 2, toàn bộ hành trình dài 7,8km, dự tính khoảng 2 tiếng.

"Sau khi tan họp Tiểu Tả và vài người nữa ghi chép lại, chúng ta sẽ thảo luận quá trình cụ thể sau." Phùng Minh Ý sắp xếp công việc, "Tổ A phụ trách trung tâm thương mại, còn bệnh viện Đế Đô thì để các vị bác sĩ đây phụ trách, còn, ừm, đại học Đế Đô thì..."

"Em ạ!" Bạch Đường thấy mọi người đều nhìn qua mình thì cậu run run hạ tay xuống, "Em, em có thể giúp ạ..."

Phùng Minh Ý cười nói: "Tôi biết rồi, vậy tổ C phối hợp với Bạch Đường nhé, còn tổ B thì sẽ làm công tác hậu cần."

Tưởng Vân Thư thấy trong một thời gian ngắn Bạch Đường sẽ không để ý tới mình nên anh lắc đầu đi ra ban công, vừa vuốt v e Đường Đen vừa gọi cho Chung Tề: "Khi nào thì chúng ta mới công bố tin bà Giang ly hôn thành công?"

"Tôi mới hỏi mấy người trong ngành rồi." Chung Tề nói, "Tốt nhất là hai ngày trước khi cuộc diễu hành đầu tiên diễn ra."

Hai người lại trò chuyện một hồi rồi Tưởng Vân Thư mới cúp điện thoại đi vào.

Bạch Đường đang ngồi trên ghế, cậu xoay người lại hỏi: "Bác sĩ Tưởng có muốn đi tắm trước... Ưm."

Tưởng Vân Thư đứng sau lưng cậu, tay anh vịn gáy cậu lại để cậu ngẩng đầu lên rồi anh cúi đầu hôn xuống.

Bạch Đường từ từ xoay người lại, cuối cùng giẫm chân một cái treo thẳng lên người alpha, hai chân dùng sức vòng qua eo anh, thở hổn hển hỏi: "Nguyên ngày nay cục cưng chưa hôn em phải không?"

Tưởng Vân Thư ôm Bạch Đường ngồi lên bàn ăn, giam cậu trong lồ ng ngực rồi hôn lên má omega, "Không phải em nói kỳ ph@t tình sẽ tới đầu tháng sao, sao giờ vẫn... Chưa tới?"

Bạch Đường ngẩn ra, sau đó cậu nghiêng đầu phì cười, "Sao thế bác sĩ Tưởng, anh đang sốt ruột hả?"

"... Không có," Tưởng Vân Thư nhướng mày, xoay cổ omega qua rồi dùng môi vuốt v e tuyến thể, "Vậy là kỳ ph@t tình vẫn chưa ổn định."

Anh khẽ cắn một cái, dừng một chút rồi ậm ừ nói: "Quả thật cũng có hơi sốt ruột..."

"Ưm!" Bạch Đường rụt vai lại, hai tai đỏ lựng, cậu ấp úng nói, "Thật ra nếu anh muốn thì, bây giờ cũng, cũng được..."

"Thôi." Tưởng Vân Thư mỉm cười, "Cho em thêm một khoảng thời gian để xây dựng tâm lý đó, tới lúc đó em đừng sợ tới nỗi chạy trốn là được."

Bạch Đường đỏ mặt vùi vào lòng alpha, kỳ ph@t tình sao... Do kỳ ph@t tình của cậu không ổn định nên kéo dài hơn những omega khác, người ta chỉ một tuần là xong rồi, thế nhưng cậu kéo dài đến tận ngày thứ 9 mà vẫn còn chút cảm giác... Mặc dù qua hai ngày đầu thì sẽ tỉnh táo hơn nhưng vẫn rất muốn...

Bạch Đường mím mím môi, thật sự muốn làm tới chết đi thật đó...

"Có, có đâu ạ." Cậu li3m li3m yết hầu của alpha, vừa nhẹ vừa ngứa, nhỏ giọng nói, "Em sẽ ngoan mà..."


Đọc truyện chữ Full