Đối với bất kỳ một tiên vực nào mà nói, Tiên Đế, chính là sự tồn tại quan trọng nhất quyết định sức mạnh cao thấp của một thế lực đỉnh cấp.
Năm đó, có người từng nói, Tiên Đế của Thần Môn có đến cả nghìn người.
Có thể chỉ là lời thổi phồng, nhưng mà... không có đến cả nghìn người, thì chắc chắn cũng phải có đến mấy trăm người.
Đương nhiên, nay Thần Môn không còn nữa, là thật hay giả, đã không còn ai biết nữa.
Tiên giới mười hai đại tiên vực, mỗi nơi một khác.
Thái Thần tiên vực, kỳ thực vốn dĩ được coi như đứng hàng áp chót trong mười hai đại tiên vực, nhưng... trải qua sự phát triển đến từ đời của Hồn Vô Ngân, Thái Thần tiên vực đã hoàn toàn được xếp vào hàng trung đẳng.
Nếu thực sự luận về sức mạnh tổng thể, Thái Thần tiên vực còn mạnh hơn Tam Thanh tiên vực một bậc.
Mà bước vào mười hai đại tiên vực.
Được mọi người công nhận mạnh nhất chính là Vĩnh Hằng tiên vực.
Vĩnh Hằng tiên vực, là tiên vực hàng đầu kể từ khi tiên giới tồn tại đến nay, tiên giới đã trải qua biết bao nhiêu vạn năm, dần dần phân thành mười hai tiên vực, nhưng Vĩnh Hằng tiên vực vẫn luôn đứng đầu mà không hề có người phản đối.
Ở đó, Tiên Đế tạm không nói, nhân vật cấp Tiên Tôn, ở những đại tiên vực khác đều hiếm gặp, nhưng trong Vĩnh Hằng tiên vực, Tiên Tôn... không ít.
Đương nhiên, cái gọi là không ít, cũng không phải là có đầy trên đường.
Tiên giới mười hai đại tiên vực, có mạnh có yếu, điểm này, mọi người đều tự hiểu rõ.
Chẳng qua, từ xưa đến nay, các đại tiên vực dường như rất ít nhúng tay vào chuyện của những tiên vực khác.
Về điểm này, trong lòng các bên đều tự có một cán cân cho riêng mình.
Sơn mạch Nhân Long khó bề nắm rõ.
Nơi mà mọi người của Phương tộc trấn giữ.
Phương Thiên Thành đón được nhóm người của Phương Thiên Hòa, Phương Thiên Dật, Phương Thiên Quần và Tần Ninh, liền dẫn theo bọn họ đi vào trong khu vực doanh trại.
Nơi đóng quân giống như một trấn nhỏ, trên đường người đi qua đi lại, trông khá là đông đúc vui nhộn.
Phương Thiên Thành cười ha ha giới thiệu mọi thứ ở nơi đóng quân.
Ở đây là vị trí chiến tuyến đầu tiên của Phương tộc và núi Thánh Long, cũng là điểm mấu chốt của cả khu vực phía Tây.
Trong một tửu lâu của trấn nhỏ.
Mọi người lần lượt ngồi xuống.
Phương Thiên Hòa dẫn theo Tần Ninh, ngồi ở bên cạnh Phương Thiên Thành.
“Vị này là Tần Ninh công tử, là huynh trưởng của Mục Huyền Thần Mục các chủ!”, Phương Thiên Hòa nghiêm túc nói: “Lần này, cũng là do Tần công tử chủ động đề xuất để chúng ta đánh một trận với núi Thánh Long...”.
Phương Thiên Thành nhìn về phía Tần Ninh, chắp tay.
Một bữa tiệc đón tiếp, mọi người làm quen lẫn nhau.
Phương Thiên Thành chưa nhớ kỹ được ai, nhưng trái lại nhỡ rất kỹ một con chó Đại Hoàng ăn cực nhiều và một ông lão đầu tóc bù xù cũng ăn nhiều không kém.