Nghe vậy, Phương Thiên Hòa lập tức đáp: “Mục các chủ, không thể đợi thêm... chiến tranh giữa Phương tộc chúng ta và núi Thánh Long càng lúc càng nguy cấp, không thể đợi được nữa...”.
“Chiến tranh?”
Tần Ninh ngạc nhiên nhìn về phía Phương Thiên Hòa, không khỏi nói: “Các ngươi và núi Thánh Long giao chiến cái gì?"
Lời này vừa nói ra, mấy người có mặt ở đó đều xuất hiện biểu cảm khó tin.
Mục Huyền Thần không khỏi nhìn về phía Khúc Phỉ Yên, lòng thầm cạn lời.
Mấy ngày này, Khúc Phỉ Yên đúng thật là coi đại ca như trâu cày, chẳng phổ cập chút thông tin nào cho đại ca cả.
Mục Huyền Thần khi còn ở Tam Thanh tiên vực, hiểu vô cùng rõ ràng, đại ca từng ở trong Trúc Diệp Tông, nhiều lần quấn lấy Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc, có lúc là 2P, có lúc là 3P, nhưng dù vậy thì mặt cũng chẳng đổi sắc bao giờ, thậm chí còn chẳng bị rơi vào thế yếu mà còn chiếm thế thượng phong.
Nhưng bây giờ 2P với Khúc Phỉ Yên, đại ca lại không gồng gánh được nữa.
Khúc Phỉ Yên này, lợi hại! Không hổ là Luyện Khí sư!
Gương mặt của Khúc Phỉ Yên thoáng ửng hồng, cười nói: “Quên mất không nói với chàng, Phương tộc và núi Thánh Sơn giao chiến, Xích Diệm tiên môn và Nam Đẩu Thiên Tông cũng khai chiến rồi!”
Khai chiến?
Vì sao?
Tần Ninh đầy vẻ ngạc nhiên.
Khúc Phỉ Yên lập tức đáp: “Nói đến cùng, vẫn là chuyện của dị tộc...”.
Tần Ninh rửa tai lắng nghe, nhìn về phía Khúc Phỉ Yên.
“Năm đó, Cửu Âm tộc và Cửu Dương tộc dưới sự giúp đỡ của những dị tộc khác trong những tiên vực khác của tiên giới, tiêu diệt được Thần Môn, giống như chuyện xảy ra khi ở Tam Thanh tiên vực vậy...”.
Tam Thanh tiên vực, nếu không phải có có Mục Huyền Thần thì cũng xong đời rồi!
“Thần Môn cuối cùng bị tiêu diệt, bên trong Cửu Âm tộc và Cửu Dương tộc, Tiên Tôn Tiên Đế cũng chết mất một đám”.
“Sau khi trận chiến đó kết thúc, bố cục bên trong Thái Thần tiên vực cũng có sự thay đổi lớn, những thế lực như Kim Dương Kiếm Tông, Bán Tiên lầu, Nam Đẩu Thiên Tông đều nhao nhao nổi dậy”.
Khúc Phỉ Yên kiên nhẫn nói: “Mà trải qua những năm vừa qua, bố cục bên trong Thái Thần tiên vực cơ bản đã được ổn định, nhưng có rất nhiều manh mối cũng bị lộ ra”.
Tần Ninh khó hiểu nhìn Khúc Phỉ Yên.
“Giống như núi Thánh Long, năm đó Thần Môn bị tiêu diệt, núi Thánh Long có lẽ cũng đã tham dự vào, mà nay núi Thánh Long lớn mạnh, phía sau lưng cũng có bóng dáng của dị tộc”.
“Nam Đẩu Thiên Tông, cũng như vậy...”.
Khúc Phỉ Yên nói một cách nghiêm túc: “Có điều mấy năm về trước, hai bên thế lực này làm việc còn tương đối kín đáo, dị tộc xuất hiện cũng ít, bên trong Thái Thần tiên bực, mọi người đều bận để tranh giành địa bàn, bồi dưỡng nhân tài, mấy năm gần đây sau khi ổn định lại, thì mọi người mới phát hiện ra chút manh mối...”.
“Chuyện núi Thánh Long và Nam Đẩu Thiên Tông có hợp tác với dị tộc là chuyện đã gần như chắc chắn, mọi người đều biết, do đó, Xích Diệm tiên môn và Phương tộc, đã khai chiến với bọn họ!”
“Cuộc chiến đã kéo dài đến cả nghìn năm rồi, chẳng qua hai bên vẫn đang ở thế giằng co!”
Nghe vậy, Tần Ninh lập tức hiểu ra.
Nếu như nói, trong Tam Thanh tiên vực, Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc còn được coi như kín đáo.
Thì ở trong Thái Thần tiên bực, dị tộc đã hoàn toàn bộc lộ tung tích của mình.
Hoa Thiệu trưởng lão đứng bên cạnh nói: “Trên thực tế năm đó, ý đồ tiêu diệt Thần Môn của Cửu Âm tộc và Cửu Dương tộc chính là diệt Thần Môn xong sẽ đẩy thế lực của một phương lên thành người nắm quyền mới của Thái Thần tiên vực, nhưng kết quả lại không ngờ được, cuộc chiến đó quá thảm khốc, tộc trưởng của hai đại dị tộc đều chết hết, do vậy mà kế hoạch không thể hoàn thành!”
“Nhưng bây giờ, bọn chúng ngóc đầu trở lại thì càng trở nên trắng trợn, dù gì, trong Thái Thần tiên vực đã không còn Thái Tuế Tiên Hồn Vô Ngân nữa rồi, cũng chẳng còn Cửu thiên tuế Cố Vân Kiếm, không ai có thể thực sự giải quyết dứt điểm bọn chúng nữa!”
Nói đến đây, trong lòng Hoa Thiệu chất chứa đầy tiếc thương.
Thái Thần tiên vực năm đó, trong cả mười hai đại tiên vực của tiên giới, xét về sức mạnh tổng hợp mà nói, không thể sánh bằng những tiên vực đã có bề dày lịch sử như Vĩnh Hằng tiên vực, Càn Nguyên tiên vực v.v...