TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Bác Sĩ
Chương 2234

Chương 2234

Sát ý của Diệp Phi (Phàm) giống như cuồng phong mưa rào mà phóng thích ra: “Không được làm cô ấy bị thương, không được làm cô ấy bị thương!”

“Châc chậc, thật sự là một đêm vợ chồng nghĩa trăm năm mà, không ngờ mày lại để ý Đường Nhược Tuyết như vậy.”

Miêu Truy Phong cười nhạt với Diệp Phi (Phàm): “Khó thành người tài, khó thành người tài.”

“Yên tâm, tao cũng vừa nhìn thấy con ả, tạm thời còn không làm ả bị thương, nhưng mày không nghe lời thì nó sẽ xong đời.”

Tiếng cười của Miêu Truy Phong rất điên cuồng”Nhớ kỹ, tụi Shichiro là bạn của tao, bọn họ không vui, ta cũng sẽ không vui.”

“Còn nữa, tranh tài xong thì giao anh của tao cho tụi Bắc Đình Xuyên đi.”

Ngữ điệu của hắn ta đột nhiên trở nên hung tợn: “Bằng không, tao sẽ bâm Đường Nhược Tuyết thành tám khúc.”

Điện thoại bị cắt ngang, bên tai Diệp Phi (Phàm) truyền đến tiếng típ típ.

Cả người anh ngây ra như phổng, thân thễ lạnh lẽo, phẫn nộ cùng sát ý đang dâng trào.

“Ống nghiệm này đã có thể cho tôi đúng không?”

Shichiro Yamamoto không lấy lại cái tai nghe, chỉ chộp tới ống nghiệm trong tay Diệp Phi (Phàm).

Diệp Phi (Phàm) nắm thật chặt ống nghiệm, không chịu buông ra.

Nếu buông lỏng bàn tay này ra, chẳng khác nào anh đã thua, Trung Quốc cũng đã thua.

“Bọn họ đang làm gì vậy? Vừa nói chuyện phiếm vừa kéo quần áo, còn đến gần sát nhau như vậy?”

“Chẳng lẽ hai người họ đang cùng tham thảo nước thuốc? Hợp tác trước rồi lại cạnh tranh?”

“Còn có nửa giờ, cũng không biết bọn họ có thể hay không tìm ra không độc đích ống nghiệm?”

“Quá khứ như vậy, Diệp Phi (Phàm) cũng không tìm ra được, xem ra tài nghệ trong lĩnh vực độc tố của anh ta cũng không cao.”

Nhìn thấy hai người vẫn không nhúc nhích mà giằng co, người xem ở đây lại không ngừng nghị luận.

Bởi vì hai người vẫn cố ý đưa lưng về phía người xem, cho nên mọi hành độntg của họ thoạt nhìn càng giống như đang bàn về nước thuốc, làm cho người ta nói cứ thầm là hai người đối địch sao lại thân mật như thế?

Gương mặt Uông Kiều Sở và Bắc Đình Xuyên lại xẹt qua một nụ cười âm hiểm.

Mộ Tuyết thì nhíu mày, Huyết Y Môn có rất nhiều kế hoạch, sau khi Diệp Phi (Phàm) mua chuộc cô ta trước mặt mọi người, Bắc Đình Xuyên đã không để cho cô ta gia nhập nữa.

Cho nên cô ta không biết mưu kế của Huyết Y Môn trong trận chiến này, nhưng mà cô ta nhìn ra Diệp Phi (Phàm) rất không thích hợp.

Phẫn nộ, không cam lòng, sát ý, áp lực…… Đủ loại cảm xúc đang đan xen.

Bà Triệu cũng ngồi thẳng người, cảm nhận được cảm xúc của Diệp Phi (Phàm) không đúng lắm, mang dáng vẻ đang cực kỳ giãy dụa thống khổ.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Diệp Phi (Phàm), buông tay đi.”

Shichiro đang bóc từng ngón từng ngón tay của Diệp Phi (Phàm) ra: “Chẳng lẽ anh còn có thể giết vợ chứng đạo hay sao?”

Cuối cùng thì ống nghiệm không có độc bị Shichiro Yamamoto cướp đi.

Diệp Phi (Phàm) đột nhiên cảm thấy lòng bàn tay và nội tâm trống trơn, theo bản năng muốn bắt lại nhưng phát hiện đã mất đi.

Anh chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy Shichiro Yamamoto đang xem xét ống nghiệm.

Diệp Phi (Phàm) tức giận đấm một quyền lên vách tường, cả người dày vò và thống khổ nói không ra lời.

Không có gì càng khắc khoải hơn chuyện chiến thắng trong lòng bàn tay lại bị người ta cướp đi, hơn nữa còn là trận chiến danh dự liên quan đến Trung Quốc và nước Dương.

Đọc truyện chữ Full