Chương 3203
Cúp điện thoại, cô ta siết chặt tay.
Cô ta đã không còn gì phải sợ nữa, chỉ cần có thể khiến bọn họ trả giá thật giới, dù phải chịu đựng bất kỳ chuyện gì, cô ta cũng nguyện ý!
Chuyện trở thành thế này, trong lòng Cố Niệm Noãn cứ mãi không yên.
Cố Hy gọi điện thoại nói cô không cần đến bệnh viện nữa, Hứa Trúc Linh sẽ toàn quyền xử lý.
Sau đó cô nhanh chóng cúp điện thoại, bởi vì trong lòng và đầu óc bây giờ đang rất rối.
Cô cảm thấy mình rất có lỗi với Thích Uyển Nhi, mới đầu thái độ còn rất kiên quyết, nhưng lúc nhìn đến Thích Uyển Nhi không tiếc thứ gì lao đến đường cái như vậy, đối mặt với chiếc ô †Ôô trước mặt, trái tim cô lộp bộp một tiếng.
Cô đột nhiên cảm thấy tình cảm của mình dành cho Cố Hy còn kém Thích _’ Uyển Nhi rất nhiều.
Cô ta có thể không màng thứ gì cả, thậm chí không tiếc trả giá bằng mạng sống của mình.
Trước thời khắc sống chết như vậy, có lẽ cô sẽ cảm thấy do dự, suy nghĩ về bố mẹ, thoáng suy nghĩ về… Cô sẽ không vì chuyện không chiếm được Cố Hy mà đi chết, cũng tin không có Cố Hy mình vẫn có thể tồn tại thật tốt, cho dù trong lòng trong lòng đau khổ rối bời, nhưng cô vẫn sống cuộc sống như †rước.
Cho nên cô mới cảm thấy mình không bằng Thích Uyển Nhi.
Nghĩ đến đây, trong lòng cô có chút hụt hãng.
Cô cũng không biết nên đi đâu, dùng dà dùng dằng, cuối cùng lại dừng trước tập đoàn Cố Thị.
Chắc hẳn bố đang làm việc ở trên tầng.
Cô do dự một lát, sau đó lựa chọn đi lên.
Thật ra nếu vài chuyện muốn tâm sự, cô đều nói cho Cố Thành Trung, không phải Hứa Trúc Linh không hiểu mình, mà là xúc cảm của mẹ thật sự quá chậm chạp.
Cô thích Cố Hy, chuyện này bố đã biết từ sáng sớm, nhưng phải đến buổi tối cùng ngày mẹ mới hiểu được.
Có rất nhiều chuyện, cô thậm chí không cần mở miệng, chỉ cần một ánh mắt là bố có thể hiểu ngọn nguồn.
Bố rất thông minh, cho dù biết tâm sự của con gái cũng sẽ không chọc thủng, cũng là người giữ bí mật rất tốt, ngay cả mẹ mà bố cũng không nói ra.
Khó trách mẹ sẽ lựa chọn người đàn ông như bố, đúng là thật sự rất có cảm giác an toàn, nhưng cô lại không hề có chút cảm giác này với Cố Hy.
Trước kia cô cứ cảm thấy anh không thích mình, lúc nào cũng có thể rời đi, nhưng bây giờ đã bên nhau rồi, chỉ vì Thích Uyển Nhi mà trong lòng mình cứ mãi không yên, rất khó để an ổn lại được, cô hơi cảm thấy suy sụp rồi.
“Cô chủ mới tới ạ, ông chủ còn đang họp.”
“Dì Lâm”
Cô ngoan ngoãn gọi một tiếng.
“Có chuyện gì phiền lòng hả? Cô đợi một lát nữa thôi, mọi người rất nhanh sẽ xong thôi, để dì chuẩn bị trà với điểm †âm cho con.”
“Cảm ơn dì.”
Một mình cô ngồi trong phòng nghỉ, chán chường nhìn giá sách.
Tất cả đêu là mấy cuốn sách linh tỉnh mẹ hay xem, mà những cuốn bố thích lại đặt trong góc, đủ để biết được địa vị của hai người trong nhà thế nào.
Cô chỉ chờ một lát, Cố Thành Trung đã đi vào.