Chương 490
“Nhất Nguyên viện càng ngày càng thú vị!”
“Trận đầu, Nhất Nguyên viện Hàn Liên thắng!”
Đạo sư tuyên bố Nhất Nguyên viện giành chiến thắng đầu tiên, biểu hiện của Hàn Liên không chỉ khiến mọi người kinh ngạc, ngay cả Cửu Thiên cũng không khỏi thấy khó hiểu.
“Hàn Liên sư huynh, chiêu cuối cùng của huynh là gì vậy? Kiếm pháp huyền diệu ghê?”
Cửu Thiên là một trong số rất ít người nhìn thấy rõ động tác của Hàn Liên, điều này là nhờ vào khả năng quan sát nhạy bén của hắn đối với thiên địa lực bốn phía, nên mới có thể nhìn thấy đại khái đường kiếm của Hàn Liên sư huynh.
Trong khoảnh khắc kia, Hàn Liên sư huynh đã đâm tổng cộng một trăm lẻ tám kiếm.
Mỗi kiếm đều nhanh như tia chớp, mỗi kiếm đều cắt ngang thiên địa bốn phía.
Một trăm lẻ tám kiếm này khiến Cửu Thiên cảm thấy so với Toàn Long kiếm do hắn sáng chế có một cái gọi là đồng công dị khúc.
Kiếm pháp của Hàn Liên sư huynh rất cao thâm, lại gọn gàng dứt khoát, khiến cho Cửu Thiên vô cùng nể phục.
Hàn Liên cười nói: “Là Đoạt Thiên kiếm pháp.
Chiêu thứ hai. Không cần quá sùng bái ta quá đâu.
Cửu Thiên sư đệ, sau này đụng phải người không giải quyết được, cứ nói với sư huynh. Sư huynh sẽ thay đệ giải quyết.”
Nhất Thanh sư tôn túm lấy cổ áo Hàn Liên, ấn hắn †a ngồi xuống.
“Ngồi xuống đi, nói con béo con còn võ tay khen hay. Với căn cơ của con, nếu kiếm đầu tiên đánh trúng kiếm nhãn của đối phương, thì đã có thể phá lưu kim canh thể của hắn rồi.”
Hàn Liên nhún vai, bản lĩnh của hắn ta có thể qua mắt được người khác, nhưng hoàn toàn không thể lừa được Nhất Thanh sư tôn.
Nhất Thanh sư tôn nói hăng say, bắn cả nước bọt lên mặt Hàn Liên: “Chiêu thứ hai còn chưa luyện tới mức hoàn hảo, không biết xấu hổ còn ở đó mà huênh hoang. Trở về ta nhất định phải dạy dỗ con cẩn thận. Sở Chính, trận thứ hai con lên đi. Nếu ta đoán không lầm, đối thủ của con sẽ là một trong hai anh em Bàng Cát hoặc Bàng Sang. Giải quyết nhanh gọn chút, đừng để lộ giống Hàn Liên.”
Sở Chính hiểu rõ gật đầu, đứng dậy đi lên võ đài, cao giọng nói: “Nhất Nguyên viện, Sở Chính!”
Thần Đồ sư tôn liếc nhìn Sở Chính trên võ đài từ phía xa, cười nói: “Lại thêm một cọng bún nhão, Bàng Cát Bàng Sang, hai con ai lên?”
Bàng Cát cười nói: “Để con.”
Nói xong, Bàng Cát đứng dậy, bước lên võ đài.
Chiếc bụng phệ và khuôn mặt đầy thịt khiến Bàng Cát thoạt nhìn vô cùng hiền lành, vô hại đối với cả con người và động vật.
“Hoành Sơn viện, Bàng Cát!”
Hai bên ôm quyền, hành lễ.
Ngay sau đó, đạo sư tuyên bố: “Nhất Nguyên viện Sở Chính đối đầu với Hoành Sơn viện Bàng Cát, trận đấu thứ hai bắt đầu”
Đạo sư còn chưa nói hết câu, Bàng Cát đã bật người lên, giải phóng canh kình.
Cùng có tu vi Ngoại Canh cảnh, canh kình phát ra từ cơ thể Bàng Cát đã biến đổi thành một cái lồng khí hình tròn, vây trọn Bàng Cát vào trong.