TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4962

Chương 4962

Tô Lam câm nín, lờ luôn câu chọc ghẹo này của anh ta: “Anh có biết chuyện “Đại Mộng Vô Song hai” được bộ phận IP của phòng làm việc Hạt Mè giám sát việc sản xuất không?”

“Tôi biết.”

“Nếu tôi đã muốn anh giúp một tay, vậy tôi cũng không định giấu giếm chuyện này nữa. Lúc Diệp Hân Nguy rời khỏi đoàn phim đã mang biên kịch phim đi, lúc phòng làm việc của chúng tôi mời biên kịch khác đến thì đã gặp rắc rối rất lớn. Vất vả lắm mới tìm được một đối tượng phù hợp, nhưng yêu cầu duy nhất của cô ấy chính là gặp anh một lân, cho nên…”

“Cho nên cô cứ vậy mà bán tôi đi luôn à2”

Lúc Chiến Lưu Thành nói những lời này, trên khuôn mặt anh Viễnhiện lên chút ấm ức.

Nhưng Tô Lam chỉ cần liếc qua là biết chút ấm ức này của anh ta chắc chắn là giả vờ. Tô Lam câm nín: “Tôi cũng đâu nói vậy đâu? Từ trước tới giờ anh cũng không phải là người của tôi”

Chiến Lưu Thành nghiêng đầu, cẩn thận suy nghĩ lời của Tô Lam: “Cô nói cũng đúng.”

Tô Lam nhìn thái độ cà lơ phất phơ của anh ta, bỗng nhiên cảm thấy hơi bất an. Cô hơi nghiêng người về phía trước, đôi mắt to sáng rực nhìn chăm chăm vào người đàn ông này, dùng giọng điệu thành khẩn nói: “Thế anh có đồng ý giúp tôi chuyện này không?”

Chiến Lưu Thành nghiêm túc suy nghĩ một lát, bất đắc dĩ lên tiếng: “Mặc dù tôi biết mình dư dả về vẻ ngoài và điều kiện của một ngôi sao, nhưng có một người hâm mộ cuồng nhiệt vì để gặp tôi một lân mà không tiếc xả thân vì nước, đúng là khiến cho tôi rất cảm động!”

Tô Lam: “Ha ha.”

Anh trai này, cái cách tự biên tự diễn như anh ta cũng khiến người khác rất xúc động!

Thấy biểu cảm này của Tô Lam, ánh mắt Chiến Lưu Thành bỗng lóe lên, đột nhiên giơ tay muốn nâng cằm cô lên. Nhưng phản ứng của Tô Lam còn nhanh hơn, ngay khi tay phải của Chiến Lưu Thành sắp chạm vào cằm cô, cô đột nhiên lui về sau, khiến anh ta vồ hụt.

“Anh chưa từng nghe câu quân tử động khẩu không động thử à?”

Lúc Tô Lam nói những lời này, trong giọng nói còn mang theo chút bực bội. Không sai, đúng là cô đến để xin Chiến Lưu Thành giúp đỡ, nếu như là trao đổi vật chất đồng giá, cô sẽ không tiếc gì cả. Nhưng nếu Chiến Lưu Thành lợi dụng việc này để tiếp cận cô, vậy có thể buổi nói chuyện này sẽ không tiếp tục được nữa.

Thấy vẻ mặt của Tô Lam, Chiến Lưu Thành biết trò đùa này của mình hơi quá trớn. Thế là anh ta ngửa người ra sau, hai tay khoanh trước ngực, lạnh nhạt nhìn Tô Lam: “Người muốn gặp tôi là phụ nữ đúng chứ?”

Tô Lam khẽ gật đầu.

“Tôi biết ngay mà, mấy tên đàn ông khác vừa thấy tôi đã tự ti, sao có thể | nghĩ cách tới gặp tôi được?”

Tô Lam: “…”

“Muốn tôi gặp cô ta thì cũng không phải là không thể, nhưng cô phải đồng ý với tôi một điều kiện.”

Tô Lam thấy khóe miệng Chiến Lưu Thành cong lên thành một nụ cười xấu xa, chiếc đèn báo động trong lòng cô lập tức sáng lên: “Tôi có thể thỏa mãn yêu cầu khác, nhưng nếu anh muốn đùa giỡn lưu manh, vậy cũng đừng trách tôi không khách khí.”

Chiến Lưu Thành tức giận nhíu mày: “Sao cô lại nói như thế được? Người đứng đắn như tôi mà lại có chuyện tùy tiện đùa giốn lưu manh ư?”

Tô Lam đảo mắt như đang nhắc nhở cho anh ta nhớ về hành động thô lỗ vừa rồi của mình.

“Được được được!”

Đọc truyện chữ Full