Chương 4116
Khi nói đến đây, trên mặt Trương Kế tràn ngập vẻ tự hào, như thể chiến tích nghịch thiên của Dương Thanh cũng là của ông ta.
Mạnh Thiên Lan mở to mắt, há miệng, trên mặt tràn ngập vẻ kinh hãi và không dám tin.
Cô ta nhìn Dương Thanh đang mỉm cười, bỗng có cảm giác như đang mơ.
Một lúc lâu sau, cô ta mới hoàn hồn từ nỗi khiếp sợ, cô ta nhìn Dương Thanh với vẻ mặt phức tạp: “Tức là cậu có sức chiến đấu sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ khi ở cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ à?”
Dương Thanh gật đầu: “Cũng có thể nói là như thế!”
Mạnh Thiên Lan trừng mắt nhìn Dương Thanh: “Vậy trước đó tôi nói muốn so tài với cậu, cậu cũng không từ chối, tôi thấy cậu cố tình chờ được ức hiếp cô gái yếu ớt như tôi đúng không?”
Sau khi biết sức chiến đấu thực sự của Dương Thanh, Mạnh Thiên Lan không hề bất mãn khi bị vượt xa mà rất kích động và tự hào.
Mạnh Thiên Lan cười nói: “Khó trách hội trưởng lão lại để cậu trở thành tứ trưởng lão của hội trưởng lão, với sức chiến đấu của cậu bây giờ, đúng là cậu có tư cách này”.
Không lâu sau đó, đám người đã về đến chiến vực Trung Châu.
Diệp Chiến Quốc đích thân đón Dương Thanh, trong tiệc ăn mừng, Diệp Chiến Quốc cười lớn: “Có gọi tứ trưởng lão là thiên tài số một Chiêu Châu cũng không quá chút nào!”
Người của chiến vực Trung Châu đều hết sức vui mừng, lâu lắm rồi họ không kích động như hôm nay.
Sau bữa tiệc, Mạnh Thiên Lan và Dương Thanh đi dạo trên đường phố Trung Châu.
“Dương Thanh, rốt cuộc tình trạng của cậu bây giờ là sao thế? Tại sao cậu chỉ có cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ nhưng sức chiến đấu lại mạnh như vậy? Việc này không phù hợp với quy luật của võ đạo”.
Mạnh Thiên Lan bỗng lo lắng nhìn Dương Thanh, nói.
Thấy dáng vẻ lo lắng của Mạnh Thiên Lan, Dương Thanh cảm thấy rất ấm áp, anh lắc đầu: “Tôi cũng không biết, từ sau khi đột phá Thiên Cảnh, sức chiến đấu của tôi đã bắt đầu tăng vọt, nhất là khi tôi đột phá từ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ, sức chiến đấu của tôi càng tăng khủng khiếp hơn”.
“Tôi có cảm giác cảnh giới của tôi khác hẳn với sự phân chia cảnh giới trong võ đạo! Tuy có vẻ cảnh giới của tôi chỉ là Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ nhưng thật ra không phải thế, mà đó là một cảnh giới mới sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ!”
Nghe thấy thế, Mạnh Thiên Lan lập tức biến sắc, cô ta kinh ngạc nói: “Tôi biết đã xảy ra chuyện gì rồi!”
Dương Thanh nhìn về phía Mạnh Thiên Lan, chờ đối phương trả lời.
Nét mặt Mạnh Thiên Lan vô cùng nghiêm túc, cô ta im lặng kéo Dương Thanh lên xe, sau khi chắc chắn rằng không có người thứ ba nghe thấy cuộc trò chuyện giữa họ, cô ta mới nói: “Cậu đã bao giờ nghe nói đến phái Tu Tiên chưa?”
Dương Thanh lắc đầu, đây là lần đầu tiên anh nghe nói đến một trường phái như thế, anh hỏi: “Đó là trường phái tu luyện giống với truyền thừa Cổ Võ à?”
Mạnh Thiên Lan gật đầu: “Thật ra công pháp mà chúng ta tiếp xúc bây giờ đều thuộc về phái Cổ Võ, cả các thế lực hàng đầu ở Hạ Giới giới Cổ Võ cũng tu luyện công pháp của phái Cổ Võ”.
“Còn phái Tu Tiên là một trường phái có cấp bậc rất cao, công pháp mà cao thủ của phái Tu Tiên tu luyện vượt xa công pháp của phái Cổ Võ về mọi mặt”.
“Tôi từng nghe sư phụ tôi nói, phái Tu Tiên đã biến mất khỏi thế giới này từ lâu, đó là trường phái tu luyện chỉ có ở nền văn minh tu luyện cấp cao, còn tất cả những công pháp tu luyện đang có trên thế giới này đều được sửa đổi từ công pháp cấp thấp nhất của nền văn minh cấp cao kia, ngay cả các thế lực hàng đầu Thượng Giới giới Cổ Võ cũng chưa chắc đã có công pháp tu luyện thực thụ”.