Chương 4120
Dương Thanh lập tức mừng rỡ, vui vẻ nói: “Thằng bé biết gọi bố nuôi rồi!”
Ngải Lâm cười nói: “Giờ thằng nhóc này nghịch lắm, ngày nào cũng hành người ta”.
Mã Siêu nói với vẻ tự hào: “Con trai nên nghịch ngợm một chút!”
Dương Thanh bế thằng bé trong lòng, nghĩ đến người nhà của anh.
Trước đó, để bảo vệ người nhà, anh đã lừa họ đến một nơi an toàn.
Anh cứ tưởng mình có thể nhanh chóng đón họ về, nào ngờ bên cạnh anh ngày càng nguy hiểm hơn, đến giờ anh vẫn chưa đi đón họ được.
Sau khi bố trí chỗ cho đám người xong, Dương Thanh gọi Phùng Tiểu Uyển vào một căn phòng.
Dương Thanh nói: “Tiểu Uyển, anh có chuyện cần bàn với em”.
Phùng Tiểu Uyển mỉm cười: “Anh Thanh, có chuyện gì thì anh cứ bảo em, bàn bạc gì chứ?”
Nghe thấy Phùng Tiểu Uyển nói thế, Dương Thanh cảm thấy rất ngại ngùng.
Dù sao luyện đan cũng là truyền thừa mà ông nội Phùng Tiểu Uyển để lại, nếu anh muốn học luyện đan từ Phùng Tiểu Uyển thì đúng là không thích hợp cho lắm.
Nhưng vì sự an toàn của Phùng Tiểu Uyển, Dương Thanh vẫn nói với cô ta về những điều mà anh và Mạnh Thiên Lan đã bàn với nhau.
Sau khi nghe anh nói xong, Phùng Tiểu Uyển lập tức im lặng.
Dương Thanh vội nói: “Tiểu Uyển, anh cũng không nhất thiết phải luyện đan ở đó, khi đó anh cứ bảo anh là luyện đan sư, họ tin hay không cũng kệ họ”.
Phùng Tiểu Uyển khẽ lắc đầu: “Anh Thanh, không phải em không muốn dạy anh luyện đan, mà luyện đan cũng không đơn giản như thế, bên cạnh truyền thừa, anh còn phải có thuộc tính Hỏa và lực tinh thần mạnh mẽ, tuy có truyền thừa rồi đấy, nhưng thuộc tính Hỏa và lực tinh thần mạnh mẽ cũng rất khó đạt được”.
Dương Thanh chợt nhớ ra, anh đã lĩnh ngộ sức mạnh nguyên tố Thủy từ trước khi bước vào Thiên Cảnh, mà sức mạnh nguyên tố Hỏa lại tương khắc với sức mạnh nguyên tố Thủy.
Dương Thanh ngẫm nghĩ, bỗng nhắm mắt lại, thử cảm nhận nguyên tố Hỏa trong không khí như lúc anh cảm nhận nguyên tố Thủy.
Anh nhanh chóng cảm nhận được điều gì đó, bỗng mở mắt ra, một ngọn lửa màu vàng đang nhảy nhót trên tay anh.
Dương Thanh hỏi: “Tiểu Uyển, đây là nguyên tố Hỏa à?”
Phùng Tiểu Uyển sững sờ, trên mặt tràn ngập vẻ không dám tin, một lúc lâu sau, cô ta mới hoàn hồn, kinh ngạc nhìn Dương Thanh: “Anh Thanh, anh vừa lĩnh ngộ nguyên tố Hỏa à?”
Dương Thanh gật đầu.
Phùng Tiểu Uyển cảm khái: “Anh Thanh, không riêng gì thiên phú võ đạo, những thiên phú khác của anh cũng rất xuất chúng! Nhưng cho dù anh đã nắm giữ nguyên tố Hỏa thì cũng rất khó đạt được lực tinh thần mạnh”.
“Trên thế giới có rất ít luyện đan sư cũng vì luyện đan sư bắt buộc phải có lực tinh thần mạnh mẽ”.
Dương Thanh mỉm cười, nhìn Phùng Tiểu Uyển: “Em có thể nghi ngờ những khả năng khác của anh, nhưng lực tinh thần của anh Thanh em cũng rất mạnh đấy!”
Sau khi anh dứt lời, lực tinh thần khổng lồ bỗng lan ra từ người anh.
Tuy anh không làm gì nhưng Phùng Tiểu Uyển vẫn cảm nhận rõ lực tinh thần mạnh mẽ đang liên tục tràn ra từ người Dương Thanh.