Chương 3210
“Niệm Noãn… hay là tự em làm đi.”
Anh nhấp môi, hơi thở có chút dồn dập, trên ngực cũng phập phồng kịch liệt.
Nhưng cô gái nhỏ đang hôn mê, căn bản không biết anh đang nói gì.
“Anh… anh cũng không phải muốn SỜ soạng em đâu, mà quần áo em ướt vậy rồi, nếu cứ tiếp tục ngủ thế này nhất – định sẽ xảy ra chuyện. Anh… anh chỉ không muốn em bị bệnh, tuyệt đối không có bất kỳ ý đồ gì cả. Ngoài chuyện này ra, nếu đêm nay anh còn làm việc gì vô lễ nữa, vậy anh sẽ không được chết tử tế.”
Anh dựng thẳng ngón tay trịnh trọng thề thốt, lúc này mới khó khăn tiếp tục cởi quần áo giúp cô.
Sau đó là quần… rồi nội y bên trong.
Cô giống như một đứa trẻ mới sinh, cuối cùng bị lột trần như nhộng.
Anh nhanh chóng ôm cô đến phòng ngủ, chỉ vài bước ngắn ngủn nhưng trong mắt anh lại như cách xa vạn dặm, mỗi bước đều cực kỳ gian nan.
Anh cố gắng khống chế tâm mắt của mình, không dám cúi đầu, sợ mình nhìn thấy chỗ nào không nên nhìn, sợ chiếm tiện nghi của cô, tuy rằng… Vừa rồi đã nhìn thấy hết.
Anh cảm giác mình giống như kẻ trộm, không được chủ nhân ngôi nhà cho phép mà trộm rất nhiều thứ.
Loại cảm giác này, thật mẹ nó không ổn!
Vất vả lắm mới ôm cô đến phòng ngủ, anh thở phào một hơi, định đi tắm nước lạnh để bình tĩnh lại một chút.
Anh vừa mới xoay người, còn chưa kịp bước, không ngờ bàn tay nhỏ của cô đột nhiên nắm chặt lấy cổ tay Cố Hy.
“Đừng đi, đừng đi được không… Cô trợn tròn mắt, hai mắt đẫm lệ mông lung.
Đầu cô lúc này vô cùng đau đớn, giống như có mấy người đang đánh nhau bên trong.
Dù trong đầu đang kêu gào, nhưng cô vấn nhận ra người trước mắt, vẫn biết mình đang làm gì.
“Niệm Noãn, em bị bệnh, cần phải nghỉ ngơi thật tốt. Anh gọi điện gọi bác sĩ cho em nhé, em không suy nghĩ vì ỗ mình thì cũng nên nghĩ cho đứa nhỏ trong bụng chứ.”
“Anh… ở bên em, có phải chỉ là vì đứa nhỏ này không? Anh sợ nó trở thành đứa bé mồ côi, anh sợ nó bị người ta đồn vớ vẩn, anh sợ nó…”
“Anh sợ eml”
Cô còn chưa nói xong, Cố Hy đã cắt ngang lời cô, giọng nói có chút kích động.
“Anh sợ em bị người ta nói vớ vẩn, anh sợ em làm mẹ đơn thân quá vất vả, anh sợ ba mẹ sua khi biết chuyện này sẽ trách mắng me, anh sợ một cô gái nhỏ như em mang thai phải chấp nhận quá nhiều chuyện, từ đầu tới cuối anh đều chỉ vì em, không chút liên quan gì đến đứa nhỏ này cải”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
“.” Nghe thấy lời này, cô ngơ ngẩn nhìn anh, hốc mắt còn có nước mắt ấm áp đảo quanh, sau đó từng giọt rơi xuống.
Anh thấy cô một lúc lâu không nói chuyện, tưởng giọng mình không tốt đã dọa cô.
Anh lập tức dịu dàng hơn, vuốt ve mái tóc cô, nói: “Đừng suy nghĩ lung tung nữa được không? Nếu em để ý anh và Thích Uyển Nhi từng có thời gian yêu đương kia, vậy chờ em tìm được bạn trai thích hợp, có thể chăm sóc em và đứa bé, vậy anh ta sẽ nói với bố mẹ được không?”
“Là anh không giải quyết tốt chuyện của mình khiến nhà họ Cố phải xấu hổ, cũng làm em rơi vào cảnh lưỡng nan, anh thật sự xin lỗi. Niệm Noãn, cho dù em trách anh thì anh cũng là anh trai em, không phải tình nhân thì cũng là người thân mà? Cho nên để anh chăm sóc em đến khi gặp được người tốt hơn, được không em?”